CHƯƠNG 608: NAM TỬ HÁN ĐẮC DỤNG LỚN
Dịch giả: Luna Wong
Mục Trần Tiêu nâng đôi mắt, sau một khắc, tiếu ý từ đáy lòng thịnh phóng: “Vân Noãn, sao nàng cũng tới?”
“Vừa đi dỗ hai tiểu cô nương, đột nhiên nhớ ngươi, liền tới thăm ngươi.”
Úc Khoảnh liên vội vàng cúi đầu, thức thời từ một bên kia của cửa lui xuống.
Đáy mắt của Mục Trần Tiêu tràn đầy ấm áp, nhẹ nhàng ngoắc, ra hiệu Hứa Vân Noãn qua đây.
Hứa Vân Noãn bước vào cánh cửa, bước nhanh đi tới bên người Mục Trần Tiêu, trực tiếp nhào vào trong ngực của hắn.
Xe lăn dưới thân Mục Trần Tiêu trượt về phía sau một khoảng cách, lúc này mới khó khăn lắm dừng lại.
“Vân Noãn, không nên nháo như vậy, vạn nhất làm nàng ngã thì phải sao bây giờ?”
“Ta không sợ, ngã xuống cũng có ngươi làm đệm.”
Đối mặt với thân cận thẳng thắn như thế của Hứa Vân Noãn, Mục Trần Tiêu luôn luôn tim đập rộn lên, bên tai phiếm hồng: “Vạn nhất đập trúng đầu thì sao? Xe lăn đều là gỗ, rất cứng rắn.”
“Vậy cũng không sợ. Ta nhào thêm hai lần, ngươi chụp ta thêm hai lần, luyện tập nhiều hơn, luôn có thể phối hợp ăn ý, ngươi nói có đúng hay không?”
“Cái này cũng phải luyện tập?”
“Đại gia gia nói qua, trên đời không việc khó, chỉ sợ người có lòng, ngươi chụp ta chụp thuần thục, khẳng định cũng sẽ không để ta thương tổn được.” Hứa Vân Noãn ôm cổ của Mục Trần Tiêu, vô cùng thân thiết nhìn hắn.
Trong lòng Mục Trần Tiêu ấm áp, tiếng cười khẽ tràn ra bên môi: “Được, ta đây là luyện tập nhiều hơn, tranh thủ không để tổn thương đến nàng.”
“Thương tổn tới cũng không sợ, ta mới sẽ không bởi vì sợ thương tổn, mà không thân cận ngươi!”
Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng tới gần trán của Hứa Vân Noãn, hô hấp của hai người giao hòa, trận trận ấm áp tràn ngập: “Nhưng ta đau lòng.”
Hứa Vân Noãn tựa ở nơi ngực của Mục Trần Tiêu, cà cà như mèo con vậy: “Không có việc gì, ngươi đau lòng chứng minh ngươi nhớ ta, ngươi nhớ ta nhiều, có thể bớt nhớ những chuyện phiền lòng, như vậy cũng rất tốt.”
Đôi mắt của Mục Trần Tiêu hơi rung động, nghĩ đến mấy lần trước Hứa Vân Noãn nói hắn phải theo bản tâm, nghĩ thế nào thì nói thế đó, nhất thời chậm rãi mở miệng: “Vốn là mỗi ngày đều nhớ, nếu như nhớ nhiều nữa, thì không có thời gian nhớ cái khác.”
Hứa Vân Noãn nhất thời vui vẻ: “Nguyên lai mỗi ngày ngươi đều nhớ ta nha!”
Bên tai Mục Trần Tiêu đỏ càng lợi hại.
Hai tròng mắt của Hứa Vân Noãn như tinh thần, tiếu ý tươi đẹp sáng lạn: “Ta cũng vậy.”
Mục Trần Tiêu ôm chặt người: “Vân Noãn…”
Bookwaves.com.vn
Thật không biết phúc khí đã tu luyện mấy đời, có thể có một người yêu mình như vậy.
“Có phải càng thích ta hay không?” Hứa Vân Noãn nháy mắt hỏi.
“… Phải.”
“Vậy là tốt rồi.” Hứa Vân Noãn nhất thời vui vẻ, “Đúng rồi, Trần Tiêu, vừa rồi ta đi tới, tựa hồ nghe các ngươi nói đến tam hoàng tử, chiến trường bên kia thế nào rồi?”
“Tam hoàng tử lập được đại công, hơn nữa thái độ làm người của hắn ôn hòa, có thể chiêu hiền đãi sĩ, trong quân đội rất ít thấy người tính tình như thế, hơn nữa hắn lại là hoàng tử, càng làm người khác chú ý. Cho nên, ngắn trong thời gian ngắn liền có rất cao danh vọng trong quân đội.”
“Như vậy a…” Đáy mắt của Hứa Vân Noãn hiện lên một tia quang huy kỳ dị, “Trần Tiêu, trước ta để Tần Minh Triết và Tần U Tố chú ý đả thông thương lộ, liên lạc Tây Khương, hai ngày trước đưa thư tới, thương lộ của Tây Khương bên kia đã thông, lương thực giá rẻ, vải vóc, muối ăn của Đại An triều, vận qua, chính là bút bạc lớn. Ngươi nói, nếu như không động binh qua, có thể để cho bách tính Tây Khương bên kia ăn no mặc ấm, bọn họ còn có thể nguyện ý chiến tranh sao?”
Mục Trần Tiêu nâng đôi mắt lên: “Vân Noãn, làm sao nàng sẽ đột nhiên đối với cảm thấy hứng thú với Tây Khương thế?”
“Đại gia gia nói, thượng binh phạt mưu, kỳ thứ phạt giao, kỳ thứ phạt binh, kỳ hạ công thành, ta cũng nghiên cứu đọc một ít binh thư, ta cảm thấy có thể không đánh mà thắng giải quyết Tây Khương, đối với chúng ta mà nói cực kỳ có lợi.”
“Tây Khương dân phong bưu hãn, nhân tâm nan tuần, không phải một địa phương tốt.”
“Nhưng nếu như thân phận của chúng ta bại lộ thì sao?”
Đôi mắt của Mục Trần Tiêu mạnh trầm xuống: “Vân Noãn, lời này của nàng là ý gì?”
“Không có gì, chỉ là phòng bị lúc chưa xảy ra. Trần Tiêu, nếu như chúng ta có thể vẫn giấu diếm thân phận, tự nhiên là tốt, nhưng địch nhân của chúng ta là hoàng thượng, mà hoàng thượng nắm toàn bộ Đại An triều trong tay, chúng ta muốn đối nghịch với hắn, chính là địch với thiên hạ. Nhưng lại cứ, trưởng công chúa, gia gia, hiền phi, đại hoàng tử… bên người chúng ta có quá nhiều, quá nhiều lo lắng, làm sao có thể chống lại hoàng quyền vô tình?”
“Cho nên, nàng muốn lợi dụng Tây Khương?”
“Phải, ngươi và Tây Khương giao chiến nhiều năm, rất quen thuộc với nơi đó, Tây Khương thiếu nhất đó là lương thực, mà ta am hiểu làm ruộng, hôm nay, lương loại năm đầu có thể đổi với bên ngoài, Giang Nam có Bác Lăng hầu phủ chống đỡ, hơn nữa chiếm đoạt Ân gia, chèn ép Triệu gia các loại, ruộng đồng trong tay ta đã đủ rồi, hôm nay lương loại có, ruộng đồng có, chỉ thiếu quyết định của ngươi.”
Nhãn thần của Mục Trần Tiêu cực kỳ thâm trầm: “Nguyên bản mưu hoa những thứ này, chỉ là muốn đứng vững gót chân ở trong lòng đế vương ngờ vực vô căn cứ, lại không nghĩ rằng, đế vương cao cao tại thượng kia đúng là huyết hải cừu địch, nếu đã như thế, kế hoạch trước đây tự nhiên cũng phải thay đổi theo.”
Bookwaves.com.vn
“Ngươi nghĩ thông suốt rồi?”
“Ân, nàng nói có đạo lý, trước ta và Úc Khoảnh cũng đang thương lượng, ta muốn lợi dụng đại quân, nhưng lại vô pháp đến biên cảnh, chỉ lợi dụng Xuất Trần thập tam vệ, xa xa không phải biện pháp, cho nên, ta vốn muốn tìm cơ hội đi biên cảnh, nhưng dựa theo suy nghĩ của nàng, lợi dụng Tây Khương cũng chưa chắc không phải một biện pháp tốt.”
“Vậy ngươi nghĩ được nên làm như thế nào chưa?”
“Lúc này chính là thời cơ tốt lớn, Tây Khương mua được một ít cơ sở ngầm trong quân, tự cho là thần không biết quỷ không hay, hôm nay vừa lúc có thể lợi dụng những cơ sở ngầm này, đón đầu thống kích cho Tây Khương tướng lĩnh, làm bọn họ sợ, đánh đau, bọn họ mới biết được hòa bình khó có được.”
Ánh mắt của Mục Trần Tiêu u ám.
Hứa Vân Noãn gật đầu: “Trần Tiêu nói rất đúng, như thế, kế tiếp sợ là tam hoàng tử sắp liên tiếp lập công rồi.”
“Đúng vậy, vừa lúc để hoàng thượng cũng đau đầu một phen, đỡ phải cả ngày đưa ánh mắt đặt ở trên người chúng ta.”
“Được.”
Hứa Vân Noãn gật đầu: “Ta sẽ viết thư cho Tần Minh Triết và Tần U Tố, để cho bọn họ thời khắc chuẩn bị sẵn sàng, nhóm sinh ý đầu tiên, lấy muối làm việc chính là được rồi, vừa lúc Bác Lăng hầu phủ bên kia vì phòng ngừa triều đình tra xét, không dám bán nhóm muối lớn ra bên ngoài, có thật nhiều muối ăn chồng chất, có thể mua lại với giá thấp.”
“Ân, ” Mục Trần Tiêu gật đầu, lập tức nhẹ giọng nhắc nhở, “Vân Noãn, nàng cũng phải chú ý một chút, vị lão hầu gia kia mặc dù bất mãn với hoàng thượng, thế nhưng hắn vẫn là cực kỳ trung tâm với triều đình, nếu như biết nàng có lui tới với Tây Khương, sợ rằng hiểu ý sinh cố kỵ.”
“Yên tâm đi, làm ăn là làm ăn, mua rồi rời tay, các không thiếu nợ nhau, Bác Lăng hầu phủ bên kia ta sẽ truyền tin sang, xử trí thích đáng, hơn nữa, vị lão hầu gia kia là người minh bạc, hắn càng có vài phần sùng kính với gia gia, như vậy cũng đủ rồi.”
“Ân, được.”
Hứa Vân Noãn tựa ở trong lòng Mục Trần Tiêu, nhẹ nhàng hoảng động hai chân một cái: “Trần Tiêu, ta có một món lễ vật muốn tặng cho ngươi.”
“Lễ vật?”
Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng mím môi, từ trong ống tay áo móc ra một hà bao hơi lớn một chút: “Ngươi nhìn một cái.”
Trong hà bao này không chỉ có hình dạng lớn hơn hà bao bình thường, bên trong còn phồng to, như là một gối đầu lớn chừng bàn tay.
“Đây…” Trong lúc nhất thời Mục Trần Tiêu có chút buồn cười, “Đây là hà bao?”
“Tuy rằng lớn mấy cái bình thường một chút, thế nhưng hoa văn phía trên cũng lớn a, nam tử hán đại trượng phu, tự nhiên không thể không phóng khoáng, cho nên hà bao này cũng phải dùng lớn.” Hứa Vân Noãn kiên quyết không thừa nhận, vải quá nhỏ, nàng thêu không đẹp.
“Thì ra là thế, đa tạ Vân Noãn nhắc nhở.”