Quỷ Đế Độc Sủng, Nương Tử Thật Mê Người


Hiên Viên Hàn Ngọc nói xong liền quay đầu nhìn Tô Tiện Nhiễm, trong mắt hiện lên một tia trêu tức, lại quay mặt đi, nghiêm mặt nói: “Nhiễm nhi bị hoàng thúc làm bị thương, vì thế tôn nhi liền ôm nàng lại đây”
"Ngươi ôm nàng lại đây?" Thái hậu không tin hỏi lại.
“Đúng vậy. Nhiễm nhi thân mình không tốt lại bị thương, hoàng tổ mẫu, tuy rằng nam nữ thụ thụ bất thân nhưng phụ hoàng không phải cố ý đem Nhiễm nhi tứ hôn làm vương phi của con sao? Đã như vậy sẽ không cần cố kỵ chuyện đụng chạm”
Sắc mặt của thái hậu trở nên khó coi: “Tứ hôn làm vương phi của ngươi? Tiểu Cửu, điều này ngươi nghe ai nói?”
Hiên Viên Hàn Ngọc thoáng giật mình: "Không phải Đức phi nương nương nói sao? Hoàng thúc tất cả đều nghe được. Đêm đó phụ hoàng triệu hữu thừa tướng đến thương nghị việc này, Nhiễm nhi hôm nay liền tiến cung ... Hoàng tổ mẫu, chẳng lẽ phụ hoàng cho Nhiễm nhi tiến cung là vì nguyên nhân khác?"
Tô Tiện Nhiễm yên lặng cúi đầu, không thể tưởng tượng được Quỷ Vương gia này không chỉ có mặt dày mà trình độ giả ngu cũng rất tốt.
Thái hậu không nói gì, bà không thể tưởng tượng được sự tình lại phát triển đến tình trạng này. Hoàng đế luôn coi trọng mặt mũi, không có hạ chỉ phong phi mà cũng phong tỏa tin tức này chính là muốn làm cho Tô tiểu thư tiến cung rồi mới phong phi, lại không ngờ việc này ở trong mắt người khác lại là vì hoàng tử tứ hôn.
Những người trong cung biết tình hình thực tế cũng không nhiều, tiểu Cửu ngày đó cũng không ở trong cung, không biết chuyện này cũng là bình thường.
"Nhưng mà con cùng Nhiễm nhi là tình đầu ý hợp, đến thỉnh hoàng tổ mẫu tứ hôn cũng là giống nhau ."
Tình đầu ý hợp?
"Khụ khụ..." Tô Tiện Nhiễm ho nhẹ hai tiếng.
"Không thoải mái?" Hiên Viên Hàn Ngọc xoay người, vô cùng thân thiết nắm lấy tay nàng, ân cần hỏi.
"Vẫn đều như vậy, không có việc gì." Tô Tiện Nhiễm mất tự nhiên trả lời.
"Khụ khụ." Thôi ma ma cũng ho nhẹ một tiếng, hướng tới thái hậu bên kia nhìn thoáng qua.
Thái hậu sắc mặt vẫn không tốt lắm, nhìn về phía Tô Tiện Nhiễm cũng không có chút thân thiết nào, thản nhiên liếc mắt nhìn qua nàng một cái, ngữ khí nghiêm khắc hỏi Hiên Viên Hàn Ngọc: “Ngươi cũng biết thân thế của nàng?”
"Hữu tướng đích nữ." Hắn tiếp tục giả ngu.
Thái hậu không biết có nên nói hay không, chỉ có thể thở dài. Hoàng đế lập phi là một chuyện, bà làm mẫu hậu khẳng định là biết tuổi của tân nương so với con của hoàng thượng không cách nhau nhiều lắm, bà cũng phát biểu ý kiến gì. Hơn nữa bà mới từ Thiên Sơn trở về, chuyện hoàng cung không muốn quản, ai ngờ hoàng tôn tốt của bà ngay lập tức liền đưa đến cho bà vấn đề nan giải như vậy.
”Hoàng tổ mẫu, nữ nhi của đại thần trong triều cùng hoàng tử coi như là môn đăng hộ đối, giống như hai vị hoàng huynh, bọn họ cưới không phải đều là con gái của đại thần trong triều sao? Thái tử phi là con gái của Thường thái sư, Tần vương phi... là con gái của Mộ tướng quân. Nhiễm nhi là Hữu tướng đích nữ, làm vương phi của con không phải rất tốt sao.”
Tô Tiện Nhiễm ghé mắt nhìn hắn, nàng để ý thấy giọng nói nho nhỏ của hắn rất khác thường.
Đồng thời nàng đối với tình huống trong cung cũng có hiểu biết đôi chút.
Hiên Viên Hàn Ngọc tuy rằng là Cửu vương gia nhưng phía trên hắn chỉ có hai vị hoàng huynh. Một vị là thái tử Hiên Viên Hạo Vũ, còn vị kia đương nhiên là Tần vương Hiên Viên Hạo Thần. Còn các vị hoàng tử khác nghe nói đều là chết khi mới sinh.
Con cháu hoàng gia chết yểu, chỉ sợ trong đó có một bí mật rất lớn đi.
Hiên Viên Hàn Ngọc vẫn nhìn thái hậu, không chú ý tới Tô Tiện Nhiễm đang nhìn chăm chú.
"Cái đó và môn đương hộ đối không quan hệ!" Nếu thực sự là môn đăng hộ đối, nữ nhi nhà ai có thể xứng với con cháu hoàng tộc chứ?
"Ngươi phải biết rằng nếu như người muốn thú nàng làm phi thì phụ hoàng người phải đồng ý…"
Chắc chắn là hoàng thương tuyết đối sẽ không chấp nhận chuyện này.
"Nhưng mà hoàng tổ mẫu không phải đã đáp ứng giúp tôn nhi tứ hôn sao?" Hắn phản bác lại lời thái hậu.
"Ngươi..." Thái hậu có chút đau đầu nhìn hắn."Ngươi tránh ra!"
Thôi ma ma tiến lên giúp thái hậu xoa hai bên thái dương, sau khi mi tâm của nàng giãn ra lại giúp nàng đứng lên.
Hiên Viên Hàn Ngọc vô cùng nghe lời lui xuống đứng bên cạnh Tô Tiện Nhiễm.
Thái hậu đi lên phía trước nhìn Tô Tiện Nhiễm, khí thế sắc bén, không giận mà uy. Nhạn Nhi mặc dù đứng ở phía xa nhưng cũng có thể cảm nhận được hàn khí trên người thái hạu. Cái loại khí thế này với khí thế trên người Hiên Viên Hàn Ngọc buổi tối hôm đó giống nhau như đúc làm nàng sợ hãi.
Toàn bộ đại điện hơn hai mươi người rơi vào im lặng, ngay cả tiếng hít thở cũng không có. Thái hậu phát ra khí thế đáng sợ làm mọi người càng sợ hãi.
"Ngươi thật sao nguyện ý gả cho tiểu Cửu?"
Tô Tiện Nhiễm bình tĩnh nhìn thẳng thái hậu cho đến khi lãnh ý trong mắt bà rút đi mới chậm rãi mở miệng: "Thần nữ đối với Cửu vương gia cũng là nhất kiến chung tình."
Nam nhân đứng cạnh nàng khóe miệng dần dần giơ lên. Nếu như có người chú ý tới nhất định sẽ phát hiện nụ cười kia vô cùng phong hoa tuyệt đại.
Hắn nắm lấy tay nàng, nhưng mà lần này tránh được miệng vết thương, cùng nàng nhìn thẳng thái hậu, nói: "Hoàng tổ mẫu vẫn không muốn thành toàn cho chúng con?"
Tô Tiện Nhiễm thầm kêu: tình cảnh này sao lại giống như một cặp tình nhân đau khổ cầu xin khi bị gia đình trong xã hội phong kiến chia rẽ?
"Tiểu Cửu, nếu như người thích vị nữ tử nào ai gia đều có thể thành toàn cho ngươi, chỉ có một mình nàng là không được! "
"Nhưng con chỉ thích một mình nàng..." Trong giọng nói của hắn mang theo thật nhiều bất đắc dĩ.
"Hoàng tổ mẫu vì sao không thể đồng ý việc hôn nhân này?"
"Nàng thân mình không tốt, các ngươi cho dù thật sự ở chung một chỗ cũng sẽ không được đến hạnh phúc." Thái hậu đành phải dùng những lời này đến qua loa trách mắng hắn.
"Nhất định sẽ!" Hắn vô cùng kiên định quay đầu nhìn Tô Tiện Nhiễm, trong mắt chan chứa nhu tình : "Nàng sống ta sống, nàng chết ta cũng sẽ không chịu sống một mình."
Hỏi thế gian tình là gì, mà đôi uyên ương thề hẹn sinh tử!
Các tiểu cung nữ đều bị thâm tình của hắn làm cảm động, vụng trộm lấy khen tay lau nước mắt rồi quay trở về tư thế cũ, ánh mắt không cùng hẹn mà tập trung trên người đôi uyên ương đang đứng giữa điện.
Tô Tiện Nhiễm cũng cầm lấy tay hắn, ôn nhu mỉm cười. Cũng thâm tình nhìn hắn, thấp giọng: "Mãi không xa rời, sinh tử có nhau."
Nhưng mà thái hậu lại bị một màn ôn nhu chọc giận: "Vô liêm sỉ! Ai gia vất vả mười tám năm đem ngươi nuôi lớn, ngươi vậy mà chỉ vì một nữ tử mới gặp mặt hai lần mà tự tử? "
"Nếu ngay cả tình yêu của mình cũng không có thể bảo vệ, vậy tôn nhi sống trên đời còn để làm gì?"
"Ngươi..." Thái hậu tức giận thở không ra hơi.
Thôi ma ma một bên giúp đỡ thái hậu thuận khí, một bên khuyên giải, an ủi nàng: "Nương nương bớt giận, Cửu vương gia chỉ là nói thế thôi chứ không thật sự làm như vậy."
Thái hậu xoay người ngồi trở lại tháp, nghiêng mặt mặt vào trong, không muốn xem người phía dưới.
Hiên Viên Hàn Ngọc cũng không có chịu thua, ngược lại cùng nàng giằng co đứng lên.
"Ngươi đây là đang ép ai gia a!" Thật lâu sau, thái hậu than nhẹ một tiếng.
Lời của nàng mới vừa dứt, lại nghe được thông báo từ bên ngoài truyền tới: "Hoàng thượng giá lâm, hoàng hậu nương nương đến, Đức phi nương nương đến..."
"Oan nghiệt a!" Thái hậu than dài một tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui