CHƯƠNG 42: TAM ÂM TUYỆT MẠCH
Editor: Luna Huang
“Bỏ tay ngươi ra!” Khi đầu ngón tay của Bạch Lưu Ly va chạm vào cổ tay của nam tử, trong con ngươi của nữ tử hôi y sát ý đẩu khởi, lật ngược bàn tay liền hướng mặt của Bạch Lưu Ly bổ tới, nhiên nàng cấp tốc nâng tay lên đang muốn hạ xuống, lại bị ngọc trong tay nam tử nhẹ nhàng bắn ra, nữ tử hôi y chỉ cảm thấy cánh tay một trận tê dại, phải ngừng động tác trên tay, không hiểu nhìn nam tử, “Công tử người ——”
“Vị cô nương này không có địch ý, cũng không có ác ý, đừng tổn thương người.
” Công tử công tử chẳng những không ghét Bạch Lưu Ly tự chủ trương, vẫn là vẻ mặt ôn ôn hòa hòa, sau đó thu hồi cổ tay bị Bạch Lưu Ly nắm, thanh âm như ánh mắt của hắn ôn hòa nói, “Tại hạ đây là bệnh cũ, cô nương trẻ tuổi y đạo có thể thúc thủ vô sách, đa tạ cô nương hảo ý của đa tạ cô nương.
”
Bạch y công tử nói xong, hai tay chuyển động xe mộc cách Bạch Lưu Ly ra, lại vẫn là không ngừng ho khan.
Bạch Lưu Ly không có bởi vì lời nói và việc làm của nữ tử hôi y mà ngước mắt, cũng không vì từ chối của bạch y công tử mà không duyệt, chỉ là bình tĩnh nhìn nam tử đứt quãng ho khan, nhìn nữ tử hôi y chán ghét liếc nhìn nàng một cái xong thúc nam tử ly khai, chỉ nghe bạch y công tử nói: “Cô nương một thân một mình, vẫn là mau chóng trở về thành cho thỏa đáng.
”
Bạch Lưu Ly bắt lại chủy thủ đang cắn trong miệng, mặc bộ da bộ một lần nữa cật ở bên hông, mới nhìn thân ảnh tiệm hành tiệm của hai người đi xa chậm rãi nói: “Mỗi ngày giờ tý, công tử đều qua rất thống khổ.
”
Nữ tử hôi y chợt dừng bước, xoay người lấy kiếm chỉ vào Bạch Lưu Ly, cả người tản ra sát ý bén nhọn, hình như chỉ cần Bạch Lưu Ly nói thêm câu nào nàng liền tiến lên đâm thủng cổ họng của nàng, Bạch Lưu Ly đối với sát khí cả người của nữ tử làm như không thấy, tựa hồ xem nàng như người trong suốt, xuyên thấu qua nàng nhìn bạch y công tử ngồi ở xe lăn phía sau nàng, nhãn thần như y giả y giả nhìn người bệnh hoạn, lại vừa không có như y giả có nhân ái, trái lại lạnh đến có một loại cảm giác đang nhìn con mồi, “Thực sự là làm khó công tử đến tuổi này, công tử mấy ngày trước đây thân thể bất kham phụ hà còn chưa hoàn toàn khang phục, xin khuyên công tử vẫn là những ngày này ở nhà cho thỏa đáng, nể tình công tử mới vừa rồi cứu ta một mạng, ta giúp đỡ công tử giảm thiểu thống khổ khi bệnh, để công tử sống lâu mấy năm.
”
Tam âm tuyệt mạch, tức thái âm, thiếu âm, quyết âm tam âm mạch nhất tề xuất hiện, phù hợp quy luật ba mươi ngày nội chết; tam âm mạch không đồng nhất đều xuất hiện, thời gian quyết đoán sinh tử sẽ ngắn hơn; âm mạch giao nhau cùng đại thay thế xuất hiện, tử kỳ còn thiếu; mỗi ngày giờ tý tả hữu vì thống khổ nhất, đến lúc đó cả người âm lãnh, toàn thân có một loại hàn lãnh, đến xương, nương theo tim đau thắt, như đặt mình trong hầm băng bị nghìn vạn lần con kiến phệ giảo, thống khổ có thể nghĩ.
Đây là nàng thấy trong sách cổ ở gia tộc tương truyền kiếp trước, nhưng chưa chân chính gặp qua người mắc bệnh như vậy, thậm chí tổ tông của nàng cũng không có chân chính thấy qua người mắc tam âm tuyệt mạch, nàng thân là truyền nhân độc y, có thể nào để ca bệnh trăm năm khó có được nhất từ trước mắt chuồn mất.
“Bằng ngươi?” Nữ tử hôi y cười nhạt trong con ngươi lộ ra nồng nặc chẳng thèm cùng châm chọc, sát ý càng sâu, “Ngươi trước có thể dưới kiếm của ta giữ được mạng lại nói.
”
“Quân Mi, lui ra.
” Công tử công tử mạnh ho khan vài tiếng.
“Công tử, người này biết được trạng huống của người, bất năng lưu!” Nữ tử hôi y không cam lòng lui ra.
“Lui ra.
” Giọng nói của bạch y công tử thường thường lập lại một lần, nữ tử hôi y tay nắm chuôi kiếm nắm chặt đến xương ngón tay trở nên trắng, cuối cùng cúi đầu lên tiếng trả lời lui qua một bên.
“Quân Mi tuổi còn trẻ khí táo, mong rằng cô nương chớ để ý.
” Bạch y công tử vẫn chưa xoay người, chỉ là đưa lưng về phía Bạch Lưu Ly vừa ho khan vừa nói, “Tại hạ không thích hợp ở chỗ này lâu, nếu là lần sau gặp cô nương còn muốn cứu tại hạ cái mạng này, tại hạ cầu còn không được.
”
Bạch y công tử nói xong, thẳng chuyển động xe lăn gỗ ly khai, nữ tử hôi y đem trường kiếm thu hồi vỏ kiếm, thay nam tử đẩy xe.
Sau khi rời khỏi, bạch y công tử từ trong lòng móc ra một vật đặt trong ở lòng bàn tay cụp mắt nhìn, đúng là một chủy thủ nhỏ mà tinh xảo.
Nữ tử hôi y khi nhìn đến tiểu chủy thủ trong lòng bàn tay nam tử, trong con ngươi ánh sáng lạnh liên liên.
—— đề lời nói ngoài ——
Tam âm tuyệt mạch xuất từ Biển Thước chiếm giữ công liệt truyền, một loại bệnh bất trị