Ăn uống no đủ, Nam Cung Ly lại lần nữa lắc mình vào tầng một Thông Thiên Tháp.
Hai cái thi thể kia vẫn bị nhét vào trong lò luyện thi, chỉ tiếc trước mắt nàng còn triệu hồi không được lửa, không cách nào thao tác lò luyện thi.
Có thể mở ra Thông Thiên Tháp, yêu cầu đầu tiên chính là bản thân có hai thuộc tính hỏa, mộc, yêu cầu khác là máu thuần khiết, và lực linh hồn đủ cường đại.
Trong đó hỏa thuộc tính tự nhiên là vì có thể triệu hồi ra ngọn lửa, mộc thuộc tính lại là điều tiết tính ổn định, làm ngọn lửa cuồng bạo ôn hòa xuống, tăng cường xác xuất thành công.
Không thể nghi ngờ, Nam Cung Ly đồng thời có hai thuộc tính hỏa, mộc.
Bởi vì linh hồn nhập thể, lực linh hồn này cường đại hơn Đan Giả bình thường.
Nam Cung Ly ngồi ở khu đả tọa, mày nhíu chặt, vẻ mặt buồn bực.
Vì cái gì, cho nàng Đan Độc Điển, Thông Thiên Tháp, lại là một thân thể phế vật, này xem như trò đùa gì?
“Trên đời này không có cái gọi là phế vật, cũng không có thiên tài tuyệt đối, 《Đan Độc Điển》trong tay, chỉ sợ về sau ngươi muốn điệu thấp đều khó.”
Cung Vu lơ lửng ở giữa không trung, đáy mắt sâu kín.
“Chỉ có 《 Đan Độc Điển 》, lại không thể tu luyện.”
Nam Cung Ly tức giận trừng hắn một cái, ngay cả ngọn lửa đều triệu hồi không ra, uổng có bảo điển lại không thể dùng, này không phải chơi đùa người sao.
“Xem ra ngươi cũng không có chân chính đọc hiểu 《 Đan Độc Điển 》.”
Cung Vu cười đến vẻ mặt cao thâm khó đoán, không đợi Nam Cung Ly tiếp tục hỏi, thân hình chợt lóe, biến mất vô tung.
Nam Cung Ly bĩu môi, không nói thì không nói, nàng tự mình chậm rãi nghiên cứu.
Thời gian sau đó, Nam Cung Ly trừ bỏ ăn cơm ngủ nghỉ ra, đại bộ phận thời gian còn lại đều ngốc ở trong Thông Thiên Tháp.
Sau vài ngày liên tục, rốt cuộc sờ thấu cái gọi là bí quyết tu luyện《 Đan Độc Điển 》 và Thông Thiên Tháp.
Đồ chơi này, thế nhưng chỉ có thể cho người chưa bao giờ tu linh sử dụng, Nam Cung Ly thiếu chút bị nước miếng sặc nghẹn, thì ra thứ này thật đúng là chế tạo vì bản thân nàng, thân thể phế vật này của nàng, nhưng còn không phải là chưa bao giờ tiếp xúc tu linh sao?
Dựa theo giới thiệu về《 Đan Độc Điển 》, Nam Cung Ly vẫn luôn không ngừng thử thao tác lực linh hồn, một lần, hai lần, ba lần…… Đã trải qua vô số lần thất bại……
Liên tiếp mấy ngày, Nam Cung Ly đều tiếp tục loại luyện tập buồn tẻ nhạt nhẽo này.
Nhưng mà, một lần lại một lần thất bại, gần như tiêu hao sạch sự tin tưởng của nàng.
Ngay tại khi nàng hoài nghi rốt cuộc《 Đan Độc Điển 》có thể dựa vào hay không, biển tinh thần ba động, không khí run lên, đầu ngón tay nhảy ra một ngọn lửa mỏng manh, chợt lóe rồi tắt.
Nam Cung Ly ngơ ngác ngây ngốc, cả người ở vào trạng thái mờ mịt, mới vừa rồi, nàng không nhìn lầm đi?
Cung Vu ở một bên cười khẽ, bị dáng vẻ mơ hồ ngốc manh của nàng chọc cười
“Này không phải ảo giác, ngọn lửa thật là toát ra từ đầu ngón tay của ngươi.”
Cả người Nam Cung Ly chấn động, đáy mắt bộc phát ra sự kích động và kinh hỉ (ngạc nhiên, vui mừng), lửa, lửa, thật sự có thể triệu hồi lửa?
Khóe miệng Cung Vu run rẩy, đã không muốn nói cái gì nữa, thì ra nha đầu này vẫn luôn tràn ngập hoài nghi đối với đại lục này, thậm chí hoài nghi 《 Đan Độc Điển 》 là thật hay giả.
Có kết quả này, kế tiếp Nam Cung Ly luyện tập càng thêm tích cực, cũng càng ngày càng có cảm giác.
Dưới sự ngây thơ mờ mịt, nàng hình như chạm được vào phương pháp khống chế lực linh hồn.
Ba ngày sau, Nam Cung Ly lại một lần thành công triệu hồi lửa, khác với mấy lần trước, lúc này đây ngọn lửa rõ ràng tỏa ra nhiệt độ cực nóng, thiêu đốt càng kéo dài một chút, cũng làm nàng yêu loại cảm giác đầu ngón tay thao tác này.
Cung Vu ở một bên càng là bị năng lực lĩnh ngộ cường hãn của nàng đả kích.
Người nào trước khi trở thành Đan Sư đều có một hai năm kỳ quá độ, muốn triệu hồi ra ngọn lửa, nhưng không phải có được hỏa thuộc tính là có thể.
Có người thậm chí cả đời đều triệu hồi không ra ngọn lửa.
Ba ngày trước ngọn lửa phù dung sớm nở tối tàn cũng thôi đi, chỉ ba ngày, nàng đã có thể ổn định được ngọn lửa, đạt tới triệu hồi thuần thục, thiên phú và lực lĩnh ngộ bực này, còn có đả kích người hơn nàng sao?
Ánh mắt bạch y Cung Vu nhìn về phía Nam Cung Ly bỗng nhiên trở nên cực nóng.
Mắt bạc tỏa sáng như ánh sao di động, tóc bạc như thác nước, khoảnh khắc từ trích tiên trở nên mị hoặc khuynh thành, giống như yêu tinh dụ hoặc người, cả người tản ra lực hấp dẫn trí mạng.
Nam Cung Ly bị hắn nhìn đến cả người rùng mình một cái, trong lòng nổi da gà, bất mãn trừng mắt nhìn hắn một cái, lớn lên yêu nghiệt như vậy, thật là đủ rồi.
“Nha đầu nỗ lực thật tốt, ngày sau chắc chắn trở thành Luyện Đan Sư xuất sắc nhất thế gian này.”
Giọng nói Cung Vu ôn nhuận, khuôn mặt tuấn nhã thoát tục mỉm cười nhìn Nam Cung Ly, trong mắt tràn ngập chờ đợi và chắc chắn.
Thiên phú lĩnh ngộ cường hãn như thế, lại có 《 Đan Độc Điển 》, Thông Thiên Tháp trong tay, cộng thêm hắn ở bên cạnh giám sát, không muốn xuất sắc đều khó.
“Này, ngươi không có chuyện gì đi?”
Nam Cung Ly nhướng mày, hồ nghi nói, lập tức nhiệt tình như vậy, nàng thật đúng là chịu không nổi.
Đừng nhìn người này thoạt nhìn ôn nhuận như ngọc, kỳ thật đạm mạc quái gở, từ khi nàng tiến vào tháp đến bây giờ, vẫn là lần đầu chủ động nhiệt tình như thế, ngày thường đều xa cách nàng.
“Nếu ta nói, ta có thể giúp ngươi trở thành Đan Giả xuất sắc nhất trên đời này, thậm chí đột phá cực hạn, đạt tới Đan Thánh, đến lúc đó, ngươi có thể đáp ứng ta một yêu cầu hay không?”
Vẻ mặt Cung Vu nghiêm túc, bỗng nhiên nhìn Nam Cung Ly, cực kỳ nghiêm túc nói.
Cả người Nam Cung Ly chấn động, Đan Giả cấp mười, Đan Thánh?
Theo ký ức của thân thể này, Đan Giả trâu bò nhất đại lục Thiên Nguyên cũng chỉ là cấp sáu đi, cấp mười, còn không phải tồn tại trong truyền thuyết sao?