Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 667: PHIÊN NGOẠI – ĐI TỚI CHỖ NÀO ĐỀU LÀ BẢO


Dịch giả: Luna Wong


Trong triều đình, sớm cũng bởi vì Mục Trần Tiêu và Hứa Vân Noãn trở về loạn thành một đoàn.


Ngay mấy ngày trước lâm triều, còn có quan viên tố tấu Ngự An vương Mục Trần Tiêu cùng với vị vương phi Hứa Vân Noãn, nói bọn họ sau khi chiếm cứ Tây Khương, vẫn không có trở về bái kiến tân quân, đây đã coi như là thất lễ đến cực điểm, mà lại cứ ở Tây Khương bị chiếm lĩnh xong, hoàng thượng cũng không có hạ lệnh thu hồi quyền lĩnh binh ở biên cảnh, đây càng để quan viên trong triều đình trụy trụy khó an.


Nguyên bản uy vọng của Mục Trần Tiêu ở trong đại quân biên cảnh liền không người nào có thể bằng, trải qua một trận đánh Tây Khương, càng đưa lên đến một loại trình độ cực kỳ kinh khủng.


Sau khi Mục Trần Tiêu chiếm cứ Tây Khương, một lần nữa chỉnh quân đội bên Tây Khương, thực lực nâng cao một bước, nếu hắn có tâm tư mưu phản, động binh đơn giản là dễ như trở bàn tay.


Hoàng thượng lưu lại nhưng loại tấu chương thế này không phát, thỉnh thoảng bị các triều thần nói quá mức phiền não, liền trực tiếp thôi triêu đi, phơi hết đám triều thần liên quan trên đại điện.


Ngay khi các quan viên tự định giá nên làm sao để hoàng thượng ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, Mục Trần Tiêu và Hứa Vân Noãn lại ngồi một chiếc xe ngựa tiến nhập kinh thành.


Bên cạnh bọn họ chỉ dẫn theo cố ít thị vệ là đám người Úc Khoảnh, phảng phất chỉ là hồi kinh thăm người thân tầm thường, hoàn toàn để những quan viên kia mắt choáng váng. Lẽ nào sẽ không sợ hoàng thượng tân sinh kiêng kỵ, trực tiếp nhốt bọn họ ở kinh thành?



Hoàng thượng nhận được tin tức lại cực kỳ cao hứng, liên tiếp phân phó trong cung chuẩn bị yến hội, nên đón gió cho Mục Trần Tiêu và Hứa Vân Noãn.


Các quan viên tự nhiên thật sớm liền tới đến trong cung chờ, nhưng là chờ trái đợi phải, cũng không thấy Mục Trần Tiêu và Hứa Vân Noãn qua đây, cũng không thấy hoàng thượng lộ diện, không khỏi có chút lo lắng, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?


Bookwaves.com.vn

Nội thị tổng quản Lý Lâm đi ra, rất cung kính quay các triều thần nói rằng: “Còn thỉnh chư vị đại nhân chờ, hiền thái phi nghe nói Ngự An vương phi vào cung, trong lòng hết sức cao hứng lưu nàng ở trong cung nhiều lời một chút, lúc này hoàng thượng và Ngự An vương đều ở bên kia chờ đó, chờ hiền thái phi và Ngự An vương phi nói chuyện xong, cùng tới.”


Các quan viên càng hai mặt nhìn nhau, nghe thử xem lời này giống lời sao?


Dù cho Ngự An vương phi thân phận quý trọng, lại là nghĩa nữ của hiền thái phi, nhưng rốt cuộc cũng không thể để hoàng thượng chờ ở đó nha? Đây có còn tôn ti chi biệt, trên dưới chi phân hay không?


Mọi người tư tự hàng vạn hàng nghìn, nhưng ở một bên sốt ruột cũng tìm không được chút biện pháp ứng đối nào.


Lại đợi một khắc đồng hồ, mới nghe được ngoài điện truyền đến thông truyền có tiếng: “Hoàng thượng giá lâm, hiền thái phi giá lâm, Phúc Linh trưởng công chúa giá lâm, Ngự An vương đến…”



Nét mặt của hoàng đế cực kỳ cao hứng, sau khi gọi mọi người dậy, vội vã địa chỉ huy cung nữ đến trước mặt Hứa Vân Noãn thay đổi thức ăn một lần.


“Phúc Linh trưởng công chúa hiện tại không thích hợp ăn đồ hàn, toàn bộ đổi thành thức ăn nóng, mặt khác lại lên một canh làm ấm dạ dày…”


Hiền thái phi cực kỳ ghét bỏ nhìn hoàng đế một mắt: “Hoàng thượng, ngươi và Ngự An vương uống rượu là được, Vân Noãn bên này tự nhiên do bổn cung chăm sóc, người đến, lót thêm đệm mềm trên ghế ngồi, thời tiết này mắt thấy sẽ đầu xuân, nhưng vẫn còn rất lạnh.”


Gương mặt của Hứa Vân Noãn hồng hồng, theo sát ở bên người hiền thái phi: “Nghĩa mẫu, không cần phiền toái như vậ.”


“Vậy làm sao được? Hôm nay ngươi là thời gian ngươi cần chú ý nhất, không thể ra một tia một hào sai lầm, mặt khác, trong khố phòng của hoàng thượng có các loại da mùa đông mới thượng cống, quay đầu lại để người dọn về cho ngươi, ngươi không muốn ở phủ đệ của mình thì thôi, bố trí của Mục gia đặc biệt cứng rắn, ngươi trái mấy thứ da kia lên, nói chung nơi chân ngươi có thể đạp phải, nhất định không thể có chút hàn khí.”


Gương mặt của Hứa Vân Noãn càng phát đỏ: “Ta đây nghe nghĩa mẫu.”


“Vậy mới đúng chứ.”


Quan viên phía dưới nhịn không được lắc đầu một cái, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía hoàng thượng.


Vì chúc mừng tân quân kế vị, da mới thượng cống cũng đều là cực tốt, hoàng thượng có thể nỡ cho Phúc Linh trưởng công chúa dọn ra ngoài để kê chân sao?



Hoàng thượng lại là vẻ mặt cam nguyện gật đầu, tựa hồ còn ngại không đủ: “Mới tiến cống tới không chỉ có da, cũng không thiếu vải vóc thượng đẳng, quay đầu lại muội muội đều lấy về đi, ta nhớ kỹ còn hình như có một khối noãn ngọc đi, lúc này còn chưa có tạo hình, trẫm mệnh công tượng tốt nhất trong nội vụ ti nhanh chóng cho điêu khắc ra, ngươi đeo ở trên người, có hiệu quả tốt cho thân thể.”


“Đa tạ hoàng huynh.”


Bookwaves.com.vn

Các quan viên hoàn toàn mắt choáng váng: Hoàng thượng, đó là tư khố của người a, hơn nữa một khối noãn ngọc kia thể tích cực đại, có thể nói là vô giá, nói điêu để người cho điêu?


Hoàng thượng và Mục Trần Tiêu vô cùng cao hứng bắt đầu uống rượu, càng nói chuyện càng cao hứng, các quan viên bên dưới cũng không dám lên tiếng.


Hoàng đế lại không có ý định buông tha cho bọn họ: “Trần Tiêu, ngươi không biết, hai ngày trước trên triều đình rất nhiều đại nhân cũng đều đang nghị luận chuyện của ngươi.”


Mục Trần Tiêu nâng mắt nhìn lướt qua mọi người, lập tức cung kính nói: “Không biết chư vị đại nhân đều đang nói ta cái gì, còn thỉnh hoàng thượng công khai.”


“Đây không phải là thấy ngươi sau khi chiếm Tây Khương binh mập mã tráng sao? Nói ngươi có thể hội mưu phản, bảo trẫm phòng bị ngươi nhiều hơn, tốt nhất là nhanh chóng đoạt lại binh quyền, ngươi xem thử, chính là hộ bộ thượng thư mới nhậm chức kia, cùng với lễ bộ thượng thư ở hai bên trái phải lấy ly rượu che mặt kia!”


Quan viên bị điểm danh đầy mặt sợ hãi đi ra tạ tội, nhãn thần lên án nhìn phía đế vương: Hoàng thượng, người rốt cuộc có nhớ chúng vi thần cũng là suy nghĩ cho giang sơn xã tắc hay không nha, sao hiện tại người lại giống như là muốn cáo trạng chúng vi thần thế? Uy nghiêm đế vương của ngươi đâu?


Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng cười cười: “Nguyên lai là hai vị đại nhân này, bọn họ có thể cẩn trọng địa đề ý kiến cho hoàng thượng, cũng thực là đáng quý, quay đầu lại ta chuẩn bị một ít lễ vật, đưa đến trong phủ của hai vị đại nhân, thuận tiện nói với hai vị đại nhân, nói ta đối với Đại An triều, đối với hoàng thượng, là trung thành và tận tâm bực nào.”



Hoàng đế rất là không hậu đạo bật cười: “Được, trẫm cảm thấy cái chủ ý này tốt.”


“Vậy vi thần nghe hoàng thượng.”


Hoàng đế bán xong thần tử nhà mình, sau đó liền bắt đầu căn dặn: “Trẫm biết, trong lòng ngươi cũng có nhiều lần lo lắng, bất quá ngươi phải tin tưởng trẫm, trẫm không phải người lòng dạ hẹp hòi, cũng tin tưởng trung tâm của ngươi đối với triều đình, sau này ngươi không thể chỉ mang mấy người trở về, vạn nhất đường này nếu gặp thích khách, hoặc trộm cướp không có mắt, chẳng phải là cực kỳ nguy hiểm sao? Cho nên hộ vệ nhất định phải mang nhiều hơn, nghìn vạn lần không thể mơ bớt việc.”


Mục Trần Tiêu liền vội vàng gật đầu: “Thần nhớ kỹ.”


“Ân, vậy mới phải.”


Một bên kia, hiền phi đang quở trách Hứa Vân Noãn: “Lời hoàng thượng mới vừa nói không sai, Mục Trần Tiêu không mang theo hộ vệ cũng thôi, sao ngươi cũng không biết mang thêm chút người hầu hạ? Sau này, tư thế của trưởng công chúa phải bày ra hết, bằng không, những hộ vệ nuôi bên cạnh ngươi để làm gì? Ít cũng phải mang theo mấy trăm người, biết không?”


Hứa Vân Noãn vội vã đáp ứng: “Vâng, nghĩa mẫu, ta đã biết.”


“Ân.”


Dưới các quan viên nghe lời này, yên lặng bưng ly rượu trong tay lên: Quên đi, vẫn là uống rượu đi!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận