Tốt lắm, cư nhiên gét bỏ hắn?
Trong đầu bỗng dưng xuất hận ý nghĩ này, tức giận liền tràn ngập toàn bộ nồng ngực Hiên Viên Khác, các khớp xương ở hai tay rõ ràng rung động, tay áo dài vung lên, bàn tay to hướng thẳng tới đích chộp tới, tốc độ cực nhanh, làm người ta phải tặc lưỡi kinh ngạc.
“ Lại đây, ngươi là Huệ phi”
Tô Tiện Nhiễm cả kinh, hai đồng tử phóng đại, nàng có thể cảm giác được chuyện bất ngờ vừa xảy ra, nhưng mà, nàng cái gì cũng không thể làm, bao gồm cả tránh né.
Thái hậu lúc trước dùng Thiên Sơn tuyết liên thăm dò, chính là muốn cho nàng thấy thứ Hiên Viên Hàn Ngọc yêu thích, nhưng là đối với nàng, liền xác định, chỉ cần Hiên Viên Hàn Ngọc thái độ không đủ kiên định, như vậy hôm nay, xui xẻo liền là nàng.
Có chút kinh hoảng, ánh mắt hướng về người bên cạnh, đối diện với ánh mắt trầm tĩnh của hắn, rõ ràng là không hề bận tâm, nhưng lại cho nàng cảm giác an tâm.
“ Nhiễm Nhi, lời hoàng tổ mẫu nói, ngươi vẫn không trả lời” Hiên Viên Hàn Ngọc nói, vừa vặn đem Hiên Viên Khác dừng lại, hắn từng bước hướng đến phía trước, cánh tay chụp tới đem nàng ngụ ở trong lòng, bàn tay to dày rộng đem bàn tay nhỏ bé của nàng bao bọc.
Hiên Viên Khác như chim ưng, liền bắt được cổ tay Hiên Viên Hàn Ngọc.
Bốn mắt nhìn nhau, phụ tử hai người yên lặng đọ sức không một tiếng động tiến lên phía trước. Một ánh mắt sắc bén, mang theo cơn giận giữ, một ánh mắt nhu hòa, lại mang theo sự ngang ngạnh không chịu gò bó.
Hoàng hậu cùng Đức phi thần sắc đại biến, hình như các nàng vừa mới nghe tới một tên: Huệ phi?
Nhưng là không phải nghe được thực rõ ràng sao, nháy mắt sự do dự hiện lên: hoàng thượng thật sự vì một nữ tử mà cùng Thái Hậu trở mặt sao? Như vậy, thái hậu quyết định giúp Hiên Viên Hàn Ngọc.
“ Ha Ha” Vẫn là Thái Hậu kịp phản ứng trước tiên, nàng không ngờ rằng ở phía sau, Hiên Viên Hàn Ngọc còn có thể che chở Tô Tiện Nhiễm, đem sự tình càng trở nên tồi tệ, đành phải cười làm giảm sự căng thẳng này.
“ Hoàng thượng, ngươi cũng đã quá nóng vội. Ai gia biết, ngươi muốn tự mình cấp cho hai đứa con trai tứ hôn, ai gia vừa rồi đã muốn tán thành cho ngươi, cho nên, chủ hôn sự này vẫn nên là ai gia”.
Không dấu vết liền đem tóm gọn lại, lại cấp cho Hiên Viên Hàn Ngọc một ánh mắt hàm chứa sự ra lệnh.
Hiên Viên Khác ẩn nhẫn tức giận, quay mắt về phía khuôn mặt thái hậu tươi cười, nhưng không thể nào bộc phát ra được.
“ Mẫu hậu, trẫm muốn phong nàng làm phi” Âm thanh như xuất phát từ trái tim, trầm thấp kiên định, mang theo tức giận, đại điện nhất thời mang theo một mảng yên lặng.
Hiên Viên Hàn Ngọc nắm tay Tô Tiện Nhiễm một chút, rồi sau đó lại thập phần thoải mái thu trở về.
Nhạn Nhi vì một trận này đã sợ tới mức đầu đổ đầy mồ hôi, trên trán tóc mai bị nước làm ẩm ướt dính thành từng mảng. Nàng có chút lo lắng nhìn về phía hai người, bàn tay nhỏ bé đã sớm nắm chặt, trong lòng bàn tay còn hơi ươn ướt.
Hoàng thượng ngay cả lời này còn nói, tiểu thư còn có hy vọng sao?
Hoàng hậu lại không có bao nhiêu phản ứng, lông mày khẽ nhăn, thản nhiên nhìn Tô Tiện Nhiễm.
Đức phi thực rõ ràng đem cảm xúc biểu lộ ở trên mặt, nàng oán giận trừng mắt Tô Tiện Nhiễm, dưới đôi mắt xinh đẹp lại sinh ra một tia tàn nhẫn không dễ dàng phát giác.
Nhưng mà, động tác nhỏ này lại bị Hiên Viên Hàn Ngọc nhìn thấy, nàng ta sợ tới mức vội vã nghiêng đầu quay đi.
Cung nhân lúc này cúi đầu, sợ hãi không dám hít thở. Đây rốt cuộc là một tình huống như thế nào a? Hoàng thượng cùng Cửu vương gia tranh đoạt nữ nhân?
Mong rằng, ông trời phù hộ, bọn họ cái gì cũng chưa nghe được! Chuyện nhà hoàng đế, không phải việc bọn họ có thể hỏi đến.
Nhưng mà, im lặng chỉ giằng co một lát, Thái hậu rất nhanh thay Hiên Viên Khác nói cười, đúng vậy, nàng là cười nói.
“ Ai gia biết”.
“…..” Trong lòng mọi người yên lặng hộc máu, nguyên lai không phải hoàng thượng cùng vương gia tranh đoạt nữ nhân, là Thái Hậu giúp đỡ Vương gia cùng Hoàng thượng tranh đoạt a!.
Hiên Viên Khác vẻ mặt cũng khiếp sợ nhìn thái hậu: mẫu hậu hiện tại chỉ thiên vị Ngọc Nhi?.
“ Hoàng thượng” Thái hậu trên mặt ý cười không giảm, tiếp lòi nói “ Ai gia biết tâm tình của người làm phụ thân, ngươi cũng hiểu được tâm ai gia, ai gia tuổi đã cao, mười tám năm, chỉ có Tiểu Cửu cùng Di nhi ở bên người ai gia hầu hạ….”
Tuy rằng đề tài có chút xa xôi, nhưng không ai dám cắt ngàn lời nàng.
“ Thiên Sơn rét lạnh, quanh năm tuyết đọng không thay đổi….”
Thái hậu nói liên miên một lúc, làm cho Hiên Viên Khác dần dần thả lỏng, trên nét mặt mang theo một tia cô đơn: Mẫu hậu ở bên ngoài mười tám năm, làm cho hắn liên tục đề xướng hiếu đạo quân tử, trong lòng thập phần chịu khổ sở.
Mẫu hậu đi Thiên Sơn, một lần đi là tận mười tám năm, hắn biết, nàng vì hoàng đệ cùng Ngọc Nhi, nhưng là lúc đó hắn là huynh trưởng cùng phụ thân có chuyện phải làm….Sự áy náy trong lòng Hiên Viên Khác ngày càng lớn.
“ Ai gia biết, ngươi cũng là muốn bồi thường Tiểu Cửu….” Nàng vỗ vỗ tay Hiên Viên Khác, làm như đang an ủi hắn.
Chính là nàng nói cái gì? bồi thường?
“ Chẳng qua ngươi mới đáp ứng ai gia, Tiểu Cửu việc hôn nhân này ai gia làm chủ, ngươi như vậy ngươi phong Nhiễm nhi là Cửu Vương phi, sau đó đợi ai gia tứ hôn”.
“ Phốc…” Mọi người nghẹn họng chân trối nhìn vẻ mặt hiền lành của thái hậu, trong lòng tự dưng sinh ra một tia sợ hãi.
“ Phong phi” hàm ý tự nhiên lại là “ Phong làm Cửu Vương phi?” Khó trách Thái hậu nói hoàng thượng ‘bồi thường’ Cửu vương gia.
Hiên Viên Khác tức giận đến miệng run rẩy “ Mẫu hậu”.
Đang muốn cùng nàng lý luận một phen, ai biết được nàng trực tiếp ngắt lời hắn “ Tốt lắm hoàng thượng, chuyện này cứ định như vậy, Tiểu Cửu cùng Nhiễm nhi đợi ai gia làm chủ hôn sự. Nhiều người như vậy đều nghe được, trước ngươi đã đáp ứng ai gia, lời vua nói quý vàng như ngọc, ngươi không được đổi ý”.
Nàng vẫn là không cấp cho Hiên Viên Khác mặt mũi.
Hiên Viên Khác cắn răng, mặt bình tĩnh, sắc mặt hết sức khó coi.
“ Đa tạ phụ hoàng” Hiên Viên Hàn Ngọc tựa tiếu phi tiếu, kéo tay Tô Tiện Nhiễm qua liền nắm chặt không buông.
Hiên Viên Khác sắc mặt xanh mét, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm nơi hai người nắm tay, hừ, không thể tưởng tượng được hắn vì kiêng kị nhất thời, cư nhiên để cho người khác chui vào kẽ hở.
Thái hậu làm như không thấy, từ ái nhìn Hiên Viên Hàn Ngọc nói “ Tiểu Cửu a,người đều phải thành gia. Ai gia nói qua, muốn đích thân tứ hôn cho ngươi, chi bằng….”
“ Chậm đã”
Không ngờ, lời của nàng vẫn bị đánh gãy.
Đương nhiên, dám chặn lời thái hậu nói, cũng chỉ có đương kim hoàng thượng.
Người ở chỗ này khóe miệng không tự giác co rút, hôm nay không khí trong Từ An cung, tựa hồ thực không thoải mái .
Tô Tiện Nhiễm tự nhiên nhìn ra, Thái hậu luôn ở giữa hòa giải quan hệ giữa Hiên Viên Khác cùng Hiên Viên Hàn Ngọc, lúc này đây, là muốn cấp Hiên Viên Khác một đường đi.
Dù sao, bị con của mình đoạt đi phi tử, đặt một phụ thân là thân phận hoàng đế, đều khó có thể chấp nhận được.
Hiên Viên Khác sắc mặt vẫn như trước khó coi “ Mẫu hậu không phải vẫn hỏi trẫm vì sao phong Ngọc nhi sao?”
“ Đúng vậy a, Vũ nhi là thái tử, ai gia cũng không nói, nhưng Thần Nhi là ngũ hoàng tử, hoàng thượng tứ phong hắn là Tần vương, Tiểu Cửu lại chính là Cửu Vương gia….Hoàng thượng, ai gia thật lòng thay tiểu Cửu cảm thấy tổn thương, cảm thấy bất công.”
Hiên Viên Khác đưa mắt nhìn Thái hậu, thanh âm lạnh lùng nói “ Nam tử hán trước là lập nghiệp sau thành gia, Ngọc nhi ở bên ngoài nhiều năm như vậy, cũng không có công tích gì, tuy là hoàng tử nhưng trẫm cũng không thể thiên vị hắn”.