CHƯƠNG 621: THOÁT THAI HOÁN CỐT?
Dịch giả: Luna Wong
Nghe nói Hứa Vân Noãn vào trong hoàng cung, thất công chúa hỏa cấp hỏa liệu chạy tới, đến cửa Ngưng Phượng cung, lại nghĩ tới căn dặn không cho nàng quấy rối trưởng công chúa của mẫu thân mình, nhất thời gấp như là kiến bò trên chảo nóng, tới tới lui lui chuyển vòng tròn.
Cuối cùng vẫn là Yên Tiêu phát hiện nàng, liền vội vàng lĩnh nàng tiến đến.
“Ninh Lê gặp qua cô cô, gặp qua hiền phi nương nương.”
“Hãy bình thân.” Trưởng công chúa và Ninh Lê tịnh chưa có tiếp xúc qua, chỉ nhàn nhạt gật đầu.
Thất công chúa đứng dậy, vội vã nhìn về phía Hứa Vân Noãn: “Hứa tỷ tỷ!”
“Ân.” Hứa Vân Noãn cười gật đầu.
Thất công chúa vội vã chạy tới bên người Hứa Vân Noãn, tiến lên giữ lại ống tay áo của nàng.
Trưởng công chúa hơi sửng sờ, lập tức độ cong ở khóe môi hơi lộ ra hòa hoãn: “Cũng không có chuyện khác gì, hai người các ngươi đi ra ngoài chơi đi.”
Thất công chúa nhất thời mừng rỡ đứng lên, lén lút nhảy tại chỗ một cái: “Hứa tỷ tỷ, chúng ta đi ra ngoài đi?”
“Vậy Vân Noãn cáo lui trước.”
Hứa Vân Noãn theo thất công chúa ra Ngưng Phượng cung, cảm thụ được cảm giác mát gió thu mang tới, chỉ cảm thấy mừng rỡ.
Thất công chúa hân hoan nhảy nhót: “Hứa tỷ tỷ, ta trở về thương lượng với mẫu thân chuyện vườn trái cây, mẫu thân ủng hộ ta đó, nói bảo ta theo Hứa tỷ tỷ học tập cho thật tốt, không được làm bậy, lại càng không cho phép bỏ dở nửa chừng. Ta mới sẽ không bỏ dở nửa chừng, ta khẳng định càng thêm lợi hại hơn quỷ thích khóc kia!”
Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cười: “Vườn bên kia đã chuẩn bị không sai biệt lắm, hai ngày này, thất công chúa có thể nghĩ ý tưởng trước, một nhóm khách nhân này muốn mời người nào.”
“Ta muốn đến vườn trái cây xem trước, Hứa tỷ tỷ, có được không?”
“Ngươi đi xem thử tự nhiên không có vấn đề, bất quá, vườn trái cây thoáng xa một ít, ở một chỗ thôn trang của Mục gia, ngươi phải sớm nói rõ ràng với Lương tần nương nương.”
“Ân ân, ta đã biết.”
Hứa Vân Noãn ở trong cung bồi thất công chúa chơi một hồi, liền đưa ra yêu câu muốn ly khai.
Thất công chúa không muốn bằng mọi cách, hai người lại hẹn thời gian gặp mặt chơi đùa, lúc này mới bỏ qua.
Hứa Vân Noãn xuất cung lên xe ngựa, chậm rãi đi hướng Mục gia , lúc đi tới Chu Tước nhai, xe ngựa lại chợt dừng lại.
Bookwaves.com.vn
Hàn Yên vội vã mở màn xe hỏi Thanh Huy đánh xe: “Đây là thế nào, sao xe ngựa dừng lại?”
“Phố phía trước tạm thời bị phong, thỉnh tiểu thư ở trên xe ngựa chờ, nô tài xuống phía dưới hỏi một câu.”
Hứa Vân Noãn xuyên thấu qua cửa sổ xe, nhìn về phía bách tính chen đầy hai bên đường phố, trong lòng đại thể có suy đoán.
Không bao lâu, Thanh Huy chạy về: “Hồi bẩm tiểu thư, là vương chính phi Đông Man nhập kinh thành, hoàng thượng để lễ bộ phái người nghênh tiếp, cho nên làm trống một con phố, hơn hai khắc chung, chờ xa giá qua rồi là được.”
Đông Man vương phi Thẩm Vũ Sanh!
Vừa nghĩ tới Thẩm Vũ Sanh, tự nhiên cũng nhớ tới thần y đi theo bên người nàng.
“Ân, chúng ta đây chờ một chút.”
Tiếng nghị luận của dân chúng càng phát vang dội, không bao lâu liền truyền đến trận trận tiếng hoan hô.
Thẩm Vũ Sanh nhập kinh, ngồi song lân treo bích xa phong cách Đông Man, trước sau hộ vệ Đông Man mở đường, tiếng kèn lệnh thật dài đinh tai nhức óc, thị nữ hạo hạo đãng đãng đi theo phía sau, phá lệ đường hoàng.
Hứa Vân Noãn ngồi ở bên trong xe ngựa, cũng không thể nhìn quá rõ ràng trạng huống trên đường, bất quá nghe thanh âm này, cũng biết tràng diện náo nhiệt bực nào.
Mi tâm của nàng cau thật chặt: Thẩm Vũ Sanh cao điệu như vậy, nhất định có lo lắng của nàng, nếu nàng thực sự thiên giúp đỡ Thẩm gia, như vậy kế hoạch kế tiếp của Trần Tiêu cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Trong lòng Hứa Vân Noãn hơi cảm trầm trọng, Sau khi rở lại Mục gia, liền trực tiếp đi tìm Mục Trần Tiêu.
Mục Trần Tiêu ngồi ở xe lăn, an tĩnh xem lướt qua một phong thư từ trong quân đưa tới.
Úc Khoảnh đứng ở phía trước bàn, ngưng thần chờ Mục Trần Tiêu phân phó.
“Úc Khoảnh.”
“Có thuộc hạ.”
“Ngươi đi nói với Đoan vương điện hạ, có thể chuẩn bị động thủ.”
Tinh thần của Úc Khoảnh chấn động: “Vâng.”
Hứa Vân Noãn đi vào gian phòng, Úc Khoảnh liền vội vàng hành lễ xin cáo lui.
“Vân Noãn, nàng đã trở về.”
Hứa Vân Noãn ngồi vào bên người Mục Trần Tiêu: “Có phải là tin tức chiến trường bên kia truyền đến không?”
“Ân, Tây Khương bên kia không ngừng dụng binh, nhưng lũ chiến lũ bại, tam hoàng tử lần thứ hai bắt được một thủ lĩnh quân địch, chỉ bất quá, người nọ bị tam hoàng tử một kiếm đâm chết. Tam hoàng tử đã đưa thủ cấp của người kia về kinh đô.”
Mi tâm của Hứa Vân Noãn nhíu lại: “Xem ra lại là một phần đại công.”
“Ân, cho nên sáng sớm hôm nay, ta đã bẩm báo chuyệnl ương thực tăng gia sản xuất cho hoàng thượng, sau đó cũng thông tri Đoan vương điện hạ chuẩn bị tiếp nhận việc này.”
“Ân, Trần Tiêu, hôm nay ta thấy được Thẩm Vũ Sanh vào kinh. Thần y có thể chữa cho chân của ngươi mà Trưởng công chúa nói, liền đi theo bên người Thẩm Vũ Sanh.”
Thần sắc của Mục Trần Tiêu khẽ động: “Vân Noãn, nàng dự định đi tiếp xúc nàng?”
“Không sai, dù cho có một tia cơ hội, ta cũng sẽ không bỏ qua. Hơn nữa, trước không phải gia gia đã nói rồi sao? Thẩm Vũ Sanh này khác với người bên ngoài, có lẽ nàng sẽ không đứng ở bên của Thẩm gia.?”
Bookwaves.com.vn
“Mặc kệ nàng có thể hay không, xuất thân của nàng vô pháp cải biến, chỉ cần nàng trở lại kinh thành, Thẩm gia nhất định sẽ theo thu lợi, hơn nữa, ở trên chiến trường, Thẩm Cửu Mạch cũng nhiều lần lập được chiến công, thái độ của tam hoàng tử đối với hắn đã cải biến rất nhiều, kể từ đó, nói không chính xác sự tình thực sự sẽ phiền toái. Vân Noãn, nàng phải làm chuẩn bị thật đầy đủ.”
“Ta sẽ.”
Hứa Vân Noãn tâm sự nặng nề, đang nghĩ làm sao mới có thể tiếp xúc được Thẩm Vũ Sanh, tiếp đó buổi chiều liền nhận được tin tức của hiền phi nương nương bên kia truyền lời, để cho nàng chuẩn bị tiến cung dự tiệc.
Nguyệt Thụ và Hàn Yên giúp Hứa Vân Noãn chọn xiêm y: “Thực sự nghĩ không ra, hoàng thượng dĩ nhiên nóng nảy muốn thiết yến đón gió tẩy trần cho Đông Man vương phi như vậy, dựa theo quy củ dĩ vãng, không phải hẳn là chờ ba ngày hậu sao?”
Hứa Vân Noãn được hai người hỗ trợ mặc xong la quần: “Trong khoảng thời gian này, Đông Man bên kia cũng không ra chuyện khẩn cấp gì chứ?”
“Đúng vậy, yên lặng, không có nghe nói có đại sự gì.”
“Vậy cũng chỉ có thể vào cung xem thử.”
Hoàng thượng hiện tại càng chú trọng thân thể của chính mình, đơn giản mệt nhọc không được, đến hậu cung đều rất ít đi, lại ngựa không ngừng vó thiết yến khoản đãi Thẩm Vũ Sanh, trong này nhất định có chuyện gì.
Hứa Vân Noãn đổi xong xiêm y, cẩn thận thu thập xong trang dung, sau khi xác nhận không có lầm, ngồi xe ngựa chạy về hướng hoàng cung.
Ở cửa hoàng cung xe ngựa san sát nối tiếp nhau, thân phận của Hứa Vân Noãn cao, nàng vừa đến, mọi người đều thoái nhượng, đúng lúc này, một đạo thanh âm réo rắt truyền tới: “Gặp qua quận chúa.”
Hứa Vân Noãn chợt ngoái đầu nhìn lại, khi thấy Thẩm Vân Sơ từ trên xe ngựa chậm rãi xuống.
“Thẩm Vân Sơ?”
“Quận chúa hữu lễ.” Thái độ của Thẩm Vân Sơ cung kính, dáng tươi cười trên mặt cũng rất nhu thuận tươi đẹp.
Lúc này, nàng mặc một thân thụy cẩm la quần phù dung sắc, trên làn váy thêu như hỏa lưu hoa, sợi tóc búi thành lưu vân kế, phối với thu điệp vô sanh kỳ sương trâm tinh mỹ, mặt như nõn nà, tú cảnh thon dài, chỉ cần là đứng ở đó, liền dẫn một cổ cảm giác duyên dáng yêu kiều, tao nhã vô song.
Không gặp một thời gian ngắn, Thẩm Vân Sơ lại có loại cảm giác thoát thai hoán cốt, lẽ nào Thẩm gia lại xảy ra biến cố gì?