Quỷ Bí Chi Chủ

Cái gì? Lại khiến mình tự điều tra mình? Klein suýt nữa đã nghi ngờ đây là động thái thăm dò của đối phương.

Một tổ chức dùng bài Tarot làm biểu tượng quả thực rất thú vị, đến mình còn nghĩ thế, nhưng mình cũng đâu muốn bán thân... Phải rồi, sự kiện Capim nhất định không đơn giản. Gã có tổng cộng bốn Người Phi Phàm bảo vệ, nên nhắc chắn phải có một thế lực không nhỏ đứng sau. Điều tra chuyện này với dính líu đến xã hội thượng lưu cấu xé nhau thì khác ở điểm nào chứ? Dù sao thì, đây cũng chẳng phải sự tình Sherlock Moriarty nên biết… Klein lộ ra biểu cảm suy tư, cân nhắc nói:

“Muốn tìm ra một tổ chức bí ẩn cũng không dễ dàng gì, hơn nữa còn vô cùng nguy hiểm.”

Taslim dường như đã sớm đoán trước câu nói của hắn, cười:

“Sherlock, anh không cần phải mạo hiểm. Ý định của nhân vật quan trọng kia là muốn anh chú ý và sưu tập nhiều tình báo cũng như các tin đồn. Đây là 5 bảng tiền mặt, kinh phí hoạt động của anh. Dù anh không thu thập được thông tin gì hữu ích, tiền này vẫn là của anh, không lấy lại. Mà một khi anh đã nắm giữ được đầu mối giá trị, người đó sẽ trả tiền từng cái một, cũng thanh toán toàn bộ chi phí trong quá trình anh hành động.”

Điều kiện tốt thế sao? Vị nhân vật quan trọng kia hẳn rất coi trọng chuyện này rồi… Liệu người đó có quan hệ gì với thế lực phía sau Capim không, hay là hy vọng có thể tìm ra tổ chức bí ẩn sử dụng bài Tarot làm danh hiệu để giúp bản thân đạt được việc gì đó… Báo phí thanh toán à… Quả thật rất lâu rồi mình không nghe thấy hứa hẹn kiểu này… Khi đối phương đã đi xa đến loại trình độ này rồi mà một vị thám tử tư vẫn còn từ chối, thì thật đáng nghi… Hơn nữa, loại chuyện tự điều tra bản thân này, mình là người nắm đằng chuôi… Klein do dự vài giây, mới nói:

“Được rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Hắn không khách khí nhận năm tờ tiền mặt mệnh giá 1 bảng Taslim đưa cho, định cứ một đến hai tuần sẽ lại cung cấp một manh mối giống thật mà không phải thật.

Chẳng phải Hội Cực Quang muốn tìm kiếm “Kẻ Khờ” sao? “Kẻ Khờ” rõ ràng là thuộc về bài Tarot còn gì! Hy vọng vị nhân vật quan trọng kia sẽ một đường truy tìm, diệt trừ ngài A… Klein dần hình thành ý tưởng trong lòng.



Khu vực ngầm dưới giáo đường St. Samuel.

“An Hồn Sư” Soest triệu tập đủ đội viên, thảo luận xem hành động kế tiếp nên làm thế nào.

Ông ta nhìn Leonard Mitchell tóc đen mắt xanh lục, nửa hỏi thăm, nửa tra khảo:


“Nếu giao cho cậu phụ trách, cậu sẽ lên kế hoạch điều tra hai vụ án liên quan đến nghi thức Tarot kiểu gì?”

Leonard hất hất tóc, cười nói:

“Đầu tiên, tôi sẽ dựa mạch suy nghĩ từ trước, rồi đảo ngược lại, tìm kiếm người hoặc tín đồ của tổ chức muốn truy tung ‘Kẻ Khờ’, có lẽ bọn họ sẽ biết được điều gì đó. Thứ hai, kiểm tra lại hai vụ án trước, đưa tất cả những người liên quan vào danh sách, bất kể có đáng nghi hay không! Sau đó, tôi sẽ dùng năng lực “Ác Mộng” để tra hỏi, bài trừ từng người một. Ma quỷ có thể luôn bên trong chi tiết, ẩn giấu trong những người không có khả năng nhất.”

Soest bật cười.

“Tôi đã xem qua hồ sơ rồi. Hai vụ án này liên quan đến rất rất nhiều người, mỗi vụ lại xảy ra ở địa điểm khác nhau. Muốn kiểm tra lại họ lần nữa khá khó, và một số lại là Người Phi Phàm bí mật hoạt động ở thế giới dưới lòng đất. Họ luôn biết cách giấu mình, chúng ta không thể nào nắm bắt được hành tung của bọn họ. Nếu muốn điều tra dựa trên ý tưởng của cậu, thì chúng ta không phải là cần một tiểu đội, mà là cần ít nhất năm vị Danh sách 7 Kẻ Gác Đêm cùng những thành viên hỗ trợ.”

“Vụ án trọng điểm chúng ta phụ trách là bản án triệu hồi ác ma.” Một vị Găng Tay Đỏ khác nhắc nhở Leonard.

Leonard không hề giận giữ, chỉ cười nhẹ:

“Tôi biết chứ. Tôi chỉ cung cấp ý kiến, có áp dụng hay không, áp dụng đến mức nào, đều dựa vào phân phó của đội trưởng Soest.”

Anh ta dừng lại một chút, lộ vẻ nghi hoặc:

“Tôi thực sự không hiểu tại sao hai vụ án liên quan đến nghi thức Tarot kia lại không đặt mức ưu tiên hàng đầu. Cái trước dính líu đến sự kiện Tà Thần có ý đồ hàng lâm, so ra còn nghiêm trọng gấp vô số lần bản án triệu hồi ác ma.”

Soest uống một ngụm cà phê, đáp chậm rì rì:

“Nhân lực Kẻ Gác Đêm chỉ có hạn, nên các bản án đều phân chia mức độ ưu tiên nhất định. Cho đến giờ, tổ chức bí ẩn lấy bài Tarot làm biểu tượng vẫn chưa biểu hiện ác ý gì rõ ràng với chúng ta. Hành động của họ, theo nghĩa nào đó, ngược lại còn trợ giúp chúng ra. Ví dụ như, phá hủy việc “Chúa Sáng Thế Chân Thực” hàng lâm. Ví dụ như, để chúng ta biết tay buôn người Capim không đơn giản, phía sau sự kiện này còn cất chứa bí mật rất lớn.”


Nói đến đây, ông ta nhếch miệng:

“Có lẽ họ còn giúp chúng ta tra ra được nhiều vấn đề không ổn.”

“Đương nhiên, điều tra cần thiết chắc chắn vẫn phải có. Không ai có cách nào cam đoan tổ chức bí ẩn kia sẽ trở thành kẻ địch của chúng ta trong tương lai hay không.”

“Tôi hiểu rồi, đội trưởng Soest. Chúng ta hãy tập trung thảo luận về bản án triệu hồi ác ma thôi.” Leonard thành khẩn nói.



Mùa đông ở Backlund không thể tách rời với chiếc lò sưởi âm tường và sương mù, thời gian trôi như bay trong cảm giác âm u, xám xịt, lạnh lẽo.

Tựa như chỉ trong chớp mắt, chỉ còn nửa tháng nữa là tới năm mới.

Klein tắt than củi trong lò sửa âm tường, mặc áo gile lông dê màu đỏ thẫm bên ngoài áo khoác nỉ cài hai hàng cúc.

Gần ba tuần trước, Repad rốt cuộc cũng cũng nhận được bằng sáng chế xe đạp, bắt đầu tìm kiếm người đầu tư thích hợp vòng thứ hai. Ông trùm xe động lực hơi nước, Framis Cage, tỏ vẻ hứng thú với phương diện này.

Trải qua vài buổi gặp gỡ, ba bên đã thống nhất lần đàm phán cuối cùng là vào hôm nay.

Mà trong hơn một tháng này, Klein đã sống một cuộc sống bình lặng. Nhờ vào điều tra, hắn từng bước tiêu hóa chút ít ma dược. Cho đến giờ, muốn tiêu hóa hoàn toàn, hắn chỉ còn thiếu một lần chủ động biểu diễn khá lớn nữa thôi.

Nếu không có vấn đề gì quá cấp thiết, mình nên tránh mạo hiểm. Hơn kém chỉ một tháng là cùng, cũng không nhiều… Klein suy nghĩ miên man, lấy mũ chóp lựa xuống, dùng bàn chải và khăn tay vuốt phẳng, phủi tro bụi đi.


Chiếc huy chương Ranlus để lại chỉ tụ hội ngày 4 tháng 1, hắn cũng không có ý nhất định phải tham gia.

Trong quãng thời gian này, tụ hội Tarot vẫn tổ chức định kỳ hàng tuần. Klein nhận thêm vài tờ nhật ký Russel thời kỳ đầu, chứng kiến đối phương từ một con gà nhép chỉ biết ảo tưởng mà không hành động, dần trở thành một tay chơi chủ động săn hoa.

Ngoài đó ra, hắn cũng không thu nhặt thêm được gì. Dù đặc tính phi phàm “Người Sói” đã được giao cho ‘Người Treo Ngược’ bán thay thông qua ‘Thế Giới’, nhưng trao đổi mua bán ngàn bảng như vậy cũng không phải dễ dàng đạt được ngay, mà đặc điểm nguyền rủa trong “Người Sói” cũng khiến không ít người chùn bước.

Tuy nhiên, mấy ngày trước ở tụ hội Tarot, ‘Người Treo Ngược’ đã nói với ‘Thế Giới’ rằng anh ta liên lạc được với một “Công Tượng” của Giáo hội Hơi Nước, đối phương có vẻ hứng thú thấy rõ.

“Hy vọng tuần này sẽ được giải quyết xong xuôi… Vẫn chưa có manh mối gì về phối phương “Phong Quyến Giả” cho anh ‘Người Treo Ngược’…” Klein chuẩn bị xong đồ tùy thân, cầm gậy batoong lên, đội mũ, bước ra cửa — Phối phương ma dược “Phong Quyến Giả” là Danh sách 6, không dễ gì gặp được, ‘Người Treo Ngược’ Arges đã đợi hơn một tháng rồi vẫn chưa nghe thấy tin tốt.

‘Chính Nghĩa’ Audrey sau khi trải qua quan sát và khảo nghiệm dài đằng đẵng, cuối cùng cũng được Hội Tâm Lý Luyện Kim tán thành. Cô nàng đã báo cáo với ngài ‘Kẻ Khờ’, hẳn trong tuần này mình có thể chính thức gia nhập tổ chức bí ẩn kia, hy vọng nhận được phù hộ để tránh sự kiện gì ngoài ý muốn. Vì thế, cô nàng đã chuẩn bị sẵn sẽ vơ vét ít nhất mười trang nhật ký Russel từ Hội Tâm Lý Luyện Kim cho ngài ‘Kẻ Khờ’, không cần bất cứ thù lao nào.

Về phần tiêu bản Rồng Khổng Lồ trong kho báu của công tước Negan, cô nàng đã chứng thực chính là Thợ Săn Não Bộ Nghìn Mặt, nhưng vấn đề là, nó chỉ là một tiêu bản, không có đặc tính phi phàm tương ứng, cũng không có máu tươi.

Cô nàng còn thiếu bề tôi của ngài ‘Kẻ Khờ’ 2000 bảng, nhưng phải đến tháng hai, tháng ba năm sau mới có thể hoàn trả. Vì dù sau khi cô đã chính thức thành niên, được tham gia vũ hội năm mới, nhận quyền quản lý một phần tài sản của bản thân, nhưng cô vẫn phải chịu sự giám sát của cha mẹ, không thể tùy ý bán đi. Hơn nữa, cô nàng vẫn còn thiếu khoản thanh toán cuối cùng của Tử tước Glyrintt, vì vậy cô cần nhiều thời gian để huy động số tiền một cách bí mật.

‘Ma Thuật Sư’ Filth nhờ sự hỗ trợ từ ‘Người Treo Ngược’, cuối cùng cũng mua được máu cá Marlin biển Sâu. Thanh toán cho đối phương 320 bảng, số tiền tiết kiệm của cô giảm xuống còn 120 bảng.

Vì đền bù tổn thất, vì túi dạ dày của Thực Linh giả, cô nàng bắt đầu điên cuồng viết bản thảo, cấp tốc hình thành sách mới, là một câu chuyện về phiêu lưu, tình yêu, lữ hành, bão táp, hải tặc và rất nhiều yếu tố khác tổng hợp vào.

Thư tín giữa cô và Dorian Gray không hề bị gián đoạn, đối phương gần đây còn tỏ ý rằng muốn đến Backlund để bày tỏ lòng tôn trọng với Aulisa, Laubero và Lawrence.

‘Mặt Trời’ Dereck dựa vào đề nghị của ‘Người Treo Ngược’, biểu hiện hoàn toàn bình thường, tiếp tục tuần tra hàng ngày, tiếp tục tích điểm công trạng, không hề thử nghiệm bất cứ nghi thức nào.

Mỗi lần gia nhập tụ hội Tarot, cậu sẽ thành thạo giả vờ ngủ, tạm thời vẫn chưa bại lộ vấn đề gì. Bình thường cậu cũng sẽ thỉnh thoảng ngủ bù, tránh xuất hiện sự tình có tính quy luật, bị người khác nghi ngờ.

Theo lời cậu, “Người Chăn Cừu” trưởng lão Lorwaya không hề rời khỏi đáy tháp tròn sau bảy ngày, đến nay vẫn bị giam giữ, nguyên nhân không rõ.

Đám Hội Cực Quang và ngài A tích cực tìm kiếm tín đồ và bề tôi “Kẻ Khờ”, nhưng dưới nỗ lực kiểm soát thông tin cá nhân ít ỏi của Klein, bọn họ thất bại, không thể tìm nổi manh mối giá trị nào. Với những Người Phi Phàm biết tôn danh “Kẻ Khờ”, họ đều hiểu rằng không thể tùy ý tụng niệm chúng. Trừ khi không còn đường nào nữa, họ chắc chắn không dám cầu nguyện hướng tới một tồn tại có vẻ là Tà Thần.


“Lần trước Emlyn đã nhắc đến đầu mối vật liệu tương ứng, sẽ sớm có xác nhận. Nhưng vấn đề ở chỗ, hiện giờ mình có đủ tiền đâu chứ…” Klein vô thanh làu bàu, xách gậy batoong, đi đến cổng nhà luật sư Jurgen.

Hắn kéo vang chuông cửa, chủ động và theo bản năng lùi lại hai bước.

Không lâu sau, cổng mở ra, bà lão Doris mừng rỡ giang hai tay ra, muốn tặng cho Klein một cái ôm nồng nhiệt.

“Ôi, cái anh bác sĩ lần trước mà cậu giới thiệu cho ta tuyệt vời quá đi mất! Cơ thể ta đã không khỏe mạnh được như vậy suốt mười năm nay rồi!” Doris thấy ngài thám tử đứng ở xa, liền thu tay lại, chuyển toàn bộ cảm giác vui mừng trong hành động thành lời nói.

Klein vừa buồn cười, vừa bất đắc dĩ thở dài:

“Phu nhân Doris, đây đã là lần thứ chín phu nhân nói điều đó rồi.”

Hắn trông thấy mèo đen Brody ngồi xổm sau giá treo mũ, như lung lay sắp đổ, vậy mà vẫn luôn duy trì được sự cân bằng.

Mình cũng làm được… Klein tự ước lượng.

“Thật hả?” Doris nghi hoặc hỏi lại.

Bà ấy chợt quẳng vấn đề này ra sau đầu, cười tủm tỉm:

“Cậu đến tìm Jurgen à?”

Klein lập tức cười:

“Đúng thế ạ.”

Loại chuyện liên quan đến đàm phán chắc chắn phải mời luật sư chuyên nghiệp đến hỗ trợ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận