Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 610: THỬ THÁM

Dịch giả: Luna Wong

Nghe được thanh âm kinh ngạc của Úc Khoảnh, Mục Trần Tiêu mới chợt hoàn hồn, vội vã thấp ho khan một tiếng: “Đoạn thời gian kế tiếp này, ta và gia gia đều sẽ không xuất hiện tại triều đường. Gia gia sẽ cáo ốm không hề vào triều, ta và Vân Noãn sẽ chuẩn bị hôn lễ, chặt đứt tất cả liên hệ trong triều, lấy đó để phủi sạch mọi chuyện liên quan đến chuyện phát sinh kế tiếp.”

Úc Khoảnh liên tục gật đầu: “Nguyên lai ý của công tử là thế này, vừa nãy thiếu chút nữa ta đã hiểu lầm.”

“Ân.” Mục Trần Tiêu không đổi sắc gật đầu, dáng dấp đại nghĩa lẫm nhiên, phảng phất hắn vừa rồi thực sự là ý này.

“Công tử, vậy thuộc hạ liền đi truyền lệnh.”

“Ân.”

Úc Khoảnh liền vội vàng xoay người thối lui ra khỏi thư phòng, sau khi ra cửa mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm: Vừa rồi ở trước mặt công tử, thiếu chút nữa nhịn không được bật cười, thực sự quá không nên.

Ba ngày sau, tin tức Vệ quốc công bệnh nặng khó có thể vào triều liền truyền khắp trên dưới triều đình.

Hứa Vân Noãn chuyên vào một chuyến hoàng cung, hướng hiền phi nương nương cầu xin hai danh thái y mang về Mục gia.

Hai danh thái y chẩn trị thập phần tỉ mỉ, sau đó liền thần sắc nặng nề ly khai.

Trong hoàng cung, hoàng thượng ngồi ở bên cửa sổ của Hạo Nguyệt hiên, nhìn chậu thanh từng sinh trưởng càng xanh um tươi tốt kia, thần sắc hơi lộ ra thư giãn: “Ái phi, trẫm nghe nói Hứa Vân Noãn vào cung?”

“Phải, hướng thần thiếp cầu xin hai danh thái y mang về.” Trong thanh âm của hiền phi mang theo cảm khái, “Lúc này đây, bệnh cũ của Vệ quốc công tái phát, tình huống có chút nghiêm trọng, sau khi thái y hồi cung còn hồi bẩm một chút trạng huống cụ thể với thần thiếp, nói lần này nếu như không thể điều dưỡng thật tốt, sợ rằng… Sau này đều phải vượt qua trên giường.”

Ánh mắt của hoàng thượng hơi giật giật: “Vệ quốc công lập được không ít công huân, không nghĩ tới bây giờ đã không chịu nổi, để thái y chiếu khán nhiều hơn, nếu có tình huống đặc thù gì, kịp thời hồi bẩm lên.”

Bookwaves.com.vn

“Vâng.” Hiền phi dẫn trản trà cho hoàng đế, “Hoàng thượng, thân thể của Vệ quốc công không tốt, không yên lòng nhất đó là hôn sự của Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu, cho nên muốn để cho bọn họ sớm thành hôn, Vân Noãn vào cung bẩm rõ tình huống, thần thiếp đã đồng ý.”

Hoàng đế có cũng được không có cũng được gật đầu: Nếu trước hắn đã đồng ý tứ hôn, dĩ nhiên là không thèm để ý bọn họ thành thân lúc nào.

“Nhắc tới, tuổi của Ninh Từ cũng không nhỏ, đến bây giờ cũng không có định chọn vương phi, ngươi cũng nên quan tâm một chút, định ra hôn sự cho hắn.”

“Hoàng thượng, Ninh Từ là dạng tính tình gì, người cũng biết. Thần thiếp đã sớm sốt ruột muốn ôm tôn tử rồi, nhưng tính tình của hắn một khi nhận định chuyện gì, mười con bò đều kéo không lại, thần thiếp thúc dục cũng không nghe nha! Cho nên thần thiếp liền muốn vẫn là muốn để hoàng thượng ra tay trị hắn, hắn cũng liền nghe lời của người.”

Hoàng đế nghe vậy cười một tiếng: “Ninh Từ hiếu thuận, đối với mẫu phi như ngươi cũng cung kính, làm sao có thể không nghe lời ngươi nói chứ?”

“Nếu hoàng thượng không tin, liền gọi Ninh Từ tiến cung, ngay trước mặt người ta tâm sự với hắn, người liền biết hắn có bao nhiêu khinh người.”

“Mà thôi, tiếp qua một đoạn thời gian, trong cung liền tiến hành tổng tuyển cử, trẫm tự mình chọn một người cho hắn.”

Nhãn thần của hiền phi khẽ động, nét mặt lại là một bộ thần sắc kinh hỉ dị thường: “Thần thiếp đa tạ hoàng thượng.”

“Trong lòng ngươi có người chọn nào, nếu ngươi nhìn trúng cô nương nhà ai, cũng có thể nói một câu với trẫm, đến lúc đó trẫm châm chước tứ hôn cho bọn họ.” Hoàng đế uống một hớp nước trà, như không có chuyện gì xảy ra hỏi.

Nhãn thần của hiền phi hơi sáng, chăm chú suy tư chỉ chốc lát, mở miệng nói rằng: “Hoàng thượng, người cũng biết, thần thiếp vẫn ngóng trông tôn tử, cho nên, nhà này thế nào cũng không quan trọng, một điểm mấu chốt nhất chính là thân thể tốt, phải dễ sinh dưỡng. Hơn nữa tính tình này tốt nhất là có thể sống động một chút, Ninh Từ quá buồn bực, nếu lại tìm một người đoan chính ổn trọng, phu thê hai người còn không phải ba ngày không thể nói rõ một câu sao?”

“Gia thế làm sao không quan trọng? Ninh Từ hiện tại đã được phong Đoan vương, hơn nữa hắn lại là trưởng tử của trẫm, tự nhiên cũng cần người trong triều có thân thế, dung mạo, tài tình, phẩm tính đều tương xứng mới phải.”

Hiền phi nhẹ nhàng thở dài: “Hoàng thượng có chỗ không biết, trước đây ta cực kỳ thích Vân Noãn, nguyên vốn còn muốn ghép hai người bọn họ thành một đôi nữa, nhưng không nghĩ tới người Vân Noãn thích là Mục Trần Tiêu, cuối cùng chỉ có thể bỏ qua ý định này, hôm nay a, ta cũng không muốn khác, chỉ muốn, Ninh Từ ở trong triều có thể vì hoàng thượng phân ưu, trở lại trong phủ có một người biết nóng biết lạnh, như vậy là đủ rồi. Về phần cái gì thân thế, tài tình, tất cả bất quá hắn thích mới quan trọng.”

Bookwaves.com.vn

Hoàng thượng tỉ mỉ quan sát đến thần sắc của hiền phi, một lát sau, thần sắc càng nhu hòa: “Trong hậu cung này, cũng chính là ngươi nghĩ như vậy, mặc dù nói hoàng tử thân phận tôn quý, nhưng hoàng tử phi trọng yếu y như vậy, ai không muốn lựa chọn một người định thân tốt, như vậy cũng có thể cho hoàng tử càng nhiều trợ lực hơn.”

Hiền phi nghe vậy cười một tiếng, nói thẳng không kiêng kỵ: “Nguyên lai hoàng thượng là ở chỗ này thử thần thiếp sao? Nếu bàn về xuất thân, có ai có thể tôn quý hơn hoàng tử? Còn chọn một hoàng tử phi xuất thân tốt, cũng bất quá là dệt hoa trên gấm mà thôi, có tác dụng bao lớn? Còn nữa, hoàng thượng hôm nay còn thống lĩnh toàn bộ Đại An triều, có tâm tư kia, hoàn toàn là kỳ tâm khả sát.”

Nàng ở trước mặt hoàng thượng từ trước là tính tình bạch trực, nên dù cho biết rõ nói không hề thỏa, nàng cũng phải nói.

“Dù sao trẫm cũng lớn tuổi rồi.”

“Hoàng thượng hôm nay thân thể khoẻ mạnh, long mã tinh thần, huống chi người là được trời phù hộ, thanh tùng điềm lành đều bày ở đây đó. Hoàng thượng không cho miên man suy nghĩ.”

Ánh mắt của hoàng đế nhìn thẳng hiền phi: “Ái phi, trẫm không có đích tử, theo đạo lý mà nói, chính thống trong triều đều là lập đích lập trưởng, hai ngày này, trong triều có người thượng tấu chương, nói trẫm nên sớm lập thái tử, để chương hiển chính thống, trẫm càng nghĩ, trái lại cảm thấy Ninh Từ cực kỳ hợp.”

Hiền phi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Hoàng thượng, lẽ nào thần tử trong triều hướng vào Ninh Từ làm thái tử sao?”

“Đích xác có người nhắc tới.”

“Hoàng thượng, là ai không có nhãn lực như vậy nha? Theo đạo lý mà nói, Ninh Từ là nhi tử của thần thiếp, ở trong mắt thần thiếp, chắc là tất cả đều tốt mới đúng. Nhưng người trong nhà biết chuyện nhà mình, nếu để cho Ninh Từ lên trên chiến trường lĩnh binh tác chiến, tự nhiên là không có vấn đề, nhưng nếu để hắn đảm đương thái tử, sợ rằng cả ngày xem sổ con chính vụ, cũng đủ hắn nhức đầu. Nếu bàn về người chọn cho thái tử vị, thần thiếp trái lại cảm thấy tam hoàng tử cực kỳ hợp.”

Hiền phi nói lên chuyện này, không chút cấm kỵ nào.

“Vì sao cảm thấy tam hoàng tử hợp?”

“Nguyên bản thần thiếp cho rằng tính tình tam hoàng tử ôn hòa, khuyết thiếu một ít khí sát phạt quả đoán, nhưng hôm nay tam hoàng tử lên chiến trường, không nghĩ tới cũng triển lộ tài hoa ở phương diện này, có thể thấy được tam hoàng tử là một người năng văn năng võ, hơn nữa trong ngày thường hắn có danh hiền đức, không phải hợp hơn Ninh Từ nhiều sao?”

Nhãn thần của hoàng đế hơi hơi trầm xuống một cái: “Trẫm cũng không nghĩ tới, tam hoàng tử có khả năng như vậy.” Xem ra hắn đánh giá thấp tam nhi tử của mình, mà tam nhi tử này, ẩn núp cũng sâu đậm.

“Có khả năng tốt, đều nói năng giả đa lao, tam hoàng tử tài năng như vậy, sau này có thể giúp hoàng thượng phân ưu nhiều hơn.”

Thần sắc của hoàng thượng càng phát hỉ nộ bất minh: “Ân, trẫm còn có sổ con phải phê, đi về trước.”

“Thần thiếp cung tiễn hoàng thượng.”

Tiễn xong đế vương, thần sắc của hiền phi chợt thanh lạnh xuống: “Yên Tiêu, phái người đi hỏi một chút, hôm nay là ai lắm mồm ở trước mặt hoàng thượng.”

“Vâng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui