Thời điểm cuối mỗi năm, đều là lúc thành Vĩnh An lạnh nhất, năm nay cũng không ngoại lệ, đêm ba mươi sáng sớm, Xảo Âm vừa mở cửa sổ đã cảm thán, bên ngoài bông tuyết trắng xóa. Hòa Linh thói quen mỗi ngày sáng sớm mở cửa sổ hóng mát một chút, cũng may, bên trong nhà Địa Long đốt tốt. Hòa Linh buổi sáng mặc thêm áo khoác, cũng sẽ không lạnh.
Nàng nhìn Sở Vân đứng ngoài cửa sổ, nói: "Ngươi ra phòng ngoài đợi không được sao? Thế nào? Đừn ở tại cửa ra vào giả làm người tuyết sao!"
Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
Cũng không biết Sở Vân là lúc nào đứng ở nơi đó, Hòa Linh sáng sớm mỗi ngày, đều có thể nhìn thấy Sở Vân đứng ở ngoài cửa sổ, Hòa Linh cảm khái nói: "Vào nhà đi! Ta có lời muốn nói với ngươi!"
Sở Vân sau khi vào cửa quy củ đứng ở cửa bên, Hòa Linh đi tới phòng ngoài, nhìn dáng vẻ của y, nhịn không được bật cười: "Thật ra thì ngươi không cần phải cố kỵ nhiều như vậy! Ta đều không sợ người khác nói xấu, ngươi thì sợ cái gì chứ! Nhiều chuyện ở trên thân người ta, nếu như người ta nhìn không khá ngươi...ngươi làm khá hơn nữa, cũng có thể nghĩ ra chuyện không tốt nói về ngươi! Không cần thiết! Tự mình nghĩ như thế nào thì như thế đó mới phải nghiêm chỉnh. Tối thiểu có thể trôi qua sung sướng!"
Sở Vân không nói lời nào. Hòa Linh thở dài một tiếng, Sở Vân thật đúng là bị đả kích lớn rồi, thật ra thì nàng có lúc suy nghĩ một chút, mình cùng Sở Vân vẫn rất giống, đều là bị đả kích lớn, chỉ là một người thì trầm mặc, một người thì khác...... Biến thái! Mặc dù nói mình biến thái thì thật không tốt lắm, nhưng Hòa Linh cảm thấy, mặc dù hơi biến thái một chút, nhưng là mình đã từ từ điều chỉnh. Làm sao giống như y, ngược lại càng không lanh lợi!
"Ngươi đang nghĩ đi giết Triệu Uyển Oánh?" Hòa Linh đột nhiên hỏi!
Sở Vân kinh ngạc nhìn Hòa Linh, cũng không giấu giếm, gật đầu, nhưng mà vẫn là nói: "Chẳng qua ta không biết thời điểm nào, không phải thời cơ tốt!"
Hòa Linh khuôn mặt nhỏ hòa hoãn một chút, nàng nghiêm túc nói: "Ngươi bây giờ nếu như đi, tất nhiên là trúng kế. Tạ Thừa Tướng nếu đã biết khiến Triệu Uyển Oánh từ Giang Nam trở lại, vì chính là dụ ngươi ra, nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn, Cổ Ngữ đều biết như vậy! Mà trước ở trong chùa Tạ Nhị gia gặp tập kích, bọn họ tất nhiên cũng sẽ điều tra tất cả người ở trong chùa, ta nghĩ ngươi đã tiến vào tầm mắt của bọn họ. Mặc dù ta cấp thân phận của ngươi cố ý giữ lại sơ hở để cho bọn họ tra, sẽ không có vấn đề gì, nhưng là nếu như chính ngươi đưa tới cửa, như vậy bọn họ rất nhanh chính là có thể nghĩ đến!"
Sở Vân vẫn luôn tin tưởng hán đoán của Sở Hòa Linh, phải biết, một cái tiểu cô nương dám quả quyết cứu một tên Thủy Phỉ có tiếng xấu, loại này kiên quyết cũng không phải là người bình thường sẽ có!
Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
"Có điều, ngươi cũng không thể không làm gì." Hòa Linh đột nhiên nở nụ cười!
Sở Vân lập tức ngồi thẳng, trong mắt mang theo một phần mong chờ!
"Nếu như ngươi một mực đều không xuất hiện, bọn họ chỉ cảm thấy ngươi chết, dù sao, ngươi khi đó cũng là bị trọng thương! Ngươi bị thương không chết, bọn họ mới có thể đứng ngồi không yên, ăn ngủ không yên."diendanlqd.com Hòa Linh thật ra thì nhìn ra được, càng đến năm mới, Sở Vân trạng thái càng không tốt, mặc dù nàng cảm thấy người như Sở Vân, chắc sẽ không làm ra chuyện vọng động, nhưng là mọi việc luôn là có một ngộ nhỡ.
Đặc biệt là cuộc sống như thế, cả nhà đoàn viên, coi như Sở Vân chưa tính là người tốt, nhưng y cũng có người nhà của mình, người thân của y chưa chắc đều là người xấu, mà bây giờ, bọn họ đều chết hết. Nghĩ đến thời điểm năm ngoái, mọi người còn cùng nhau ăn tết? Mỗi người đều có một vết thương, nếu như khiến chuyện đã xảy ra là không thể ngăn cản, cũng không phải để do chính nàng ta tới tạo ra!
"Vậy ngươi cảm thấy, như thế nào mới phải? Ngươi mới vừa nói qua, bọn họ tất nhiên bày Thiên La Địa Võng chờ ta!" Sở Vân không sợ chết, nhưng y không cam lòng nhất, chính là lúc trước y không một đao giải quyết xong Triệu Uyển Oánh. Y đã chết tự nhiên không sao cả, nhưng y đã đồng ý với Sở Hòa Linh phải bảo hộ nàng 13 năm. Hơn nữa, nếu như thời điểm động thủ, dẫn y đi trước Sở Hòa Linh tất nhiên có đại phiền toái, y không làm được chuyện bỉ ổi như vậy!
Mà bây giờ cũng giống như vậy, nếu như chuyện này hiện tại sẽ ảnh hưởng đến Sở Hòa Linh, y sẽ không làm.
"Ta hiểu biết rõ phủ Thừa Tướng có vài chỗ buôn bán, đều là vụng trộm, ngươi có thể đi cướp vài thứ không?" Hòa Linh cười híp mắt nói, "Dù sao, một mình Thủy Phỉ như ngươi, lại không có chỗ ở cố định, tự nhiên thiếu tiền! Không đánh cướp của ông ta, thì đánh cướp ai đây!" Chuyện như vậy, Hòa Linh hẳn là nhẹ nhàng đã nói ra ngoài, đừng nói là Sở Vân giương mắt mà nhìn, ngay cả Xảo Âm Xảo Nguyệt cũng sợ ngây người.
Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
Hòa Linh thấy bọn họ kinh ngạc, đã cảm thấy bọn họ quả nhiên vẫn là nhát gan, lần nữa nói: "Mấy vị trí này, thật ra thì bạc cũng không nhiều, nhưng tiền thật đúng là không quan trọng, quan trọng là, mấy cửa hàng này đều là ông ta vụng trộm, ngươi nghĩ, Tạ Thừa Tướng sẽ như thế nào? Suy nghĩ một chút sắc mặt của ông ta, ta liền cảm thấy cảm giác hết sức không tệ!"
Hòa Linh lay động chân của mình, phát ra tiếng vang