Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường Hoàng Đế Không Trêu Được


Đối với sự việc xảy ra sáng sớm hôm nay, phải nói Thẩm Khanh tinh thần đều sảng khoái, ban ngày lại bắt đầu điều phối mặt nạ mới, để lại một mình Xuân Hoa với vẻ mặt mộng bức.

Đến trưa Phương Vận đi lấy cơm, kết quả lúc trở lại còn mang đến một tin tức.

Du phi lại có thai.

Lúc đó cung nhân Chung Dục cung đã tới Ngự Thiện phòng, nói là Du phi nương nương có thai, căn dặn Ngự Thiện phòng chú ý thức ăn.

Phương Vận nói xong, Xuân Hoa cũng biết Thẩm Khanh ở chỗ Du phi quả thực quá ủy khuất, lập tức nói: “Lương nhân sau này bản thân tự nhiên cũng sẽ có đứa nhỏ.”

Thẩm Khanh biết ý của nàng, bất quá: “Du phi nương nương có thai cũng có thể coi là hỉ sự.”

Lời này nàng nói nhưng là thật tâm, đặc biệt thành tâm.


Thực sự là tốt, bởi vì Du phi phải hảo hảo dưỡng thai cũng không thể cùng người khác gây khó dễ.

Đương nhiên cũng có một điểm không tốt, trong nguyên tác, vị này nhưng là chỉ có long phượng thai a, nói như vậy đứa nhỏ này là không sinh ra tới? Thẩm Khanh ở trong trí nhớ đảo qua một lần.

Bất quá nàng cũng không phải thánh mẫu muốn đi nhắc nhở nàng ta có người muốn nhằm vào, chuyện này quan trọng là không cùng nàng quan hệ, không đặc biệt xui xẻo dính tới nàng là được.

Hiện tại vẫn còn tốt, liên tiếp mấy ngày tới thỉnh an hoàng hậu, Du phi quả nhiên liền nói thân thể khó chịu không thể đến, Thẩm Khanh mừng rỡ khi không thấy Du phi đến châm chọc một lượt.

Thẩm Khanh cảm thấy đều thực tốt, lại không nghĩ rằng lần này còn có một vị khác để mắt tới nàng.

Ánh mắt này cũng không có thiện ý.

Chính là vị Vương mỹ nhân từng gặp qua ở Ngự Hoa viên.

Vương mỹ nhân trước đây cùng Thẩm Khanh vô tình gặp được Hiên Viên Linh, vốn cũng chỉ như vậy không có cái gì, nhưng Hiên Viên Linh tối hôm đó liền đi tìm Thẩm Khanh.

Vương mỹ nhân thiết nghĩ là khó chịu với nhan sắc của Thẩm Khanh.

Nàng ta cũng không thua gì Thẩm Khanh thế nhưng giữa hai người, Hiên Viên Linh không hề do dự chọn Thẩm Khanh, nguyên bản nàng ta cũng không để bụng mỹ mạo của nàng, nhưng một hồi như vậy liền ghi nhớ trong lòng.

Thẩm Khanh nghĩ lại chính mình cùng Vương mỹ nhân duy chỉ có một lần cùng xuất hiện như vậy, trong lòng cảm thấy thực ngọa tào, này cũng có thể chiêu người tới hận?

Thực không hổ danh bia đỡ đạn của nàng.


Vừa ra khỏi Phượng Nghi cung, Thẩm Khanh trước sau như một không cùng ai hẹn ước, các tần phi khác ở gần vẫn như cũ tốp năm tốp ba tụ họp lại, Vương mỹ nhân cũng cùng Phương quý nhân và Lý mỹ nhân kết giao mà đi.

Nhóm người bọn họ gặp được Thẩm Khanh.

Đều là gặp gỡ giáp mặt, Thẩm Khanh cũng chỉ có thể chào hỏi: “Thỉnh an chư vị tỷ tỷ.”

"Ta trước kia cùng Thẩm lương nhân gặp qua một lần thế nhưng không nhớ rõ, hôm nay nghiêm túc nhìn lại, Thẩm lương nhân quả thật là có nhan sắc hơn người." Lý mỹ nhân mở miệng.

Khiêu khích cũng đủ rõ ràng.

Vương mỹ nhân vừa nghe quả nhiên sắc mặt liền không được tốt.

Rốt cuộc, nàng ta cùng Thẩm Khanh đứng chung một chỗ, quả thật là có so sánh liền đau thương.

Này liền khiến nàng ta hồi tưởng lại thời điểm gặp được ở ngự hoa viên, chẳng lẽ Thẩm Khanh là được nàng ta làm nền, hoàng đế quên nàng một tháng sau lại nhớ ra?

Thẩm Khanh chỉ làm như không nhìn thấy, Du phi độc đoán ngang ngược, nàng mới cần làm ra vẻ đáng thương.


Trước mắt, mấy vị này đều là tân nhân mới vào cung, về sau cũng không gây ra được sóng gió, hơn nữa nói thế nào, nữ chính hậu kỳ lên sân khấu, mấy vị kia căn bản không có đất diễn, Thẩm Khanh liền không cần tận lực ra vẻ đáng thương.

Đều là nữ nhân của hoàng đế, vẫn là không bằng nàng vừa mới được thị tẩm nha.

“Tỷ tỷ quá khen, đều là một cái lỗ mũi, hai con mắt, khác biệt không lớn .”

Lời nói ôn hòa nhã nhặn, cũng không để người khác có cơ hội châm chọc, bằng không liền thực rõ ràng.

Lý mỹ nhân cũng không đến mức nghiêm túc gây khó dễ, trong lòng không dễ chịu vẫn là không dễ chịu.

Chào hỏi công phu một tiếng, Thẩm Khanh liền hồi Chiêu Hoa cung.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận