Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường Hoàng Đế Không Trêu Được


Nói chung lần đầu vẫn là không dễ trúng thưởng, càng không cần phải nói trước mắt Thẩm Khanh đều tới kỳ an toàn, cho nên lúc này Thẩm Khanh không vội, lại có dược, nàng liền chuyên chú bắt đầu tìm phương thuốc.

Người ngoài nhìn vào chỉ cho rằng nàng đang mày mò phương thức dưỡng nhan, nghe thấy vậy cũng cười nhạo qua, vẫn là xuất thân thấp kém, muốn thị tẩm chỉ có thể dựa vào cái này.

Nhưng trong lòng vừa nghĩ tới nhan sắc mỹ miều của Thẩm Khanh, lại có chút tò mò phương thuốc Thẩm Khanh làm ra.

Kì thật Thẩm Khanh cũng chế ra mấy loại thuốc tránh thai.

Xuân Hoa không chú ý, nàng liền cẩn thận giấu đi.

Có dược tránh thai, nàng liền có cảm giác an toàn.

Còn hoàng hậu, nàng liền cung kính đi, cũng không cách nào không nghe theo.

Giống như Du phi tuy trong lòng không phục, không phải vẫn cung kính ư? Nói cho cùng, vị trí chính thất của hoàng hậu vẫn bày ở đằng kia.

Bên này Thẩm Khanh đang chế thuốc tránh thai, bên ấy Du phi nhìn hoàng thượng đang ngủ ở trong, thế là bắt đầu kéo người.


Mấy ngày kế tiếp, Hiên Viên Linh trừ hướng Du phi của Chung Dục cung, nơi khác hắn đều không đi.

Rốt cuộc không nhìn hòa thượng cũng nhìn mặt phật, Du phi đều là có hai đứa nhỏ.

Hiện tại trong cung cũng chỉ có ba đứa nhỏ, hai người ở chỗ của Du phi, còn có một người ở chỗ Thuận tần, Thuận tần sinh ra đại hoàng tử nhưng vẫn điệu thấp, cho nên nổi bật đều là nhị hoàng tử cùng tam công chúa, hoàng đế đau sủng một chút, Du phi ngang ngược một chút, cũng thật bình thường.

Thẩm Khanh nghe Xuân Hoa truyền tin tức, cắn hạt dưa, trong lòng thầm nghĩ, Du phi cũng thật lợi hại, thể lực của hoàng đế đều giống như quái vật, nàng ta đã sinh hai đứa nhỏ vẫn còn có thể chống đỡ.

Cũng thật khâm phục.

Suy cho cùng Du phi dù có được sủng ái đến đâu cũng không thể độc chiếm hậu cung.

Hoàng đế đến đó liên tục mấy ngày, hoàng hậu không nói với thái hậu nhưng lại tìm cớ nói rằng muốn Du phi cầu phúc cho hai đứa bé để bọn họ bình an lớn lên, cho nàng đi chép kinh.

Đương nhiên, trên danh nghĩa đều là đương nhiên là vì tôn nhi của bà.

Rất nhanh, Thẩm Khanh nghênh đón lần thỉnh an tiếp theo.

Trong cung một tháng hai lần tới thỉnh an đều được cố định.

Nó khác với ngày thường tự mình tìm tới cửa thỉnh an.

Lần này là quy củ bắt buộc, bày tỏ sự tôn kính đối với hoàng hậu, trừ phi ngươi bệnh không thể dậy được, bằng không ấn theo quy củ đều phải đến.


Thẩm Khanh vẫn là người có phân vị thấp nhất, cách trung cung cũng xa nên chỉ có thể giống như lần trước, tự mình tới sớm.

Nàng vừa đến, những người khác cũng lần lượt tới.

Là người mới vào cung, Thẩm Khanh đều không quen biết ai, cũng không có quan hệ đặc biệt tốt.


Có thể nói Thẩm Khanh ăn mặc không mấy nổi bật, trang dung cũng nhẹ nhàng thuần khiết, liền rất bình thường.

Không biết làm sao Du phi đảo mắt qua đã để ý tới gương mặt của nàng.

Thẩm Khanh thực sự cảm thấy xui xẻo, Du phi giống như một con gà chọi vậy, thế nào lại để ý tới nàng?

Nàng thật muốn nắm lấy vai Du phi, nói cho nàng biết, nữ nhân thông minh sẽ tìm cách cuốn lấy nam nhân, còn nữ nhân ngu ngốc chỉ nghĩ tới xử lí nữ nhân nha.

Sau khi cấp hoàng hậu thỉnh an, nàng theo bên trong ra tới ngoài liền truyền đến thanh âm yểu điệu của Du phi: "Thẩm lương nhân, bản cung nghe nói ngươi đối với phương pháp dưỡng nhan rất tâm đắc?"

"Đúng vậy."

"Ân, cùng bản cung đến Chung Dục cung để bản cung cũng nhìn một cái thủ đoạn của ngươi."

Này giống như tới gọi hạ nhân, rõ ràng là đến nhục nhã nàng.

Thẩm Khanh phúc phúc thân, tiếp đó nói: "Là."

Nàng liền đi theo Du phi, phía sau rất nhiều người nhìn thấy, Du phi dám trắng trợn như thế kêu nàng, cũng không phải thật sự muốn hãm hại nàng.

Đại khái vẫn là nhìn nàng chướng mắt, chỉ là muốn ra oai phủ đầu với nàng.


Thẩm Khanh trong lòng đã có sự chuẩn bị.

Tới Chung Dục cung, Thẩm Khanh chủ động đối Du phi nói: "Nương nương, trước tiên để ta viết lại những dược liệu cần chuẩn bị để người phía dưới đi làm.

Nương nương trước hết nghỉ ngơi một lát."

Thái độ này muốn có bao nhiêu cung kính liền có bấy nhiêu cung kính.

Du phi liếc mắt một cái nhìn Thẩm Khanh, ánh mắt thoáng ra hiệu cho Văn Thu lập tức sai người mang Thẩm Khanh chuẩn bị dược liệu.

Thẩm Khanh cảm thấy vẫn tốt, dù sao đều là ra vẻ đáng thương, người ta còn biết kiếm cớ, nàng chỉ cần làm bộ như không phát hiện nàng ta đang nhân cơ hội tìm chỗ nàng không cung kính, tổng không đến mức bị chỉnh tới thảm.

Sau đó nàng liền thật nghiêm túc viết lại cách làm phương thức dưỡng nhan cùng các phương pháp chăm sóc.

Sau khi để hạ nhân chuẩn bị, nàng còn thật nghiêm túc đến trước mặt Du phi nói: "Nương nương thân thể đáng giá ngàn vàng, không bằng để ta trước tiên viết lại phương thuốc liền đưa cho hạ nhân bên người nương nương nhìn một cái, cũng là để hạ nhân trong cung học tập.

Nếu như dùng tốt, nương nương sau này cũng có thể dễ dàng tự mình ở trong cung bảo dưỡng."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận