Mộ Tiểu Thất sững sờ trong giây lát, trí nhớ của cô không hoàn toàn đầy đủ, đặc biệt là kí ức của ba tháng gần đây, cô tự mình nhớ lại, nhưng cái gì cũng nhớ không ra...Kí ức rõ ràng nhất là tại ba tháng trước.còn về chuyện quỷ ám hay gì đó càng vô nghĩa hơn, trên đời này lấy đâu ra quỷ..." Tiểu xuân, những truyện vài tháng nay, ta có chút không nhớ rõ".
Mộ Tiểu Thất kéo tiểu Xuân nói " em có thể kể lại cho ta không, em nói quỷ, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy".Nhắc tới chuyện này, khuôn mặt tiểu Xuân càng thêm trắng bệch vài phần."Tiểu thư, cái này ban ngày chúng ta hãng thảo luận có được không ? "Mộ Tiểu Thất nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của tiểu Xuân, càm thêm tò mò.
cô vốn là người theo chủ nghĩa duy vật, tự nhiên không tin trên đời này có ma...kệ đi, trước tiên tìm một nơi để ở đã, đám cháy trong túp lều tranh đã tắt nhưng chắc chắn không còn ở được."kẽo kẹt"Cửa phòng bị đẩy ra, Mộ Tiểu Thất kéo tiểu Xuân đi vào, Nhưng khi cô bước vào, Mộ Tiểu Thất có chút tiếc nuối.
Toàn bộ nhàn trọ trống rỗng, im lặng đến đáng sợ." Tiểu thư, chúng ta, chúng ta vẫn là nên đi thôi..." Tiểu Xuân núp sau lưng Mộ Tiểu Thất thân thể khẽ run lên.
Mộ Tiểu Thất khịt mũi, một mùi máu nhàn nhạt truyền vào mũi cô."A !" Tiểu Xuân liếc mắt xang một bên, đột nhiên hét lớn một tiếng, ngón tay chỉ vào bóng người cách đó không xa run rẩy nói:" Tiểu thư, hình như bên đó có người !".Mộ Tiểu Thất tiến lên vài bước, lúc này mới nhìn thấy thi thể trên mặt đất.
Người chết là một người đàn ông trung niên, trên thân thể chỉ có duy nhất một vết thương, có lẽ là một nhát trí mạng.Người này chắc ông chủ của quán trọ." Tiểu thư, ông ta, ông ta...."" Đã chết rồi"Sắc mặt tiểu Xuân tức khắc tái xanh, gần như ngã xuống đất." Sai lại nhát gan như vậy?" Mộ Tiểu Thất khẽ cau mày, lúc trong cổ mộ thứ đáng sợ gì cô cùng gặp qua, chỉ là một xác chết có gì đáng sợ.
Người bên cạnh mình nhát gan như vậy cũng không tốt, xem ra nên tìm thời gian thích hợp để rèn luyện sức chịu đựng của tiểu Xuân.Người chết còn có thể đáng sợ hơn người sống sao ? ."Tiểu thư, chúng ta báo quan đi !"Mộ Tiểu Thất trợn mắt nói: " Báo quan cái gì, ngày mai bọn họ còn định đem tiểu thư nhà em đi tế trời kìa.
Nếu ta đi báo quan lúc này chả khác gì đi nộp mạng cả."Tiểu Xuân bình tĩnh lại, hình như chính là như vậy..." Vậy tiểu thư, chúng ta bây giờ làm sao đây."Mộ Tiểu Thất dùng hai tay mò mẫm một hồi trên thi thể, không quay đầu lại nói:" Còn có thể làm gì? xem xem ở đây còn có tiền tài gì không, có thể đem đi liền đem đi toàn bộ,ngay khi trời sáng, chúng ta lập tức rời khỏi cái thành địa ngục này!"Tiểu Xuân: "..."Nhét túi tiền của chủ quán vào trong tay áo, Mộ Tiểu Thất tìm thấy thêm ba thi thể trong quán trọ.Ba cái xác này tương tự như cái chết của ông chủ, đều một kiếm trí mạng, chắc hẳn do cao thủ ratay.
Hơn nữa cả ba người đều mang y phục dạ hành, giống như những sát thủ mà cô từng thấy trên phim trước đây.Lần mò một hồi, Mộc Tiểu Thất thìm thấy trên người họ mấy cái chai lọ cùng với mấy ngàn lượng bạc, đồ đạc không ít, nhưng cô không còn nhét nổi rồi...Mộ Tiểu Thất ho hai tiếng, xắn tay áo cởi y phục của một người ra, nhét tất cả chai lọ và túi tiền vào trong rồi buộc chặt lên người.Không tệ, không tệ.
Những thứ này đủ để họ sống thoải mái bên ngoài một thời gian.Tiểu Xuân mặt đỏ bừng, muốn khuyên can nhưng lại không dám lên tiếng." Chờ ta ở đây, ta lên trên xem một chút ".Trước khi tiểu Xuân mở miệng, Mộ Tiểu Thất đã nóng lòng chạy lên lầu hai.
Vừa bước đến, Mộ Tiểu Thất đã ngửi thấy một mùi máu nồng nặc.Nhìn những hắc y nhân trên khắp sàn nhà, đôi mắt Mộ Tiểu Thất phát sáng, cô ấy phát tài, bản cô nương phát tài rồi....