Quy Tắc Loại Chuyện Lạ 4016


【Câu chuyện này hoàn toàn là hư cấu và diễn ra trong một thế giới tưởng tượng.

Nó không liên quan đến bất kỳ người, sự việc, hay sự vật nào.

Nếu bạn cảm thấy nó phù hợp và từng xuất hiện, thì bạn hãy nên quên nó đi.】

【Trẻ vị thành niên dưới 18 tuổi (đặc biệt là học sinh nội trú) Hãy cẩn! Thận! Khi! Đọc!】

【"I AvgruNnen av tåKe og mørke jaGer forTapte Sjeler fanTome" 】 - Trong vực thẳm của sương mù bóng tối, tôi săn lùng những linh hồn lạc lối, và bóng ma

【Quyển 1 "Bạn cùng lớp"]

"Vào giữa tháng 5 năm X999, một nhóm phượt thủ vô tình xâm nhập vào một ngôi làng khi đang đi bộ xuyên núi, ở vùng ngoại ô thành phố S.

Theo mô tả của những người trong cuộc, đồ dùng trong làng rất gọn gàng, nguyên vẹn, chăn mền, quần áo được phơi bên ngoài, đậu nành và các loại cây trồng khác được trải trên mặt đất chờ thu dọn, nhưng điều kỳ lạ là, lại không có ai ở đây.

Mọi người trong nhóm đều cảm thấy có gì đó không ổn, họ chuẩn bị rời đi, nhưng có điều mặt trời đã lặn và màn đêm đang buông xuống, sau khi thảo luận, họ quyết định dựng lều bên ngoài ngôi làng và nghỉ qua đêm dưới ánh trăng.

Trời đã về đêm, đột nhiên có lại những bóng người di chuyển trong ngôi làng vốn hoang vắng, xuyên qua những khe hở trong lều, dưới sự trợ giúp của ánh trăng mờ ảo, những người trong cuộc đã nhìn thấy nhiều bóng người cứng đờ đang di chuyển trong ngôi làng, tất cả mọi người đều bị dọa đến hồn phi phách tán.

Nhưng những người dân làng đó không đi xa ra khỏi ngôi làng, cho nên những phượt thủ này đã trốn qua một kiếp.

Sau khi bình minh lên, những người trong cuộc vội vàng thu dọn đồ đạc và chạy ra khỏi khu vực miền núi này, nhưng có điều họ lại phát hiện ra một số bức tượng hình người giống như thật đã xuất hiện trên con đường núi mà họ vốn đi tới.

Khi nhóm người trở về, họ đã báo cáo sự việc này với cảnh sát, với sự can thiệp và điều tra của lực lượng chức năng, nhưng vẫn không có kết quả gì.

Đầu tháng 6 năm X999, vùng ngoại ô thành phố S bị phong bế hoàn toàn, do chính thức bước vào gia đoạn quy hoạch sử dụng đất...

---"Hồ sơ bí mật HX-S1"

Ngày 6 tháng 5 năm X023.

Trên con đường núi số 103, một chiếc xe buýt màu xanh đang chạy chầm chậm trong cơn mưa phùn.

Sau khi đi vào vùng núi sâu, sương mù dần dần tràn ngập.

Chiếc xe buýt màu xanh bật lên đèn pha, hai chùm ánh sáng vàng chiếu ra, chật vật giúp xe buýt xuyên qua sương mù.

"Lộp bộp......!Lộp bộp......"

Chiếc xe buýt màu xanh lao qua ổ gà trên đường núi, Lâm Dị đang ngủ gật ở ghế sau xe buýt bị giật mình tỉnh giấc.

Hắn gãi mái tóc có phần bồng bềnh của mình, dụi mắt và cúi đầu nhìn xuống đồng hồ.

17:13.

Lâm Dị nhìn lên kính cửa sổ xe buýt, mà hà ra một hơi, sau đó hắn dùng tay lau đi, rồi úp mặt vào cửa kính mà nhìn ra ngoài xe.

Cơn mưa nhẹ kèm theo sương mù xám xịt bao trùm núi non đồng ruộng, bóng cây bên ngoài con đường núi hiểm trở vặn vẹo như những bóng người dữ tợn trong sương mù.

Tiếng đao quang kiếm ảnh bỗng vang lên bên tai hắn, khi quay người lại, hắn nhận ra trên chiếc TV tích hợp trên xe buýt đang chiếu một bộ phim võ thuật.

Đột nhiên, bộ phim võ thuật lại biến thành một màn những bông tuyết, một thông báo lặp lại vang lên trong âm thanh xì xì của dòng điện.

"Nửa giờ nữa xe sẽ đến Đại học Thành phố S.

Những hành khách chưa ghi nhớ "Nội quy sinh viên Thành phố S" xin hãy nắm chặt thời gian, nếu như không thể học thuộc lòng, yêu cầu cam đoan mang theo một sinh viên đã nắm được rõ nội quy......"

Hành khách trên xe lần lượt bị đánh thức bởi những tiếng thông báo.

"Cuối cùng cũng đến rồi." Bên cạnh Lâm Dị, người bạn học đại học Ngụy Lượng ngáp dài, hắn liếc nhìn sương mù ngoài cửa sổ nói, "Khí hậu trên núi như thế này, mưa và sương mù là chuyện bình thường.

Nếu có thời tiết bất thường thì đừng ra ngoài, như vậy sẽ không gặp nguy hiểm."


"Đúng vậy." Lâm Dị gật đầu.

Trên mạng có rất nhiều lời đồn đại về trường đại học này ở thành phố S, nó tràn đầy kỳ quái.

Một số tin đồn thậm chí còn có chút siêu huyền học, nhưng như thế vẫn không thể ngăn cản được số lượng lớn người muốn trải nghiệm cuộc sống đại học ở đây phải lùi bước.

Lý do rất đơn giản.

Chỉ cần có người hoàn thành trải nghiệm sinh hoạt bảy ngày ở đây, người đó sẽ nhận được phần thưởng bằng tiền hậu hĩnh.

Không giống như những trải nghiệm sống khác, nơi bạn phải tự chi trả và bị nhiều tổ chức lừa đảo, trải nghiệm cuộc sống đại học tại Đại học thành phố S là miễn phí, miễn là bạn tuân thủ các nội của sinh viên và sống trong khuôn viên trường một tuần, bạn có thể nhận được giải thưởng tiền mặt là 30.000 nhân dân tệ.

Khi thông báo trải nghiệm này lần đầu tiên được lan truyền trên Internet, tất cả mọi người đều nghĩ chuyện này chỉ là một trò chơi giải trí.

Mãi cho đến khi có một số upper thâm niên tự mình trải nghiệm và thực sự nhận được phần thưởng bằng tiền thật, thì một số lượng lớn người trải nghiệm mới bắt đầu xuất hiện.

upper: người úp video lên mạng internet.

Lâm Dị không tin loại chuyện này, nhưng Ngụy Lượng đã thật sự lấy phần thưởng.

Cho nên Lâm Dị cũng đành phải tin tưởng.

Hôm nay Ngụy Lượng mặc một chiếc áo hoodie màu xám giản dị và đội một chiếc mũ lưỡi trai.

Vành mũ đổ bóng đen, nó khiến Ngụy Lượng vốn đã gầy càng trông lười biếng hơn.

Ngụy Lượng là một khách hàng quen của nơi này, Đại học thành phố S không những không cấm người khác lặp lại trải nghiệm, mà trái lại còn khuyến khích mạnh mẽ kiểu hành vi "khách hàng quen" này.

Ngụy Lượng đã hoàn thành trải nghiệm cuộc sống tại Đại học thành phố S cách đây một tuần, nên khi Ngụy Lượng quay lại lần này, Lâm Dị vốn có phần thiếu tiền nên đã đi theo Ngụy Lượng, hắn cũng có ý tưởng muốn làm thêm những công việc lặt vặt gì đó trong thời gian nghỉ hè.

Đi cùng với Lâm Dị là bốn người bạn cùng phòng của hắn: Mao Phi Dương, dáng người thon gầy như khỉ, Vi Sơn, người có thân hình mập mạp tiêu chuẩn, Điền Bất Phàm, người khỏe như một con gấu, và Khoái Hồng Cơ, người trông cao gầy như một cây gậy trúc nhưng lại có chút thận hư.

Lâm Dị liếc nhìn hàng ghế cuối cùng của xe buýt, bốn người bạn cùng phòng đều đang ngủ say như lợn chết ở đó.

"Cậu đã học thuộc lòng nội quy sinh viên chưa?" Ngụy Lượng giơ cuốn sách nhỏ trong tay lên, dùng cùi chỏ chọc vào Lâm Dị.

Lâm Dị gật đầu: "Tôi đã thuộc lòng...!Nhưng có một điều, nội quy sinh viên này kỳ thật cũng giống như những nội quy sinh viên được lan truyền trên mạng."

Ngụy Lượng cực kỳ nghiêm túc nói: "Hoàn toàn chính xác, nó rất mơ hồ, nhưng tôi phải nói cho cậu biết, bất luận là lúc nào, cậu cũng phải nhớ tuân theo nội quy sinh viên."

"Mà lại, chờ đến khi cậu nhận được thẻ sinh viên, tốt nhất cậu nên đặt nó ở một nơi dễ thấy, dễ lấy."

"Khi cậu cảm thấy mơ hồ hoang mang, thì hãy cậu phải chắc chắn cầm nó trong tay càng sớm càng tốt."

"A?" Lâm Dị sửng sốt.

Sau khi đi vào con đường núi, Ngụy Lượng tựa hồ nói chuyện có chút huyên thuyên lên rất nhiều.

Ngụy Lượng cũng không để ý tới Lâm Dị, hắn xoa xoa cổ cho đỡ đau cơ, sau đó tiếp tục học thuộc nội quy sinh viên.

Nội quy sinh viên chỉ có mấy trang giấy, nhưng Ngụy Lượng lại lật đi lật lại nhiều lần không ngừng, hắn như thể sắp bước vào phòng thi vậy.

Lâm Dị cũng lấy cuốn nội quy sinh viên từ trong túi ra, hắn bắt đầu đọc từng trang một.

Mưa trên núi dần trở nên nặng hạt hơn, sương mù dần dày đặc, trên đầu là sấm sét rền vang xé toạc bầu trời, nó thắp sáng lên ngôi trường đại học trên núi thần bí này.

Lâm Dị bị sấm sét làm phiền, qua cửa kính đầy hạt mưa, hắn đã lờ mờ nhìn thấy khu giảng dạy, cái bóng của tòa nhà chính sừng sững trong đêm tối, nó giống như một tháp chuông bị sương mù bao phủ vào thời Trung cổ vậy.

Bầu không khí buồn tẻ và ngột ngạt trên xe buýt đã ảnh hưởng đến các hành khách.

Chẳng mấy chốc sau, âm thanh duy nhất còn lại trong chiếc xe buýt chỉ là tiếng thông báo lặp đi lặp lại xen lẫn với tiếng tia điện xì xì và tiếng gấp sách xột xoạt.

Lâm Dị thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về cuốn nội quy sinh viên trong tay.


Những quy tắc trong cuốn sách nội quy sinh viên này đã khiến người ta cảm thấy thật quái dị, mà khi đọc chúng trong bầu không khí này, lại càng khiến chúng có vẻ thêm quái dị hơn.

"【Nội quy sinh viên đại học thành phố S]"

"Kính gửi người trải nghiệm, chào mừng đến với đại học thành phố S."

"Vì trường chúng tôi nằm ở ngoại ô, địa hình phức tạp và sóng điện thoại di động rất kém.

Cho nên các em hãy luôn mang theo bản đồ để có thể có thông tin vị trí chính xác, cũng như đảm bảo an toàn cho các em khi trải nghiệm cuộc sống ở ngôi trường này, đồng thời xin hãy vui lòng tuân thủ các quy tắc sau:

"1.

Để nâng cao trải nghiệm một cách trọn vẹn, thẻ sinh viên sẽ được cấp khi bạn đăng ký nhập học.

Vui lòng giữ gìn kỹ thẻ sinh viên và ghi nhớ mã số sinh viên của bạn (bạn có thể ghi vào giấy để tránh quên)."

"Các giao dịch trong khuân viên trường bạn đều phải quẹt thẻ sinh viên của mình.

Vui lòng xác nhận thẻ sinh viên của bạn trước khi quẹt thẻ để đảm bảo rằng bạn đang sử dụng thẻ sinh viên của chính mình.

Nếu bạn quẹt nhầm thẻ sinh viên của người khác, vui lòng tìm chủ nhiệm lớp của bạn để khai báo, trước khi qua đêm vào ngày hôm đó (hãy chắc chắn rằng đó là giáo viên chủ nhiệm của bạn, chứ không phải là một giáo viên khác, càng không phải là những người tự xưng là giáo viên chủ nhiệm)."

"Nếu quên khai báo mà lại qua đêm, thì sẽ là một điều rất rắc rối.

Trường chúng tôi sẽ tiếp tục cung cấp cho bạn sự trợ giúp tương ứng để giải quyết vấn đề này cho đến khi bạn lấy lại được hoặc xác nhận rằng bạn không thể nào lấy lại được thẻ sinh viên."

"2.

Ngoại trừ sinh viên, tất cả nhân viên trong trường đều mặc đồng phục cụ thể và có bảng tên riêng.

Hãy cảnh giác với những người không có bảng tên và đừng tin bất cứ điều gì họ nói."

"3.

Tất cả các bức tượng điêu khắc trong khuôn viên trường đều là tượng bán thân và chúng đều được lưu giữ trong tòa nhà nghệ thuật.

Nếu bạn thấy các bức tượng điêu khắc hoàn chỉnh người ở các khu vực khác trong khuôn viên trường, thì vui lòng tìm đến các đèn đường được đánh số và theo các ngọn đèn đường quay trở về phía tòa nhà gần bạn nhất.(các ngọn đèn đường được đánh số sơn màu trắng bắt mắt ngay trên đó ví dụ như là 'Tòa nhà giảng dạy - 001', 'Thư viện - 098' và các số hiệu khác, nếu ngọn đèn đường không có số hoặc có số sơn màu đỏ thì bạn phải ngay lập tức tránh xa nó càng sớm càng tốt).

"Bất cứ lúc nào, nếu bạn nghe thấy tiếng bước chân hoặc tiếng gọi bất ngờ từ phía sau, dù tiếng bước chân đó có gần đến đâu hay cuộc gọi đó khẩn cấp như thế nào, thì cũng xin đừng quay đầu lại nhìn, khi bạn trở lại dưới các ngọn đèn đường hoặc các tòa nhà gần nhất, tiếng bước chân đó sẽ tự động biến mất."

"4.

Tọa độ vị trí của từng tòa nhà trên bản đồ là hoàn toàn chính xác và tất cả các tòa nhà trong khuôn viên trường đều đã được đánh dấu trên bản đồ.

Nếu bạn thấy một tòa nhà không có trên bản đồ, đặc biệt là Tòa nhà Nghệ thuật, thì cũng đừng hoảng sợ, hãy đánh dấu vị trí đó trên bản đồ và báo cáo nhanh cho chủ nhiệm lớp, tuyệt đối không được tiến về phía đó."

"5.

Bất cứ lúc nào, cầu thang của tất cả các tòa nhà trong khuôn viên trường đều phải đi từ phía bên phải."

"Bạn chỉ có thể đi cầu thang bộ để lên xuống tòa nhà giảng dạy và chỉ có thể đi thang máy trong thư viện.

Nếu bạn nhìn thấy thang máy trong tòa nhà giảng dạy hoặc cầu thang trong thư viện, hãy giả vờ như bạn không nhìn thấy , ngay cả khi bạn thấy một số sinh viên sử dụng chúng."

"Khi một người bạn cùng lớp mời bạn đi thang máy trong tòa nhà giảng dạy hoặc khuyên bạn đi cầu thang bộ vào thư viện, hãy phớt lờ họ và tránh xa họ ngay lập tức.

Họ chắc chắn không phải là bạn cùng lớp của bạn."

"6.

Vui lòng rời khỏi ký túc xá trong khoảng thời gian từ 6:00 ~ 7:40 và trở về ký túc xá trong khoảng thời gian từ 21:00 ~ 22:00.


Sau khi trở về ký túc xá, đừng rời khỏi ký túc xá ngoài khoảng thời gian này."

"Nếu không rời ký túc xá trước 7h40, vui lòng tìm mọi cách đến văn phòng ký túc xá và ở lại văn phòng ký túc xá đến 12h trước khi rời đi; nếu không về ký túc xá trước 22h, xin hãy làm bất cứ điều gì để trở lại lớp học, và đảm bảo đèn trong lớp học sẽ không tắt, xin hãy ở lại lớp học qua đêm."

"Trong thời gian này, nếu bạn nhận thấy bất cứ điều gì bất thường bên ngoài khu nội trú hoặc lớp học, vui lòng bỏ qua, đặc biệt nếu bạn nghe thấy một giọng nói gọi tên mình."

"Hãy cảnh giác với những người bạn cùng phòng không ở lại qua đêm trong ký túc xá, đặc biệt nếu họ hỏi bất cứ điều gì liên quan đến thẻ sinh viên của bạn."

"7.

Trường chúng tôi nằm ở ngoại ô.

Nếu trong khuôn viên trường gặp thời tiết bất thường như mưa, sương mù, v.v., vui lòng bỏ qua quy tắc 4, và tìm tòa nhà gần nhất càng nhanh càng tốt để tránh thời tiết, đồng thời đợi đến khi thời tiết trở lại bình thường trước khi rời đi."

"Nếu bạn vô tình bị lạc trong thời tiết bất thường, vui lòng tìm ngọn đèn đường được đánh số gần nhất."

"Nếu bạn không thể tìm thấy ngọn đèn đường được đánh số ngay lập tức, hãy cúi đầu và nhìn xuống đất để tìm bất kỳ vật tham chiếu nào để giúp bạn chắc chắn rằng mình vẫn đang đi trên đường.

Nếu bạn nhận thấy mặt đất đang ngoằn ngoèo, giãn ra, hoặc có dấu hiệu của sự thay đổi bất hợp lý, hãy cầm chặt thẻ sinh viên và bản đồ trên tay, đồng thời nhắc đi nhắc lại tên, mã số sinh viên của mình trong đầu.

"Nhớ kỹ bạn là sinh viên" - Câu này được in đậm và gạch chân.

"Đèn đường trong khuôn viên trường sau 18 giờ sẽ bật sáng, lúc này các bạn có thể tìm thấy ngọn đèn đường gần mình nhất, đi theo các ngọn đèn đường có đánh số giảm dần, bạn sẽ gặp nhân viên bảo vệ."

"Hãy đi theo nhân viên bảo vệ cho đến khi bạn đến được tòa nhà có trên bản đồ, đồng thời rời khỏi nhân viên bảo vệ trước khi các học sinh khác tìm thấy bạn."

"8.

Sau 18h, đèn đường trong khuôn viên luôn sáng.

Nếu thấy ngọn đèn đường nào không sáng, vui lòng bỏ qua và đi vòng lại.

Nếu bạn không tìm thấy đường vì trời quá tối, lại cũng không thể xác định các tòa nhà trên bản đồ từ bóng tối bên ngoài đèn đường, xin hãy làm theo cách đã nói ở mục trước: ở lại tại chỗ cho đến khi bảo vệ tuần tra phát hiện ra bạn.”

"9.

Ký túc xá được trang bị phòng tắm.

Nếu bạn muốn gội đầu, đừng nhắm mắt trong khi gội đầu.

Hãy chắc chắn rằng bạn có thể nhìn thấy gạch lát trong phòng tắm, hoa văn và các đồ vật tham chiếu khác có thể xác nhận rằng bạn đang vẫn còn trong phòng tắm."

"10.

Căng tin hiện chỉ mở 9 cửa mua đồ ăn, nhân viên tại mỗi cửa đều mặc tạp dề xanh.

Nếu nhân viên tạp dề xanh gợi ý cho bạn bữa ăn mới nhất (đặc biệt là mì thịt tương cà chua), thì vui lòng bỏ qua hắn.

Hãy nhớ rằng, không có sốt cà chua trong căng tin và hãy cảnh giác với bất kỳ món ăn nào sử dụng sốt cà chua làm gia vị."

"Không có cửa mua đồ ăn số 10" - Câu này được in đậm và gạch chân.

"11.

Căng tin ở tầng 1 của nhà ăn, đồng thời không có ông chủ, bạn chỉ cần đến quầy tự phục vụ để quẹt thẻ sinh viên khi mua đồ.

Căng tin chỉ có đồ ăn và nhu yếu phẩm hàng ngày, không có quà lưu niệm, đặc biệt là những thứ được dán nhãn 'đồng xu kỷ niệm sinh viên'.

Nếu thấy có ai đó tự xưng là chủ căng tin thì hãy rời khỏi căng tin ngay lập tức."

"12.

Trường chúng tôi có phòng học độc lập dành cho các lớp nghệ thuật, nhưng không có lớp điêu khắc.

Nếu ai đó tự nhận là sinh viên nghệ thuật mời bạn trải nghiệm lớp điêu khắc, vui lòng bỏ qua anh ta.

Nếu không thể bỏ qua, hãy từ chối anh ta một cách nghiêm túc.

Nếu không thể từ chối, vui lòng bằng mọi giá thông báo cho chủ nhiệm lớp, sinh viên thể thao hoặc giáo viên thể dục."

"Trường có giáo viên nghệ thuật, nhưng họ chỉ là giáo viên nghệ thuật khi họ dạy các lớp nghệ thuật.

Trong lớp, lời nói của giáo viên mỹ thuật là tuyệt đối đáng tin cậy."


"Hãy chú ý đến bất kỳ bức tranh và tác phẩm điêu khắc nào liên quan đến con người trong lớp nghệ thuật, hãy đảm bảo chúng phải đứng yên.

Nếu thấy chúng di chuyển, hãy giữ chặt thẻ sinh viên, sau đó rời khỏi lớp học ngay và đến nhà thi đấu, đồng thời đem việc này thông báo cho các giáo viên thể dục."

"13.

Bạn phải tham gia các lớp học thể dục theo chương trình.

Bạn phải luôn tuân theo sự sắp xếp của giáo viên thể dục, ngay cả khi chúng mâu thuẫn với các quy tắc khác."

"14.

Xin hãy chú ý đến sức khỏe của bạn.

Trong thời gian học ở trường, nếu bạn cảm thấy chóng mặt, hoa mắt, buồn nôn hoặc có triệu chứng không thoải mái khác, hãy tìm quản lý ký túc xá hoặc giáo viên chủ nhiệm trước khi qua đêm.

Họ sẽ đưa bạn đến phòng y tế, và bác sĩ trường sẽ đưa bạn đến cổng trường.

Khi thấy xe buýt màu xanh của trường (lưu ý là xe buýt màu xanh, bỏ qua các màu khác), hãy lập tức lên xe buýt, tài xế sẽ đưa bạn rời khỏi khuôn viên trường, và kết thúc trải nghiệm."

"Chỉ cần tuân thủ các quy định trên, bạn sẽ có được trải nghiệm đại học thoải mái và dễ chịu.

Hãy tuân thủ các quy tắc, chú ý đến an toàn và chúng tôi chúc các bạn có một chuyến đi hoàn hảo!"

Lâm Dị đọc nội quy sinh viên từ đầu đến cuối, hắn đã thuộc lòng tất cả các nội quy, nhưng hắn vẫn cảm thấy có gì đó có chút khó chịu.

Đặc biệt khi hắn đọc cuốn sổ tay Bộ Quy tắc Ứng xử dành cho sinh viên, nó giống hệt những gì được liệt kê trên mạng, nhưng hắn luôn có cảm giác nó kỳ lạ hơn những thông tin hắn đọc trên mạng.

Đúng lúc này, một thông báo mới phát ra từ tv trên xe:

"Xe sắp đến trường đại học thành phố S.

Hành khách vui lòng kiểm tra đồ đạc và xuống xe theo thứ tự."

Khi thông báo vang lên, Lâm Dị rõ ràng cảm giác được xung quanh tất cả hành khách đều trở nên hưng phấn hơn.

Hắn lại một lần nữa lau tấm kính trên cửa sổ và nhìn ra ngoài.

Mưa đã tạnh, nhưng sương mù trên núi càng dày đặc hơn, Đại học Thành phố S giống như một cái bóng đèn phát sáng, nó đang cố thủ trong núi chờ đợi họ đến.

Xe buýt lắc lư trên mặt đất gồ ghề, tv trên xe bắt đầu thông báo nội quy sinh viên, rõ ràng là có điều hòa trong xe, nhưng Lâm Dị lại cảm thấy bầu không khí trong xe có chút ngột ngạt.

Không lâu sau, xe buýt dừng ở trước cổng trường, sương mù dày đặc, tầm nhìn chưa đầy mười mét, ngay cả phòng bảo vệ cũng không quá rõ ràng.

Mặc dù xe buýt đã dừng lại, nhưng tài xế vẫn không có động thái mở cửa.

Hắn đang quan sát tình hình bên trong sương mù, hắn như thể đang chờ đợi điều gì đó.

Lâm Dị ngồi ở ghế sau đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu, hắn giống như đang bị theo dõi vậy, hắn nhìn qua cửa sổ xe, thấy trong sương mù dày đặc hình như có rất nhiều người.

Cảnh tượng khó chịu dường như đến từ nới đó.

Không lâu sau, trong sương mù xuất hiện vài bóng người, người lái xe nheo mắt nhìn họ, nhưng dưới làn sương mù dày đặc cũng không thể nhìn thấy gì rõ ràng.

Mãi cho đến khi những bóng người đó dừng lại cách phòng bảo vệ của trường một khoảng cách, Lâm Dị mới nhận ra rằng đó là một phụ nữ mặc trang phục công sở và một số nam sinh mặc đồng phục sinh viên, trông họ như là giáo viên đang mang theo mấy sinh viên ưu tú ra nghênh tiếp các bạn học mới.

Nữ giáo viên dường như đang mỉm cười, giọng nói bình tĩnh chậm rãi xuyên qua màn sương: "Chào mừng mọi người.

Bây giờ xin mời các bạn xuống xe và đi cùng tôi để đăng ký nhập học."

Nghe lời cô giáo, các hành khách thở phào nhẹ nhõm, tay cầm vali xếp hàng ra cửa xe buýt.

Tuy nhiên, tài xế xe buýt lại chần chừ nhấn nút mở cửa xe.

"Bác tài, chúng ta tới rồi, mau mở cửa." Một vị hành khách cường tráng đứng ở cửa xách hành lý nhắc nhở tài xế.

Nhưng sự chú ý của người tài xế đều tập trung vào những người kia.

Hắn nhìn nữ giáo viên dẫn đầu qua cửa sổ bên, dù ở khoảng cách ba đến năm mét này, dưới lớp sương mù cũng khó có thể nhìn rõ.

Hắn đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa cuốn sách nhỏ nhét trong túi ngực, lẩm bẩm một mình, như thể đang đọc thuộc lòng một loại quy tắc nào đó.

"Đừng nóng vội, đợi một lát." Tài xế bình tĩnh nói, ánh mắt kiên định luôn nhìn về phía nữ giáo viên và những người khác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận