Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường Hoàng Đế Không Trêu Được


Thẩm Khanh là bị nóng tới tỉnh, giọng đã có hơi khàn khàn.

Nàng kinh ngạc phát hiện bản thân thế nhưng lại nằm trong lòng của Hiên Viên Linh.

Hiên Viên Linh muốn vào triều sớm, hắn tỉnh, Thẩm Khanh tự nhiên cũng chỉ có thể bị ép tỉnh.

Hiên Viên Linh nhìn Thẩm Khanh chỉnh trang triều phục cho hắn, lại cố gắng mở to mắt hầu hạ, trông thấy bộ dạng này của nàng vẫn nên là gọi người tới hầu hạ.

Việc này thật là không thích hợp để nàng làm.

Bất quá Chiêu Hoa cung vắng vẻ, thiếu hạ nhân hầu hạ tới vậy?

Ra khỏi Chiêu Hoa cung, Hiên Viên Linh hỏi tới: “Chiêu Hoa cung vì sao chỉ có một cung nữ hầu hạ?”

Mặc dù lương nhân là một phân vị thấp, thế nhưng bên người ít nhất cũng phải có hai cung nữ hầu hạ.

Triệu Hải vội vàng nói: “Đúng vậy, vốn là ban đầu có hai, nhưng một người không biết vì lý do gì lại không thấy đâu?”


Hiên Viên Linh liếc mắt nhìn Triệu Hải: “Nội Vụ phủ trái lại làm việc càng ngày càng tốt, trong cung tần phi, cung nhân bên cạnh không đủ lại cũng không muốn bổ sung?”

Triệu Hải giật mình: “Nô tài liền dặn bảo xuống.”

Hiên Viên Linh đi vào triều sớm.

Triệu Hải bị sự việc xảy ra vừa rồi mà sợ hãi tới toát mồ hôi.

Trước đây cũng vì nhan sắc hơn người cho nên mới được hoàng thượng nhớ tới được sủng ái, hiện tại hoàng thượng lại có thể để ý Thẩm lương nhân hạ nhân bên người hầu hạ thiếu một, còn lập tức dặn hắn đi bổ sung? Thẩm lương nhân này cũng thật lợi hại.

Triệu Hải lập tức phân phó Tiểu Hạ Tử: "Đi, chọn một người cấp Thẩm lương nhân đưa đến."

Dừng một chút lại suy nghĩ sau này có lẽ phải khách khí hơn, nói: “Ấn theo phân vị lương nhân nguyên bản là không có thái giám quản sự để dùng, có cũng không hợp quy củ, nhưng Chiêu Hoa cung bên kia lại ở cách xa, ngươi chỉ điểm một thái giám tới phụ trách vẩy nước quét nhà đến Chiêu Hoa cung.”

Tiểu Hạ Tử tức thì đáp ứng, sau đó tự mình đi chọn người, lại phân một thái giám tới Chiêu Hoa cung phụ trách vẩy nước quét nhà, đương nhiên bên ngoài cũng chỉ nói là vẩy nước quét nhà, nhưng đều là Chiêu Hoa cung bên này tự mình phân phó.

Thẩm Khanh hầu hạ hoàng thượng lên triều thì thấy thời gian vẫn còn sớm, không chịu được cảm giác buồn ngủ, nàng quay người lại ngủ tiếp.

Khi tỉnh lại thế nhưng phát hiện cung nữ bên người có chút lạ lẫm.


“Nô tì là Phương Vận, sau này liền ở Chiêu Hoa cung hầu hạ lương nhân chủ tử.”

Không chỉ thêm một cái cung nữ, bên ngoài còn nhiều hơn một thái giám vẩy nước quét nhà.

Thái giám bên kia cũng hướng về phía Thẩm Khanh hành lễ: “Nô tài Tiểu Toàn Tử, cấp lương nhân chủ tử thỉnh an.”

Xuân Hoa trên mặt đều là vui vẻ, không nói tới Nội Vụ phủ phái người đưa qua đây một cung nữ, liền thêm một thái giám, ấn theo phân vị lương nhân chính là không có.

Hoàng thượng vừa mới tới đêm qua, liền được phân thêm một thái giám vẩy nước quét nhà.

Hoàng thượng chính là trong lòng nghĩ tới lương nhân.

Thẩm Khanh thấy nhiều người cũng cao hứng, ăn cơm sáng ổn thỏa liền phân việc cho Xuân Hoa cùng Phương Vận.

Nhiều người cũng nên thưởng, nàng từ trước tới nay vẫn cảm thấy đưa bạc tương đối đáng tin cậy, thế là cấp ba người phong bao lì xì, Xuân Hoa là tối đa, còn lại hai người đều là giống nhau.

Phương Vận cùng Tiểu Toàn Tử không nghĩ đến bản thân vẫn còn có thể nhận được hầu bao, tức thì cấp Thẩm Khanh nói không ít lời cát tường.

Thẩm Khanh nhìn bọn họ trong Chiêu Hoa cung: “Đều là cát ngôn, cũng vẫn là có điềm lành đi.”





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận