Quỷ Tân Nương


Vừa vào đến phòng còn chưa kịp ngồi xuống ghế, Nguyệt Sinh đang đóng cửa thì đạo sĩ đã vội vàng lên tiếng.

" Chuyện lần này có liên quan đến đám yêu quái trong khu rừng đó, chưa biết rõ nguyên nhân nhưng chuyện lần này không đơn giản ".

" Nếu đã là chuyện lớn như vậy chúng ta nên tìm cách ứng phó để kịp thời giải quyết tránh để ảnh hưởng đến dân lành ".

" Ta cũng đang suy nghĩ nhưng vẫn chưa có cách ".

Bà ngồi trên ghế khuôn mặt đăm chiêu, nhìn xa xăm, Nguyệt Sinh cũng hồi hộp nhìn theo sắc mặt của bà chờ đợi câu trả lời.

Anh thực sự không giúp được gì, mấy chuyện này thực sự anh không có hiểu biết.

Đợi đến nỗi nóng bụng, đi tới đi lui, đạo sĩ vẫn ngồi giữ nguyên tư thế đó không lên tiếng.

Chợt bà ấy lên tiếng như thể đã nghỉ ra gì đó.

" Chiêu Hoa chúng ta cần cô ấy giúp, chuyện này chỉ có thể nhờ vào cô ấy ".

" Chiêu Hoa, Người muốn cô ấy giúp gì ".


" Chỉ có cô ấy mới thăm dò tình hình giúp chúng ta, sau đó mới có thể biết được mà tính tiếp ".

" Không được, chuyện này quá nguy hiểm tôi không thể để cô ấy mạo hiểm được ".

" Ngươi yên tâm đi Chiêu Hoa chỉ là một hồn ma bọn yêu quái đó không thể nhìn thấy cô ấy được đâu ".

" Người chắc không ".

" Yên tâm đi, cô ấy còn phải giúp ta tìm con gái,ta sẽ không để cô ấy có chuyện gì đâu ".

" Được, tôi tin người, xin người bảo vệ cô ấy".

Nói xong hai người họ liền đi về phủ, chuyện ở công đường giao lại cho Lâm Minh.

Vừa về Nguyệt Sinh đã đi thẳng đến phòng của Hạ My, Tiểu Linh đứng bên ngoài, nói tiểu thư đang học thêu hoa không cho ai vào phòng.

Nguyệt Sinh không quan tâm vẫn đẩy cửa đi vào vì chàng biết cô không phải đang thuê hoa, ai chả biết Chiêu Hoa thêu rất giỏi, tài thuê của cô ấy phải nói là đứng nhì thì không ai dám tranh nhất.

Giờ đây vì nhận Chu phu nhân làm mẫu thân nên cô ấy phải giả vờ tập thuê chứ thực ra đang nằm nhàm chán trên giường thấy Nguyệt Sinh đi vào cô liền mừng rỡ.

" Chàng về rồi, ta chán quá đang định đi tìm chàng đây, mới sáng ra đạo sĩ bà ấy đã đi đâu đó rất vội ta còn chưa kịp kêu đã đi mất ".

Vừa nói Hạ My vừa rót cho Nguyệt Sinh ly trà rồi ngồi xuống bàn.

" Ta có chuyện cần nàng giúp ".

Nguyệt Sinh nói với vẻ vô cùng nghiêm túc làm Hạ My đang luyên thuyên cũng phải nghiêm chỉnh lại.

" Chuyện gì vậy? có vẻ nghiêm trọng quá vậy?".

" Trong thành xảy ra chuyện rồi, lần này chỉ có nàng giúp được, chúng ta đi gặp đạo sĩ bàn bạc cho rõ chuyện này đi ".

" Được ".

Hai người họ đứng dậy đi về phía phòng đạo sĩ, phòng bà ấy nằm tách biệt ở một gian phòng.


Vì bà ấy muốn yên tĩnh và không ai làm phiền mình, cũng không có cho nha hoàn nào phục vụ tất cả đều tự mình làm.

Nguyệt Sinh gõ cửa mấy lần bà ấy mới ra mở cửa tay vẫn đang cầm lá bùa đang làm gì đó dỡ dang.

Hai người họ đi vào bên trong thì thấy bà ấy đang làm thứ gì đó rất chuyên nghiệp vô cùng tập trung.

Hạ My rất tò mò nhìn mấy lá bùa và cái mai rùa bà ấy bày trên bàn.

" Cô mau ngồi xuống cái ghế đó đi ".

Bà ấy chỉ lên cái ghế có dán lá bùa trên đó kêu Hạ My ngồi xuống.

Cô cũng làm theo lời bà ấy, vừa ngồi xuống cơ thể cô đã giống như có một dòng điện chạy qua cả cơ thể tê cứng không cử động được miệng cũng lấp bấp không thể nói nên lời.

Nguyệt Sinh thấy cô như vậy liền lo lắng nhìn về phía đạo sĩ.

" Yên tâm đi, cô ấy chỉ là đang thích ứng với lá bùa thôi ".

Đúng như bà ấy nói một lát sau cô liền cảm thấy cơ thể vô cùng thoải mái, nhẹ nhàng, nhanh nhẹn hơn bình thường rất nhiều.

" Đỡ cô ấy ".

Lời bà ấy vừa dứt Nguyệt Sinh đã quay sang đỡ lấy thân xác Hạ My đã ngã ra phía sau ghế còn Chiêu Hoa vẫn ngồi yên tư thế trên ghế.


Cô không hiểu tại sao mình tự rời xác như vậy có lẽ là do lá bùa nhưng mà sao cô cảm thấy thần hồn của mình rất lạ.

" Lá bùa đó chính là giúp sức cho cô,ta đã cho cô 3 phần linh lực nó sẽ giúp cô mạnh hơn so với bọn yêu ma khác, bây giờ ta sẽ xác định vị trí, cô đến đó thăm dò xem bọn chúng có kế hoạch dự định gì rồi về đây báo cho ta là được".

"Bọn chúng? bọn nào cơ?".

" Trong thành này đang bị một bọn yêu ma quấy phá, sáng nay người của quan phủ đã bị bọn chúng tấn công rồi, theo như quẻ ta bấm được lần này bọn chúng sẽ đồ sát dân lành chính vì vậy ta cần biết trước hành động của bọn chúng để ngăn chặn ".

" Đồ sát? bọn này đáng sợ vậy sao? bà kêu tôi đến đó đi tìm đường chết sao?".

" Cô vốn dĩ đã chết ".

Câu nói của đạo sĩ như một gáo nước lạnh tạt vào mặt Chiêu Hoa, đúng rồi cô xém nữa quên mất mình đã chết, bây giờ chỉ là đang sống tạm bợ trong thân xác của người khác thôi.

Nói xong bà đẩy cái mai rùa theo hình vòng tròn âm dương, trên mặt bàn bà ấy đẩy đến đâu lửa cháy đến đó.

Đến lúc bà ấy vẽ xong hình trên bàn đã xuất hiện một vòng tròn âm dương đang rực cháy lửa, bà ấy vứt một lá bùa vào bên trong, tay chấp lại thành ấn đọc lầm bầm gì đó, Chiêu Hoa ngồi bên cạnh cũng không nghe thấy được.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận