Vì sáng sớm đường đông, đại lão kiêu ngạo mua một chiếc xe máy điện tự mình đưa tiểu yêu tinh đi làm.
Xe máy điện chạy nhanh như điện, thoáng chốc đã được 3km đường, đưa tiểu yêu tinh đến công ty.
Nhóm nhân viên đáng thương cùng tòa nhà đang từ trạm tàu điện ngầm chật như nêm nối đuôi đi ra, giữa đám đông nhìn chiếc xe máy điện kiêu ngạo kia vững chãi đưa tiểu yêu tinh đến cửa công ty.
Tài xế xe điện vóc dáng cao to mặc quần áo may thủ công sang quý, đá chân chống xe điện vẫy tay: "Lâm Duyên, trưa nay anh đến đón em về nhà ăn cơm."
Tiểu yêu tinh chưa nghĩ ra cách giải thích với đồng nghiệp chuyện tối hôm qua.
Cậu chưa từng nói đến quá khứ của mình, cũng chưa từng giải thích vì sao mình đã 30 lại vừa mới tốt nghiệp.
Đoạn dĩ vãng kia bị cậu chôn thật sâu trong đáy lòng, Mạnh Chấn là người duy nhất có thể chạm đến.
Các đồng nghiệp lại không hỏi chuyện tên đầu trọc, ngược lại lại bàn tán về đại lão.
"Vậy... vậy... Lâm Duyên à... Cậu và đối tác của chúng ta... rất thân thiết nhỉ..."
"Lâm Duyên...... Vậy về sau...... Công việc này của chúng ta, cậu...... Có thể......"
"He he he....."
"Bảo đối tác tốt với chúng ta một chút?"
Tiểu yêu tinh bị ánh mắt nịnh nọt của đồng nghiệp bao vây, rùng mình một cái, ngẩng đầu nhìn ông chủ cầu cứu. Trương tổng vuốt vuốt mớ tóc mái hình như đã mọc thêm một chút, cẩn thận mò sang: "Lâm Duyên, sắp tới cậu không định nhảy việc đâu đúng không? Tôi tăng lương cho cậu, chúng ta ký hợp đồng thêm hai năm, được không?"
Tiểu yêu tinh bị bọn họ nịnh nọt đến dở khóc dở cười, vất vả lắm mới bắt đầu làm việc được, tiểu tao 0 bàn đối diện lại thò đầu qua, ngoắc ngoắc tay với cậu.
Tiểu yêu tinh đành phải đi qua đó.
Tiểu tao 0 nhỏ giọng nói: "Anh Lâm Duyên, dấu hôn trên cổ anh lộ ra kìa."
Mặt tiểu yêu tinh bỗng chốc đỏ rực, vừa xoa xoa cổ vừa bắt đầu làm việc.
Dự án này của bọn họ chủ yếu là nhà ba phòng và nhà một phòng, tiểu yêu tinh theo giúp đỡ kiến trúc sư thiết kế nhà một phòng.
Buổi trưa được nghỉ trưa hai giờ, nhưng hầu hết thời gian bọn họ sẽ dùng để vừa ăn cơm hộp vừa tăng ca.
Lúc tương đối rảnh rỗi sẽ bị ông chủ kéo đến phòng tập thể thao của công ty để chạy xe đạp hoặc chạy máy chạy bộ, bảo rằng thả lỏng tinh thần.
Hôm nay thân thể tiểu yêu tinh không khỏe, cậu uyển chuyển từ chối lời mời đi phòng tập thể thao của ông chủ, chỉ nhoài ra bàn tăng ca.
Lát sau, có vật cứng chọc chọc vào vai cậu.
Tiểu yêu tinh nói: "Chờ một lát."
Vật cứng lại chọc chọc vào vai cậu.
Tiểu yêu tinh đành phải bỏ dở việc đang làm, quay đầu lại: "Xin hỏi ngài có chuyện gì..."
Lời còn chưa dứt, cậu lập tức ngơ ngẩn.
Đại lão đang cầm một hộp mì hải sản lớn, dùng đôi đũa dùng một lần chọc chọc vào vai cậu: "Gọi điện thì em không nhận, anh sợ em bận tăng ca nên mang thức ăn tới cho em."
Lòng tiểu yêu tinh bỗng chốc cảm xúc ngổn ngang.
Đại lão vui sướng kề tai tiểu yêu tinh, thấp giọng nói: "Có phải anh giống một người vợ hiền xinh đẹp biết giặt giũ biết nấu cơm biết săn sóc, em vừa thấy đã muốn cưới anh về nhà có phải không?"
Tiểu yêu tinh nhìn hộp lớn hình như là mì hải sản, trong đầu bỗng nhiên hiện lên bộ dáng đại lão mặc tạp dề trong bếp sáng nay.
Thân trên cởi trần lộ ra cơ bắp rắn chắc, eo thon, mông... Mông hình như rất cong thì phải?
Ánh mắt tiểu yêu tinh bắt đầu trở nên kì lạ.
Đại lão bị tiểu yêu tinh nhìn đến mức hơi nổi da gà, bối rối bưng mì: "Sao vậy?"
Tiểu yêu tinh nói: "Mạnh tổng, anh......"
Đại lão nửa ngồi xổm bên cạnh tiểu yêu tinh, kinh hồn tán đảm tập trung tinh thần chuẩn bị trả lời câu hỏi.
Tiểu yêu tinh ho nhẹ một tiếng, nhỏ giọng hỏi: "Anh có từng bị ai đè chưa?"
Đại lão hoảng sợ trợn mắt: "Em muốn thử à???"
Tiểu yêu tinh nhỏ giọng lẩm bẩm: "Không chịu thì thôi."
Đại lão vội vàng nói: "Chịu, chịu, vậy chúng ta...... Tối nay chúng ta làm, hả?"
Nói xong câu đó, đại lão lén lút nhìn quanh bốn phía, phát hiện trong văn phòng không có ai khác, mới thở dài nhẹ nhõm, bưng mì lên nói: "Ăn trước đã, chuyện lên giường chui vào chăn rồi nói, được không?"
Tiểu yêu tinh cũng không phải thật sự muốn đè đại lão, chỉ là cậu hơi tò mò. Lần nào hành sự cậu cũng bị đại lão đè dưới thân làm đến muốn chết muốn sống, trước nay chưa từng chú ý...
Mông đại lão rốt cuộc cong hay không cong nhỉ?
Tiểu yêu tinh phải tăng ca buổi tối, lúc cậu kiệt sức thu dọn đồ đạc đóng máy tính, đã là 11 giờ rưỡi tối.
Tiểu yêu tinh bưng ly sữa chocolate mới vừa giao tới, vừa uống vừa mệt mỏi xuống lầu.
Đã không còn trong giờ cao điểm, đại lão lái Rolls-Royce của hắn đến dưới lầu chờ tiểu yêu tinh.
Tiểu yêu tinh ngồi vào xe, máy sưởi trong xe phả vào mặt, cậu cũng đã bắt đầu thấm mệt, lười biếng ngáp một cái.
Đại lão thắt đai an toàn cho tiểu yêu tinh, cẩn thận lái xe về nhà.
Tiểu yêu tinh thật sự rất mệt.
Vừa vào nhà đã bổ nhào lên sô pha muốn ngủ.
Đại lão bế tiểu yêu tinh lên lầu, đặt vào giường lớn trong phòng ngủ, hơi bối rối ôm tiểu yêu tinh đang nửa tỉnh nửa mơ: "Vợ à, tối nay chúng ta có làm không?"
Phát hiện vợ mình có hứng thú với mông mình, đại lão vì lấy lòng vợ, thậm chí còn mua một lọ dầu cọ tới tôn lên vẻ quyến rũ của cơ mông mình.
Tiểu yêu tinh buồn ngủ gần chết, mơ mơ màng màng kéo cổ áo mình ra, kéo quần xuống, nửa thân trần nằm trên giường mở cặp chân dài ra, nửa tỉnh nửa mơ nói: "Muốn làm gì thì làm... nhanh... buồn ngủ quá... xong rồi thì... ngủ..."
Đại lão: "????"
Dầu cọ của hắn mua uổng công rồi?
Tuy nhiên thấy bộ dáng tiểu yêu tinh ngủ trên giường cực kì đáng thương, đại lão vẫn mỹ mãn cởi sạch quần áo cậu, ôm cậu vợ trơn bóng chui vào chăn ấm ngủ say.
Đại lão thuận lý thành chương đem tiểu yêu tinh về nhà bắt đầu cuộc sống hai người.
Hai người cùng nhau đánh răng rửa mặt, cùng ăn cơm, cùng ngủ, cùng làm tổ trên sô pha ăn đồ ăn vặt xem phim truyền hình não tàn, phim còn đang chiếu cảnh bá tổng truy thê đang cười ngây ngô ngồi xổm trước cửa nhà trẻ mưu đồ dụ dỗ con của vợ trước, bị giáo viên mầm non cảnh giác chặn ngoài cửa.
Tiểu yêu tinh cười nghiêng ngả, đôi chân dài đặt trên đùi đại lão ngọ nguậy lung tung.
Đại lão nhéo nhéo cặp chân dài của cậu, lòng âm thầm lo lắng.
Vợ hắn rốt cuộc không nhắc đến mông hắn nữa, nhưng bình dầu cọ kia vẫn đặt trong phòng ngủ.
Vợ hắn rốt cuộc có còn muốn đ* hắn không?
Một thời gian sau, tiểu yêu tinh rốt cuộc cũng hoàn thành dự án, rốt cuộc cũng dư dả chút thời gian, có thể sáng đi chiều về, sau khi tan tầm còn có thể được đại lão kéo đi ăn tối dưới ánh nến.
Nhưng tiểu yêu tinh lại hẹn tiểu ngốc nghếch trước.
Cậu và tiểu ngốc nghếch có tình bạn rất nhiều năm.
Năm đó tiểu ngốc nghếch còn đang đi học, bị người ta lừa đến khu đèn đỏ suýt chút nữa bị đ*, là tiểu yêu tinh ra mặt đuổi đám côn đồ vị thành niên kia đi, đưa tiểu ngốc nghếch uống đến mơ màng về trường học.
Từ đó vật nhỏ ngốc nghếch ấy bám riết lấy cậu, sau khi tốt nghiệp nhất định đòi thuê chung nhà, còn mỗi ngày bám lấy mông cậu bảo cậu tiếp tục đi học.
Tiểu yêu tinh có một thời gian không gặp tiểu ngốc nghếch.
Phần vì cậu bận, phần vì tiểu ngốc nghếch bây giờ cũng bận.
Tiểu ngốc nghếch bận yêu đương, cả ngày chìm trong mật ngọt ngâm đến hồng hào.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, nói chuyện quá khứ, nói chuyện mấy năm rồi không gặp.
Nói đến tình cảm, tiểu yêu tinh bỗng nhiên nhớ tới một việc.
Cậu nhìn hai má phúng phính và thân thể nhỏ bé của tiểu ngốc nghếch, hạ giọng hỏi: "Tiểu Đan, cậu từng đè họ La chưa?"
Sợ tiểu ngốc nghếch nghe không rõ, tiểu yêu tinh định giải thích kỹ càng tỉ mỉ hơn một chút: "Chính là......"
Tiểu ngốc nghếch lại nghiêm túc trả lời: "Từng đè rồi."
Tiểu yêu tinh: "............ Thật...... Thật sự từng đè rồi?"
Tiểu ngốc nghếch gật gật đầu.
Tiểu yêu tinh cẩn thận hỏi: "Cảm..... Cảm giác thế nào?"
Tiểu ngốc nghếch nhíu mày, nghiêm túc nhớ lại một chút, nói: "Không thoải mái, mệt, kẹp jj đau."
Tiểu yêu tinh chậm rãi ngồi xuống, nghĩ thầm, hóa ra là như thế này.
Trên đường về nhà, đại lão vừa lái xe vừa thấp giọng hỏi: "Em và Nhạc Tiểu Đan hàn huyên cái gì mà lâu như vậy?"
Tiểu yêu tinh cau mày suy nghĩ, hỏi: "Bình thường em kẹp JJ anh đau không?"
Đại lão đột nhiên phanh lại: "!!!"
Tiểu yêu tinh: "Sao vậy?"
Đại lão lắc đầu, vô số hình ảnh không đau chút nào lại còn rất thoải mái đột nhiên tràn ra, máu mũi hắn chậm rãi nhỏ xuống Âu phục.
Tiểu yêu tinh yên lặng đưa cho hắn một miếng giấy vệ sinh: "Lau...... Lau đi?"
Đại lão yên lặng lau khô máu mũi.
Tiểu yêu tinh hỏi: "Anh lại làm sao vậy?"
"Không có gì," đại lão sờ sờ mũi, "Không đau, em mềm lắm."
Lúc này, đến lượt tiểu yêu tinh đỏ mặt.
Đại lão mất tự nhiên nói: "Vậy... Vậy chúng ta về nhà đi..."
Tiểu yêu tinh đỏ mặt nói: "Ừ."
Bọn họ dường như lại biến trở về hai thiếu niên vụng về mười mấy năm trước, giấu diếm người nhà và giáo viên trốn trong chăn nghiên cứu bí mật thân thể con người, đỏ mặt thầm thì chia sẻ cho nhau những tri thức ít ỏi. Ngượng nghịu, hưng phấn mà thân mật.
Đại lão hỏi: "Tối nay em ăn gì?"
Tiểu yêu tinh nói: "Ăn lẩu."
Đại lão hỏi: "Thế nào?"
Tiểu yêu tinh nói: "Quá cay."
Đại lão nói: "Anh đi mua tuyết lê về nấu đường cho em, hạ nhiệt."
Tiểu yêu tinh nói: "Quá muộn, không muốn ăn ngọt."
Đại lão nói: "Tối nay anh nấu, mai em dậy rồi ăn."
Bọn họ vừa lái xe về nhà, vừa giống những cặp vợ chồng bình thường khác nói bâng quơ những chuyện nhỏ nhặt lông gà vỏ tỏi.
- -----
Aw đôi chim câu ngok nghek