Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên


Sắp đến!Khí thế Lâm Mộc Tử chém ra lập tức sẽ công kích lên Nam Cung Ly, mọi người thậm chí tự động não bổ dáng vẻ Nam Cung Ly bị hắn đánh trúng, thân thể bay ngược ra ngoài.

Lại thấy khuôn mặt nhỏ tinh xảo trơn mềm của Nam Cung Ly bỗng nhiên lộ ra một nụ cười sáng lạn, hai mắt linh động ánh lên sự giảo hoạt, trong nháy mắt ánh sáng xinh đẹp kia, hung hăng vọt đến mắt Lâm Mộc Tử, thần vận trong thanh lệ lộ ra vô hạn mị hoặc kia, làm người nhịn không được hoa mắt say mê vì nó.

Ngay ở nháy mắt mọi người khó hiểu, thân thể Nam Cung Ly thẳng tắp ngả về phía sau.

Một quyền đánh vào hư không Lâm Mộc Tử kinh ngạc tại chỗ, mắt nâu lạnh lẽo hiện lên mê mang, khó hiểu mà nhìn nữ nhân này.

Lại thấy trong nháy mắt thân thể Nam Cung Ly gần như sắp chạm đất, lại là một cái xoay người yêu cầu cao độ, chân phải thuần thục đá ra, đánh thẳng nơi yếu ớt của nam tử.

Một tiếng kêu rên, Lâm Mộc Tử đau đến sắc mặt đỏ bừng, sắc mặt dữ tợn thống khổ, vặn vẹo mà trừng mắt nhìn nữ nhân đáng giận này.

Chúng gia chủ phía dưới điên cuồng đổ mồ hôi, ưu phiền vì truyền thừa đời kế tiếp của Lâm gia, người xem trong sân lại một lần kiến thức đến một cú đá khủng bố kinh người của Nam Cung Ly kia, lại một lần đổi mới ấn tượng về nàng ở trong lòng bọn họ.

Tàn nhẫn, thật tàn nhẫn!Hung tàn, quá hung tàn!Quả thực đá chết người, nữ nhân này, cũng quá lợi hại đi.

“Ha ha, đoạn tuyệt đường lui lại xông ra, hậu sinh khả uý nha.

” Mỗ lão giả ngồi ở thính phòng vừa thấy, một tay vuốt râu, ánh mắt lóe lên tia sáng.

“Ha ha, nha đầu này, quả nhiên không tồi, thực lực, thiên phú, cơ trí đều tốt, nữ tử xuất sắc như thế, khó trách được Nam Cung gia chủ sủng ái bảo vệ.

” Quốc chủ Lam Vực quốc xem đến liên tục hưng phấn, trong mắt có thưởng thức sung sướng.

Không được, nữ tử ưu tú như vậy, cần nhanh chóng làm cho nhi tử bảo bối nhà bọn họ cưới về nhà mới được.

“Chẳng những có được một thân tu vi Linh Giả xuất sắc, còn là đồ đệ Đan lão coi trọng.

” Quốc chủ Tuyết Vực quốc híp mắt, trong mắt cũng thiêu đốt cuồng nhiệt.

Một vị nữ tử thanh tuyệt không tục như vậy, hẳn là sẽ phù hợp khẩu vị của tiểu tử nhà hắn đi.

“Trước nói tốt, các ngươi cũng không nên đoạt với ta, nha đầu này là ta nhìn trúng trước, lại thích hợp nhất với nhi tử của ta.

” Nam Diệp quốc chủ cũng tới xem náo nhiệt.

“Hình như mọi người đã quên một chút, từ nhỏ nàng đã có hôn ước với Khiếu nhi nhà ta.

” Tư Đồ quốc chủ Tư Đồ Lãnh nói.

Một câu nói ra, vài vị quốc chủ bên cạnh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tập thể cười to.

Tiếng cười này, nháy mắt hấp dẫn ánh mắt chúng gia chủ chung quanh và Nam Cung Ly trên đài lại đây, ngay cả Nam Cung Liệt cũng không khỏi híp mắt, nhìn qua bên kia.

“Khụ khụ, không có việc gì, mọi người tiếp tục.

” Lam Vực quốc chủ xua xua tay, ý bảo mọi người tiếp tục.

Lực chú ý của mọi người lần nữa rơi xuống trên đài.

Kế tiếp chính là vị tiếp theo khiêu chiến.

Ánh mắt thiếu niên lạnh lùng, giống như rắn độc nhìn chằm chằm Nam Cung Ly đối diện, bên trong ánh mắt kia biểu lộ sắc bén độc ác, làm nàng không khỏi rùng mình một cái.

Này đều người nào, một người hờ hững không đặt người ở trong mắt, một người âm lãnh nơi chốn tràn ngập tính kế, Nam Cung Ly bĩu môi, chiến đi, đánh xong sớm nghỉ ngơi sớm.

Bạch mi đạo sư nói một tiếng bắt đầu, hai phương nhanh chóng động, đồng thời công kích tới đối phương.

Nam Cung Ly như cũ chiếm thượng phong ở tốc độ, thực mau công kích đến hạ thể của đối phương, cả người thiếu niên lộ ra một hơi thở âm lãnh, ghé sát vào, hình như Nam Cung Ly còn ngửi thấy được một hương vị như có như không.

Tinh thần hơi hoảng, động tác cũng chậm một nhịp.

Tư Đồ Kiệt trên chỗ ngồi nhíu mày, đáy mắt xẹt qua một chút sắc bén.

Đúng lúc này, lòng bàn tay thiếu niên hung hăng đánh về phía giữa lưng Nam Cung Ly.

Dưới mạnh mẽ, thân thể Nam Cung Ly nghiêng về phía trước, ‘phụt’ một tiếng, một búng máu phun ra.

“Ly Nhi!” Nam Cung Liệt kinh sợ, cắn chặt răng, ‘xoạt’ cái đứng lên từ chỗ ngồi.

“Nhị tỷ!” Tiểu Huyền Ngọc đau lòng hô, hai tròng mắt ngập nước, lã chã chực khóc.

Ánh mắt Tư Đồ Kiệt trên chỗ ngồi lạnh băng giống như gió đến từ địa ngục, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên trên đài muốn giết người.

“Tiểu sư muội!”“Tiểu sư muội!”Các sư huynh viện luyện đan kinh hô, một đám ‘xoát xoát’ đứng lên từ chỗ ngồi, đám người Lam Hạo Vũ cũng là vẻ mặt khẩn trương mà nhìn, trong mắt lộ ra mờ mịt, tốc độ của nàng vốn thực mau, vừa rồi như thế nào vô duyên vô cớ đột nhiên ngừng lại?Nếu không phải vừa rồi dừng lại, căn bản sẽ không bị thiếu niên đánh trúng.

Nam Cung Ly một tay chống đất, chỉ cảm thấy trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, ngực truyền đến đau đớn.

Nhưng mà, tất cả điều này, đều không đủ để làm tan đi tức giận và băng hàn trong lòng nàng.

Cho dù bị người một kiếm đâm trúng ngực, nàng cũng sẽ thản nhiên tiếp nhận, nhưng trước mắt, nàng lại là gặp ám toán của người này.

Bạch mi đạo sư trên đài đang đếm ngược, khóe môi thiếu niên âm lãnh nhếch lên khoe khoang may mắn, ngay ở khi mọi người cho rằng Nam Cung Ly đã thua trận thi đấu này, lại thấy nàng mạnh mẽ chống đứng lên từ trên mặt đất.

Khuôn mặt tinh xảo tuyệt sắc khuynh thành, một vệt đỏ tươi ở khóe môi kia có vẻ đặc biệt chói mắt, mắt ướt thanh triệt kia chứa đầy băng sương, ngón tay nhẹ nhàng lau ở khóe môi, lau đi vết máu, khuôn mặt hiện tái nhợt bỗng nhiên lộ ra một nụ cười sâu thẳm lạnh lẽo, làm mọi người ở đây không khỏi rùng mình một cái.

“Nàng đây là muốn làm cái gì?”“Đều thương thành như vậy, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục?”“Như thế nào ta có loại dự cảm xấu?”“……”Người xem dưới đài hô nhỏ, mặt đầy kinh ngạc khó hiểu, hà tất phải thế, chỉ là một trận thi đấu, một nữ hài tử, làm gì một hai phải đi đua đệ nhất, trên thực tế, có thể bước lên vị trí đệ nhị, cũng đã đủ làm người hâm mộ ghen ghét.

Thiếu niên tướng mạo âm lãnh híp mắt, không dự đoán được nữ nhân này còn muốn kiên trì.

“Thụ giáo, kế tiếp bổn tiểu thư muốn trả lại ngươi một phần đại lễ!” Nam Cung Ly cười lạnh, ý niệm bỗng nhiên thúc giục, ngọn lửa đột nhiên bừng lên, ánh lửa lay động, bị ngón trỏ của nàng nhẹ nhàng bắn ra, rơi xuống đỉnh đầu thiếu niên.

“Trời ạ, không phải nàng muốn giết người chứ!”“Nữ nhân này cũng quá hung tàn, thắng bại là chuyện thường của nhà binh, nàng tùy hứng ngang ngược như thế, quả thực làm nhục phong cách học tập của Đông Khải ta.

”“Giết người phóng hỏa dưới ánh nhìn của mọi người, còn có người quản hay không?”“……”Xôn xao!Toàn trường ồ lên!Toàn trường dậy sấm!Mọi người ‘xoát xoát’ đứng lên, lòng đầy căm phẫn mà trừng mắt nhìn Nam Cung Ly trên đài, quá kiêu ngạo, quá cuồng vọng, quá không có quy củ.

Bốn đại quốc chủ nhíu mày, hoàn toàn không dự đoán được nàng sẽ hành sự lỗ mãng như thế.

“Dừng tay!” Viện trưởng đại nhân đe dọa.

Nhưng mà, ngọn lửa vừa dính lên đầu tóc thiếu niên, đã không thể vãn hồi, giống như ngọn lửa bắn vào chảo dầu, nháy mắt thành thế lửa lớn.

Thiếu niên khủng hoảng, tức muốn hộc máu, chỉ một giây, một đầu tóc đen kia bị thiêu đốt đến sạch sẽ, lộ ra đỉnh đầu trụi lủi, trong không khí phiêu tán một mùi khó ngửi, giống như trào phúng hắn gieo gió gặt bão.

“Đây là trả cho ngươi, lần sau còn dám ám toán bổn tiểu thư, thì không phải đơn giản như đốt tóc như vậy!” Nam Cung Ly lạnh lùng mà liếc mắt nhìn hắn một cái, từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh, nàng muốn mệnh của hắn, căn bản không cần phải dùng loại thủ đoạn ti tiện âm thầm hạ dược này.

Nếu hắn muốn so bản lĩnh hạ dược với nàng, tùy thời phụng bồi, đang lo mấy vị dược mới trong Thông Thiên Tháp không có ai luyện tập đây.

“Cái gì, ám toán?” Thiếu niên hô nhỏ.

Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, quần chúng vây xem vừa rồi còn tức giận bất mãn, hận không thể tập thể công kích, lúc này đảo hướng gió, tập thể nghiêng về phía Nam Cung Ly.

“Mẹ nó, khó trách Nam Cung tiểu thư tàn nhẫn như thế, thì ra là bị tính kế.

”“Ta nói mà như thế nào động tác của nàng đột nhiên ngừng một nhịp, rốt cuộc tiểu tử kia động tay chân gì vậy.

”“Thật đê tiện, đánh không thắng thì ra ám chiêu, mất mặt.

”“Mất hết thể diện nam nhân chúng ta.

”“Nam Cung học viên xác thật chỉ là đốt tóc của hắn, các ngươi xem y phục hắn, thế nhưng một chút đều không có chuyện gì.

”“Lực khống chế thật tinh chuẩn, không hổ là đồ đệ của Đan lão.

”“……”Nam Cung Ly đứng ở trên đài, thu hết phản ứng của mọi người vào đáy mắt, khóe môi nhếch lên nụ cười châm chọc.

Quần chúng, vĩnh viễn đều là người theo chiều gió nhanh nhất.

Trong mắt bọn họ, chỉ nhìn bề ngoài, có đôi khi có thể khen ngươi khen lên trời cao, có đôi khi, mỗi người một ngụm nước bọt lại có thể dìm ngươi chết đuối.

Vừa rồi còn trào phúng tức giận bất mãn đối với nàng, hiện giờ lại đào chiều gió phản chiến, công kích một người khác.

Thiếu niên chịu không nổi mọi người tập thể công kích, hai tay ôm đầu, chạy trốn xuống dưới đài.

“Ha ha, hiện tại, ta tuyên bố, tân sinh tái lần này, học viên Nam Cung Ly là khôi giả (quán quân) hoàn toàn xứng đáng!” Ánh mắt bạch mi đạo sư nhìn quét toàn trường, nói năng có khí phách!Ầm!Toàn trường nổ vang, từng trận hoan hô, bộc phát ra tiếng rít gào đinh tai nhức óc, vỗ tay như sấm, cùng nhau chúc mừng vì Nam Cung Ly.

Một cái kết cục như vậy, đúng là như dự kiến, Nam Cung Ly là đồ đệ của Đan lão, lại có thực lực Linh Giả cấp bốn, có thể lấy được thành tích cuối cùng, một chút cũng không kỳ quái, làm mọi người ngoài ý muốn nhất vẫn là một chiêu cuối cùng của nàng.

Chậc chậc, lửa đốt tóc, quá bưu hãn!“Chờ một chút, bổn vương có nói mấy câu muốn nói!” Ngay ở khi bạch mi đạo sư chuẩn bị nói lời kết thúc, sau đó tuyên bố kết thúc thi đấu, Tư Đồ quốc chủ Tư Đồ Lãnh mặc thường phục sẫm màu bên sườn thêu tơ vàng đứng lên, đi tới đài thi đấu.

Vẻ mặt mọi người dưới đài tò mò, cũng không biết được thân phận của hắn, chỉ là cảm thấy vị đại thúc này khí độ bất phàm, toàn thân tản ra khí chất tôn quý.

“Là Tư Đồ quốc chủ!” Đáy mắt chúng gia chủ hiện lên ngoài ý muốn, tò mò Tư Đồ Lãnh đi lên sẽ có lời gì muốn nói.

“Là phụ hoàng ngươi, sẽ không đi lên vãn hồi cọc hôn sự kia cho ngươi đi?” Lam Hạo Vũ nhẹ nhàng chạm bả vai vào Tư Đồ Khiếu, trêu ghẹo nói.

Nam Diệp Phong và Tuyết Vô Ưu bên cạnh cũng nhìn qua, Tư Đồ Khiếu nhíu mày, bất mãn mà trừng mắt nhìn Lam Hạo Vũ một cái, trong lòng không khỏi hồ nghi, không biết rốt cuộc phụ hoàng nhà mình muốn làm gì.

Trên đài Nam Cung Ly nhàn nhạt mà liếc mắt quét Tư Đồ Lãnh đi tới một cái, cũng không tiến lên thân cận.

“Kẻ hèn là quốc chủ Tư Đồ vương quốc Tư Đồ Lãnh, ở đây, có mấy câu muốn nói trước mặt mọi người, tạ lỗi với một vị lão bằng hữu.

” Ánh mắt Tư Đồ Lãnh nhìn quét toàn trường, giọng điệu nhẹ nhàng chậm chạp, thái độ thành khẩn, thoạt nhìn cực có thành ý.

Dứt lời, toàn trường dậy sấm, mọi người tức khắc không bình tĩnh.

Trời ạ, người này thế nhưng là quốc chủ Tư Đồ quốc một trong mười hai Đại vương quốc của đại lục Thiên Nguyên, tồn tại phía trên vạn người Tư Đồ quốc.

Những học viên đến từ Tư Đồ quốc đều kích đọng, một đám vô cùng phấn khởi, đại nhân vật cao cao tại thượng như vậy, bọn họ nơi nào có cơ hội nhìn thấy, hiện tại thế nhưng ở trước mặt bọn họ, muốn tạ lỗi với người?Mọi người điên cuồng, chỉ cảm thấy vô cùng kích thích.

Nam Cung Ly nhướng mày, cũng không có cảm tình gì đối với người nam nhân này, cũng không muốn nghe hắn nói lời tạ lỗi gì đó, do dự có muốn hiện tại lập tức xuống đài chạy lấy người hay không.

“Nam Cung huynh, về hôn sự của bọn nhỏ, ta phải nói tiếng xin lỗi với ngươi, chỉ là đứa nhỏ Ly Nhi này, tuyệt đối là Thái Tử Phi duy nhất của Tư Đồ quốc ta.

” Ánh mắt Tư Đồ Lãnh nhìn Nam Cung Liệt trên đài khách quý, thái độ khách khí nói, cuối cùng lại cực kỳ kiên định mà bảo đảm.

Nam Cung Ly trên đài dùng tay móc móc lỗ tai, còn tưởng rằng mình nghe lầm, lão nam nhân này, hắn có biết mình đang nói cái gì hay không?Toàn bộ hiện trường đều sôi trào lên, Tư Đồ quốc chủ nói muốn lập Nam Cung Ly làm Thái Tử Phi?“A, quốc chủ khả năng đã quên mất, Ly Nhi nhà chúng ta, đã bị ngài tự mình đính hôn cho tiểu vương gia, hơn nữa hiện tại đã thành hôn, nàng hiện tại, đã là nhi tức trên danh nghĩa của ngài, chẳng lẽ bệ hạ còn có tính toán làm nàng gả hai người?”Nam Cung Liệt trên chỗ ngồi ngoắc ngoắc môi, mắt hổ lóe sáng, cả người không giận mà uy, toàn thân tản ra khí độ làm người không thể bỏ qua, nhìn Tư Đồ Lãnh, nhàn nhạt nói.

Nam Cung Ly trên đài càng là cười đến vẻ mặt châm chọc, cuối cùng nhận rõ bộ mặt thật của vị này.

Trước kia lúc nàng còn là phế vật, một chân đá văng ra, chờ đến khi nàng nở rộ hào quang, biểu hiện ra thiên tư, lại không biết xấu hổ mà tìm tới, ôi, Tư Đồ Lãnh hắn, thật cho rằng tất cả sự vật đều chuyển động quanh một mình hắn?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui