Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 636: TA, HỨA VẤN NOÃN, MAU THÚ!

Dịch giả: Luna Wong

Đoan vương ly khai Mục gia, lúc đi cước bộ dị thường kiên định, tựa hồ bớt một ti mê man.

Mục Trần Tiêu nhìn bóng lưng của hắn, ngón tay đặt ở bên xe lăn chậm rãi buộc chặt một ít.

Hứa Vân Noãn chú ý tới thần sắc hắn có chút dị thường, không khỏi thân thiết hỏi: “Làm sao vậy?”

“Vân Noãn, nàng cảm thấy Đoan vương điện hạ thế nào?”

“Tuy rằng Đoan vương điện hạ là nhi tử của hoàng thượng, nhưng chỉ đơn thuần nhìn con người của hắn, thật là hạng người chính trực, trung hậu khó được, hơn nữa tính tình của hắn ngay thẳng, xử sự cũng có một bộ kết cấu, nếu quả không ngoài biến cố, tương lai hắn có thể kế thừa đại thống, nhất định là vị đế vương tốt, chí ít chuyện như Mục gia vậy, sẽ không phát sinh nữa.”

“Đúng vậy.”

Mục Trần Tiêu vươn tay.

Hứa Vân Noãn đưa tay đặt ở lòng bàn tay dày rộng của hắn.

Mục Trần Tiêu nắm chặt tay nàng, Hứa Vân Noãn lập tức bật cười, mắt cong cong như trăng khuyết: “Trước đây ta thường nghe người ta nói, lòng bàn tay giống như cây giũa, ta luôn cảm thấy là khoa trương, hôm nay nhìn tay ngươi, mới biết được đây là thật.”

Hứa Vân Noãn ngồi ở trên băng đá tàng cây ngũ thải cẩm đái, cầm lấy tay của Mục Trần Tiêu tới tới lui lui quan sát, còn vươn lòng bàn tay thon mịn của bản thân ra so sánh với hắn, đầu ngón tay trắng noãn đâm vào lòng bàn tay của Mục Trần Tiêu, dĩ nhiên làm đau đầu ngón tay.

“Nếu muốn bảo vệ ngươi, tự nhiên phải đem hết toàn lực.”

Hứa Vân Noãn cầm lấy tay của Mục Trần Tiêu, đặt ở trên gò má của mình.

Xúc cảm ấm áp truyền vào lòng bàn tay, tim của Mục Trần Tiêu nhảy một cái, huyết dịch cả người cũng hơi ấm lên: “Vân Noãn?”

“Trần Tiêu, hai chúng ta mau chút thành thân có được hay không?” Nói không nên vì sao, trong lòng nàng có loại cảm giác cấp bách.

“… Ngược lại cũng không vội, ta muốn chờ thần y ở bên Thẩm Vũ Sanh, nếu có thể mời được hắn giúp ta xem chân một chút…”

Bookwaves.com.vn

“Có cái gì khác nhau đâu?” Hứa Vân Noãn cắt đứt lời của Mục Trần Tiêu, thần sắc mang theo một tia nghi hoặc, “Chân của ngươi không tốt, ta gả cho ngươi, chân của ngươi tốt, ta cũng gả cho ngươi, xét đến cùng cũng là phải gả, không cần đợi người khác?”

“Ta…”

Hứa Vân Noãn xòe ngón tay bắt đầu đếm số: “Ngươi suy nghĩ một chút a, Thẩm gia bên kia phải giải quyết, tam hoàng tử trên chiến trường bên kia phải quan tâm, hôm nay hành vi của hoàng thượng khác thường phải chí ý, đổi lương loại với bảo vệ Bác Lăng hầu bên kia cũng phải phí tâm.. Từng chuyện từng cọc, phải bận rộn hơn, cho nên chúng ta làm việc thì không thể cứ dây dưa, có thể giải quyết thì phải giải quyết cho nhanh một chút, ngươi nói đúng không?”

“Nói nói như vậy không sai…”

“Đó không phải sao, ngươi suy nghĩ thử mấy chuyện ta vừa nói, không có một chuyện dễ dàng, so sánh, thành thân giản đơn hơn nhiều. Ngươi muốn là to, ta liền lấy thân phận quận chúa ra, ỷ vào hiền phi nương nương và trưởng công chúa, để ngươi phong phong cảnh quang nghênh thú ta vào cửa, nếu ngươi không muốn dụ cho người chú ý, ta đây từ Ngưng Thu uyển dời đến Minh Hối hiên, một cái kiệu nhỏ thì xong chuyện, có phải cực kỳ dễ hay không?”

“Vân Noãn…”

Hứa Vân Noãn thấy thần sắc của Mục Trần Tiêu chần chờ như cũ, nhất thời không vui, tăng một cái đứng dậy, hai tay chống nạnh thở phì phò: “Mục Trần Tiêu, trước ngươi cũng đã đáp ứng ta rồi, hôm nay ngươi lại ra sức khước từ, ngươi nói, có phải ngươi coi trọng Nguyệt Thanh Hàn kia hay không? Ngươi phụ lòng hán, ta muốn đi nói với gia gia, nói với ngoại tổ mẫu!”

“Không có!” Nhìn thấy Hứa Vân Noãn tức giận, Mục Trần Tiêu vội vã giải thích.

“Ta không nghe, ta không nghe, ta không nghe! Ngươi cùng ta định thân rồi, vậy ngươi sinh là người của Hứa Vân Noãn ta, chết là ma của Hứa Vân Noãn ta, đời này ngươi đều chạy không khỏi lòng bàn tay của ta!”

Mục Trần Tiêu sửng sốt, lập tức nhịn không được cười ra tiếng.

Hứa Vân Noãn như cũ tức giận, vắt hết óc dời hết mấy lời đại gia gia dạy cho nàng ra ngoài “Ta cho ngươi biết, ngươi không nên đứng núi này trông núi nọ, nghĩ cô nương sau sẽ tốt hơn, qua cái thôn này của ta rồi, vẫn là cái tiệm này của ta, ta đây một tên… Tên gì… Xích!”

Mục Trần Tiêu như cũ đang cười, mi nhãn ngày xưa tuyển tú lạnh lùng lúc này một mảnh nhu hòa.

Bookwaves.com.vn

“Ngươi còn cười! Ta cho ngươi biết, thiên nhai nơi nào không phương thảo, bên mép bản thân mới tốt nhất, ngày hôm nay nếu ngươi không thú thê, ngày mai nhất định phải cúi đầu. Nhà có hiền thê mới là bảo, ngày mai mọi thứ bảo đảm người tốt.”

Mục Trần Tiêu vốn có mở miệng muốn đáp ứng, lúc này lại có chút xấu không nói, hắn muốn nghe thử xem, trong bụng Vân Noãn nhà mình, rốt cuộc cất giấu bao nhiêu thứ tốt hắn không biết.

Hứa Vân Noãn nói xong, thấy Mục Trần Tiêu như cũ đang cười, có chút miệng khô lưỡi khô nuốt hớp nước bọt: “Ngươi biết hối hận chưa?”

“Có một chút xíu, không bằng nàng nói thêm một hồi nữa?” Mục Trần Tiêu vội vã đoan chính thần sắc.

“Nói thêm một hồi a, ta nghĩ, ” Hễ sốt ruột, rất nhiều lời nghĩ không ra, cuối cùng hừ một tiếng, “Thú thê phải mau chóng, sang năm lễ hỏi sẽ càng cao.”

Mục Trần Tiêu cũng không nhịn được nữa, giơ tay lên kéo Hứa Vân Noãn qua, trực tiếp ôm vào trong lòng: “Được, ta thú.”

Nhãn thần của Hứa Vân Noãn nhất thời sáng: “Ngươi nghĩ xong rồi? Ta cho ngươi biết, ngươi nghĩ chưa xong cũng vô dụng, phản chính ngươi là người của ta.”

“Phải, phải, ta là người của nàng.” Mục Trần Tiêu thấp giọng ở bên tai Hứa Vân Noãn nhẹ giọng đồng ý.

Hứa Vân Noãn chỉ cảm thấy bên tai hơi ngứa, cái cổ theo bản năng rụt một cái, ai nha, thanh âm của Trần Tiêu nhà mình cũng quá dễ nghe.

“Vậy ngươi muốn làm to hay làm nhỏ?”

“Hôm nay nàng là quận chúa, ta tự nhiên không thể ủy khuất nàng. Người khác có, Vân Noãn của ta cũng phải có.”

Hứa Vân Noãn cười vui vẻ: “Ta không có vấn đề a, hôn lễ làm sao ta cảm thấy cũng không quan trọng, mấu chốt là ngươi vui vẻ, tân lang quan như ngươi, cả đời chỉ có thể làm một lần, coi trọng một ít là nên, ngươi suy nghĩ một chút, ngươi nghĩ muốn cái gì, ta chuẩn bị đồ cưới, đến lúc đó, mang luôn qua đây cho ngươi.”

Mục Trần Tiêu nhéo nhéo tay của Hứa Vân Noãn, thần sắc hơi có chút kỳ quái: “Sao ta cảm thấy, lời này có chút kỳ quái nhỉ?”

“Có cái gì kỳ quái đâu? Nương tử đương nhiên phải sủng ái phu quân nhà mình.” Hứa Vân Noãn nói đương nhiên, đại gia gia giáo dục nàng ở phương diện này không nhiều lắm, bất quá những thứ này vậy cũng đủ rồi đi, dù sao nàng và Trần Tiêu là lưỡng tình tương duyệt, không cần lưu ý chi tiết.

“Nói cũng phải, ta không có gì mong muốn, chỉ muốn muốn nàng.”

“Ta vốn chính là của ngươi a, cái này không tính là yêu cầu.” Hứa Vân Noãn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, “Ta rút thời gian vào cung đi gặp nghĩa mẫu một lần, hỏi thử nàng xem thành thân cần phải chuẩn bị gì, sau đó ta mau sớm để người chuẩn bị luôn, Trần Tiêu, ta nhất định phải để cho ngươi trở thành tân lang quan nổi bật nhất trong kinh thành.”

Mục Trần Tiêu há miệng, sau cùng cưng chìu cười: “Được, đa tạ nương tử.”

“Không cần khách khí.”

Hứa Vân Noãn cười ngọt ngào cực kỳ, tự mình đứng lên, tới tới lui lui đi lại một vòng lớn: “Trần Tiêu, hiện tại tim ta đập thật nhanh, cảm thấy rất kích động a, ta thật muốn ngày mai hai chúng ta liền thành thân.”

Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng cười: “Lòng ta cũng thế.”

“Ta đi nói với gia gia cái tin tức tốt này, ngoại tổ mẫu bên kia, tạm thời giấu một thời gian ngắn trước, chờ ta chuẩn bị không sai biệt lắm, lại nói cho nàng biết, đỡ phải để trong lòng ngoại tổ mẫu tức giận, trở ra quấy rối hai chúng ta.”

“Được.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui