Quỷ Đế Độc Sủng, Nương Tử Thật Mê Người


Hiên Viên Hàn Ngọc kéo nàng đứng lên, nhân tiện còn cầm tay nàng, ý muốn giúp nàng thả lỏng. Nàng ho nhẹ vài tiếng lại bị hắn kéo ngồi xuống, hơn nữa còn thân thiết vỗ lưng giúp nàng nhuận khí.​
Thái hậu nhìn thấy cảnh này trong mắt đầy sự vui vẻ, cùng Thôi mama nhìn nhau cười, nhưng sau đó lại dùng ánh mắt hơi sắc bén nhìn Tô Tiện Nhiễm đang cúi đầu: “Ngẩng đầu lên để ai gia nhìn một cái”
Tô Tiện Nhiễm ngẩng đầu nhìn thái hậu lại bị người làm cho hoảng sợ: mặt người trắng như tuyết, làn da tinh tế sáng bóng, trên mặt cũng không nhìn thấy dấu hiệu thời gian. Nếu không phải có người giúp đỡ người, thì nàng cũng không nghĩ được người trước mắt chỉ mới ba mươi là Tổ mẫu của Hiên Viên Hàn Ngọc.
Trên mặt người, ngoại trừ hiện ra uy nghiêm của thái hậu còn có một phần từ ái.
Thái hậu đánh giá nàng một lúc, lại nhẹ nhàng vuốt phật châu trong tay, hình như nghĩ đến cái gì rối sau đó hướng Hiên Viên Hàn Ngọc cười nói: “Tiểu Cửu ánh mắt không tồi!”
Lúc này những sợi tóc hỗn loạn của Tô Tiện Nhiễm đã được Hiên Viên Hàn Ngọc vén ra sau tai, nhìn qua gọn gàng, mặt mày như nguyệt, làn da trắng nõn lộ ra điểm hồng nhuận, chỉ là có hơi gầy một chút, nhưng nhìn tổng thể mà nói quả thật không tồi.
Tô Tiện Nhiễm ngại ngùng cúi đầu, thật ra nàng cũng không biết đáp lại như thế nào, hơi ngước mắt nhìn Hiên Viên Hàn Ngọc.
“Vậy hoàng tổ mẫu có thể vì tôn nhi mà làm Nguyệt lão không?” Hắn vòng tay hơi ôm nàng.
“Ngươi rốt cuộc cũng cho hoàng tổ mẫu thấy được ngày này, ngươi đã lớn như thế rồi còn...” Thái hậu oán trách vài câu, nhưng vẫn đáp ứng, trêu tức nói: “Nói đi, ngươi đưa đến cho ai gia xem mặt là thiên kim nhà ai? Ai gia sẽ mời người nhà nàng đến thương nghị chuyện này”

Tô Tiện Nhiễm nghe xong cũng vui vẻ, không thể ngờ thái hậu cũng thích nói giỡn, nhưng mà nàng nhìn qua xác thực vẫn không phải người quá năm mươi tuổi.
“Nàng là đích nữ nhà Hữu Tướng, Tô Tiện Nhiễm” Nói xong, hắn còn lấy tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng, như rõ ràng hai người có quân hệ thân mật, chỉ là tầm mắt vẫn dừng lại ở người ngồi trên kia.
Tô Tiện Nhiễm cũng nhìn thái hậu, nàng thật muốn biết thái hậu đơi với việc này sẽ có phản ứng như thế nào?
Ý cười trên mặt Thái hậu dần dần cứng đờ, rồi sau đó trở nên nghiêm túc. Người đứng dậy, chăm chú nhìn Hiên Viên Hàn Ngọc: “Tiểu Cửu, ngươi thật sự thích nàng sao?”
Hắn lại lần nữa lôi kéo nàng quỳ xuống: “Hoàng tổ mẫu, tôn nhi đối với Nhiễm nhi là nhất kiến chung tình, thỉnh hoàng tổ mẫu chấp nhận”
Nhạn nhi đứng phía sau nghe được câu này, khóe miệng không khỏi co giật: hai người mới gặp nhau chỉ có hai lần, lần đầu tiên là ở cảnh tối lửa tắt đèn cũng không thấy rõ...thế mà, Cửu vương gia thật sự coi trọng tiểu thư sao?
Tô Tiện Nhiễm hơi tê da đầu: Nhiễm nhi, gọi thân thiết như thế, bọn họ mới gặp nhau có hai lần thôi.
Nhưng mà rất nhanh, nàng bị vài ánh mắt nhìn đến, thật sự có chút không thoải mái.
Thái hậu vẫn chăm chú nhìn nàng dường như muốn tìm ra được trên thân thể nàng có gì đặc biệt. Không phải nói đích nữ của Hữu tướng phủ là một người bệnh sao? Tại sao có thể làm cho con trai cùng tôn nhi của nàng tranh nhau?
Hiên Viên Hàn Ngọc cũng nhìn nàng, tựa hồ đang đợi nàng lên tiếng. Hắn lấy tay nhẹ nhàng lay nàng, có chút chờ mong hỏi: “Nhiễm nhi?”
Tô Tiện Nhiễm nhìn không nói gì: người này nếu là sống ở hiện đại, nhất định sẽ vô cùng nổi tiếng. Đã đánh phải nghe lời, đáp: “Hồi thái hậu, đúng là như vậy”
“Nhất kiến chung tình? Ngươi đối nàng hiểu biết được bao nhiêu, nàng lại hiểu biết ngươi bao nhiêu?” Thái hậu tức giận.
“Không nhiều lắm” hắn nói ,” nhưng nàng nói không thể trông mặt mà bắt hình dong. Hoàng tổ mẫu, nàng không sợ ta.”
Thái hậu cũng bị câu nói của hắn làm cho sửng sốt, dường như nhớ lại chuyện cũ trên mặt hiên lên vài phần thống khổ với hối hận, sau đó khe khẽ thở dài: “về sau còn có thể thật tình đối đã với nữ tử này, hai người các ngươi không thích hợp, người tới…”
“Hoàng tổ mẫu” Hiên Viên Hàn Ngọc trực tiếp nói xen vào: “Tôn nhi chỉ biết, Nhiễm nhi là thật tâm đối đãi với ta, về sau có thể tiếp tục gặp nữ tử như vậy nữa không, ai cũng không dám chắc chắn, hoàng tổ mẫu vừa mới đáp ứng tứ hôn, chẳng nhẽ giờ lại muốn lật lọng sao?”
“Vô liêm sỉ, ngươi lại dám nói với hoàng tổ mẫu như vậy?” thái hậu mất thể diện, có chút tức giận.

Thôi ma ma đứng bên cạnh giúp thái hậu thuận khí, một bên thay hắn cầu tình: “Thái hậu bớt giận, Cửu vương gia chỉ hơi kích động, nhưng như thế có thể thấy hắn đối với Tô tiểu thư là thật lòng a”
Nói xong, còn hướng ánh mắt ái muội nhìn Tô Tiện Nhiễm, gật gật đầu, ý bảo nàng đừng sợ.
Tô tiện Nhiễm chỉ ho nhẹ hai tiếng, che dấu đi sự xấu hổ. Tuy rằng nàng không biết vì sao Hiên Viên Hàn Ngọc lại giúp nàng, nhưng chỉ cần đạt được mục đích nàng sẽ không so đo việc gì.
Thái hậu thả lỏng sắc mặt một chút, quét mặt nhìn Tô Tiện Nhiễm một cái, như là cảnh cáo nàng, nhưng mà cảnh cáo của nàng liền bị Hiên Viên Hàn Ngọc chặn.
“Tiểu Cửu, ngươi phải nhớ rõ lúc trước ngươi đáp ứng với hoàng tổ mẫu cái gì?”
“nhớ rõ”
Hắn đứng trước Tô Tiện Nhiễm, hoàn toàn chặn mất tầm nhìn của nàng,thời điểm hắn và thái hậu nói chuyện, nàng không thấy được biểu tình của bọn hộ, nhưng mà nàng lại có thể nghe được ngữ khí bất đắc dĩ của hắn.
Hắn đáp ứng thái hậu cái gì? Cùng chuyện này có liên quan sao?
Chẳng lẽ, hắn cũng muốn thỏa hiệp sao?
Nhưng mà, lát sau ngữ khí của hắn lại trở nên cường ngạnh.
“Chẳng qua..”

“chẳng qua, cùng chuyện này không có vấn đề gì. Lần trước sau khi nhìn thấy Nhiễm nhi, tôn nhi đã thề, nếu lại gặp nàng, nhất định không buông tay”
Nhạn nhi phẫn nộ vuốt cái mũi: Cửu vương gia, ngươi rốt cuộc là nói dối đến cỡ nào nữa a? Lần trước là ai đã nói “Đối với bệnh mỹ nhân không có hứng thù?”
“Lần trước?” Thái hậu một lần nữa sắc mặt lại trầm xuống, nửa khép đôi mắt, trong mắt lộ ra tinh quang, tựa hồ nhìn thấu Hiên Viên Hàn Ngọc.
Tô Tiện Nhiễm cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, nhưng vẫn thản nhiên như lúc đầu.
“Các ngươi là nhận thức nhau như thế nào?”
“Ba ngày trước, hoàng thúc nghe được tin tức trong cung, nói là tiểu Cửu mốn lập phi, hắn liền vụng trộm ra cung, đi đến Hữu tướng phủ…” Hắn chậm rãi đem chuyện ngày đó phát sinh nói ra, nhưng hắn hắn vẫn giúp Tô Tiện Nhiễm che giấu chuyện bệnh giả.
“Nhiễm nhi cùng nha hoàn đang chuẩn bị ngủ, thì hoàng thúc lại lọt vài, vì thế tôn nhi cũng theo vào…Hoàng tổ mẫu, tôn nhi đã vào khuê phòng của nàng, chuyện này nếu truyền ra ngoài, đối với thanh danh của Nhiễm Nhi không tốt, hoàng tổ mẫu, cho dù vì danh dự của nàng mà lo lắng, ta cũng muốn thú nàng làm phi a. Huống chi, lúc này lại gặp mặt , tôn nhi phát hiện, mình đã thích nàng”
Thái hậu rũ mắt xuống, có chút suy nghĩ, không bao lâu trong mắt tinh quan phụt ra: “ Vậy lúc nãy các ngươi gặp gỡ thế nào?”
“Hoàn tổ mẫu, là vì hoàng thúc, hoàng thúc nói phụ hoàng triệu Nhiễm nhi vào cung, hắn muốn cho nàng một cái kinh hỉ, vì thế trốn ở ngự hoa viên, chuẩn bị nhìn lén nàng, ai ngờ lúc hắn đi ra làm vài vị cung nữ hoảng sợ, bị người hiểu nhầm là thích khách, hoàng thúc bị sợ hãi, trong lòng bối rối nên hắn đụng vào cỗ kiệu của Nhiễm Nhi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận