Quý Cô Báo Thù


Florentia vừa bước về phòng thì bụng cô đã kêu ột ột, dĩ nhiên rồi vì cả sáng nay cô chưa được ăn gì cả.

Tia gọi to người hầu nhưng không nghe thấy ai đáp lại cả, cô mở cửa ngó ra ngoài thì thấy một người hầu có vẻ đang rất vội vàng chạy về phía cô và nói không ra hơi:- Tiểu thư....!đức vua...!ngài...!ngài ấy...!gọi người tới thư phòng...!có việc quan trong...!cần bàn.- Chuyện quan trọng? Lão già ấy lại muốn gì nữa đây?- Thần cũng không biết nữa, nhưng mà hình như có khách quý- Khách quý sao? Mau dẫn ta đi xem sao.Florentia được hầu nữ đó dẫn đi tới sảnh tiếp khách.

Sau khi bước vào căn phòng, Tia phát hiện đây không còn là đại sảnh của trước kia nữa mà là một căn phòng nguy nga tráng lệ hơn hẳn.- Thưa ngài, tiểu thư tới rồi! - Hầu nữ đó lại gần Andrew.- Đến rồi à, ngồi đi.- Không biết người mời ta tới đây làm gì?- Chỉ là muốn cùng ngươi tiếp khách thôi.- Đơn giản vậy thôi ư?- Ừ!Florentia cũng không hỏi gì nhiều bởi vì trong lòng cô biết chắc nếu chỉ là khách bình thường thì ông ta sẽ không bao giờ mời cô tới đây, chắc chắn vị khách này là một nhân tố rất đặc biệt.


Tia chuẩn bị uống trà thì có một cận vè chạy vào và thì thầm với đức vua, hình như Florentia nghe được là: "Thưa ngài...!tình hình...!xong xuôi...!Người cũng tới rồi...!chi bằng...", cô ngồi nhìn bọn họ nói chuyện mà muốn phát khùng.- Cha, vị khách này có việc gì hay sao mà lại chậm chạp tới như vậy, con còn có việc cần làm, chi bằng...Florentia còn chưa dứt câu thì cận vệ đã chen vào họng cô:- Thưa đức vua, khách tới rồi!Tia tò mò nghoảnh đầu về phía cửa.

Cánh cửa được mở ra, một người đàn ông bước vào, người này có vẻ ngoài điển trai, ưu tú, là chỉ huy sở hữu toàn bộ binh lính trong lâu đài, hắn là...( Ặc! Deon Raphael.

Tên này tại sao lại có mặt ở đây chứ????)Florentia lấy vạt áo che mặt lại và nói mình có việc đột xuất nên phải về sớm nhưng ai ngờ Deon chốt cho cô một câu khiến Tia cảm thấy lạnh sống lưng: "Công nương Florentia, người còn nhớ ta chứ, chúng ta đã từng gặp nhau trên chiến trường đó, người đừng bảo là người quên đó nhé!- Hơ hơ, tất nhiên ta nhớ rồi, ngài Raphael khi đó đã cứu ta một mạng mà làm sao ta quên được.


- Nói đúng ra là "hại ta một mạng".- Ồ thì ra là người còn nhớ, thật là vinh hạnh quá!- Hai người cứ nói chuyện nhé, ta cần phải giải quyết công vụ gấp, Tia, đãi khách cho tốt vào.

- Andrew vừa nhìn cô vừa cười lạnh nhạt.- Vâng, thưa cha.Đức vua đi ra khỏi phòng, lúc này, Deon mới lộ ra bản chất thật của hắn.- Vừa nãy công nương vừa bảo có việc gấp cần giải quyết, vậy thì để ta hộ tống cô, cô thấy sao?( Thấy sao ư? Hắn nói như vậy còn lâu mới để mình chọn, nếu muốn đấu thì ta đấu với ngài tới cùng)- Ha ha, nhưng tiếc thật, ta lại không muốn đi cùng nam nhân, làm sao đây?- Vậy thì để thần sai người hộ tống công nương.( Đã nói là không muốn đi cùng nam nhân mà!!!)- Ờm, đây là chuyện của phụ nũ, nam nhân đi cùng thì không hay lắm.- Có gì không hay chứ, chẳng nhẽ người đi dự tiệc trà sao? Nếu vậy thì ta...- Ngài chỉ huy, có phải ngài đang cố tình hớt lờ đề nghị của ta phải không.

- Florentia gắt giọng - Ý ta đã nói không muốn đi cùng ngài thì nhất quyết sẽ không đi, người ngài cần tìm hôm nay là cha ta chứ không phải ta.

Thất lễ rồi!Tia đi thẳng tới cửa, vừa đi chưa được bao xa mà Deon đã nắm lấy cánh tay cô và cười, nói:- Công nương, có lẽ người chưa biết nhỉ, thực ra hôm nay ta tới đây là vì muốn tìm người đó, để bàn vè chuyện...!HÔN SỰ!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận