Quý Phi Lười Biếng Câu Dẫn Đế Vương


Những ngày bị áp bức mới chỉ trải qua một ngày mà nàng sắp được tự do rồi sao?
Nhưng còn Ân Tiểu Tiểu vẫn bị giam trong mật thất, cốt truyện vẫn chưa đi hết, làm sao bây giờ?
Nói đến, kẻ đeo mặt nạ này không ai biết thật ra trông thế nào.

Ngoại trừ Tần Vũ!
Nàng xoa xoa tay, thật ra nếu cốt truyện cần, nàng cũng có thể đóng vai!
Bỗng một tiếng cười lạnh vang lên bên tai.

"Sao nào? Chỉ vậy mà đã bị dọa sợ rồi sao? Vô dụng.

"
Tần Vũ ngẩng đầu lên, bất ngờ đẩy cẩu phản diện đang dựa vào mình ra.

Mộ Dung Thương không ngờ nàng lại đột ngột ra tay, bị đẩy lùi vài bước, va mạnh vào góc bàn, phun ra một ngụm máu.

Tần Vũ "ôi" một tiếng.

"Ta trượt tay rồi, ngươi có sao không? Đã phun máu ra rồi kìa.

"
Nói xong, nàng giả vờ định đến đỡ hắn.

Máu thấm ra từ vạt áo Mộ Dung Thương, nhìn vô cùng ghê rợn.

Ánh mắt hắn như con sói dữ, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Vũ.

Nhìn một hồi, hắn đột nhiên bật cười.

"Tốt lắm.

"
Có lẽ vì trọng thương, hắn cũng chẳng có sức để dạy dỗ Tần Vũ.

Hắn đi vào nội thất, vừa đi vừa cởi từng lớp y phục nhuốm máu trên người.

Tùy tiện ném xuống đất.

Hắn nói với Tần Vũ:
"Dọn sạch sẽ chỗ này đi.

Nếu có người phát hiện ra một chút dấu vết nào, ta sẽ giết ngươi.

"
Tần Vũ nhìn chăm chú vào lưng hắn.

Chiếc áo trắng mặc sát người đã bị máu thấm đẫm, vo tròn và bị ném xuống dưới chân.

Một cái eo thon dài, trắng bệch và gầy guộc.

Giữa thắt lưng và bụng có một vết thương cực kỳ sâu, trên đó rắc một ít thuốc bột màu vàng.

Nhưng vết thương quá lớn, trước đó bị quần áo che lại nên chưa thấy rõ, giờ vừa lộ ra liền chảy máu ròng ròng.

Mộ Dung Thương quay lại liếc nhìn Tần Vũ.

Hắn không hề e dè, để ngực trần cho nàng quan sát, môi còn nhếch lên đầy chế nhạo.

"Xem đủ chưa?"
Tần Vũ quay mặt đi:
"Đủ rồi đủ rồi.

"
Nàng làm ra vẻ đoan trang, nhỏ giọng nói:
"Cũng thon gọn lắm.

Có lẽ còn thon hơn ta.

"
"! "
Mộ Dung Thương biểu cảm kỳ quái:
"Lại đây bôi thuốc cho ta.

"
!
Đêm đã khuya.

Ánh đèn leo lét như hạt đậu.

Nhìn tên phản diện đeo mặt nạ đã ngất xỉu trên giường, Tần Vũ chậm rãi mài con dao cắt.

Thôi đi cốt truyện, thôi đi nam chính Nhiếp Chính Vương.

Giết quách tiểu phản diện, cứu nữ chính thoát khỏi nước sôi lửa bỏng.

Chỉ cần làm thân với nữ chính, trở thành chị em tốt khác cha khác mẹ, sợ gì mà không chinh phục nổi nam chính?
Mặt nàng đầy sát khí, tay cầm con dao sáng bóng đứng bên giường, nhìn tên phản diện yếu ớt này đầy lạnh lùng.

Dưới ánh sáng lờ mờ, gương mặt nàng chìm trong bóng tối, nụ cười ghê rợn hiện trên môi, thân hình tỏa ra hắc khí ngùn ngụt.

"Cạch!"
Tần Vũ dùng kéo cắt bớt bấc đèn đang cháy quá dài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui