Quốc Sắc Sinh Kiêu

Tuy rằng chỉ là điện bên, nhưng cũng cực kỳ rộng lớn, cửa sổ, vách tường cùng với cửa treo các loại của cung điện đều dùng gỗ trầm và gỗ đàn chế thành, Sở Hoan biết bất kể là gỗ trầm hay là gỗ đàn, đó đều là nguyên liệu gỗ cực kỳ quý báu, thế nhưng xa hoa không chỉ như vậy, những nơi này đều khảm hoàng kim, ngọc thạch hoặc trân trâu, phỉ thúy làm trang sức, những báu vật vô cùng quý báu bên ngoài này, có thể tùy ý thấy được trong hoàng cung, cực kỳ bình thường.Cung nữ tên là Bích Liên gọi một cung nữ khác, hai người dẫn Sở Hoan tới một căn phòng của điện bên, cũng không lớn, có dựng bình phong tám mặt, hiện giờ Sở Hoan vừa vặn học Bát quái trận, lập tức nhìn ra bình phong tám mặt này bày theo phương vị bát quái, bình phong không phải sơn thủy đồ cũng không phải mỹ nhân đồ, mà thêu phù văn, tám loại phù văn nhìn như giống nhau, nhưng lại có chỗ khác nhau rất nhỏ, đúng là phù văn bát quái.Càn tam liên, khôn lục đoạn, chấn hạ hợp, đoái phân, cấn trung tiếp, ly trung cát, tốn hạ tán, khảm tụ, đều khẩu quyết của phù văn bát quái.Trong hoàng cung, theo lý thuyết không rồng thì phương, nơi này bày ra bát quái, có thể thấy được Hoàng đế bệ hạ quả thật vô cùng tín ngưỡng đối với đạo giáo.Trong bình phong tám mặt, có một thùng tắm thật lớn, cũng chế bằng gỗ trầm. Bích Liên phân phó một tiếng, lập tức có vài cung nữ xách nước qua lại, đổ nước nóng hầm hập vào trong thùng tắm, chỉ trong khoảng khắc, thùng tắm lớn có hơn nửa thùng nước, lúc này mọi người mới dừng lại, Sở Hoan nhìn thấy như vậy, trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ ở đây lúc nào cũng có nước nóng, đưa tới bất cứ lúc nào?”Chỉ còn lại Bích Liên và một cung nữ khác, Bích Liên cung kính nói:- Xin đại nhân hãy cởi áo ra!Sở Hoan vội nói:- Tự ta tắm rửa là được rồi, không cần phiền hai vị.Bích Liên vẫn tiếp tục nói:- Xin đại nhân hãy cởi áo ra!Xem ý tứ, dường như cũng không chuẩn bị ra ngoài, Sở Hoan đang nhíu mày, một cung nữ khác đã tới từ phía sau, bắt đầu cởi áo Sở Hoan.Lúc này Sở Hoan cũng hiểu được, nghĩ tới đây là quy củ trong cung, rơi vào đường cùng, chỉ có thể tùy các nàng bài bố.Các cung nữ cởi hết quần áo Sở Hoan, lộ ra thân thể rắn chắc, chỉ là thân thể chứa nhiều vết sẹo. Hai cung nữn hìn thấy thân thể Sở Hoan, cũng không có thái độ ngượng ngùng, trái lại Sở Hoan vô cùng xấu hổ. Hai cung nữ nhìn nhau cười, để Sở Hoan vào trong thùng tắm, lập tức hầu hạ Sở Hoan tắm rửa.Có hai cung nữ xinh đẹp hầu hạ, tuy rằng diễm quang vô hạn, nhưng chỉ có thể nhìn không thể sờ, bốn bàn tay ngọc ma sát qua lại trên người Sở Hoan, cũng khiến Sở Hoan không kìm nổi lòng sinh ra phản ứng, nước trong thùng tắm này vô cùng trong, Sở Hoan phản ứng, hai cung nữ cũng có thể nhìn thấy mơ hồ, hơn nữa lúc chàu lau thân thể cho hắn, Sở Hoan lại phải đứng lên, vừa đứng lên liền xấu hổ, trường thương dựng thẳng, cuối cùng mặt hai cung nữ phiếm hồng, cúi đầu chà lau, Sở Hoan nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cung nữ ngay trước khố mình, ngọc thủ trắng nõn đang chà lau giữa khố, cặp môi hồng nhuận của cung nữ thậm chí ngẫu nhiên xẹt qua trường thương, cách một tấc, không khí kiều diễm, bản thân Sở Hoan cũng nóng mặt, cảm thấy tim mình đập nhanh hơn rất nhiều.Chợt thấy một cung nữ vội vàng tới, vẫy tay với Bích Liên. Bích Liên đi qua, cung nữ kia thấp giọng thì thầm vài câu, Bích Liên hơi vuốt cằm, Sở Hoan đã hỏi:- Là Thánh thượng muốn triệu kiến sao?Bích Liên nói:- Thánh thượng còn chưa triệu kiến, đại nhân chờ ở nơi này.Nàng ngoắc tay với một cung nữ khác, hai người rời khỏi bình phong, Sở Hoan cũng không biết các nàng muốn đi làm gì, lúc này hắn vẫn đứng trong thùng tắm, không kìm nổi hỏi:- Ta có thể ngồi xuống không?Chỉ khoảng khắc, Bích Liên trở về, cầm quần áo Sở Hoan thay ra ngoài, Sở Hoan chỉ cho là đổi một bộ đồ mới cho mình mới có thể gặp Hoàng đế, thầm nghĩ Hoàng đế này thật sự chú ý nhiều lắm, kiếp trước hắn xem trên TV, Hoàng đế triệu kiến thần tử cũng không chú ý nhiều như vậy, nhưng thân ở trong cung, có quy củ trong cung, Sở Hoan cũng không nói gì thêm.Hắn ngồi xuống, dựa vào thùng tắm, nước còn ấm áp, nghĩ quang canh hai cung nữ hầu hạ vừa rồi, thật đúng là kiều diễm, thầm nghĩ Hoàng đế quân lâm thiên hạ, hậu cung giai lệ ba nghìn, quả nhiên là tiêu dao khôn cùng, trong cuộc sống xa hoa tại đây, còn có thể tận tâm quốc sự trở thành minh quân, quả thật không phải chuyện dễ dàng.Tưởng tượng từ xưa đến nay, vua lập nước đều là hùng thao võ lược, nhưng vua nối nghiệp lại dần dần bất trị, cẩn thận nghĩ tới, cũng chưa hẳn không phải hoàn cảnh tạo nên, trong hoàn cảnh như vậy, vòng vây giai lệ mỹ nhân, rơi vào rượu ngon giai nhân ngợp trong cuộc sống vàng son sơ sẩy quốc sự cũng là chuyện rất dễ dàng.Hắn ngồi trong thùng tắm, đợi nửa ngày cũng không thấy cung nữ trở về, lập tức hơi lo lắng, lúc này chung quanh không có quần áo, nếu Hoàng đế đột nhiên truyền triệu lúc này, làm không tốt sẽ phải kéo dài.- Có người không?Sở Hoan không kìm nổi kêu một tiếng.Chung quanh một mảnh yên tĩnh, Bích Liên và đám cung nữ kia dường như biến mất trong nháy mắt, Sở Hoan nhíu mày, cảm thấy chuyện hơi không thích hợp, trầm giọng nói:- Có người không? Người đâu mau tới!Vừa dứt lời, rốt cuộc nghe được bên ngoài truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, liền nhìn thấy một bóng người xuất hiện sau tấm bình phong, lúc này Sở Hoan mới thở ra nhẹ nhàng, nói:- Cô nương, Thánh thượng truyền triệu bất cứ lúc nào, ta muốn mặc quần áo trước, không thể kéo dài.Người nọ đứng sau bình phong, cũng không nói chuyện.Sở Hoan nhíu mày, tuy rằng cách bình phong, nhưng mờ hồ có thể nhìn ra hình dáng bóng người kia, phát hiện bóng người kia thấp hơn một cái đầu so với mấy cung nữ lúc trước, quần áo dường như còn có góc có cạnh, không giống váy cung lụa mỏng của các cung nữ, trong lòng lập tức đề phòng, nhìn chung quanh một cái, ngay cả khăn mặt cũng không có, thân thể trần truồng cũng không thể rời khỏi thùng tắm, trầm giọng hỏi:- Là ai?Đột nhiên một tiếng cười truyền đến, một cái đầu vươn ra từ phía sau bình phong, đội mũ, mi thanh mục tú, Sở Hoan cảm thấy quen mặt, người nọ đã dịu dàng nói:- Sở Hoan, là ta!Sở Hoan nghe giọng nói, lại nhìn khuôn mặt, giật mình nói:- Là... là Công chúa!Người đột nhiên tới này, không ngờ là Tĩnh Hoa Công chúa!Cho dù Sở Hoan có suy nghĩ, cũng không thể tưởng được Tĩnh Hoa Công chúa lại chạy tới vào lúc này, thân thể không kìm nổi trầm xuống, nhíu mày nói:- Công chúa, ngài... ngài muốn làm gì?Tĩnh Hoa Công chúa cười hì hì, lúc này nàng còn mặc một bộ áo gấm nam, rõ ràng nhìn thấy Sở Hoan đang tắm rửa, lại không kiêng kị chút nào, cười hì hì bước tới bên này, đắc ý nói:- Sở Hoan, bản Công chúa lại gặp được ngươi, thật ra bản Công chúa tới gặp ngươi có một chuyện, là muỗn xin lỗi ngươi.Nàng nói xin lỗi trong miệng, nhưng vẻ mặt lại không tồn tại một chút xin lỗi.Sở Hoan đau đầu, bình tĩnh lại, dựa vào thùng tắm nói:- Công chúa kim chi ngọc diệp, lại không làm sai chuyện gì, cần gì xin lỗi ta?Tĩnh Hoa Công chúa dừng lại cách thùng tắm khoảng bốn năm bước, cười hì hì nói:- Lần trước bản Công chúa đáp ứng tìm ngươi rất nhanh, nhưng phụ hoàng biết ta vụng trộm rời cung, mắng ta một trận, để người trông ta, ta cũng không ra được, không gặp ngươi, ngươi không tức giận chứ?Sở Hoan thầm nghĩ: “Ta chỉ cầu vĩnh viễn không thấy ngươi, không thấy ngươi không tức giận, thấy ngươi mới là tức giận”. Mặt hắn lại bình tĩnh nói:- Công chúa nói đùa.Tĩnh Hoa Công chúa chắp tay sau lưng, nghiêm trang nói:- Sở Hoan, bản Công chúa nghe nói, ngươi vừa mới giết chết một đại nhân vật, võ công người nọ rất lợi hại, lại bị ngươi thoải mái giết chết trong chuồng ngựa, xem ra ngươi quả nhiên là cao thủ hiếm thấy trong thiên hạ, bản Công chúa nhìn không sai người.Nàng chẳng qua mười ba mười bốn tuổi, ra vẻ già dặn, dấu không được tính trẻ con của nàng, trong khi cười đùa, lại mang theo vài phần xinh đẹp.Sở Hoan nghe nàng nói như vậy, mơ hồ hiểu được lần này vào cung có lẽ thật sự là vì mình giết chết tên thích khách Lưu Diệu Thái tử Thiên Thục Quốc giả giả thật thật kia, xem ra ở trong cung đã có không ít người biết việc này, ít nhất tiểu Công chúa trước mắt này đã biết được, nghe nàng nói mình thoải mái giết chết thích khách, Sở HOan cũng không vui trong lòng, thầm nghĩ vì giết chết thích khách, thiếu chút nữa mình mất một mạng, cho dù mạo hiểm thành công, cũng phải dưỡng thương nhiều ngày, hiện giờ thương thế ở sườn còn chưa hoàn toàn hồi phục như cũ, hiện tại hắm thầm nghĩ để tiểu Công chúa rời đi sớm, bản thân hắn hiện giờ ở trong thùng tắm, nói chuyện với tiểu Công chúa như vậy thật sự hơi xấu hổ:- Công chúa, ngài có phân phó gì, chờ một chút nói sau, ngài xem ta... !Hắn nhún vai, ý tứ rất rõ ràng, ta hiện giờ đang tắm, ngươi đường đường Công chúa hoàng gia, một cô nương, ở trong này có hơi không thích hợp hay không?Ai ngờ tiểu Công chúa lại chẳng hề để ý, nang cười rộ lên, hai má lúm đồng tiền, nhìn qua quả thật nghịch ngợm xinh đpẹ, chỉ là nhìn trong mắt, thật sự nhìn không ra chỗ đáng yêu, nghe được tiểu Công chúa nói:- Không có việc gì, ngươi tắm việc của ngươi, ta nói việc của ta, hai ta không liên quan.Sở Hoan hơi tức giận trong lòng, nói:- Công chúa, chúng ta như bây giờ không thể nói chuyện, điều này quả thật không thích hợp, nếu bị người khác biết, ta quả thật không sao cả, nhưng danh dự của Công chúa... !Hắn nghĩ Công chúa chung quy là dõng dõi hoàng gia, thân phận tôn quý, ở trong cung cũng có người dạy dỗ ổn thỏa, biết lễ pháp quy củ, hiện giờ nàng tới đây, chín phần mười là vụng trộm tới, mình lấy danh dự nhắc nhở nàng, nàng cố kị, sẽ rời đi.Dù sao một nam nhân tắm rửa, một nữ nhân đứng bên cạnh, đừng nói là Công chúa, cho dù là nữ tử bình thường cũng sẽ tổn thương tới danh dự, Sở Hoan cảm thấy Công chúa hẳn sẽ tự trọng thân phận.Ai biết tiểu Công chúa lại rất vô lại, chẳng những không có ý tứ rời khỏi, thậm chí tiến tới một bước, cười gian nói:- Ngươi yên tâm, cung nữ nơi này đều không dám nói lời nào, bản Công chúa đã phân phó bọn họ canh bên ngoài, không có phân phó của bản Công chúa, ai cũng không thể tiến vào. Sở Hoan, ngươi không tồi, còn có thể suy nghĩ cho danh dự của bản Công chúa, tốt lắm tốt lắm... !Sở Hoan cảm thấy mình có nói tiếp với nàng, sẽ bùng lên xúc động đánh người, gã nghiêm mặt nói:- Công chúa, ta là nam nhân, ngài là nữ nhân, một nam nhân đang tắm rửa, ngài ở bên cạnh nhìn, còn thể thống gì?Kỳ thật hắn thực sự hy vọng Công chúa sớm rời khỏi, không nói đến hắn không muốn dính tới con nhóc này, huống chi nam nhân tắm rửa Công chúa ở bên, lan truyền ra ngoài quả thật có tổn hại rất lớn tới danh dự tiểu Công chúa, mặc dù tiểu Công chúa có lúc khốn khiếp, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, tuy rằng Sở Hoan phiền muộn nàng, nhưng cũng sẽ không làm ra chuyện thương tổn tới nàng.Hắn nói nặng lời một chút, là hy vọng khiến tiểu Công chúa xấu hổ rời khỏi.Ai ngờ lời vừa nói ra, tiểu Công chúa lại lộ ra vẻ ngượng ngùng, liếc Sở Hoan một cái, xấu hổ nói:- Sở Hoan, ngươi cũng thừa nhận bản Công chúa là nữ nhân sao? Lần trước ngươi còn nói... ngươi còn nói bản Công chúa nhỏ, thạt ra... thật ra bản Công chúa đã trưởng thành.Nói tới đây, dường như là vì chứng thực lời mình nói, nàng cố ý ưỡn ngực, bộ ngực tất nhiên không có quy mô gì, nhưng cũng nổi lên một chút, hình thành đường cong, khuôn mặt trắng nõn của nàng lộ ra một chút đắc ý, tuy rằng tuổi nàng không lớn, đường cong thân thể không nóng bỏng hoàn mỹ, nhưng bản thân nàng hiển nhiên vô cùng vừa lòng đối với dáng người trước mắt của mình, dù sao nàng đã có bộ ngực dậy thì tốt hơn nhiều so với bạn cùng lứa tuổi, nàng biết thắt lưng của mình rất nhỏ, cũng biết mông mình rất mượn, hết thảy đang phát triển về hướng tốt đẹp, cô nương cùng tuổi với nàng cũng không có mông nhỏ mượt mà thành hình như nàng.Sở Hoan dở khóc dở cười, tiểu Công chúa trước mắt, tuổi còn nhỏ, lại luôn không kìm nổi bày ra phong tình, Sở Hoan thật sự không biết đường đường Công chúa hoàng gia tại sao lại có tính cách như thế.Tiểu Công chúa giống như da trâu, nhất thời xé không rách, Hoàng đế bên kia có thẻ truyền triệu bất cứ lúc nào, trong lòng Sở Hoan vẫn hơi gấp, nói:- Công chúa, nói, ngài muốn làm gì? Thoải mái nói ra.Tiểu Công chúa cười tủm tỉm nói:- Sở Hoan, vẫn là chuyện kia, ngươi dạy ta vo công. Bản lĩnh của ngươi lợi hại như vậy, ngươi dạy ta võ công, chờ sau này ta lớn hơn một chút, sau khi rời cung, liền có thể vô địch thiên hạ.Sở Hoan thầm nghĩ, cho dù dạy nàng mười năm, nàng có thể tự bảo vệ mình đã không tồi, còn vọng tưởng vô địch thiên hạ, tuy nhiên tiểu Công chúa có thân phận, Sở Hoan cũng không dám tùy tiện nhận lời nàng, nếu không thật sự thu nàng làm đồ đệ, tự xưng sư phụ, sau này nói không chừng bị người có lòng nắm lấy nhược điểm, nói mình phạm thượng, là bất kính lớn, huống chi con nhóc này cũng không phải một người dễ dạy dỗ, Sở Hoan cũng không muốn có phiền toái như vậy đặt lên đầu, lắc đầu nói:- Công chúa, việc này không cần nhắc lại. Thật ra võ công của ta rất bình thường, trong hoàng cung, nhất định cao thủ nhiều như mây, Công chúa cành vang lá ngọc, muốn tìm một sư phụ tốt, còn dễ dàng hơn so với việc giẫm chết một con kiến.- Nhưng bản Công chúa nhìn trúng là ngươi.Tiểu Công chúa nói không chút do dự:- Bản Công chúa muốn ngươi làm sư phụ của ta, ngươi đáp ứng là đáp ứng, không đáp ứng cũng phải đáp ứng!Sở Hoan thấy tiểu Công chúa bày ra hống hách, lúc này bốn bề vắng lặng, Sở Hoan cũng không sợ mạo phạm nàng, nói:- Ngài nói như vậy, ta liền không thu ngài làm đồ đje, lại không dạy ngài võ công, ngài sai người tới đây kéo ta ra ngoài chém đi.Hắn vốn tưởng rằng nói như vậy, tiểu Công chúa khó tránh khỏi sẽ tức giận, ai biết tiểu Công chúa cười hì hì nói:- Sở Hoan, ngươi cố ý chọc giận ta, ta không tức giận. Giết ngươi, còn ai dạy ta võ công?Đầu của nàng nhỏ nhưng quả thật thông minh, lại tiến tới một bước, cách thùng tắm càng gần, đắc ý nói:- Sở Hoan, hiện giờ ngươi cho ta một câu trả lời, có dạy ta võ công hay không?- Ta đã nói.Sở Hoan ngồi trong thùng tắm, bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi:- Ta không dạy ngài, ngài có thể làm gì?Tiểu Công chúa thấp giọng nói:- Một lát phụ hoàng sẽ truyền triệu ngươi, bản Công chúa lại muốn nhìn một cái, không có quần áo, phải chăng ngươi cởi truồng đi gặp phụ hoàng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui