Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường Hoàng Đế Không Trêu Được


Thẩm Khanh liền ra vẻ không vui ăn cà rốt.

Hiên Viên Linh hướng về phía nàng xem qua.

Thẩm Khanh vừa thấy hắn nhìn qua, hai mắt sáng lên.

“Thế nào không ăn?”

Đây tuyệt đối là biết rõ còn cố hỏi a? Nội tâm cẩu hoàng đế thật bại hoại.

Thẩm Khanh có chút ghét bỏ nhìn cà rốt: “Không ngon.”

Nàng thích ăn cà tím, cho nên lại đi tranh nước sốt cà tím bên cạnh.

Hiên Viên Linh nhìn nàng rõ ràng nhíu mày ám thị, thích ăn cà tím lại không thích ăn cà rốt?

Trong hậu cung thế nhưng có nữ nhân ở trước mặt hắn biểu hiện ra mình không thích ăn? Thật không thích ăn?


Hắn còn thật đặt cà rốt trong bát nàng.

Thẩm Khanh: “......Hoàng thượng…..Không ngon.”

Nàng liền như thế tha thiết mong chờ nhìn.

Hiên Viên Linh bất quá nhìn nàng không vui ăn cà rốt thì lại tùy ý muốn để nàng ăn thử, kết quả nàng thế mà lại tha thiết mong chờ nhìn hắn, giống như hắn làm chuyện xấu gì với nàng, nhưng hắn là hoàng đế, hắn gắp một cái, nàng có thể không ăn?

Thẩm Khanh đương nhiên ăn, nhưng lại ăn đặc biệt thống khổ.

Trông thấy nàng thống khổ như vậy, Hiên Viên Linh nhíu mày, nhân từ gắp cho nàng nước sốt cà tím.

Hiên Viên Linh liền thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Khanh đều vừa mừng vừa giận.

Gương mặt nhanh chóng hòa nhã lại làm cho Hiên Viên Linh nhìn cũng vui vẻ, thật là một bảo bảo kiều nhuyễn ăn một chút còn có thể như vậy?

Xem ra là thật không thích ăn cà rốt.

Hiên Viên Linh có chút lòng tốt, không gắp cà rốt cho nàng nữa.

Không thích ăn liền không thích ăn đi, bên cạnh vẫn còn nhiều món khác, chủ yếu nhìn nàng bị ép buộc ăn cà rốt, biểu tình cũng thực có mấy phần đáng thương.

Tuy nhiên cung nhân Ngự Thiện phòng biết hôm nay hắn ở chỗ của Thẩm Khanh nhưng vẫn là đem tới món có cà rốt, điều này chứng tỏ bọn họ không biết Thẩm Khanh không thích ăn cà rốt.

Hiển nhiên không có ai để ý tới sở thích của nàng, Thẩm Khanh chỉ có thể gắp ra cà rốt không chịu ăn, cũng không hề nghĩ tới việc đi tới Ngự Thiện phòng để chỉ thị.

Nói đến cũng là nàng không có tư cách ra lệnh Ngự Thiện phòng làm việc..

Hiên Viên Linh tối nay vẫn túc ở Chiêu Hoa cung, lần trước để Thẩm Khanh nằm sấp cả đêm, lần này Thẩm Khanh là thật cảm thấy có chút nóng.

Hôm nay trời càng nóng hơn, vừa vận động xong, cho dù tắm rửa đắp chăn cũng còn cảm thấy nóng.


Hiên Viên Linh lần trước còn cảm nhận được quyến luyến đâu, lần này liền thấy Thẩm Khanh cách hắn rất xa, thấy hắn nhìn qua còn không có ý tứ, cười nói: “Quá nóng hoàng thượng.”

Liền cảm tình mấy ngày trước đều là giả vờ?

“Dám ghét bỏ trẫm.”



Thẩm Khanh nói: “Không có ghét bỏ hoàng thượng, chính là nóng.”

Bộ dáng này tự nhiên không phải ngụy trang.

Hiên Viên Linh nhìn nàng là thật sợ nóng, không đến mức khó xử nàng, chính là trước với hắn thân thân thiết thiết, lúc này sợ nóng liền cách xa như vậy.

"Trời nếu như quá nóng liền để Nội Vụ phủ đưa băng tới cho ngươi." Hiên Viên Linh hào phóng nói.

Thẩm Khanh vui vẻ: “Đa tạ hoàng thượng.”

Nàng vốn định dùng bạc đổi lấy, hiện tại liền có thể tiết kiệm.

“Thật không có đức hạnh.”

Lời tuy nói như vậy, nhìn nàng một bộ vui vẻ, người không biết lại cho rằng hắn là hoàng đế thế nhưng không đủ khả năng nuôi dưỡng nữ nhân của mình, thậm chí còn không có băng.


Nửa đêm lại mưa, nhiệt độ giảm xuống Thẩm Khanh thường ôm gối thế nhưng bên cạnh có người vừa to lớn lại ấm áp, cô liền ôm tới.

Hiên Viên Linh vốn dĩ là người ngủ không sâu, vừa định tỉnh lại thì Thẩm Khanh kéo lại gần.

Lần trước đã ôm qua, hiện tại vẫn là không có để ý.

Ngày hôm sau Hiên Viên Linh vẫn là vào triều sớm , Thẩm Khanh vội vàng tỉnh dậy hầu hạ Hiên Viên Linh mặc triều phục, trông bộ dáng kia của nàng, Hiên Viên Linh cảm thấy thực yếu ớt.

Thẩm Khanh hầu hạ nam nhân ổn thỏa liền tiếp tục ngủ.

Hiên Viên Linh ra khỏi Chiêu Hoa cung, nói với Triệu Hải: “Thẩm lương nhân vẫn là còn trẻ nên kén ăn, kêu Ngự Thiện phòng nhìn một chút Chiêu Hoa cung.”

Triệu Hải thật sự kinh ngạc.

Nghĩ tới bữa tối hôm qua, Thẩm lương nhân không phải chỉ là không thích ăn một ngụm cà rốt ư? Hoàng thượng hôm nay liền căn dặn? Bọn họ không dám lơ là, Triệu Hải sai Tiểu Hạ Tử đi Ngự Thiện phòng truyền lời.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận