Quý Nữ Yêu Kiều

Tạ Du Vân vốn là đưa muội muội Tư Nồng tới sau đó sẽ rời đi, dù sao, lần này xảy ra chuyện, là cửa hàng nhà bọn họ! Nhưng lại không nghĩ sẽ gặp Sở Hòa Linh, cũng không biết quỷ thần xui khiến thế nào, y trực tiếp lưu lại, cũng không nói đi!

Một bên Tạ Tư Nồng không hiểu liếc y một cái, ngay sau đó ngồi xuống, Chu Yến Ninh liền vội vàng tiến lên khoác tay Tạ Tư Nồng, cười ngọt ngào: "Tư Nồng đã tới rồi sao? Ta sớm đã mong đợi ngươi đến!"

Trong kinh này tiểu thư gia thế tốt nhất, đương chúc Tạ Tư Nồng, có điều Tạ Tư Nồng cũng không phải tốt như vậy, tính tiểu thư mười phần, Chu Yến Ninh cùng với nàng chung đụng, tất cả đều là nàng bị dụ dỗ. Ngày hôm nay Tạ Tư Nồng cho nên không mở miệng nói chuyện, hoàn toàn là bởi vì trong phủ bị phụ thân mình la rầy. Tâm tình không tốt, không muốn nói chuyển.

"Tư Nồng, chắc chắn ngươi chưa từng gặp qua, đây là Sở gia mấy muội muội, mọi người đều cực tốt !"

Tạ Tư Nồng nhìn lướt qua, tầm mắt dừng lại ở trên người Hòa Linh, cười lạnh: "Ta cứ nghĩ, Hồng Y chỉ ngày hỉ sự mới có thể mặc, cũng không biết khi nào thay đổi rẻ như vậy!" Trong giọng nói là nồng nặc khiêu khích, mọi người xem dáng vẻ chính là biết được, Tạ Tư Nồng rất ghét Hòa Linh!

Hòa Linh vốn là nhìn cũng chưa từng nhìn nàng, đang êm đẹp, ngược lại bị chó điên cắn, Hòa Linh cũng không để ý tới nàng, vẫn như cũ khéo léo cười! Tạ Tư Nồng người hạng nào. Trước sau như một cao cao tại thượng, ddlqd.com nhìn nàng không để ý tới mình, nhíu mày cười lạnh: "Thì ra là, Sở gia tiểu thư đều là cao quý hào phóng như vậy!" Nhàn nhạt giễu cợt.

Mọi người vẻ mặt đều có mấy phần lúng túng, tuy lúng túng, nhiều hơn là xem kịch vui. Hòa Linh cảm thấy, nàng không cho người cảm giác không tốt, nếu không, thế nào người này cứ như vậy lao ra khiêu khích mình! Nàng giống như không biết như thế nào? Chuyện này lại nháo lên.

Hòa Linh giọng nói mang vẻ nũng nịu cùng mẫu thân, "Mẫu thân, người luôn là nói con không hiểu quy củ, người xem, người hẳn là gạt con!"

Hòa Linh hoàn toàn không quan tâm xé to chuyện! Tạ Thừa Tướng Tạ Du Vân nàng đều không sợ, làm sao sẽ sợ một Tạ Tư Nồng, nàng nghĩ cho người ta chừa chút thể diện, nhưng có người giống như căn bản cũng không quan tâm!

Tạ Tư Nồng làm sao bị người như vậy kéo xuống mặt mũi, lập tức tối mặt: "Ngươi nói người nào!"

Hòa Linh cười híp mắt: "Người nào phản ứng lớn, người nào nói tiếp là người đó! Có điều cũng không có gì nói!" Hòa Linh vẫn còn rất tốt bụng!


"Ngươi! Ngươi là thứ gì, cũng dám như vậy nói chuyện với ta!" Tạ Tư Nồng lập tức đứng lên, Tạ Du Vân đè lại tay của nàng: "Tư Nồng! Không nên xằng bậy!" Y dặn dò xong, quay đầu nhìn Hòa Linh, mang theo nụ cười ôn hòa: "Xá muội tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, khiến Sở tiểu thư chê cười, khiến mọi thêm phiền toái rồi, thật sự rất xin lỗi!"

Hòa Linh nghiêng đầu, cười ngoan ngoãn, "Dạo này, tiểu cô nương mười ba tuổi đều nói là cô nương lớn; mười lăm tuổi cãi lại không che đậy, là tuổi còn nhỏ!"

Lan thị kéo Hòa Linh, nói nhỏ: "Chớ nói bậy."

Hòa Linh quả nhiên im lặng.

Tạ Tư Nồng bị châm chọc rồi, siết chặt quả đấm, muốn mắng chửi người, Tạ Du Vân nói: "Tư Nồng!"

Chu Yến cũng đổi chủ đề nói: "Tư Nồng, áo của ngươi thật là đẹp mắt ! Cảm giác. . . . . . Đặc biệt cao quý!"

Tạ Tư Nồng lúc này làm sao nghe lọt những thứ này, vẻ mặt khó coi nhìn chằm chằm Hòa Linh, Hòa Linh cảm thấy mình thật là vô tội! Có điều. . . . . . Hình như, có chút lời đồn đãi, vị Tạ tiểu thư này ngưỡng mộ Lục Hàn hay sao? Ặc, nếu như là vậy, nàng thật đúng là quá xui xẻo rồi, nàng và Lục Hàn một chút quan hệ cũng không có, sẽ phải bởi vì Lục Hàn mà trêu chọc đến người nữ nhân điên này!

"Xá muội ở trong nhà quen nuông chiều, ra ngoài khó tránh khỏi có chút ương ngạnh, có điều nàng tâm địa rất tốt! Mong rằng các vị không nên trách tội!" Tạ Du Vân lời nói này, giống như nếu có người trách mắng Tạ Tư Nồng, chính là không đại khí!

Có điều Tạ Tư Nồng mặc dù có cha ruột thương, nhưng người ta có Hoàng đế nắm giữ thiên hạ thương! Hơn nữa, vinh hoa trưởng công chúa Nữ Trung Hào Kiệt như vậy, tất nhiên sẽ không thích con dâu tính tình như vậy! Hòa Linh suy nghĩ càng lúc càng phát tán, hẳn là nhàn nhạt nở nụ cười, nụ cười của nàng như ẩn như hiện, trực tiếp khiến Tạ Du Vân nhìn ngây người. Y biết Lục Hàn rất ưa thích Sở Hòa Linh, cũng biết Mai Cửu cũng rất ưa thích nàng. . . . . . Y cảm thấy, hai người này đều chỉ chú trọng dáng vẻ bên ngoài, quả nhiên đảm đương không nổi chuyện lớn gì, nhưng mà hôm nay, lại sinh ra một loại cảm giác đặc biệt, vẻ thùy mị dung mạo như vậy, nếu như không thích, chính là ngu xuẩn! Như vậy tuyệt sắc. . . . . . Đẹp như vậy!

Cười một tiếng khuynh thành cười nữa khuynh quốc, hình dung chính là cô gái như vậy! Y không biết phụ thân tại sao lại muốn điều tra Sở Hòa Linh, nhưng lúc này thế nhưng y lại nghĩ tới Lâm Tú Nghiên, đã lâu không còn nhớ tới Lâm Tú Nghiên, Lâm Tú Nghiên đó dù là chạy trốn hẳn cũng đã chết! Y không hy vọng Sở Hòa Linh chết! Không biết sao, y lại sinh ra loại cảm giác như vậy! Tạ Du Vân nhìn Hòa Linh ngẩn người, lại không nói y nghĩ cái gì, nhưng người khác nhìn, chỉ cảm thấy y đối với Sở Hòa Linh có chút quan tâm, không ít người cũng thay đổi sắc mặt, mà Tạ Tư Nồng nghĩ Sở Hòa Linh thật đúng là một hồ ly tinh, nếu như không phải hồ ly tinh, làm sao quyến rũ ca ca của nàng ngẩn người! Người nào cũng đều như vậy, đều bị hồ ly tinh mê hoặc, lại không biết những thứ tiện này đều là hại người!

"Lấy sắc dụ người, cuối cùng sẽ không được lâu!" Nàng mang theo ác ý!


Hiện trường cũng không phải chỉ có tiểu cô nương, mấy trưởng bối cũng ở đây, thấy vị Tạ tiểu thư này không chút khách khí như vậy, đều mang theo vài phần lúng túng, lúc này mọi người hoài nghi gia giáo của Tạ gia, nhìn Tạ công tử nhân vật xuất sắc như thế nào. Mặc kệ khí độ phong thái, đều là cực tốt. Thế nhưng Tạ đại tiểu thư còn kém mấy phần! Tạ Du Vân trên mặt khó khăn xuất hiện một luồng lúng túng, y đương nhiên biết được Tư Nồng kiêu căng, nhưng là cô nương phủ Thừa Tướng, tự nhiên là có quyền kiêu căng, nhưng mặc dù nói như vậy, trường hợp này, trong mắt mọi người hàm nghĩa tất nhiên không thể làm người vừa lòng rồi!

"Tư Nồng!" Y hình như có chút bất lực, Tạ Tư Nồng sẳng giọng: "Ca ca, muội vừa rồi không có nói gì!"

Một bên Chu Yến Ninh vội vàng giúp, "Tư Nồng cũng không có gì ý gì, Tạ công tử chớ nên trách Tư Nồng!" Lúc nàng nói chuyện, mặt mày cũng nhu hòa mấy phần, nhìn dáng dấp liền biết đối với Tạ Du Vân có chút hảo cảm, Tạ Du Vân cũng coi là công tử nổi danh trong kinh, mặc dù không giống nhiều cậu ấm một dạng lưu luyến buội hoa, nhưng lại cũng nhìn ra được tâm tư của thiếu nữ, đối với những cô nương ái mộ y, y từ trước đến giờ đều biết, vẫn giữ nét mặt ôn hòa.

Hiện trường ngược lại nhất thời yên tĩnh, mặc dù lời nói Tạ Tư Nồng không tốt lại mang theo địch ý, nhưng lại làm cho mấy người Hòa Chân Hòa Tuyết trong lòng mừng thầm, họ ở trong nhà cũng không chiếm được tiện nghi gì của Hòa Linh, ra cửa thấy Tạ Tư Nồng thân phận cao hơn bới lông tìm vết, làm sao có thể không âm thầm vui mừng! Có điều nhìn bộ dạng Sở Hòa Linh, ngược lại không có chịu ảnh hưởng gì, hừ, nhất định là giả bộ, nội tâm không chừng khó chịu thế nào rồi!

"Đã sớm nghe nói Tạ tiểu thư là một nhân vật cực kỳ xuất sắc, hôm nay nhìn quả nhiên là bất phàm."Hòa Chân nhạt nhẽo mà mở miệng cười, theo nàng xem, tương lai nàng phải gả đi, nếu gả đi, đó chính là thẩm thẩm trước mắt vị Tạ tiểu thư này! Tự nhiên có thể dùng giọng điệu trưởng bối này nói chuyện!

Có điều chính nàng mặc dù đưa mình lên cao, Tạ Tư Nồng nhưng vẫn coi nàng như chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ lạnh nhạt thoáng nhìn, chính là cười nói: "Nơi này có đến phần ngươi nói gì không! Quả nhiên là không coi mình là người ngoài!"

Tạ Tư Nồng trước sau như một đều là xem thường những người gia thế không bằng nàng, mà bây giờ trước mắt vị này còn chưa xác định hôn sự chẳng qua nàng chỉ nhìn thấy thân thể nhị thúc, suy nghĩ một chút liền vạn phần ghê tởm, nàng thật là không muốn cùng người này nói nhiều hơn một câu.

Hòa Chân bị hạ mặt mũi, lập tức đỏ mặt, nàng thù dai nhất những thứ này, ngày hôm nay, Tạ Tư Nồng loại "Tiểu bối" này cũng có thể nói nàng như vậy, thật là không đặt nàng ở trong mắt. Nàng hận hận, chỉ ngóng trông gả đi chính là tìm cơ hội thật tốt đối phó một cái Tạ Tư Nồng! Nàng tuy tuổi còn nhỏ, nhưng thân phận không nhỏ!

Chu phu nhân hoà giải: "Mấy vị tiểu thư này không thường tới đây, Yến Ninh, không bằng con dẫn các vị tiểu thư đi dạo!"

Chu Yến Ninh đáp, Hòa Linh lười phải cùng các nàng ở chung một chỗ, cả ngày  nghe các nàng lời nói hục hặc với nhau, cũng không có gì thú vị, nếu thương lượng trực tiếp tới mắng nàng, nàng ngược lại là có thể sảo long trời lỡ đất, nhưng loại này căn bản là không thể! Đã như vậy, Hòa Linh cũng không nên tiếp tục bên cạnh các nàng. Nàng cũng không cùng mọi người đi ra ngoài, kéo cánh tay Lan thị, nói nhỏ mình không thoải mái. Vì vậy, Lan thị đương nhiên không để cho nàng đi theo, Hòa Linh không đi, mọi người trong lòng cũng vui mừng. Tạ Tư Nồng không thích Hòa Linh, nếu như đi cùng nhau, khó tránh khỏi phân tranh, hai tỷ muội Chu gia không diendan.com muốn xuất hiện chuyện như vậy, hiện tại dù sao cũng là ở Chu gia, nếu như náo loạn lên, nhà bọn họ cũng không còn mặt mũi! Mặc dù Tạ Tư Nồng thân phận cao quý, nhưng theo trước mặt đối với Sở Hòa Linh họ rất hiểu rõ, nàng căn bản cũng không phải là vì thân phận ai cao thì sẽ nhịn, liền Tạ công tử, nàng một dạng cũng đều chưa cho mặt mũi gì đó thôi?


Cho nên nói Sở Hòa Linh không cùng họ đi chung, không thể tốt hơn, vì vậy cùng nhau rời khỏi.

Đi tới cửa, Tạ Tư Nồng nhìn Tạ Du Vân còn ngồi chỗ đó, mỉm cười nói: "Ca ca không phải còn có chuyện sao?" Nàng thoáng nhíu mày, cũng không muốn để Tạ Du Vân ở lại chỗ này, nha đầu chết tiệt kia ở đây, nàng vạn không thể để cho ca ca cùng nàng ta có tiếp xúc nhiều hơn! Mặc dù không thích biểu tỷ giả cô nương nhu nhược ôn thuận kia, nhưng nàng càng thêm chán ghét Sở Hòa Linh này! Ỷ có khuôn mặt dễ nhìn khắp nơi quyến rũ người. Một ngày nào đó, nàng ta muốn rạch gương mặt đó, để cho nàng chết không có chỗ chôn, dám cùng nàng ta tranh Lục Hàn, như vậy nàng ta nhất định sẽ không để cho nàng có trái cây tốt để ăn!

Tạ Du Vân nhìn thật sâu Tạ Tư Nồng một cái, ngay sau đó đứng dậy mỉm cười: "Quả thật, tại hạ trong phủ còn có chút chuyện vặt, cũng không ở chỗ này làm phiền."

Tạ Tư Nồng nhìn Sở Hòa Linh một cái, nhưng thấy nàng căn bản cũng không có đem lấy  mình cùng Tạ Du Vân để ở trong mắt, đang cúi thấp đầu, không biết cùng Lan thị nói nhỏ cái gì, nàng hận hận nắm lại khăn, nói: "Chúng ta đi!"

Đối với hành động của Tạ Tư Nồng, mọi người tâm tư khác nhau, mặc dù Tạ Du Vân không ở lại nơi này thì tốt hơn, nhưng mà lại để cho y trực tiếp rời đi, trong lòng các nàng hướng Tạ Tư Nồng oán hận mấy phần!

Tạ Tư Nồng quen được người ta khen tặng, ra cửa chính nói: "Phủ đệ này nhìn cũng không quá mức đặc biệt, cũng không biết có cái gì có thể nhìn!"

Chu Yến Ninh cười: "Trong phủ cảnh sắc dĩ nhiên là không bằng Tướng phủ, thật ra thì, cũng chỉ là ra ngoài hóng mát một chút thôi, cùng các vị trường bối ở chung một chỗ, tóm lại không thoải mái. Cô nương gia chúng ta ngồi chung một chỗ, thưởng thức trà, bàn về bàn về sách, làm một chút thơ, chẳng phải hết sức vừa lòng?"

Chu Yến Ninh quen cách nói chuyện, đàm tiếu nhân gian sẽ cùng nhau hóa giải, mắt thấy Tạ Tư Nồng sắc mặt tốt hơn rất nhiều, tiếp tục nói: "Tư Nồng có tiếng là tài nữ, cũng chỉ điểm chúng ta một chút."

Tạ Tư Nồng đắc chí vừa lòng nở nụ cười!

Tạ Du Vân rất nhanh ra ngoài, thấy muội muội mình đi không bao xa, đi nhanh mấy bước đuổi theo, mang theo một tia dịu dàng nói: "Muội ra cửa cũng đừng đùa bỡn tánh đại tiểu thư, chớ để cho người khác thêm phiền toái!"

Tạ Tư Nồng hết sức sùng bái người ca ca này, nhìn y dặn dò như vậy, sẳng giọng: "Muội biết rồi, ca ca khi dễ người, muội lúc nào làm cho người ta thêm phiền toái, ngược lại ca ca, huynh có thể sẽ phải đính hôn, cũng không thể bị hồ ly tinh quyến rũ!"

Lời vừa nói ra, mọi người đều xôn xao, không biết nàng nói thiệt hay giả, phải biết rằng, nếu như Tạ Du Vân thật sự đính hôn, các cô nương trong kinh sẽ khóc chết rồi.


Có điều Tạ Du Vân rất nhanh dập tắt nghi ngờ của mọi người, y dịu dàng: "Nói nhăng gì đó! Đính hôn cái gì, tất cả đều không thể nào! Tốt lắm, đi chơi đi. Ca ca về phủ trước, lúc chạng vạng sẽ tới đón muội!"

Thật ra thì chuyện trong phủ, y cũng không biết quá nhiều, có điều cửa hàng bị cướp rồi, cũng không phải là cái gì chuyện lớn, nhưng không phải chuyện lớn lại làm cho phụ thân coi trọng như vậy, rất lạ. Tạ Du Vân cẩn thận nghĩ trong đó, cũng suy đoán ra một chút, nói đến đúng là như thế, suy nghĩ một chút cũng phải, này ba cửa hàng, cùng phủ Thừa Tướng một chút quan hệ cũng không có, dù là điều tra, ngươi xem, hôm nay đã cách chuyện xảy ra chừng mười ngày còn chưa có tra ra chủ tử phía sau là ai, có thể thấy nhà bọn họ ẩn núp hết sức tốt. Ẩn núp tốt như vậy vẫn còn có thể bị Đổ Thừa Vân Phong tìm được, với bản thân đã nói lên cái gì! Hơn nữa, theo công phu của y, trực tiếp có thể động thủ tới giết Triệu uyển Oánh, nhưng hắn lại không làm, ngược lại đem chuyện nhắm ngay cửa Tạ gia. Hơn nữa đưa cửa hàng nhà bọn họ cùng nhà Chu tướng quân cướp, cất giấu trong đó hàm nghĩa quả thật làm cho người ta cả người rét run!

Y vốn là cũng không dính vào chuyện trong phủ, đối với phụ thân và Tạ Nam những thứ mánh khóe kia, càng thêm không muốn nhìn! Nhưng từ lần trước Nhị thúc xảy ra chuyện, phụ thân bắt đầu để cho y và Tạ Nam diendanlqd.com cùng nhau điều tra, đồng thời điều tra còn có về chuyện Sở Hòa Linh. Cũng chính bởi vì những thứ này, y từ từ tiếp xúc càng nhiều chuyện hơn, cũng biết được Tạ gia bên trong còn chút buôn bán khác, trong lòng y cũng có mấy phần hiểu phụ thân. Lại nói, Tạ gia là một Đại Gia Tộc, nếu là Đại Gia Tộc, phải gánh vác cũng quá nhiều! Có lúc, không phải nói chính ngươi muốn như thế nào, cũng muốn suy tính toàn cả gia tộc.

Tạ Du Vân suy nghĩ chuyển đến chuyện trong nhà, mà lúc này đây, trong phòng nữ quyến cũng nói đến chuyện này, Nhị phu nhân cũng không thèm quan tâm đây là trong nhà người khác, gương mặt"Ta hiểu biết rõ", vỗ ngực nói: "Chuyện như vậy, nhưng thật sự dọa người! Nhà ca ca ta ở phía sau nhà của một người trong cửa hàng đó, nghe hắn nói, lúc ở trong sân đốt pháo, liền nghe phía trước cái gian phòng cửa hàng kia truyền đến âm thanh là lạ, lúc ấy không để ở trong lòng, nếu như đi xem, sợ là sẽ bị dính líu! Thực sự nghĩ đến cũng sợ không thôi!"

Hòa Linh lập tức buồn cười, nói là đốt pháo, vậy còn có thể nghe được âm thanh nào khác, cũng thật lợi hại. Có muốn thổi khoa trương như vậy hay không, thẳng thắn nói nhìn thấy người là được!

"Lại nói, các người nghĩ xem, Đỗ Thừa Vân Phong này không trốn đi, cả đời không xuất hiện, người còn chủ động ở kinh thành gây án! Đầu óc không phải có bệnh sao! Nhất định là điên rồi!" nàng dâu Tam Phòng Chu gia cảm khái như thế!

"Ai biết được! Có lẽ là muốn tìm chút bạc để trốn?" Một phụ nhân khác nói tiếp.

Hòa Linh nhàn nhạt cười, nhỏ giọng: "Vĩnh An thành bắt đầu náo nhiệt! Đổ Thừa Vân Phong rõ ràng chính là trở lại báo thù!"

Nghe lời này, mọi người rơi vào trầm tư!

Nhà nào dù nhỏ hay lớn đều như vậy, Hòa Linh như có như không nở nụ cười. Nàng còn lâu mới quan tâm chuyện náo không khó làm lớn, dù sao rảnh rỗi không có việc làm!

"Ay da, mọi người nói, hắn sẽ không tới trộm nhà chúng ta chứ? Nghe nói Thủy Phỉ đều là giết người không chớp mắt đấy!" Một vị phụ nhân lo lắng gào to.

Thủ hộ Hòa Linh - Sở Vân đứng ở cửa yên lặng nhìn trời, khóe miệng mỏng không thể co quắp một cái. . . . . .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận