Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 640: NGƯƠI MUỐN LÀM TẨU TỬ CỦA TA?

Dịch giả: Luna Wong

Đào Bảo Nhi nghĩ đến lời vừa nghe, lại nhìn hình dạng của mình một cái, gấp nước mắt đều sắp chảy ra: “Ta phát hiện mình quá vô dụng, vừa rồi hai người kia nói xấu Hứa tỷ tỷ, ta chưa từng có thể đứng ra đánh trả các nàng.”

“Hai tiểu thư kia ta thấy có chút quen mắt, cha các nàng hình như chức vị không sai biệt lắm với phụ thân ngươi, ngươi coi như nói, các nàng cũng không sợ ngươi.” Thất công chúa khoát khoát tay, “Thời khắc mấu chốt vẫn là ta hữu dụng nhất.”

“Ta cũng có thể trở nên hữu dụng!”

“Thân phận này của ngươi thiên nhiên không đủ, ngươi có thể làm cái gì?”

“Ta…” Đào Bảo Nhi nhất thời có chút nhụt chí, “Ta vẫn là có thật nhiều thứ có thể làm…”

“Ta cho ngươi biết, nếu như thân phận không lên nổi, việc ngươi có thể làm thật đúng là hữu hạn, ngươi nên nghĩ xem làm sao đề cao thân phận của mình.”

Đào Bảo Nhi vắt vắt ngón tay: “Ta đây phải làm như thế nào?”

Thất công chúa cẩn thận suy nghĩ một chút: “Trong khoảng thời gian ngắn để cha ngươi Đào đại nhân thăng quan phát tài là không quá có khả năng, không bằng ngươi nghĩ xem nên tìm người nào có thân phận địa vị cao hơn để gả? Phản chính tiếp qua trước một năm nửa năm, ngươi cũng liền có thể gả người đi? Dù là tuổi còn nhỏ vẫn chưa thể lập tức thành thân, như Hứa tỷ tỷ vậy định thân trước cũng thành a?”

Vốn có hai mắt của Đào Bảo Nhi đều đã có chút đẫm lệ, nghe nói như thế nhất thời tinh thần tỉnh táo: “Còn có thể như vầy sao?”

“Đó là khẳng định nha. Mẫu thân ta nói qua, con người này chủ yếu nhất chính là đầu thai tốt, cũng tỷ như nói ta, mẫu thân ta nói, nếu tính tình như ta vậy, đặt ở nhà người bình thường sớm đã ăn không biết bao nhiêu thua thiệt, nhưng vạn hạnh chính là ta biết đầu thai, biến thành nữ nhi của nàng, kể từ đó, có thể ở trong cung hoành hành ương ngạnh không người có thể quản.”

“Nhưng ta cảm thấy cha nương ta cũng vô cùng tốt.” Đào Bảo Nhi quấn quýt.

“Bản lĩnh đầu thai của ngươi cũng không tệ, bất quá nếu muốn tiến thêm một bước nữa, cũng chỉ có thể gả người, không phải đều nói sao, nữ tử này gả người chẳng khác nào đầu thai lần thứ hai, ngươi gả người tốt không được sao?”

Bookwaves.com.vn

“Nhưng ta có thể gả cho người nào nha? Tốt nhất ta gả cho người này cũng hết sức thích Hứa tỷ tỷ, như vậy ta mới có chuyện để nói với hắn, nếu không, trong ngày thường cũng không biết nên nói cái gì…” Nói đến đây, trong đầu Đào Bảo Nhi chợt hiện lên một tia sáng, “Ta hình như nghĩ tới một người.”

“Ngươi nghĩ tới người nào?”

“Đoan vương điện hạ.”

Thất công chúa nhất thời mở to hai mắt nhìn, dáng dấp không dám tin: “Ngươi nói nhìn trúng ai?”

“Đoan vương điện hạ, chính là đại ca ngươi nha!” Đào Bảo Nhi tỉ mỉ suy nghĩ một chút, nhất thời nắm thật chặt nắm tay gật đầu.

Thất công chúa quả thực mục trừng khẩu ngốc: “Ta coi ngươi là thành bằng hữu, ngươi lại muốn làm hoàng tẩu ta?”

“Đây không phải là bị buộc bất đắc dĩ sao? Nghĩ tới nghĩ lui, pháp tốt nhất để đề cao thân phận biện không phải là gả vào hoàng gia sao, gả vào hoàng gia chẳng khác nào một bước lên trời, mà trong hoàng thất thích Hứa tỷ tỷ lại không có nương tử, cũng chỉ có Đoan vương điện hạ.”

“Nhưng trước ngươi nhìn thấy đại ca ta, không phải đều giống như là chuột thấy mèo sao? Ngươi còn cảm thấy hắn phá lệ dọa người nữa!”

“Quả thực, ” Đào Bảo Nhi hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy trái tim nhảy nhanh hơn chút, thình thịch thình thịch, quả thực muốn hù chết người, “Nhưng vì Hứa tỷ tỷ, ta cảm thấy mình có thể khắc phục một chút.”

Sắc mặt của thất công chúa quấn quýt thành một đoàn: Nàng nghe xong cũng cảm thấy cái chủ ý này của Đào Bảo Nhi cũng không tệ lắm, nhưng nếu như Đào Bảo Nhi thực sự thành hoàng tẩu của mình, vậy sau này còn làm sao chèn ép nàng? Kể từ đó, nàng tranh thủ tình cảm thất bại ngay trước mặt Hứa tỷ tỷ.”

Đào Bảo Nhi đổi vị suy tư một chút, cảm thấy mình có thể minh bạch tâm tình của thất công chúa lúc này, vì vậy nhịn đau hào phóng nói rằng: “Ta biết trong lòng ngươi suy nghĩ gì, mặc kệ sau này thân phận của hai chúng ta biến hóa thế nào, ở trước mặt của Hứa tỷ tỷ, chúng ta đều là giống nhau.”

Nhãn thần của thất công chúa nhất thời sáng lên: “Nếu như ngươi nói vậy, như vậy ta miễn cưỡng đồng ý ngươi làm hoàng tẩu ta. Sau này ngươi thành công gả cho đại ca của ta, vậy coi như là trưởng bối của ta, sau này phải thương ta nhiều, nếu không, ta liền đi tìm đại ca cáo trạng.”

“Ngươi tìm đại ca ngươi cáo trạng có ích lợi gì? Hắn tự nhiên phải thương tức phụ nhi là ta, mà không phải thương muội muội là ngươi.” Đào Bảo Nhi nghĩ tới một ý hay, cảm thấy tâm tình đều tốt, vì vậy lại tiếp tục bắt đầu cãi cọ với thất công chúa.

Đúng lúc này, phía sau đại thụ một bên truyền đến một tiếng cười.

Thần sắc của thất công chúa nhất thời nghiêm túc, quay đầu quát lạnh phương hướng kia một tiếng: “Ai? Mau chóng đi ra!”

Bookwaves.com.vn

Sau một khắc, Đoan vương chậm rãi vòng qua đại thụ, xuất hiện ở trước mặt hai người, đi theo sau lưng Đoan vương còn có Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu.

Nguyên bản Đào Bảo Nhi còn nói lẽ thẳng khí hùng, lúc này chỉ cảm thấy ầm ầm một tiếng, huyết dịch của cả người tựa hồ cũng xông lên trên mặt, để cho cả người nàng nóng sắp chín, vội vàng núp sau lưng thất công chúa, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu mới vừa tiến vào vườn đã gặp Đoan vương, cho nên liền mang theo hắn tới xem đám cây ăn quả của nàng trước, không nghĩ tới đi không bao xa, đã nghe được một phen lời nói hùng hồn của Đào Bảo Nhi và thất công chúa.

Hứa Vân Noãn tận lực muốn đè khóe môi xuống, nhưng nhiều lần chưa từng có thể thành công: “Bảo nhi muội muội?”

Đào Bảo Nhi nghe được thanh âm của Hứa Vân Noãn, cũng không kịp xấu hổ không xấu hổ, trực tiếp chạy tới trốn trong lòng Hứa Vân Noãn: “Hứa tỷ tỷ…”

“Được rồi, cũng không có người ngoài ở đây, không nên khó chịu, chỉ bất quá lời mới vừa rồi, không cho nói ở trước mặt người ngoài, để tránh khỏi tự dưng trêu chọc tai họa.”

Mặc dù nói hai ngày này Đoan vương tao thụ răn dạy, tựa hồ rơi xuống hạ phong, nhưng người nhìn chằm chằm vị trí Đoan vương phi này không biết có bao nhiêu, nếu để người ngoài nghe được, nói không chừng sẽ đưa tới tai họa cho toàn bộ Đào gia.”

Đào Bảo Nhi vội vã gật đầu.

Hứa Vân Noãn thấy nàng cực xấu hổ, vội vã quay đầu nói với Mục Trần Tiêu và Đoan vương rằng: “Ta đái Bảo nhi muội muội và thất công chúa vào trong vườn xem trước, hai người các ngươi ở đây chờ.”

Mục Trần Tiêu gật đầu: “Được.”

Đoan vương nhìn Hứa Vân Noãn mang theo hai tiểu cô nương rời đi, tâm tình có chút phức tạp.

Vừa rồi lúc Đào Bảo Nhi nói ra hắn cũng thích Hứa Vân Noãn, trong lòng của hắn cực kỳ khẩn trương, thậm chí trong lòng dâng lên một cổ kỳ vọng, hy vọng Hứa Vân Noãn có thể hiểu tâm ý của hắn, mà nếu như thế, nàng căn bản cũng không xem là thật.

“Điện hạ, ” Mục Trần Tiêu mở miệng, “Ngươi…”

“Trần Tiêu, vừa nãy ta nhìn thấy mấy trái cây ngon, hai chúng ta cùng đi hái xuống đi.” Đoan vương trực tiếp cắt đứt lời của Mục Trần Tiêu, có một số việc lòng đây đó biết rõ là được, nhưng lại không thể nói ra được, bởi vì một khi nói ra, thì nước đổ khó hốt.

Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng rũ đôi mắt xuống, ăn ý tích lũy được nhiều năm trên chiến trường, để hắn trong một sát na hiểu ý của Đoan vương: “Điện hạ…”

Đoan vương bỗng nhiên cười: “Ta nghe nói, hai ngày này Hứa cô nương đã bắt đầu chuẩn bị vật cần thiết cho các ngươi thành thân? Nếu là thiếu cái gì, để Vân Noãn vào trong cung tìm mẫu phi ta.”

“… được.”

Đoan vương xoay người đi vào trong vườn, đáy mắt hiện lên một tia đau đớn cực kỳ nồng đậm: Nếu quyết định hắn và Vân Noãn không có khả năng ở cùng một chỗ, như vậy hắn nhất định phải khắc chế tất cả tình ý, sợ rằng muốn vì nàng làm những gì, đều phải tìm được lý do sung túc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui