Quỷ Bí Chi Chủ

Ngài A? Ngài A của Hội Cực Quang? Klein vốn định đi men theo bờ tường và bóng tối tiến về phía cửa, nghe thấy thế thì lập tức lặng lẽ rụt chân lại.

Ince Zangwill hẳn đã cấu kết với phe phái nào đó trong vương thất… Kẻ có thể khai quật và che giấu cả một tàn tích ngầm gần Backlund, chắc chắn là một trong những nhân vật có quyền lực chính của Vương quốc Ruen…Vì Ince Zangwill và 0-08 tham gia vào chuyện này nên có thể trực tiếp loại trừ Giáo hội Nữ Thần Đêm Tối. Người của Chúa Tể Bão Táp thì có phần liều lĩnh và theo chủ nghĩa nam quyền, nhưng nếu cấu kết với Giáo phái Ma Nữ thì thật không giống họ. Ít nhất là cho đến giờ cũng chưa có Người Phi Phàm đường tắt ‘Thủy Thủ’ nào xuất hiện… Tương tự, Giáo hội Thần Hơi Nước Và Máy Móc cũng không quá đáng nghi…Ngay cả Hội Cực Quang cũng liên quan tới chuyện này? Rốt cuộc thì chúng muốn làm gì?

Klein dựa lưng vào tường, hít thở thật chậm, vừa nghĩ vừa lắng nghe cuộc đối thoại vang vọng giữa đại sảnh.

Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, giọng nói khàn khàn cất lên:

“Rồi.”

Câu trả lời ngắn gọn đến nỗi Klein hoàn toàn không thể nghe ra chúng đang mưu đồ chuyện gì.

Giọng nói êm tai vừa nãy khẽ cười một tiếng, nói:

“Có vẻ như ngươi không quá tin tưởng chúng ta nhỉ?”

“Phải.” Ngài A đáp thẳng thừng.

“Ha ha, vậy ta sẽ thẳng thắn mô tả lại mục đích của chúng ta và nguyên nhân ta muốn tìm ngươi để hợp tác.” Giọng nữ nhẹ nhàng không có vẻ gì là giận dữ, “Chúng ta đã làm một số thứ và để lại dấu vết rất rõ ràng. Trước khi bị Giáo hội Đêm Tối, Bão Táp, Hơi Nước và quân đội phát hiện, nhất định chúng ta phải dọn dẹp những thứ tương ứng, mà điều này thì cần các ngươi giúp đỡ một chút. Ừm, có vẻ như ngươi vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ ý ta, thế để ta lấy một ví dụ nhé. Giả sử, giả sử ta muốn thực hiện một tội ác nghiêm trọng như giết người trong một ngôi nhà, thì cách tốt nhất để xóa bỏ toàn bộ chứng cứ và dấu vết là gì?”

“Không cần thiết. Mục tiêu của chúng ta chính là cứ để cho kẻ khác chứng kiến toàn bộ hành động ấy.” Ngài A hững hờ đáp.

…Quả không hổ là thành viên của Hội Cực Quang… Đều là một đám điên loạn cả… Dựa vào cách nói chuyện, Klein đã xác định sơ bộ người đàn ông kia chính là ngài A đã giết chết đại sứ Entis.

“…Giả sử đó là ta, không phải ngươi.” Giọng nói rõ ràng, mềm mại mang theo một chút âm rung.

Một giây sau, ngài A trả lời:

“Đốt cháy cả ngôi nhà đó, chôn vùi toàn bộ dấu vết trong ấy.”

Giọng nữ nhẹ nhàng mang theo ý cười:

“Đó chính xác là kế hoạch của chúng ta. Ta chịu trách nhiệm ‘phóng hỏa’, trong khi các ngươi lợi dụng cơ hội này phát triển xu hướng, tạo con đường hoặc bình chứa, để Chúa của các ngươi hàng lâm xuống thế giới này.


Mà cái giá duy nhất các ngươi phải trả là gánh chịu toàn bộ tai tiếng, nhận lấy lòng thù hận lớn nhất của quân đội và ba đại Giáo hội. Nhưng ta không nghĩ các ngươi sẽ màng đến điều đó.”

“Miễn là có thể nghênh đón Chúa trở về, dù có bị tất cả thế lực căm hận, chúng ta cũng không hề khiếp sợ.” Tông giọng của ngài A không còn lạnh lùng và xa cách như trước.

Phóng hỏa? Hội Cực Quang sẽ nhân cơ hội hoàn thành nghi thức Chúa Sáng Thế Chân Thực hàng lâm sao? Đây là lần thứ ba rồi đấy… Tại sao lại bị mình bắt được chứ? Quả đúng là nghiệt cmn duyên mà… Klein không nhịn được phải văng tục bằng tiếng Trung trong lòng.

Giờ này, khắc này, hắn cực kỳ tò mò và đề phòng chuyện dị thường được tạo nên bởi sự hợp tác giữa phe phái nào đó trong vương thất với Giáo phái Ma Nữ và Ince Zangwill. Chuyện này đáng kinh hãi đến mức thậm chí còn dùng việc hàng lâm của Chúa Sáng Thế Chân Thực làm bình phong!

Có lẽ chúng sẽ giấu vài con bài trong tay, cuối cùng phá hủy nghi thức của Hội Cực Quang, hủy diệt toàn bộ các thế lực ngoại trừ chính bản thân mình… Klein suy nghĩ rất bình tĩnh trong khi cảm thấy vô cùng căng thẳng.

“Xem ra ngươi không còn thắc mắc gì nữa.” Giọng nữ vang lên, “Nơi đây hết sức kín đáo, cũng có thiết lập tương ứng. Ngươi cứ yên lòng sử dụng nó để cử hành nghi thức, không phải lo sẽ bị ai quấy rầy trước khi thành công. Về bộ phận bên ngoài, chúng ta đã hoàn thành việc chuẩn bị từ lâu rồi, chỉ cần đợi đến khi ta đốt lên ‘ngọn lửa’ đầu tiên nữa thôi. Nếu nghi ngờ, ngươi cứ việc kiểm tra lại lần nữa.”

Ngay khi ngài A định mở miệng, Klein chợt nghe thấy một tiếng “két”, là tiếng cửa mở ra.

“Ai cho ngươi vào đây? Chẳng phải ta đã ra lệnh không cho bất kỳ kẻ nào được lại gần khu vực này rồi sao?” Giọng nói nữ tính đè nén lửa giận vang lên.

“Thưa quý cô Tuyệt Vọng, là trường hợp khẩn cấp ạ! Đã có kẻ xâm nhập vào khu vực ngầm! Phía trên phái tôi tới đây dọn dẹp chuyện sau đó, đóng những con đường tương ứng lại.” Một giọng nam Backlund đặc trưng đáp lại cực nhanh.

Người gọi là “quý cô Tuyệt Vọng” im lặng vài giây, tựa như đang giao tiếp với một tồn tại không rõ danh tính để xác nhận lại tình hình.

Cuối cùng, không thay đổi giọng điệu, cô ta đáp lại:

“Vào đi, không được ra ngoài, cũng không được để ai đi ra, chờ tới khi có thông báo mới.”

“Vâng, thưa quý cô Tuyệt Vọng!” Gã đàn ông kia chạy thẳng vào cánh cửa đá, tiếng chân vang khắp nền cảnh xung quanh.

Từ chỗ Klein đang nấp, hắn có thể nhìn thấy rõ khu vực phía sau cánh cửa đá. Hắn chờ khoảng bảy đến tám giây thì xuất hiện một bóng người bình thường, gã không mập cũng không gầy.

Phù… Gã đàn ông thở dốc một tiếng, duỗi hai tay ra, nhếch miệng nhe răng, vẻ mặt cực kỳ dữ tợn, đẩy cánh cửa đá nặng nề.

Trong nháy mắt, Klein đã hoàn toàn đặt trọn đặc điểm và ngoại hình của gã đàn ông vào tầm mắt mà không bỏ sót đến một chi tiết. Đây chính là một phần năng lực phi phàm của “Người Không Mặt”!


Gã đàn ông có nước da nâu đỏ, rõ ràng là có huyết thống đại lục Nam, ngũ quan chả có điểm gì đặc biệt, khiến người khác khó mà nhỡ kỹ.

Vì nhe răng nhếch miệng, gã lộ ra một phần hàm răng. Chiếc răng thứ ba bên trái ở hàm trên sáng lấp lánh ánh vàng, là một chiếc răng giả.

Đây… Có trực giác linh tính của “Thầy Bói”, Klein nhướn mày, vô thức cảm thấy rất quen thuộc.

Chẳng mất bao lâu, hắn đã sử dụng kỹ năng, hồi tưởng lại nguồn gốc cảm giác quen thuộc:

‘Người Treo Ngược’ đã từng yêu cầu các thành viên Hội Tarot tìm kiếm một người đàn ông có màu da nâu đỏ, khẩu âm đặc trưng Backlund và thiếu mất một chiếc răng số ba.

Gã đàn ông tên là Baelen, và gã liên quan tới cuộc đào vong cũng như mất tích của rất nhiều nô lệ trên hòn đảo thực dân!

Đúng lúc ấy, gã đàn ông trước mặt Klein gần như đồng nhất với miêu tả về Baelen của ‘Người Treo Ngược’!

Nô lệ trên hòn đảo thực dân bị mất tích…Rất nhiều bộ lạc ở đại lục Nam đều biến mất vào không khí…

Baelen xuất hiện ở đây…

Capim chiếm được một phần lợi tức to lớn trong giao dịch buôn bán nô lệ ngầm, được bốn Người Phi Phàm nghi là đường tắt ‘Trọng Tài’ bảo vệ. Trong số chúng, kẻ mạnh nhất là Danh sách 6, thậm chí là Danh sách 5…

Capim liên tục nhắm tới việc bắt cóc các thiếu nữ tương đối hồn nhiên, thuần khiết…

“Dự luật Ngũ Cốc” được thông qua, máy dệt được cải tiến, dẫn tới số lượng rất lớn công nhân bị thất nghiệp…Sau khi tìm được công việc mới, vô số nữ công nhân dệt may lặng lẽ rời quận Đông, không để lại chút dấu vết nào…

Trong nháy mắt, từng chi tiết rải rác được xâu thành một chuỗi, chỉ thẳng xuống nơi sâu nhất trong lòng đất!

Chúng định làm gì mà cần nhiều người như vậy, cần nhiều thiếu nữ vô tội thuần khiết như vậy? Một nghi thức sao? Một nghi thức đáng sợ tột độ, hơn nữa nhất định phải bí mật tiến hành và tốn một thời gian cực kỳ dài? Đồng tử Klein đột nhiên co rụt.

Két… Ruỳnh! Cửa đá khép lại, Baelen biến mất khỏi tầm mắt hắn.


Đại sảnh yên tĩnh được vài giây trước khi giọng nói trầm khàn của ngài A vang lên lần nữa:

“Ta ngửi thấy mùi vị không mong đợi. Bắt đầu đi, trước khi nó kéo tới đây.”

Quý cô Tuyệt Vọng trầm giọng đáp lại:

“Đây chính là điều ta đang nghĩ.

Nhưng ta cần ngươi đưa ta đến quận Đông đã.”

Quận Đông? Klein có dự cảm rất xấu.

“Không thành vấn đề.” Ngài A vô cảm đáp.

Dưới chiếc mũ trùm, một cuốn sách trong suốt, mờ nhạt hiện ra trước mặt y, cùng với đó là một câu tụng xa xăm không rõ ràng:

“Ta đi tới, ta nhìn thấy, ta ghi chép.”

Cuốn sách nhanh chóng lật mở soàn soạt rồi dừng lại trước một trang giấy. Chẳng bao lâu sau, nó nhanh chóng phát ra một ánh sáng xanh lam nhạt hư ảo.

Ánh sáng bao bọc lấy quý cô Tuyệt Vọng mặc áo choàng trắng, khiến bóng dáng cô ta mờ đi rồi trở nên vô hình.

Nháy mắt, quý cô Tuyệt Vọng đã trông thấy vô vàn cái bóng trong suốt mang những hình dạng khó tả, phát hiện ra những ánh sáng trong vắt ẩn chứa lượng tri thức vô tận nằm trên chỗ cao nhất.

Cơ thể cô ta bị một sức mạnh kỳ dị kéo đi, nhanh chóng xuyên qua không gian. Chẳng mấy chốc, cô ta đã không còn ở vị trí cũ mà xuất hiện tại một cái xó yên tĩnh vắng người, dơ bẩn ghê tởm trong ngõ.

Cô ta kéo chiếc mạng che khuất mặt xuống, ngước lên nhìn bầu trời. Mặt trời ban chiều lại bị che khuất bởi mây và sương mù, trở nên trắng nhợt, âm u.

Sương mù vàng nhạt không quá dày đặc, chìm nổi khắp hang cùng ngõ hẻm của Backlund, tạo ra cảm giác nghẹt thở giữa cái ẩm ướt và lạnh lẽo.

Tiếc là không đợi được tới khi sương khói ở trong thời điểm nghiêm trọng nhất, ổn định nhất… Việc ngoài ý muốn phát sinh trên cơ thể Trissy, 0-08 đột nhiên mất khống chế trong một khoảng thời gian ngắn, sự xuất hiện của Azik, những chuyện bị “Hắc Hoàng Đế” phá hoại trước đó, làm cho vấn đề càng lúc càng lớn, càng ngày càng khiến nhiều người chú ý. Nó buộc hành động phải bắt đầu vào hôm nay… Quý cô Tuyệt Vọng nhìn quanh một vòng, rời khỏi ngõ nhỏ, tiến vào phố.

Bước chân của cô ta rất chậm, tựa như đang dạo chơi trong biển sương mù.

Cô ta đi đến đâu, dù khó nhận ra nhưng sương mù lại dày đặc hơn đến ấy. Chúng nhiễm một chút màu sắt đen, lặng lẽ thu hẹp tầm nhìn của mọi người.


Khi cô ta vừa đi qua, một người vô gia cư mặc áo jacket có sắc mặt vàng vọt bất ngờ ho khan, ho đến thắt ruột, ho đến mức ngã xuống đất.

Hai người dân nghèo đứng gần người vô gia cư lùi lại trong sợ hãi, rồi họ cũng đè chặt cổ họng bằng tay, phát ra tiếng khò khè, giống như phải bệnh phổi hoặc bệnh viêm phế quản nghiêm trọng, không còn thở nổi.

Làn sương khói xen lẫn với sắt đen và màu vàng nhạt tràn xuống quận Đông, tràn xuống khu bến tàu và tràn xuống khu nhà máy đang phun ra từng cột khói dày, liên tục lan tới toàn bộ Backlund.

Toàn bộ khung cảnh ở nơi xa đều bị “bao phủ”, kể cả tháp đồng hồ cao chót vót cũng chỉ còn là một cái bóng nhạt màu. Từng người một, công nhân, dân nghèo, đều cảm thấy khó chịu, chật vật chiến đấu với cái giá rét. Trên cung đường quý cô kia đi qua, những người vô gia cư khốn khổ xung quanh đều mắc bệnh rồi lần lượt ngã xuống. Mạng sống con người mỏng manh tựa như bong bóng khi giặt là quần áo.

Biểu cảm của quý cô Tuyệt Vọng vô cùng điềm tĩnh và dịu dàng, như thể cô ta đang hoàn thành một kiệt tác nghệ thuật.

Cô ta bước đi giữa những dân cư trên đường như một người bình thường, nhếch khóe miệng lên, trầm giọng cười:

“Lịch sử của Vương quốc Ruen sẽ mãi ghi nhớ ngày hôm nay.

Sự kiện sương khói khổng lồ ở Backlund.”



Thung lũng tối đen như mực đã hoàn toàn chìm ngập trong thứ nước hư ảo đen kịt, nhưng 0-08 vẫn không ngừng viết.

Cứ bất kỳ chỗ nào có thể đặt bút, nó lại điên cuồng biên soạn ra những câu chuyện hoang đường lố bịch, buồn cười hài hước, kinh khủng đáng sợ:

[…Quần bị tụt xuống cũng chẳng ảnh hưởng tới việc phát huy năng lực của Ince Zangwill, vì gã mặc áo choàng dài. Có lẽ gã đã sớm dự liệu được chuyện ngoài ý muốn tương tự thế này…]

[“Pháp Sư Luật Lệnh” đã đánh choáng Azik Eggers ngay tại chỗ, cướp lấy hai năng lực mạnh nhất của hắn vào thời khắc cuối cùng—quả là một trợ thủ tuyệt vời trên nghĩa mặt chữ. Tuy nhiên, cánh cửa chồng xếp lẫn nhau của Linh giới và Minh giới lại bị hấp dẫn bởi đặc tính của Azik. Nó bắt đầu bị khuấy động bởi sức mạnh chiến đấu của bọn họ, phát sinh biến hóa khó mà dự liệu.]

[Đúng lúc ấy, một tồn tại không rõ danh tính bị hấp dẫn, liền đi qua đây. Nhân cơ hội này, Thần duỗi bàn tay tới thế giới hiện thực. Ồ không! Thần bắt được Ince Zangwill rồi!]

Giữa không trung, hai cánh tay đẫm máu, vàng vọt, phủ đầy máu thịt nát bét đang nhúc nhích bỗng xuất hiện đằng sau chiếc áo choàng linh mục của Ince Zangwill!

Chúng bắt lấy vai Ince Zangwill, kéo gã tới khoảng không, mang gã vào Linh giới.

______

Tháng 12 năm 1952, một sự kiện ô nhiễm không khí nghiêm trọng kéo dài 5 ngày đã ảnh hưởng khủng khiếp tới London, thủ đô nước Anh. Theo ước tính của các nhà nghiên cứu, nó đã giết chết 12,000 người và khiến ít nhất 150,000 người phải nhập viện, được gọi là “Đám sương khói khổng lồ”.

Chi tiết đọc thêm tại: https://nld.com.vn/khoa-hoc/giai-ma-tran-suong-mu-giet-12000-nguoi-o-london-2016121415175243.htm


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận