Quý Nữ Yêu Kiều



Lại nói, hai người kia thật đúng là không quan tâm ánh mắt của người khác, thật ra thì cũng vậy, ánh mắt của người khác lại tính là cái gì! Lục Hàn tới gặp Hòa Linh, đã khôi phục thần thái những ngày qua, giống như đêm qua người khó chịu lại hoàn toàn không phải y.

Ngón tay thon dài của y xẹt qua cái ly, Hòa Linh tầm mắt rơi vào phía trên, Lục Hàn cười nói: "Sao? Nàng xem coi trọng nhẫn ngọc của ta rồi hả?"

Không tự nhiên coi trọng cái gì nhẫn ngọc, Hòa Linh mỉm cười lắc đầu: "Ta có điều xem ngón tay của huynh, ngón tay của huynh đặc biệt thon dài! Hình như cả người có chút không giống!"

Lục Hàn mím môi một cái, không nói gì.

Bất quá Hòa Linh cũng không phải là tới cùng y nói những thứ này, nàng muốn nói, là về chuyện Lâm quý phi. Hòa Linh nghiêm túc hỏi "Ta là phải giúp huynh, nhưng mà ta hi vọng biết, huynh đã có tính toán gì!"

Lục Hàn nghiêm nghị đứng lên: "Thật ra thì ta đêm qua quá mức xúc động, ta không thể trực tiếp giúp Lâm quý phi lật lại bản án!"

Hòa Linh nhìn y, không động.

Lục Hàn tiếp tục nói: "Cũng không ngại nói cho nàng biết, ta không thể để cho mẫu thân ta bọn họ biết được ta muốn vì Lâm gia lật lại bản án, ta có thể làm bất cứ chuyện gì, nhưng mà ta lại không thể để phụ thân cùng mẫu thân dính dấp trong đó! Càng không muốn bọn họ khổ sở! Cho nên ta chỉ có thể đường vòng lật lại bản án! Thu thập tài liệu, mượn tay người khác để làm! Đây cũng là điểm khó khăn, cho nên ta mới cần nàng giúp ta!"


Hòa Linh chỉ trầm tư một cái thì có mấy phần sáng tỏ, nàng chậm rãi nói: "Ta hiểu ý của huynh, lúc trước ta cũng từng nói qua, không thể tùy tiện vì Lâm gia lật lại bản án, ván đã đóng thuyền, huynh muốn cạy ra cũng thật khó khăn! Chiến tuyến kéo dài không một chút quan hệ, mấu chốt là, chuyện phải làm thật tốt!"

Lục Hàn gật đầu: "Bên cạnh ta nhân thủ có thể dùng rất ít. Phần lớn phụ mẫu ta đều biết, ta phải lẩn tránh! Như vậy điều tra sẽ chậm, có điều chậm thì chậm, có tiến triển chính là tốt! Ta thu thập được tài liệu cùng chứng cớ, toàn bộ đều giao cho nàng, nàng giúp ta tập hợp bảo quản. Sau đó ta lựa chọn một người thích hợp trình cho hoàng thượng!"

Nhắc tới hoàng thượng, Hòa Linh bén nhạy phát hiện Lục Hàn âm thanh lạnh mấy phần. Có điều nàng ngược lại cũng không nghĩ nhiều, gật đầu ứng thị: "Thật ra thì ta ngược lại thật ra cảm thấy, người thích hợp nhất chính là huynh, có điều nếu như huynh cảm thấy không không tiện, thì chờ một chút, chung quy có ứng cử viên thích hợp!"

Lục Hàn gật đầu, y mỉm cười: "Nói chuyện cùng nàng, thật rất thoải mái."

Hòa Linh nở nụ cười, trêu nói: "Bởi vì ta là người thông minh, dạo này, người thông minh không nhiều lắm."

"Nào có mình tự khen bản thân, nàng thật ra cũng không ngại mất mặt!" Lời tuy như thế, Lục Hàn lại dẫn theo mấy phần nụ cười! Hiện nay còn có thể nhẹ nhàng như vậy, Lục Hàn cảm thấy thật là khó!

Hòa Linh mềm dẻo: "Ta khen ngợi chính mình mới là bình thường, nếu như tự ta đều không thích bản thân mình, vậy thì thật là không có người nào yêu thích ta rồi! A đúng, Lục Hàn, mẫu thân huynh khi nào đi Giang Nam?"

Lục Hàn nhíu mày: "Thế nào?"


Hòa Linh cười nói: "Ta chính là thuận miệng hỏi, huynh làm gì cảnh giác như vậy, giống như ta có thể làm cái gì vậy. Thật ra thì ta thật đúng chính là một tiểu nữ tử tay trói gà không chặc!"

Có phải tay trói gà không chặt hay không Lục Hàn không biết, nhưng y biết, đây tuyệt đối không phải một cô nương yếu đuối gì, nếu như cô nươg yếu đuối thật là cũng như vậy, cái thiên hạ này cô nương yếu đuối, thật đúng là đều muốn dọa chết người! Đại khái ánh mắt của Lục Hàn lên án quá mức rõ ràng, Hòa Linh nhìn trời im lặng!

Lục Hàn thấy nàng như vậy, cười yếu ớt nói: "Mẫu thân ta ngày mai rời kinh, phụ thân ta sẽ đi cùng với bà, có điều đại khái một tháng sẽ trở lại. Ta cũng tính toán lợi dụng một tháng này thu thập nhiều một chút chuyện có liên quan án của Lâm quý phi!" Nói tới chỗ này, Lục Hàn đột nhiên hỏi "Ta nói như vậy mịt mờ, vừa quanh co lòng vòng, ý nghĩa lời nói không rõ, tại sao nàng không có hoài nghi nhà ta có người là hung thủ?"

Hòa Linh cảm thấy, Lục Hàn gần đây trạng thái thật là không tốt, nếu như không phải là không tốt, làm sao sẽ hỏi câu ngây thơ như vậy, nàng cảm khái nói: "Huynh đều đã đào hầm chôn mình chứ? Không cần luôn coi người khác như kẻ ngu!"

Lục Hàn"Chậc" một tiếng, nở nụ cười!

Hai người cũng không phải dây dưa cái đề tài này, Lục Hàn suy nghĩ một cái hỏi "Ta ngược lại thật ra biết được, nàng gần đây chuyện hơi nhiều, không biết...... Có cần gì ở chỗ của ta hay không!" Nói tới chỗ này, Lục Hàn cười như không cười liếc Hòa Linh một cái, "Ta nghĩ đáp ứng không dung chứ?"

Hòa Linh nhíu mày: "Vậy ý này của huynh, là muốn giúp ta, hay không muốn giúp ta, thật là có chút làm cho người ta không nghe rõ hàm nghĩa trong lời nói!"

Hòa Linh cũng không kỳ quái việc Lục Hàn biết được tất cả, nhắc tới cũng kỳ, cảm giác hình như Lục Hàn làm cái gì cũng vậy, xem ra, giữa người và người, thật đúng là có duyên phận, cũng không nhất định chính là duyên phận thích lẫn nhau, nhưng lại có thể là có thể hiểu nhau duyên phận!


"Ta dĩ nhiên là nguyện ý giúp ngươi! Nếu như không muốn, ta cũng vậy không có cần thiết mở miệng, ngươi nên biết con người của ta!" Lục Hàn thật ra thì quần áo cũng không hết sức nghiêm cẩn, y thật to áo choàng dưới là áo khoác tử, này áo khoác cùng y lười biếng phong cách kêu gọi kết nối với nhau!

Hòa Linh trầm ngâm một cái nói: "Xem huynh không có thành ý như vậy, ta còn không cần huynh giúp một tay tốt lắm, tránh cho rước lấy thị phi!"

Lục Hàn nhịn không được bật cười, cũng không phải giống như tình hình tối hôm qua như vậy, cả người hình như trạng thái vẫn thật tốt!

"Như nàng vậy, ta ngược lại thật ra không đất dung thân!"

Hai người chuyện phiếm, nhưng cũng nghe phía bên ngoài giọng nói của học tử, Hòa Linh cảm khái nói: "Cũng không biết phải chăng là bởi vì ta năm trước không có ra cửa, hoặc là khi đó tuổi còn nhỏ, cảm giác năm nay các học tử thật táo bạo, trà lâu này vốn là chỗ an tĩnh, bọn họ ngược lại âm thanh khá lớn, hoàn toàn không tuân quy củ!"

Lục Hàn nhìn dáng dấp Hòa Linh chê bai, càng cảm thấy buồn cười, nếu như bọn họ biết được, tám phần muốn một chữ quẫn viết ở trên mặt, hẳn là bị một cái thiếu nữ nho nhỏ chê bai, lại nói ngược lại cũng thật thú vị!

"Thật là nàng năm trước không ra khỏi cửa, thật ra thì hàng năm đều là giống nhau, cũng không có gì giữ quy củ hay không tuân quy củ, bọn họ đều là người đọc sách, có lúc lấy văn kết bạn, khó tránh khỏi sẽ kích động mấy phần, ta ngược lại thật ra thấy rất mở rộng! Có lúc chính là như thế!" Lục Hàn không thèm để ý, có điều cũng cặn kẽ nói cho Hòa Linh nghe.

Này khoa cử vốn chính là ba năm một lần, bao nhiêu người sẽ bởi vì chuyện này hoàn toàn thay đổi số mạng, bọn họ xuất thân tốt, chính là cảm giác không lớn, nhưng người khác chưa chắc cho là như vậy! Rất nhiều người nghĩ tới Nhất Minh Kinh Nhân, chính là không đạt được Tiền Tam Giáp, cũng đạt được một vị trí tốt, trở về Quang Tông Diệu Tổ thay đổi số mạng. Nếu là như vậy, cái này kích động trước khi thi cũng liền rõ ràng rồi! Dù sao, nếu như lần này không thành công, lần sau trở lại, sẽ phải ba năm sau, mà mỗi người lại có bao nhiêu lần ba năm, có người thi cả đời, thi vô số lần ba năm, nhưng lại không có được một kết quả mình mong muốn, vì vậy bọn họ mặc dù có chút khoa trương kích động, Lục Hàn lại hiểu! Y thế gia thanh quý, không tự nhiên phải quan tâm những thứ kia, vừa mới ra đời thì có quá nhiều, mà có người lại phải dựa vào cố gắng của chính hai tay của mình! Lúc Lục Hàn nói lời này hết sức lạnh nhạt, cũng không phải là nói có cái cảm giác gì khác, có điều bình tĩnh đem tất cả nói ra. Cũng coi là gián tiếp khiến Hòa Linh biết được, Hòa Linh sau khi nghe gật đầu, có điều sau đó, nàng sinh ra một ý tưởng khác!

"Vậy bọn họ chưa từng nghĩ, nếu như không thông qua khoa cử, cũng có thể làm rất nhiều chuyện tình sao! Dù sao, có vài người đọc sách, không nói người khác, đã nói Tạ Du Vân, lúc thiếu niên bộc lộ tài năng, ta đương nhiên sẽ hiểu y là có tài hoa, nhưng cách làm người của y, chúng ta cũng thấy rõ, ngược lại không thể nói không tốt, có điều ta thật sâu cảm thấy, như vậy tính tình là không thể nào vì chuyện riêng tư. Thanh cao cao ngạo, không quả quyết, tính toán chi li, người như vậy, dù là có học vấn, dù là vào triều làm quan, y có thể thật giúp đỡ người khác sao! Ta cuối cùng cảm thấy, triều đình đơn thuần chỉ dựa vào khoa cử quyết định sống chết của một người, không khỏi là quá mức nhỏ mọn."


"Dù gì, cũng là muốn từ từ cải tiến, nhưng mà bây giờ, chúng ta thật muốn nghiêm túc thảo luận chủ đề như vậy sao?" Lục Hàn hỏi!

Hòa Linh thổi phù một tiếng bật cười, nàng bẻ ngón tay: "Chuyện Lâm quý phi không thể một chỉ một đêm, cho nên chúng ta thảo luận xong rồi! Chuyện học tử tương đối nghiêm túc, chúng ta không thể thảo luận. Được, sau khi kết thức hai cái đề tài trước, chúng ta như thế nào khai triển đề tài người thứ ba? Thỉnh giáo!"

Lục Hàn nhíu mày: "Nói một chút về Mai Cửu!"

Miệng Hòa Linh biểu hiện không hiểu!

Hai người bọn họ, không có chuyện gì ở chỗ này thảo luận về Mai Cửu? Nói ra chẳng lẽ không buồn cười sao!

Nàng động một cái lông mày, chống cằm hỏi "Vậy huynh nói cho ta biết, tại sao muốn thảo luận về Mai Cửu." Ngoan ngoãn long địa đông! Đây là chuyện gì!

Lục Hàn nghiêm túc: "Ta hiểu biết rõ, nàng cùng Từ Trọng Xuân quan hệ cực tốt, không biết nàng có thể xin Từ Trọng Xuân vì Mai Cửu xem bệnh một chút được không. Dù là không trị hết cũng không có quan hệ, ta có điều hy vọng, tài của Từ Trọng Xuân có thể phối hợp Tô thần y chính tông, xem y sẽ có có một chút khởi sắc hay không, dù sao, y năm đó bị trúng độc! Mà Từ Trọng Xuân rất am hiểu, vừa vặn là điểm này!"

Hòa Linh thật ra thì không thích người khác thông qua để nàng làm chuyện như vậy, Từ Trọng Xuân là một người độc lập, không phải là người làm của nàng, nếu như do nàng mở miệng, Hòa Linh biết được, Từ Trọng xuân 89% sẽ trợ giúp y, nhưng y tới hỏi như vậy, khiến Hòa Linh cảm thấy trong lòng không vui, nàng không muốn dùng quan hệ của mình bức bách Từ Trọng Xuân. Hòa Linh rất nhanh sắc mặt lạnh nhạt xuống. Lục Hàn cũng là nhìn sắc mặt nghe lời nói biết người, Tiểu Linh Đang nét mặt mặc dù không có biến hóa gì lớn, cũng chưa từng cười lạnh hay là cái gì khác, nhưng Lục Hàn vẫn là


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận