Nhìn hai cửa sổ chat chềnh ềnh trên màn hình, trong lòng Tô Ngữ Bạch lúc này chỉ có thể dùng từ “vô cùng rối rắm” để miêu tả.
Muốn hỏi anh vì sao lại rối rắm, vậy phải đem dòng thời gian lùi lại trước đây một năm.
Một năm trước, Gà Con Tập Bay đã là một tác giả có chút tiếng tăm, cái gọi là có chút chỉ chính là có một bộ hãm hại mới được rất nhiều người bình luận, mà cũng không phải không có người hỏi thăm, văn chương cũng không đến nỗi thê lương.
Trong một lần buồn chán, Tô Ngữ Bạch chợt nghĩ về tác phẩm đầu tiên của Gà Con Tập Bay, cũng chính là “Thu Lạnh” một chiêu đã bắt chặt trái tim anh.
Tính cách anh vốn nói là làm, ngay lập tức liền lên Baidu search như điên, trong đống kết quả tìm được, Tô Ngữ Bạch khinh thường phát hiện ra một bài post khác với văn chương nội dung bất đồng ——- “Thu Lạnh” Tải xuống kịch truyền thanh kỳ một, phía sau còn đi kèm thêm một cái emo →o(*≧▽≦)ツ
Khi đó Tô Ngữ Bạch hoàn toàn không biết gì về kịch truyền thanh, tức là chưa từng nghe đến.
Mỗi người đều có lòng hiếu kỳ, huống chi lòng hiếu kỳ của Tô Ngữ Bạch nhiều hơn so với bất kỳ ai, cho nên bé Tô Ngữ Bạch ham thích điều mới lạ không chút do dự click vào bài post đấy, không chút do dự tải xuống, không chút do dự lắng nghe.
Không nghe còn tốt, mà nghe rồi liền bị đầu hàng.
Trong bộ kịch truyền thanh “Thu Lạnh” này, thanh âm vị công âm chủ dịch kia, Lương Phong, đặc biệt trầm thấp mà giàu từ tính, xinh đẹp lại mang theo bao nét tà mị, ngữ điệu thong thả còn điểm chút hương vị biếng nhác, càng nghe càng cảm thấy ôn nhu khiến người ta như đắm chìm, như tan chảy, quả thật diễn nhân vật Lương Phong này tinh tế đến từng nét!
Nghe xong kỳ một, cả người Tô Ngữ Bạch đều tâm xuân nhộn nhạo. Ngay sau đó anh liền như phát điên truy tìm kỳ hai, đáng tiếc người ta chỉ phát kỳ một ╭(╯^╰)╮.
Anh không chết tâm lại chạy đi lục tìm chủ dịch Lương Phong kia, ID là Thâm Uyên Đích Nhân, kiếm một hồi lại tìm ra được thật nhiều kịch truyền thanh, nhưng đều chỉ là một ít kịch ngắn. Thâm Uyên thuộc kiểu người chuyên đóng vai phụ, vai Lương Phong này có vẻ như là vai chủ dịch đầu tiên của anh ta.
Tô Ngữ Bạch bị thanh âm của Thâm Uyên mê hoặc, ai thèm quản nhiều như vậy, chỉ cần miễn là kịch có giọng của Thâm Uyên, anh đều tải tất cả về nghe. Từ đó về sau Tô Ngữ Bạch triệt để trở thành hiện thân fan não tàn của Thâm Uyên, nơi nào có Thâm Uyên, nơi đó có anh, không buông tha bất cứ ngõ ngách nào o(*≧▽≦)ツ~
Cũng chính từ lúc đó, anh bắt đầu có những bước tiếp xúc đầu tiên với võng phối.
Kỳ thực khi vừa mới nghe kịch truyền thanh, Tô Ngữ Bạch cũng không nghĩ đến chuyện sẽ gia nhập võng phối đi làm CV, chỉ có điều về sau bạn bè giựt dây anh, nói với chất giọng của Tô Ngữ Bạch mà gia nhập võng phối nhất định sẽ nổi tiếng, mà nổi tiếng thì sẽ có khả năng phối kịch cùng Thâm Uyên, may mắn còn có thể phối tác phẩm của Gà Con…… Vì thế Tô Ngữ Bạch không chịu được cám dỗ, đăng ký một cái ID là Đề Lạp Mễ Tô, ma xui quỷ khiến gia nhập võng phối.
Thanh âm Tô Ngữ Bạch thuộc loại trong sạch, thanh thúy, sáng sủa, hơn nữa thời sơ trung và cao trung, bởi vì giọng nói dễ nghe nên Tô Ngữ Bạch đều bị kéo đi học phát thanh rồi trở thành nô lệ cho tổ phát thanh trường (………), nền tảng phối âm căn bản đã có sẵn, nên anh vừa mới tiến vào giới võng phối liền có kịch mời phối. Anh vừa phối đã có ngay một đám fan quỳ gối hâm mộ. Tô Ngữ Bạch đã từng khoe với đám bạn: “Xem, đây là nhân phẩm hấp dẫn đầy mị lực ╭(╯_╰)╮~~~”
Tên bạn A đã trà trộn trong giới võng phối thật lâu nhưng vẫn là một tiểu trong suốt vừa ân hận mà rơi lệ, vừa ở trong lòng tự mắng chửi bản thân ngàn vạn lần, ngày trước hắn phởn thế nào mà lại rảnh rỗi kéo tên yêu nghiệt Tô Ngữ Bạch này vào giới a a a a a a!!!
Tuy rằng mục đích vào giới của Tô Ngữ Bạch là vì đại thần trong lòng, nhưng phối phối liền tạo cho anh tình cảm yêu thích với võng phối, anh thích ở trên weibo cùng trò chuyện với fan, thích người khác gọi anh là sama, thích nhìn tác phẩm mình phối được người ta tán dương, thích cảm giác khi làm CV ……
Bất tri bất giác, Tô Ngữ Bạch phối âm đã được một năm, ở trong giới võng phối anh cũng đã có địa vị không tồi, trước mắt cũng tính là một đại thần, nhưng không biết là vì vận khí hay nhân phẩm mà anh gia nhập đã lâu như vậy, vẫn không có cơ hội được tiếp xúc cùng Thâm Uyên sama, mỗi lần biết được Thâm Uyên sama sắp phối kịch của ai, anh đều chân chó đi theo thử vai, chính là trùng hợp sẽ có người đoạt mất vai diễn của anh, hơn nữa còn thường là vì lí do thanh âm anh không thích hợp với bi thương mà bị từ chối TUT.
Thật vất vả mà. Tô Ngữ Bạch tủi thân đồng ý hạ thấp chính mình sẵn sàng uyển chuyển làm một diễn viên đào kép cảnh ngộ bất hạnh trong kịch của Thâm Uyên nhưng khi kịch ấy ghi âm được một nửa thì bị mất vai! Vì thế Tô Ngữ Bạch oán niệm suốt một tháng trời ròng rã, còn đem chữ ký QQ sửa thành: Quá mệt mỏi, không muốn yêu nữa _(:3″ ∠)_.
Còn có các tác phẩm của Gà Con Tập Bay nữa, tình huống gần như y hệt Thâm Uyên.
Việc này nói cho chúng ta biết, Thượng Đế mở cho bạn một cánh cửa nhưng lại đóng một cánh cửa khác của bạn. Những lời này vẫn rất có đạo lí.
Khụ khụ, trở về với đề tài chính. Tô Ngữ Bạch đăm chiêu nhìn chăm chú khung chat với hai vị chuẩn bị, lại thở dài thật sâu. Nội tâm Tô Ngữ Bạch đương nhiên muốn phối tác phẩm của Gà Con rồi, dù sao đây cũng là một trong những ước nguyện ban đầu của anh khi nhập giới. Anh thật vất vả mới đợi được cơ hội ngàn năm có một này, chính là …… Tô Ngữ Bạch đem tầm mắt chuyển đến hình ava bát cháo Bát Bảo tinh khiết của Cháo Bát Bảo Vị Bạc Hà, cảm giác như có thể nhìn xuyên qua ava, bắt gặp một ánh mắt kỳ vọng long lanh của một em gái.
Hai cái kịch đều là chủ dịch lại không thể cùng lúc tiếp cả hai cái, tạm thời không nói tới chuyện anh có thời gian hay không, nếu như đồng thời tiếp hai bộ kịch, anh khẳng định là không thể tập trung tinh thần, âm sắc thu được không thể hay, mặc dù còn có hậu kỳ hỗ trợ, nhưng Tô Ngữ Bạch cũng không muốn tạo thêm phiền hà có người ta rồi lại kéo chân cả tổ kịch.
Nếu nói: “Lần trước, tôi lựa chọn vì cảm thấy tò mò, thấy hay hay mà đáp ứng, hiện tại lại có Chuẩn bị khác tìm tôi, tôi hối hận muốn tiếp cái vớ kịch kia nên sẽ không làm vở kịch của cô” với Cháo Bát Bảo Vị Bạc Hà, thì sẽ có hậu quả gì đây? Anh sẽ bị nghĩ thành dạng người gì?
Không có trách nhiệm, ích kỷ, nói chuyện không biết tính toán, không giữ chữ tín ….. Tô Ngữ Bạch nuốt một miếng nước bọt, không có can đảm nghĩ tiếp.
Ở trong lòng cân nhắc thêm một chút, Tô Ngữ Bạch vẫn không chịu đựng được mà xóa đi hai chữ “Được rồi”, một lần nữa đánh lại “Thật xin lỗi, gần đây mới tiếp một vở kịch mới, không có thời gian” rồi gửi đi. Sau đó anh lại mở khung chat với Cháo Bát Bảo Vị Bạc Hà, đánh “Tôi sẽ rút thời gian nhanh chóng thu âm thô.” Rồi lại cắn răng gửi đi.
Gửi xong hai cái tin, chưa đến hai giây, Cháo Bát Bảo Vị Bạc Hà đã trả lời, tốc độ nhanh đến nỗi Tô Ngữ Bạch không kiềm nổi suy nghĩ, chẳng lẽ đã sớm đem lời đáp đánh sẵn chỉ chờ mình trả lời?
Nhưng mà Tô Ngữ Bạch vừa đọc đến dòng chữ Cháo Bát Bảo Vị Bạc Hà gửi tới đã kinh hãi không nói lên lời, kiểu chữ cỡ nhỏ màu xanh hiện lên trên màn hình đầy vẻ mỏng manh của em gái Bạc Hà thình lình thông báo ————–
Tốt, hơn nữa lần này chúng tôi còn mời được Thâm Uyên sama nha ヾ(≧▽≦*)o~~~
Hoàn chương 2.