Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường Hoàng Đế Không Trêu Được


Phương quý nhân cũng là người mới vào cung, trong cung lại có người nhà nâng đỡ, bên ngoại của nàng ta cũng là tướng quân, bản thân mang theo anh khí, cùng Du phi cũng có chút ý tứ, bất quá Du phi cũng không có nói toạc ra, mà nam nhân lại thích sự mới mẻ.

Hiên Viên Linh sớm đã sủng ái Du phi, Du phi cũng không như thế để tâm.

Nàng ta cùng Lý mỹ nhân, Vương mỹ nhân nhìn Thẩm Khanh đi xa, Lý mỹ nhân nói: “Còn chưa có thăng phân vị đâu, thật giống như đã ngồi ngang hàng với chúng ta.”

Vương mỹ nhân đã quen điệu thấp, lúc này nghe cũng chỉ cúi đầu.

Phương quý nhân cười cười: “Gia thế của nàng như vậy, nếu không phải là có thai, muốn thăng vị phân cũng là việc khó."

Nhắc tới có thai, Lý mỹ nhân cùng Vương mỹ nhân trong lòng đều cảm thấy có điểm khổ sở.

Phương quý nhân híp mắt, trong con ngươi có ý tứ châm biếm.

Thẩm Khanh thuận lợi hồi Chiêu Hoa cung, lại an ổn một ngày, đến tối Hiên Viên Linh liền tới.

Lần này cư nhiên đến sớm, thậm chí nàng còn chưa dùng bữa tối.


Thẩm Khanh hai mắt sáng lên liếc nhìn Hiên Viên Linh đi tới.

Hiên Viên Linh nhìn thoáng qua liền biết nàng vui vẻ, kết quả nàng trước mặt nói một câu: “Hoàng thượng vẫn chưa ăn cơm đi.”

Nói đến cao hứng tới cực điểm.

Hiên Viên Linh nhịn cười, tiểu nha đầu thế nhưng thấy hắn tới liền chỉ nghĩ thức ăn.

Quả thật là càn rỡ, hắn đường đường là hoàng đế thua kém một miếng ăn? Đương nhiên là thua kém, nhưng Thẩm Khanh bất quá không nói cho hắn biết.

Hiên Viên Linh giả vờ tức giận: “Trong cung là thiếu ngươi một miếng ăn?”

Thẩm Khanh ngượng ngùng nói: "Thần thiếp mỗi ngày nơi đó dùng có thể so với hoàng thượng dùng hảo?" Lại dường như kịp phản ứng: “Thần thiếp không phải là không muốn hoàng thượng đến, thần thiếp nghĩ đâu.”

Hiên Viên Linh nhíu mày.

Thẩm Khanh tiết lộ: “Chính là trước đây ở trong cung của hoàng thượng ăn một bữa khuya, thần thiếp là nhớ thực lâu.”

Tóm lại cũng không phải là chỉ muốn ăn, là nàng có ý tứ muốn cùng hắn ăn.


Hiên Viên Linh trong lòng nghĩ, nàng cũng thẳng thắn, sau đó cũng không nói cái gì, gọi người tới truyền thiện.

Bữa ăn của lương nhân đều là cố định, nhưng ngoại lệ ví dụ như hoàng đế tới, hoàng đế cũng không thể ăn giống như của lương nhân, đương nhiên là ấn theo bữa ăn của hoàng đế.

Thế là Thẩm Khanh nhìn thấy chiếc bàn nhỏ của nàng lần đầu chứa đầy thức ăn ngon, hơn nữa rực rỡ muôn màu, đây cũng không phải là bữa ăn khuya, bữa tối nhưng muốn so với bữa ăn khuya nhìn còn hoa lệ hơn nhiều.

Thẩm Khanh vào cung vốn không có gì giải trí, liền thực để ý việc ăn uống.

Phân vị lương nhân này thức ăn thế nhưng lúc tốt lúc xấu, hiện tại có thể nói đây là bữa ăn ngon nhất mà nàng được ăn từ khi tiến cung tới nay.

Vì vậy nàng là thật hảo hảo tính toán ăn uống.

Còn ở trước mặt hoàng đế muốn rụt rè, muốn giả vờ?

Nguyên bản Thẩm Khanh tính toán giả vờ giống bữa ăn khuya trước đó thành thành thật thật, nhưng hiện tại tính toán rốt cuộc cùng khi đó không giống, hơn nữa cùng Hiên Viên Linh ở chung, nàng phát giác ra Hiên Viên Linh con người này khả năng có thể không quá thích người thành thật.

Trong cung phi tần đều là một điệu thuận theo hắn, nàng lúc trước hấp dẫn hắn bởi vì mỹ sắc, như vậy là cái gì khiến hắn đột nhiên để ý tới bên người nàng lại liền dặn dò hạ nhân bổ sung cung nữ tới?

Chính là có hơi càn rỡ quá phận nhưng không đến mức thật làm cho hắn sinh khí, nhưng lại để cho hắn cảm thấy mới mẻ, bởi vì mới mẻ, cho nên mới có thể để ý.

Chính vì vậy Thẩm Khanh cảm thấy có chút thời gian vẫn là nên thu lại chút thành thật?



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận