Cho đến khi rời khỏi khu vực dưới lòng đất của nhà Odora, Emlyn White vẫn còn thẫn thờ, không thể tin nổi cứ nhẹ nhàng như thế mà mình lại được thưởng cho 7000 bảng.
Tấm hối phiếu nằm trong tay nhẹ đến nỗi không có trọng lượng, nhưng lại khiến anh ta cảm nhận được sự hoang đường của hiện thực.
Biện pháp của ‘Người Treo Ngược’ lại thực sự hữu hiệu… Thay vì vạch trần mình, trừng phạt mình, ngược lại Đấng Nibbs còn trao cho mình một phần thưởng hào phóng. Cái này là để giả vờ không biết, khuyến khích mình tiếp tục thử nghiệm thêm rồi ngầm quan sát… Tâm tư của Huyết tộc cũng phức tạp thật… Emlyn thở dài, hơi hoảng hồn.
Chẳng bao lâu sau, anh ta đã ngăn suy nghĩ phát tán, chuyển sự chú ý về phần thưởng 7000 bảng:
Với nó, mình có thể mua được di vật của Nam tước từ ‘Người Treo Ngược’, điều phối thành ma dược…Mình sắp trở thành một Nam tước, Nam tước Huyết tộc, Đấng Emlyn White!
Đôi mắt Emlyn sáng rực lên, bước chân cũng hóa nhẹ bẫng.
Trong nội bộ Huyết tộc, nếu không được bề trên ban tặng và cử hành nghi thức tương ứng, một người sẽ chỉ chững lại ở đúng một cấp độ từ khi sinh ra, gần như không có cách nào để tăng cường bản thân lên theo thời gian.
Trừ phi có vận số cực tốt, tuổi thọ của tổ tiên gia tộc đã chạm đến ngưỡng cực hạn nên không thể không trao sức mạnh cho hậu duệ thông qua nghi thức, không thì hầu hết Huyết tộc cùng trang lứa với Emlyn sẽ bị kẹt lại trong khái niệm “trưởng thành” này, phải mất đến hàng thập kỷ cũng chưa chắc có cơ hội đạt được “tước vị”.
Bố và mẹ Emlyn đã sống bao nhiêu năm như vậy mà đến giờ vẫn chưa trở thành Nam tước, thậm chí không có chút hy vọng nào!
Lúc đi ra cửa chính, Emlyn không khỏi nhìn Cosmi Odora bên cạnh.
Vị Huyết tộc cao tuổi này đã từng hoạt động dưới thời kỳ Rossell, nhưng cho đến hiện tại vẫn chỉ là một vị Nam tước… Mà mình lại sắp đạt được cấp độ này! Một ngày nào đó, mình muốn trở thành Hầu tước Huyết tộc như Đấng Nibbs! Không, Công tước, thậm chí Thân vương! Chỉ có thế, mình mới gánh nổi trách nhiệm của một đấng cứu tinh… Ừm, di vật của Nam tước khoảng hơn bốn ngàn bảng, cũng dư ra kha khá tiền. Mình có thể mua thêm vài con búp bê, may thêm mấy bộ quần áo mới cho các nàng… Emlyn vô thức thẳng lưng lên, càng bước càng tự hào.
…
Thành Bạch Ngân, nhà Berg.
Derrick thắp sáng ngọn nến, chuẩn bị nghi thức hiến tế.
Tần suất tia chớp luân phiên nhiều lần, cuối cùng cậu cũng chờ được một cơ hội.
Cậu cực kỳ chắc chắn, giờ này ‘Thủ lĩnh’ không thể quan sát mình chặt chẽ được. Nguyên nhân là ông đã mang theo đứa trẻ Jack gần như phục hồi hoàn toàn và một tiểu đội thăm dò rời khỏi Thành Bạch Ngân, tìm kiếm thứ mà cậu bé gọi là tuyến đường từ bờ biển dẫn đến tòa thành đã bị hủy diệt.
Chẳng mấy chốc, Derrick đã bố trí xong xuôi mọi thứ, tụng niệm tôn danh của ngài ‘Kẻ Khờ’ bằng một giọng trầm thấp, thành kính, trang trọng.
Cậu vô cùng thành thạo, thuần thục hiến tế túi dạ dày Thực Linh Giả mà tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ cần, cùng những vật liệu phi phàm mà ngài ‘Người Treo Ngược’ chỉ định lên cho chúa tể ngự trên màn sương xám.
Tường thành kiên cố của Thành Bạch Ngân có rất nhiều vết nứt, nhưng chúng được lấp đầy bởi bùn đất và sỏi cứng đen. Phía trên lại mọc chi chít cỏ dại nhỏ, nhẹ nhàng lắc lư trong gió giống như tóc nhân loại.
Đột nhiên, toàn bộ chúng đều dựng thẳng lên như muốn chụp lấy thứ gì đó, nhưng lại bất lực rơi xuống.
…
Sáng sớm, giáo đường Sóng Biển.
Đến nhận tiền thưởng từ Giám mục giáo khu Chogori, Alger Wilson nghe thấy một tin khá quan trọng:
Leticia Dolera của Hội Khổ Tu Moses đã cải trang thành một nhà khảo cổ học, đi sâu vào trong khu rừng trên Đảo Symeem. Không biết cô ta đã làm gì mà đẩy “Hải Thần” Kalvetua vốn đang bị thương nghiêm trọng và phải trốn tránh bấy lâu nay đến bên bờ vực sụp đổ, kết quả là nó nổi điên lên để kéo dài cơ hội sống còn cho bản thân.
Người ta đồn rằng Tà Linh tự xưng là “Hải Thần” này đã xuất hiện trên Quần đảo Rorsted từ rất lâu rồi. Sau khi bị phát hiện, nó bị hai vị Hồng y Giáo chủ kết hợp với cường giả quân đội và dùng một món Vật Phong Ấn tương ứng đánh bại, chỉ có thể miễn cưỡng đào thoát rồi trốn chui lủi… Tình hình ấy đã kéo dài hơn một trăm năm. Nếu không có thay đổi về mặt bản chất, làm sao nó lại đột nhiên sắp sụp đổ, không thể duy trì sự tồn tại được? Alger khẽ cau mày, băn khoăn gần đây có chuyện gì phát sinh so với trước kia không.
Một cục diện do Hội Khổ Tu Moses tự tạo ra?Nhưng tại sao họ không làm điều đó trong hơn một trăm năm vừa qua?Để phối hợp với một kế hoạch khác của họ?
Giữa phỏng đoán xen lẫn nghi hoặc, Alger bỗng phát hiện ra một nhân tố trọng yếu.
Bản chất khác biệt nhất giữa hơn một trăm năm trong quá khứ và hiện tại chính là:
‘Thế Giới’ đến Bayam!
Bề tôi của ‘Kẻ Khờ’ đến Quần đảo Rorsted!
Có phải hắn cứ xuất hiện ở đâu, nơi đó lại có sự kiện động trời sắp phát sinh hoặc đang ủ mầm? Trước kia là Sương khói Khổng lồ tại Backlund, rồi đến dị biến trên Cảng Bansy, hiện giờ là “Hải Thần” Kalvetua giãy giụa sắp chết và mưu đồ không rõ của Hội Khổ Tu Moses… Không, chính xác mà nói, nơi nào đó sự kiện động trời đang ủ mầm hoặc sắp phát sinh, bề tôi của ‘Kẻ Khờ’ sẽ tới đó! Họ sẽ tiếp nhận sắp xếp của ngài ‘Kẻ Khờ’, theo đuổi các hoạt động của những tổ chức bí ẩn cùng Tà Thần và Thiên Sứ kia! Ngay khi mạch suy nghĩ vừa thay đổi, Alger bất chợt bừng tỉnh, cảm thấy mình đã nắm bắt được chân tướng.
Không phải ‘Thế Giới’ ở đâu thì nơi ấy sẽ xảy ra chuyện, mà là nơi nào sắp xảy ra chuyện, các bề tôi như ‘Thế Giới’ sẽ có mặt ở đấy!
Điều này mang lại lợi ích gì cho ngài ‘Kẻ Khờ’ nhỉ? Đơn thuần để phá hoại mưu đồ của bên đối địch, hay giúp Thần giải trừ phong ấn, giải phóng nhiều sức mạnh hơn? Alger kiềm chế sự ngờ vực lại, quyết định nắm lấy cơ hội này để giao tình báo trước đó ra.
Anh ta nắm chặt tay phải rồi ấn vào ngực trái, lộ ra vẻ mặt ngần ngừ:
“Thưa ngài Chogori, trong lúc truy đuổi thế lực còn sót lại của ‘Sắt Thép’, tôi nghe được một tin tức.”
“Tin gì?” Đang định gửi vị thuyền trưởng cấp độ Giám mục này ra biển để tìm kiếm tung tích của Quân Phản Kháng, lại bị anh ta cướp lời, Chogori nhất thời hơi bực bội.
Alger “hồi tưởng” lại, đáp:
“Có người nhắc tới Cảng Bansy trong cuộc hội thoại, bảo rằng nơi đó xảy ra biến cố, nhưng hậu duệ của gia tộc Medici lại ẩn giấu rất tốt, không bị phát hiện.”
Cảng Bansy, biến cố… Chogori tiến thêm một bước, truy vấn:
“Họ còn nói gì nữa?”
“Họ còn nói Giám mục nơi đó sa ngã, thế thôi ạ. Thưa ngài Chogori, gia tộc Medici là một gia tộc hắc ám của Kỷ thứ Tư hay sao?” Alger cố tình hỏi.
Chogori sầm mặt:
“Đây không phải chuyện cậu nên biết.
Ta sẽ lập tức báo cáo cho Đức ngài Kottman.”
Đây là một Hồng y Giáo chủ của Giáo hội Bão Táp, Tổng Giám mục của hải phận Rorsted, kẻ thống trị thực sự của quần đảo trên thế giới siêu phàm, Yan Kottman.
Chogori trầm ngâm, lại hỏi:
“Người nhắc tới chuyện này là ai? Hình dạng ra sao?”
Alger đã sớm chuẩn bị:
“Tôi không biết họ, sau đó họ cũng không còn xuất hiện nữa.
Tôi chỉ nhớ rằng, người đề cập đến Cảng Bansy và gia tộc Medici là một thanh niên có vẻ ngoài bình thường, khuôn mặt hao gầy, trán rất rộng, mắt đen, tóc đen, đeo kính độc nhãn bằng thủy tinh.
Y có vẻ nhận ra tôi đang nghe lén, nhưng cũng không tức giận, ngược lại còn cười với tôi.”
Người Alger miêu tả chính là “Kẻ Nghịch Thần” Amon!
Anh ta muốn khiến các Hồng y Giáo chủ cho rằng bí mật liên quan tới gia tộc Medici và Cảng Bansy bị lộ ra ngoài ánh sáng là kết quả của việc tranh đấu giữa các Vua Thiên Sứ.
Đây quả là một kẻ phù hợp để dùng làm nguyên nhân… Thần sẽ không ra mặt giải thích điều gì, dù có thì cũng chẳng ai tin… Mà rõ ràng xem bói về Thần cũng không mang lại hiệu quả… Nếu dùng thủ đoạn phi phàm để xác nhận nguồn gốc thông tin của mình thì sẽ đụng phải dấu hiệu quấy nhiễu mạnh vì có liên quan tới ngài ‘Kẻ Khờ’, không thể đạt được đáp án chuẩn xác. Từ biểu hiện này, có thể xem như đây là điều Amon làm… Alger khá yên lòng, nghĩ.
Chogori khẽ gật đầu:
“Cậu tìm kiếm những kẻ này, đồng thời truy tìm hành tung của Quân Phản Kháng.”
“Vâng, thưa ngài Chogori!” Alger vừa thành kính đáp, vừa đập nắm tay phải vào ngực trái.
…
Tầng tầng lớp lớp mây đen lấp kín bầu trời âm u, mưa rào ào ạt rơi xuống, tóe lên từng tia sương bạc trắng.
Ở bến cảng Bayam, làn nước biển xanh thẳm dâng lên một cách chậm rãi nhưng cương quyết. Thuyền hàng và tàu chở khách nhấp nha nhấp nhô như thể lá cây lơ lửng giữa không trung.
Nước mưa liên tục trút xuống, mặt biển gần tiếp cận với con đê. Trong thành phố đầy rẫy những đoạn ngập nước, hoàn cảnh trở nên áp lực dị thường.
Từng người bản địa cuồng nhiệt và chết lặng mặc áo Talaba, khác áo jacket rách rưới lại gần rìa vách núi hoặc đứng trên con đê, lần lượt nhảy vào biển.
Máu thịt và làn da của họ nhanh chóng mất sạch hơi nước, khi đã nằm gọn trong lòng biển, họ biến thành một bộ xương khô như đã phong hóa từ lâu.
Một nhóm người đang nháo nhác ôm khóc lấy một vị binh sĩ vừa đi ra từ căn cứ Hải quân. Họ giận dữ cắn chết anh ta bằng răng, cắn đến nỗi máu thịt anh ta be bét, thê thảm, khắp đường cái tràn ngập hỗn loạn.
Soạt!Uỳnh!
Con đê sụp đổ, nước biển đang liên tục dâng cao tràn vào thành phố Bayam.
Klein tỉnh dậy, đầu ngập trong những hình ảnh từ giấc mơ.
Đối với một “Thầy Bói”, đây rõ ràng là gợi ý!
“Hải Thần” Kalvetua đã thất bại trong việc tìm biện pháp sống sót, hoàn toàn từ bỏ, điên cuồng tột độ, muốn tạo ra mưa to, dấy lên sóng thần bao phủ toàn bộ Quần đảo Rorsted, kéo theo vô số người phải tuẫn táng với nó? Cùng lúc, các tín đồ của nó cũng bắt đầu làm đủ mọi hành động cực đoan… Mình đã báo cáo cho Giáo hội Bão Táp rồi, chắc họ sẽ kịp ngăn cản… Không, cả khi mình không báo cáo, nếu loại tình huống này xuất hiện, họ vẫn có thể phát giác ra vấn đề rồi phản ứng lại được… Klein xoay người xuống giường, mặc quần áo, rời phòng ngủ.
Hắn trông thấy ‘Liệt Diễm’ đang đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài.
Hắn trông thấy những tầng mây áp thấp, mưa rơi rả rích như thể bất tận.
Xuất hiện dấu hiệu rồi sao? Klein qua bên cạnh Danitz, cũng nhìn ra thời tiết đè nén bên ngoài. Bên tai hắn có thể lờ mờ vang vọng âm thanh bất thường của thủy triều.
Giữa bầu không khí tĩnh lặng, một tiếng sấm nổ váng óc bất ngờ vang lên giữa không trung. Từng lớp mây màu chì nhanh chóng tách ra, cắt đứt khởi nguồn của cơn mưa. Ở hướng bến tàu, mọi thứ đều trở lại vẻ bình thường.
Ánh nắng ban mai từ trên trời cao chiếu xuống, Bayam như tắm mình trong ánh sáng thần thánh.
Danitz xuýt xoa một tiếng, lẩm bẩm với bản thân:
“Yan Kottman thay đổi thời tiết rồi…”
Yan Kottman… Vị Hồng ý Giáo chủ kia của Giáo hội Bão Táp? Ông ta áp chế được sức mạnh của Kalvetua à? Klein suy tư, thu hồi tầm mắt.
Danitz thở phào nhẹ nhõm:
“Vừa rồi tôi còn lo điếng cả người. Haha, sợ “Hải Thần” sắp sụp đổ sẽ tạo ra thảm họa.
Nhưng nơi đây có Yan Kottman.”
Thấy Gehrman Sparrow không nói gì, gã lại tự bổ sung:
“Ở trên biển, kể cả ‘Ngũ Hải Vương’ và ‘Nữ Vương Thần Bí’ cũng không thể thắng nổi ông ta.
Thuyền trưởng nói… Thuyền trưởng nói, ông ta là Bán Thần Danh sách 3, tên ma dược gọi là…
Là… “Hải Vương”!”