Ngày hôm sau Quý Khanh tỉnh lại, cô thấy mình vẫn đang nằm trên cơ thể Lục Hoành, cậu ta quay người sang một bên, ánh mặt trời chiếu thẳng vào mặt Quý Khanh, cô vội vàng rụt đầu lại.
Lục Hoành cười: "Mau dậy thôi, gần 10 giờ rồi.
"Quý Khanh lắc đầu: "Ngủ thêm một lát nữa.
""Anh nhớ là tối qua em chưa gọi điện thoại thông báo cho anh trai biết mình sẽ không về nhà đúng không?”Lời vừa nói ra, Quý Khanh lập tức tỉnh táo lại, nhưng một giây sau mặt cô rũ xuống: "Đó là nhà của anh em và chị anh, không phải nhà của em.
""Vậy nên em mới tìm anh họ anh à?""Ừ.
""Không sợ anh ấy ăn em sao? Em ăn mặc như vậy, còn uống rượu nữa.
Em không biết tửu lượng của mình kém à?"Quý Khanh không quan tâm: "Ăn thì cứ ăn thôi, em thấy vóc dáng của anh họ anh cũng được đó.
"Sau đó Quý Khanh liếc nhìn Lục Hoành rồi nói thêm một câu: "Đừng lo lắng, em sẽ không phá hỏng hôn nhân của chị gái anh đâu.
""Ừ, nhưng em cũng không biết tại sao hai người họ lại kết hôn với nhau, hay là em phá thử xem sao.
"Sau cuộc nói chuyện, Quý Khanh đã hoàn toàn hết buồn ngủ, trước khi đứng dậy đi tắm cô cầm còn đánh vài cái lên gối Lục Hoành.
Trong nhà Lục Hoành có quần áo của Quý Khanh, cô tùy tiện lấy một bộ lên, vừa đi về phòng ngủ, vẫn còn chưa kịp mặc quần áo, Lục Hoành đã đi đến đưa điện thoại cho cô.
Đó là điện thoại của Lục Thanh.
Cô nhấn nút trả lời, giọng nói nhẹ nhàng của Lục Thanh truyền đến:"Tiểu Khanh? Anh trai em hôm nay đi Nam Kinh xem biểu diễn.
Chuyến bay xuất phát lúc 1 giờ, em có muốn trở về không?"Ngay khi những lời này vừa nói ra, Quý Khanh bắt đầu mặc quần áo, sau lưng áo có một chiếc khóa kéo, cô vội vàng kéo lên, sau đó qua loa chải tóc rồi vọt ra khỏi nhà Lục Hoành.
Một tiếng rưỡi sau, Quý Khanh về đến nhà, Quý Đình Khâm lúc này đã ngồi ở sau xe, cô không suy nghĩ gì mà lập tức mở cửa xe ngồi vào trong.
Lục Thanh đang đứng ở cửa vui vẻ cười nói: "Thật đúng lúc, Tiểu Khanh, em tiễn anh trai em nhé.
"Quý Đình Khâm không nói gì, chỉ gật đầu một cái, tài xế nhanh chóng khởi động xe.
.