Mặc Tiểu Cơ nhe răng nhếch miệng muốn hô to một tiếng ‘yêu quái’, sau đó sẽ xoay người chạy trốn.
Thế nhưng Mặc Tiểu Cơ lại há miệng nhưng cũng không nói gì. Nàng không phải là đứa ngốc, bậc thang này tuy có vấn đề nhưng nó không cần mạng của nàng, nếu chạy ra thì đôi tay kia sẽ ăn thịt uống máu của nàng.
Mặc Tiểu Cơ lại cảm thấy từng đợt gió lạnh thổi tới từ phía sau, khiến cho nàng lại liều mạng chạy lên bậc thang.
Mặc Tiểu Cơ cẩn thận thăm dò từng bước, không ngừng cầu nguyện Quan Thế Âm Bồ Tát phù hộ cho nàng, sau này nàng nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời, làm người thật tốt.
Bậc thang dần dần lui về phía sau nàng. Khi nhìn thấy cánh cổng cách nàng càng lúc càng gần mà bậc thang quỷ dị này lại không chút thay đổi, Mặc Tiểu Cơ lại nghĩ đến những suy nghĩ lúc nãy của mình.
Mặc Tiểu Cơ nhịn không được quay đầu lại nhìn những bậc thang mà mình đã đi qua. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn Mặc Tiểu Cơ liền bị hù đến nỗi đứng không yên.
Phía sau một mảnh tối đen, không có bất kỳ bậc thang nào, dưới chân nàng chính là bậc thang cuối cùng.
Trong lòng run sợ quay đầu lại nhìn cánh cửa màu vàng cách mình rất gần, điều này chứng tỏ nàng đã đi qua rất nhiều trên bậc thang, thế tại sao những bậc thang kia lại biến mất?
Nếu gặp phải tình huống như vậy, các ngươi sẽ ngất đi hay sợ đến choáng váng?
Mặc Tiểu Cơ cũng toét miệng rộng hét lên: “Aaaa…!” hét lên rung chuyển trời đất.
Mặc Tiểu Cơ nàng đã đắc tội ai? Tại sao toàn bộ chuyện kinh khủng nhất trên thế giới này đều trình diễn trước mặt nàng vậy? Nàng không có mua vé vào cửa, cũng không muốn xem phim miễn phí, nàng không muốn bị dọa cho ngốc, nàng không muốn bị điên!
Trong lúc Mặc Tiểu Cơ khóc đến rung chuyển trời đất, bậc thang quỷ dị lại rung mình, từng bậc nảy lên, quỷ dị như vậy lại khiến cho nàng ngừng khóc. Nàng không hề hay biết, tiếng khóc hoảng sợ của nàng so với sét đánh còn vang hơn.
Kết quả chính là Mặc Tiểu Cơ té ngã đè lên cánh cổng khiến cho nó hé mở.
Mặc Tiểu Cơ lập tức dừng khóc, dùng sức đập vào cánh cửa, nhếch miệng mắng to: “Ngươi là cái bậc thang chết tiệt! Ngươi dám trêu chọc bổn cô nương, đợi ngày mai bổn cô nương nhất định phải tháo ngươi ra thành tám khúc, cho ngươi vĩnh viễn không siêu sinh”