Quý Đình Khâm ngồi ở ghế sau im lặng không nói một lời, Quý Khanh ngồi bên cạnh anh có chút xấu hổ, thỉnh thoảng cô quay đầu lại nhìn, có ý muốn xin anh tha lỗi.
Gia đình họ Quý dạy dỗ con gái theo hình mẫu chuẩn mực, có điều Quý Khanh bề ngoài cô là một cô gái trầm lặng và xinh đẹp, nhưng tính nổi loạn lại ăn vào xương cốt, hơn nữa, những năm qua Quý Đình Khâm vẫn luôn nuông chiều cô, ở trước mặt Quý Đình Khâm cô rất tự do, muốn nói gì thì nói, muốn làm gì thì làm.
Vẻ mặt nghiêm nghị và sắc sảo của Quý Đình Khâm vẫn ưa nhìn như mọi khi, Quý Khanh cắn môi nghiêng người về phía anh:"Anh! "Giọng nói mang theo một chút nũng nịu của Quý Khanh truyền đến tai Quý Đình Khâm, anh cũng không biết phải làm thế nào, Quý Khanh đã lớn rồi, cô không cần đi đâu cũng phải báo cáo cho anh trai, nhưng đêm qua, nghĩ đến chuyện Quý Khanh nằm dưới người một tên đàn ông khác thở hổn hển, không hiểu sao Quý Đình Khâm lại tức giận.
Quý Đình Khâm cau mày, đang định nói vài lời thì lại nghe thấy Quý Khanh kêu "a" một tiếng.
Buổi sáng cô mặc quần áo quá vội vã cho nên tóc bị dính vào khóa kéo, lúc đó cô không phát hiện, đến bây giờ kéo tóc ra cô mới đau đớn kêu lên.
Quý Đình Khâm gần như quay người lại ngay lập tức: "Em làm sao vậy? Đau ở đâu?"Thấy Quý Đình Khâm vẫn còn quan tâm đến mình như thế, Quý Khanh vô cùng tủi thân, cô quay người lại, đưa lưng về phía anh:“Anh ơi, tóc bị vướng, đau quá.
”Yết hầu của Quý Đình Khâm khẽ di chuyển, anh từ từ đưa tay vén tóc Quý Khanh, quả nhiên, một chùm tóc đã bị vướng vào khóa kéo.
Anh nhẹ nhàng kéo khóa xuống gỡ tóc cho cô, tấm lưng trắng bóc của Quý Khanh lộ ra trước mặt Quý Đình Khâm.
Cô không mặc đồ lót, chỉ cần Quý Đình Khâm đưa tay ra phía trước là có thể nắm hết bộ ngực của cô.
Cảm nhận được ánh nhìn của Quý Đình Khâm, hạ thể của Quý Khanh run run, một cảm giác ấm áp truyền xuống bụng cô.
Không biết sau bao lâu, Quý Đình Khâm vội vàng chỉnh lại quần áo cho Quý Khanh, tiếp đó quay đầu không nhìn cô nữa.
.