CHƯƠNG 4
Tác giả: Nam Hàn
Vân Vận đi điều tra về âm binh và chuyện xảy ra ở núi Đại Mông.
Thì ra núi này từng xảy ra cuộc đàn áp khởi nghĩa nông dân, người chết rất nhiều, âm khí chưa tan. Âm hồn của cuộc khởi nghĩa vẫn trú nơi này, tụ hợp thành một đoàn âm binh như lúc sinh thời.
Ngày trước, Trần Nhật Kiên đi tìm ngọc tỷ và bị Cung Tĩnh Vương tấn công. Nhật Kiên thật sự đã chết. Sự anh dũng trong chiến đấu của Nhật Kiên đã được ma tướng thống lĩnh để ý. Ma tướng đã mời gọi hồn Nhật Kiên làm thủ hạ dưới trướng. Nhật Kiên vẫn muốn sống để giúp anh mình. Ma tướng đã ra điều kiện giúp Nhật Kiên sống được thêm 1 ngày, xong việc Nhật Kiên phải về làm ma binh cho hắn. Nhật Kiên đồng ý.
Chỉ còn sống được 1 ngày, Nhật Kiên trở về chấp nhận mọi nhiệm vụ nguy hiểm mà Vân Vận giao cho để giúp Nhật Lễ lên ngôi.
Đến phút cuối, khi thấy được di chiếu của Vân Vận, Nhật Kiên đã rung động.
Nếu nghe lời Vân Vận tuyên đọc di chiếu thì nhiệm vụ sẽ hoàn thành, Nhật Lễ sẽ làm vua, Nhật Kiên chí ít cũng trở thành Tướng Quốc. Ngày cuối cùng của Nhật Kiên sẽ là một ngày lịch sử, phò trợ tân vương lên ngôi.
Giúp Nhật Lễ thì làm tướng nhưng phản Nhật Lễ lại làm vua.
Nhật Lễ dựa vào một lời nói dối để làm vua nhưng lời nói dối đó có thành sự thật hay không là tùy sự hợp tác của Nhật Kiên. Thay vì trải đường cho người khác sao không tự làm lợi cho chính mình.
Làm tướng cũng chết, làm vua cũng chết. Nhật Kiên chỉ còn 1 ngày, câu trả lời cần phải quyết định nhanh.
Kết cuộc Nhật Kiên đã vạch trần lời nói dối của Nhật Lễ và giết Nhật Lễ. Hắn đã chọn phản.
Nhật Kiên biết sau khi phản Nhật Lễ cũng chưa chắc được mọi người đồng ý cho hắn làm vua nên hắn đã dùng sự ngang ngược để cướp đoạt. Hắn dùng sức đánh đuổi các phiên vương, giết bất cứ ai có ý trái lời hắn, độc chiếm thành Thăng Long.
Thời gian có hạn, khi chiếm được kinh thành rồi, Nhật Kiên tận hưởng mùi vị làm vua. Hắn nam giết, nữ hiếp, của cải thì lấy. Bỏ qua mọi giới hạn của đạo lý, sống như một bạo chúa. Thứ ngăn được hắn có lẻ chỉ còn là cái chết, hắn cũng đang đợi thứ đó.
Rồi 7 ngày sau, Nhật Kiên ngạc nhiên vì mình không chết. Không hề có đoàn âm binh nào đến đoạt mạng của hắn. Và rồi hắn cũng nhận ra chính thành Thăng Long đã bảo vệ hắn. Âm binh không thể vào thành. Hắn nhận ra nếu hắn ở mãi trong thành thì mạng của hắn sẽ được bảo toàn. Muốn được như thế, hắn phải trở thành chủ nhân thật sự của ngôi thành này, trở thành vua của Đại Việt.
Muốn làm vua Đại Việt, ngoài việc làm chủ kinh thành, bố cáo với thiên hạ thay đổi triều đại thì còn phải được công nhận của các nước lân bang. Nhật Kiên đầu tiên cho bố cáo với toàn dân triều đình đã đổi chủ, rồi cho sứ qua nhà Minh cầu phong.
Một tháng sau, sứ đoàn nhà Minh vào Đại Việt gặp Trần Nhật Kiên. Nhật Kiên nói hắn là người kế thừa Dụ Tông làm vua nước này. Bỗng sứ Minh không đồng ý và hỏi về Dương Nhật Lễ. Không hiểu từ đâu sứ Minh biết rằng Dương Nhật Lễ mới là người được Dụ Tông truyền ngôi nên không công nhận Nhật Kiên. Nhật Kiên kể rằng hắn đã phế Dương Nhật Lễ để bảo vệ công đạo. Sứ Minh cho rằng Nhật Kiên đã cướp ngôi của Nhật Lễ nên đã bỏ về.
Nhật Kiên phải sai sứ qua nhà Minh báo sẽ chịu tang Dụ Tông và tiếp tục cầu phong. Nhà Minh cũng không đồng ý. Cuối cùng Nhật Kiên tuyên bố trả ngôi lại cho Nhật Lễ, niên hiệu đổi lại Đại Định. Nhà Minh cuối cùng cũng công nhận nối tiếp triều đại Đại Trị của Dụ Tông là Đại Định của Nhật Lễ, vua nước An Nam là Dương Nhật Lễ.
Đối ngoại là vậy nhưng người làm vua vẫn là Trần Nhật Kiên, chẳng có Dương Nhật Lễ nào sống dậy để trả ngôi cả. Nhật Kiên lấy tên tuổi của Nhật Lễ gán cho bản thân để tiếp quản truyền thừa nhà Trần.
Giải quyết xong chuyện danh nghĩa, Nhật Kiên vẫn thắc mắc kẻ nào đã phao tinh với sứ đoàn nhà Minh về Dương Nhật Lễ. Hắn bắt đầu thanh trừng những người biết về thân phận Dương Nhật Lễ trong nước. Trong thành thì trực tiếp thanh trừng, ngoài thành thì cho người đi loại bỏ. Đỉnh điểm của cuộc thanh trừng là hắn đã giết luôn Hiếu Từ Thái Hậu.
Việc giết thái hậu đã mở ra một biến chuyển mà hắn không ngờ tới.