Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện


Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng dựa vào bên người Mạc Ly, hít sâu mộtchút, áp xuống tiếng kêu từ cổ họng, vội kéo tay áo Mạc Ly nói: “Tướngcông, thật nhiều rắn! Chàng mau bảo Kim Triều và Lưu Kỳ tới đây.”Yêu khí lớn như thế Mạc Ly tự nhiên cũng phát hiện, nguyên nhân chính lànhư thế hắn mới chưa ra tay, ở địa bàn người khác còn không tới phiên hắnđộng thủ.“Nhuyễn Nhuyễn lại nhìn thần tượng xem, xem Xa Gia lão tổ tới chưa?”Mạc Ly nói.Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, đánh bạo lại nhìn thoáng qua thần tượng,chỉ thấy phía trên thần tượng có một con hắc xà toàn thân biến thành màuđen cuộn ở trên cao nhất, một người có thân người đuôi rắn đang tất cungtất kính mà nói cái gì với nó.

Chỉ liếc mắt một cái, hắc xà kia đã nhận thấyđược tầm mắt của nàng, một đôi dựng đồng cũng nhìn lại, khiến ThuNhuyễn Nhuyễn hoảng sợ, vội buông nón màn che.“Ta thấy có một hắc xà cuộn ở trên đỉnh thần tượng.”“Hẳn là đúng rồi.” Mạc Ly không có Âm Dương Nhãn, âm vật tinh quáitầm thường hắn còn có thể nhìn được.


Đối với Xa Gia lão tổ là tinh quáiđạo hạnh bực này, nếu nó không muốn lộ diện, hắn cũng không nhìn thấy,chỉ có Thu Nhuyễn Nhuyễn mắt dị đồng xem âm dương mới có thểnhìn thấy.“Dược tới! Dược tới!” Có người hô.

Mọi người nhìn theo phương hướngngười nọ chỉ vào, thấy một con rắn nhỏ kim sắc từ trên xà nhà chậm rãi bòxuống dưới, trong miệng rắn ngậm một bó cỏ màu xanh lục sẫm, nó đặt cỏở trước mặt thiếu niên, nháy mắt đã biến mất không còn tăm hơi.Mọi người đồng thời quỳ lạy, đa tạ lão tổ.Lưu Kỳ và Kim Triều hai mặt nhìn nhau, đứng ở trong một đám người quỳlạy cũng thật xấu hổ, vội trở về bên cạnh Mạc Ly.Nói đến cũng thần kỳ, vê cỏ này ra nước đắp lên miệng vết thương củathiếu niên, miệng vết thương liền dừng chảy máu, tiêu sưng, sắc mặt thiếuniên cũng khôi phục bình thường bằng mắt thường có thể thấy được.“Cỏ này thật đúng là dùng được, quốc sư ngài có biết đây là cỏ gì không?”Lưu Kỳ hỏi, hắn cũng muốn lấy một chút chuẩn bị.“Không phải cỏ, là ảo giác, con rắn kia cũng vậy, đều là ảo giác, không biếtđến tột cùng đó là cái thứ gì, hẳn là giải dược độc môn của chúng nó.”“Quốc sư thế nhưng cũng không biết nha!” Lưu Kỳ thở dài.Lão tổ tông chắp tay sau lưng không nói chuyện, nếu Mạc Ly có ký ức thìsẽ biết đây là cái gì, hắn cùng Xa Gia lão tổ chính là đã từng dùng mệnhgiao tình, vốn dĩ hai người đã định phi thăng xong sẽ làm tả hữu hộ phápcủa Loan Quân thượng thần, đáng tiếc trời không chiều lòng người.Sắc trời không còn sớm, thiếu niên xác định không có việc gì, mọi ngườiliền tan đi.


Lưu Kỳ còn tưởng rằng bọn họ cũng phải đi rồi, mới vừa nhấcchân, cửa lại tự động đóng vào.

Lưu Kỳ còn tưởng rằng người đi trước đónglại, duỗi tay đẩy ra, lại thế nào cũng kéo không ra, lúc này mới phát giác códị thường, vội chạy tới bên cạnh Mạc Ly.“Quốc sư đại nhân, biệt lai vô dạng a.” Thanh âm lười lười nhác nhác độtnhiên xuất hiện, mọi người cùng nhìn lại, trên thần tượng bò xuống một conhắc xà, đúng là con ban đầu Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn thấy.Hắc xà rơi xuống đất, nửa người trên liền hóa thành một người nam nhân,đuôi rắn quá dài, quấn một vòng lại một vòng ở trên xà nhà.Mạc Ly hơi hơi gật đầu, nói: “Nghe lâu không bằng gặp mặt.”“Đúng vậy, hôm nay vừa gặp mới phát hiện quốc sư lớn lên bảy tám phầntương tự với một bạn cũ của ta.” Xa Gia lão tổ nói, đôi mắt lại là khôngngừng hướng lên trên người Thu Nhuyễn Nhuyễn đang được Mạc Ly chechở.“A? Nhưng thật ra trùng hợp.” Mạc Ly bất động thanh sắc chặn ánh mắtđánh giá của hắn.“Nghe nói phu nhân trời sinh dị đồng, là thân thể thuần âm trăm năm khóđược gặp một lần, chẳng biết có được may mắn gặp gỡ không?”Mạc Ly không nghĩ tới nó sẽ trực tiếp hỏi như thế.


Người ta cũng đã hỏitrắng ra, thì không thểcự tuyệt, đành đáp ứng rồi lấy nón màn che cho tiểu tức phụ.Nơi này yêu khí nặng, hồng đồng của Thu Nhuyễn Nhuyễn biến thành màuđen, nhìn mà da đầu tê dại, Lưu Kỳ mấy ngày nay nhìn quen còn khôngngăn nổi dời mắt đi, không dám nhìn thẳng, Xa Gia lão tổ lại nhìn chằmchằm không chớp mắt, hai chữ “Sư tổ” ở bên miệng bồi hồi, cuối cùng cũngkhông gọi ra.Lão tổ tông sắc mặt ngưng trọng, chỉ lo lắng Xa Gia lão tổ nói ra chântướng mọi chuyện, tam giới có quy củ của tam giới, Mạc Ly đã vào tiênban, nếu dùng tiên pháp giúp Loan Quân thượng thần lịch kiếp là khôngđược phép, chỉ có thể thông qua luân hồi đạo, lấy thân phận phàm nhân đitrợ giúp Loan Quân thượng thần, nếu nó nói ra chân tướng làm Mạc Ly nhớtới thân phận thật sự của mình, hắn sẽ không thể tiếp tục ở lại bên ngườiThu Nhuyễn Nhuyễn.Cũng may Xa Gia lão tổ cũng rõ ràng điểm này, vẫn chưa vạch trần, chỉ nói:“Sắc trời không còn sớm, nghĩ đến các ngươi cũng nên về khách điếm, cóchuyện gì vừa đi vừa nói.” Xa Gia lão tổnói rồi, đuôi rắn thật dài đột nhiên hóa thành hai cái chân người, mở cửamiếu ra, làm cái tư thếmời với bọn họ.Bọn họ cũng không đoán được Xa Gia lão tổ sẽ nói như thế, đề tài đột nhiênxoay chuyển đến không kịp phòng ngừa, đều ngẩn người, ngay sau đó đitheo.Thu Nhuyễn Nhuyễn đi ở giữa, Mạc Ly và Xa Gia lão tổ một tả một hữu,Lưu Kỳ dắt Kim Triều đi ở phía sau, mã phu dắt xe ngựa xa xa đi theo phíasau nữa, đang buồn bực sao lại nhiều thêm ra một người.Mạc Ly đang muốn đổi tiểu tức phụ đi sang phía mình lại bị Xa Gia lão tổngăn trở: “Quốc sưxin đừng, thân thể ngài thuần dương, đối với đám yêu tinh chúng ta có baonhiêu lực sát thương, ngài không phải là không biết, vẫn là để ta đi gần phunhân thôi.”Hắn nói như thế, Mạc Ly cũng không thể tiếp tục, nhưng nghe xong Xa Gialão tổ nói những lời này, Mạc Ly không khỏi nhíu mi.

Xa Gia lão tổ cũngkhông phải là tinh quái bình thường, ngữkhí mấy lời này và cách dùng từ nói ra không khỏi quá mức khiêm tốn.


Hắntuy là quốc sư, nhưng còn không đến nỗi làm Xa Gia lão tổ có tư thái nhưvậy.Lưu Kỳ ở phía sau làm mặt quỷ, bế Kim Triều lên, nhỏ giọng nói với nó:“Ta xem xà yêu này có ý đồ với phu nhân.”Kim Triều lắc lắc đầu nhỏ, nói: “Sẽ không.”“Tiểu hài tử hiểu cái gì, con không nhìn thấy xà yêu vừa thấy phu nhân, ánhmắt đã không bình thường sao? Khác thường tất có dị!”Kim Triều yên lặng mắt trợn trắng, tiểu hài tử hiểu cái gì, Xa Gia lão tổ từngàn năm trước được Mạc Ly một đời đó niệm kinh thanh độ nhập đạo.Một đời đó, Mạc Ly chính là chủ trì miếu Loan Quân.

Cho nên dựa theo thứtự trước sau mà nói, Xa Gia lão tổ là đồ đệ của Mạc Ly, là đồtôn của Loan Quân thượng thần, Mạc Ly một đời đó chết đi, là sư tổ LoanQuân thượng thần độcho nó.Yêu tinh đều là tu người trước lại tu thần, cho nên Mạc Ly mới có thể phithăng trước nó, Mạc Ly với nó quan hệ cũng vừa là thầy lại là bạn, LoanQuân thượng thần đối với nó lại thật thật tại tại là trưởng giả.Hai người ở phía sau nói thầm, Mạc Ly đang hỏi Xa Gia lão tổ chuyệnTrương Phương Thành.“Ta nhớ rõ Trương Phương Thành thôn Thuật Hà, đại tôn đời 63 của ta mớilột xác đã bị hắn tưới nước tiểu nóng ngâm chết, nếu không phải thấy cử chỉcủa hắn chỉ là vô tình, lại há chỉ làm hắn không cử được đã buông tha.”Nguyên lai là như thế này, vậy thật đúng là trách không được người ta,nhưng nếu đã mở miệng hỏi, Mạc Ly vẫn nên mở miệng cầu tình, hỏi hắncó thể giơ cao đánh khẽ, tha Trương Phương Thành một lần không.“Quốc sư ta đương nhiên phải cho mặt mũi, như vậy đi, bảo TrươngPhương Thành ngày mai giờnày tới miếu đường của ta, đem bài vị cháu ta thỉnh về nhà, ngày đêm cungphụng ba năm, là có thể khôi phục như thường.”Xa Gia lão tổ vừa dứt lời, Lưu Kỳ lại nói không được trước, “Quốc sư, ngàicũng đừng nghe nó nói bậy, nó không chỉ có làm cho Trương PhươngThành không cử được, Trương đại tẩu biến thành ai cũng có thể làm chồngnhư hiện giờ, chúng nó cũng không thoát được quan hệ!”Mạc Ly dừng lại bước chân, xoay người nhìn về phía hắn, hỏi: “Ngươi nóirõ ràng cẩn thận ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận