Trúc Hân đi lang thang trong công viên đến khi tời tối mới về nhà.
Vừa mở cửa ra cô cảm thấy thật trống trãi, gần một tháng nay ngày nào cô đi làm về cũng nhìn thấy Đại Vĩnh ngồi trên ghế sofa chờ cô về.
Hắn lúc nào cũng đi theo làm đủ trò để chọc ghẹo làm cô vui vẻ.
Nhưng bây giờ hắn bỏ đi rồi còn cùng với cô gái khác tình tứ trước mặt cô.
Cô nằm dài trên giường mắt nhìn trần nhà.
Đồ lừa đảo, lúc nào cũng nói sẽ không làm tôi buồn vậy mà bây giờ anh lại bỏ đi như vậy đồ tồi.
Trúc Hân nhìn chiếc lắc tay mà hắn bắt cô đeo, cô dùng hết sức cố gắng tháo nó ra nhưng càng cố gắng nó càng xiết chặt vào tay.
Cô bất lực bật khóc, hôm nay bao nhiêu thứ cứ đổ vào ngời khiến cô rất mệt mỏi.
Cô không biết phải làm gì cả bây giờ không thể đi làm được những ngày tới biết phải sống sao đây.
Trúc Hân ngồi thẩn thờ bên cửa sổ mắt nhìn xa xăm, cô chán nản chẳng muốn làm gì cả.
bỗng trước cửa nhà có tiếng chuông, cô lười biếng đi ra mở cửa.
Một bà cụ tóc trắng, gương mặt già nua làn da nhăn nheo, bà ta chống một cây gậy đứng trước cửa nhà, vừa nhìn thấy cô bà ta đã nói.
Chào cô, tôi đến đây là có chuyện quan trọng cần phải nói với cô.
Trúc Hân khó hiểu nhìn bà ta.
Con có quen bà sao?
Bà già mỉm cười gương mặt càng nhăn nheo hơn.
Cô không quen ta, nhưng ta lại biết cha mẹ và bà nội của cô.
và cả cái chết bí ẩn của cha mẹ cô.
Trúc Hân ngạc nhiên, mặc dù có chút nghi hoặc nhưng vẫn mời bà ta vào nhà.
Bà già vừa bước vào phòng khách liền quay lại nhìn cô rồi nói, giọng nói khàn khàn của bà ta làm cô có chút rùng mình.
Cô đang qua lại với một con quỷ dữ.
Làm sao bà ta có thể biết được chuyện này, đôi mắt bà già đó đang đen liền trở thành màu trắng đục.
Trúc Hân sợ hãi đứng xa bà ta.
Cô có muốn biết về cái chết của cha mẹ mình không? bà ta nhìn cô.
Bà biết nguyên nhân cái chết của cha mẹ tôi sao?
Bà ta ngồi xuống ghế sofa, để cây gậy qua một bên rồi chậm rãi nói.
Không những biết mà còn biết kẻ đã ra tay giết bọn họ.
bà ta dừng lại một chút rồi nói tiếp.
Ta và cha cô là bà con xa.
Cô có biết gia tộc họ Trương chúng ta có một khế ước với quỷ không?
Trúc Hân nói.
Chuyện đó thì con biết
Bà ta lại nói tiếp.
Năm cô vừa sinh ra Quỷ Vương đã đến trước cửa nhà và nói với bà nội của cô về giao ước đó, chính là hai năm sẽ phải gã một cô con gái còn trong trắng cho hắn.
Ba mẹ cô không hề hay biết con gái của mình chính là đứa bé xấu số tiếp theo được chọn.
Năm cô lên 10 tuổi, ba mẹ cô vô tình biết được chuyện cô sẽ là người tiếp theo phải gã cho quỷ, họ đã dẫn cô bỏ trốn.
Trên đường đi họ đã gặp phải con quỷ đó.
Ta nhớ rằng con quỷ chúa đó tên là Đaị Vĩnh.
Trúc Hân không thể tin vào tai mình cô thầm nghĩ chẳng lẽ kẻ giết hại cha mẹ cô là hắn.
Bà già kia lại nói.
Lúc hắn nhìn thấy hai người đưa cô dâu của hắn bỏ trốn, hắn đã rất tức giận.
Hắn đã dùng móng vuốt của mình moi tim móc mắt của cha mẹ cô ra, khiến họ chết tức tưởi.
Sau đó đã xóa xạch kí ức của cô về chuyện đó.
Trúc Hân bàng hoàng cả người tái méc cô ngồi bệt xuống đất không gờ cha mẹ của mình lại chết thảm như vậy.
Cô nhớ lại trong kí ức của đứa trẻ mười tuổi năm đó, người trong làng và bà nội của cô đều nói rằng cha mẹ cô không may chết đuối dưới sông.
Họ không cho cô nhìn mặt cha mẹ lần cuối vì người ta nói rằng.
Người chết sông chết chợ không được đem về nhà.
Thấy Trúc Hân có vẻ tin câu chuyện của mình bà ta liền nở một nụ cười ma mị.
Ngày thành hôn của cô sắp tới rồi, nếu không muốn chết như vậy thì hãy cầm lấy cái này.
Bà ta để một con dao găm lên bàn, rồi nhìn Trúc Hân nói.
Ngày quỷ rước dâu đến hãy giấu con dao này vào người, khi có cơ hội hãy đâm nó thật mạnh vào ngực của hắn.
Con dao này không phải là loại dao thường, nó sẽ khiến con quỷ đó mất hết công lực và không thể nào làm hại cô được.
Trúc Hân nói.
Con dao này sẽ giết được hắn sao?
Bà ta gật đầu xác nhận.
Cô quyết tâm sẽ giết hắn để trả thù cho cha mẹ của mình, dù có hy sinh cả mãng sống cô cũng sẽ báo thù.
....
Đại Vĩnh chuẩn bị trở lại Nhân giới để tìm Trúc Hân.
Ung Khiêm nhìn thấy hắn đang ngồi trong điện, ông đi tới cúi đầu cung kính nói với hắn.
Quân chủ, ngài định đến nhân giới sao?
Hắn lạnh lùng ừ lạnh một tiếng.
Ung Khiêm lại nói tiếp
Mọi thứ chuẩn bị cho hôn lễ của ngài và người phàm kia đã chuẩn bị xong cả rồi.
Được rồi, ngày mai sẽ là ngày rước dâu.
Vâng .
Đại Vĩnh nói dứt câu liền rời đi.
Hắn không ngờ cuộc nói chuyện của hắn bị một con quỷ tay sai nghe lén.
...