"Bởi vì có một số việc đã không phải ẩn núp trong bóng tối thì có thể giải quyết.
Tĩnh vương không xuất thân phận ra, những người đứng ở chính giữa chưa quyết định được làm sao chịu dựa vào hắn." Xích Tiễn nhìn ngoài cửa sổ, xác định cửa đóng đàng hoàng mới nói, "Năm đó vì sao tiên hoàng chết ngươi cũng không phải không biết, độc là của chúng ta.
Nhưng mà ngươi đừng quên, tiên hoàng cũng từng khống chế Quỷ Y môn, chúng ta thay hoàng thượng làm việc, khó bảo toàn Đỗ Nhược không phải thay Tĩnh vương làm việc, còn có Địa Y, tuy rằng hắn hiềm nghi không lớn, nhưng chúng ta cũng không có thể buông tha khả năng đó."
Phòng Mình nhíu chặt chân mày, suy nghĩ thật lâu mới nói: "Vậy Thập Tam? Hiện tại nàng ở đây có uy tín càng ngày càng cao, tin rằng không được bao lâu nữa, môn hạ đệ tử đều nghe theo hiệu lệnh của nàng."
"Thập Tam đến hiện tại vẫn duy trì thái độ không rõ.
Một mặt nàng và Minh Phượng cung có quan hệ chặt chẽ, lần trước trở về Tiên Giang một chuyến, làm bại lộ ra, rồi lại có quan hệ chặt chẽ với Bạch Hổ Bang, cũng không hiểu vì sao đột nhiên hoàng thượng kêu nàng vào cung làm ngự y, lại cho nàng nhiều đặc quyền như vậy.
Nếu nói là ngự y, thần y của Quỷ Y môn còn thiếu sao, vì sao cố tình lại cần nàng, ở hơn nữa hoàng thượng có ý lập nàng làm hậu...!Trở thành hoàng hậu, quyền thế, danh lợi, vinh hoa phú quý muốn cái gì mà không có? Ta không tin Thập Tam sẽ cự tuyệt.
Đến lúc đó quan hệ của nàng và hoàng thượng nói không chừng còn chặt chẽ hơn so với chúng ta.
Phòng Mình, hiện giờ chúng ta phải vì mình lưu lại một đường lui, Tĩnh vương vận sức chờ phát động, nhị hổ tương tranh, tất có nhất phương tổn thương.
Tổn thương là hoàng thượng hay là Tĩnh vương? Trong tay bọn họ nhất định cũng còn lợi thế, rất có thể lợi thế này chính là Thập Tam."
Phòng Mình hiểu được nổi lo của Xích Tiễn, nếu giết Mộc Hương và Thanh Đại, sẽ chọc giận Sở Phi, sau này vô luận bên nào thắng, bọn hắn cũng sẽ không sống dễ chịu: "Vậy sao ngươi lại cho phép ta đem các nàng nhốt vào thủy lao?"
"Bất quá là cho Thập Tam một cảnh cáo, kêu nàng sau này làm việc phải kiêng kị chúng ta một chút." Hiện tại bọn hắn cũng chỉ có thể đi từng bước xem từng bước, năm đó tiên hoàng chết, độc là bọn hắn đưa, sau đó lại phát hiện một bộ phận giải dược chảy đi ra ngoài, Lăng Chính cũng cầm đi một ít độc, nhưng mà không biết dùng làm gì.
Loại độc chất này, trí mạng là một chuyện, nhưng còn liên quan đến một bí mật cực kỳ quan trọng của Quỷ Y môn, chưởng môn nhiều thế hệ của Quỷ Y môn đều muốn khám phá lại con đường không thể khám được này, là bí thuật trường sanh bất lão.
Vì sao nội công của Quỷ Y môn lại mạnh mẽ như vậy, vì cái gì nhiều người luyện mà không phải ai cũng có thể luyện ra, đây đúng là lĩnh ngộ mà các chưởng môn Quỷ Y môn tìm kiếm trên con đường này.
Bởi vì không bỏ theo đuổi thuật trường sinh mới có thành tựu hôm nay của Quỷ Y môn.
Lăng Giáng Hồng đợi nhiều ngày, rốt cục có tin tức của Thái Quan Võ, càng làm cho nàng kinh hỉ chính là Chu Hải cũng trở về đây, bất quá là âm thầm trở về, quan binh phòng thủ là không thể tùy ý quay về, nếu không sẽ bị coi là phiến loạn.
Vì lẽ đó, chuyện này Lăng Giáng Hồng nắm chắc chín phần.
Lúc ba người gặp mặt, Lăng Giáng Hồng thật sự có một tia cảm khái, nhớ rõ trước đây nhìn thấy Chu Hải còn hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng, hiện tại hắn và Thái Quan Võ cũng có hai tấn hoa râm, nhưng hắn trông có vẻ già hơn một chút, cũng là ở biên cương hàng năm bão cát tàn phá, không có chiến sự, nhưng tự nhiên vẫn bị ném ở nơi đó, ý chí và tinh thần sa sút, người liền dễ dàng già hơn.
"Chu bá bá, đã lâu không gặp." Lăng Giáng Hồng đi lên trước, hơi cúi người chào hỏi.
"Hồng nha đầu đã lớn như vậy." Chu Hải so với Lăng Chính còn lớn tuổi hơn một chút, cho nên kêu Thái Quan Võ là thúc thúc, lại gọi hắn là bá bá.
"Ân, tính ra, chúng ta có thật nhiều năm không gặp." Lăng Giáng Hồng mỉm cười hàn huyên.
"Tốt lắm, chúng ta cũng không nhiều lời vô nghĩa, mục đích ngươi tìm chúng ta là cái gì, ta cũng đã biết, tiên hoàng chết, còn có Lăng tướng quân chết, trong lòng chúng ta cũng có nghi vấn, ngươi nói không phải không có lý.
Nhưng mà, chúng ta không thể tùy tiện làm việc, chúng ta hiện tại muốn biết, Giáng Hồng ngươi có an bài gì sao?" Chu Hải trực tiếp nhảy vọt qua lời khách sáo, đi thẳng vào chủ đề, càng hợp ý Lăng Giáng Hồng hơn.
"Chu bá bá, tiên hoàng băng hà, coi như vì bất luận nguyên nhân gì, ngươi kế thừa ngôi vị hoàng đế hẳn là nhi tử của hắn, mà không phải đệ đệ của hắn, Bộc Dương Vinh Thánh danh bất chính, ngôn bất thuận.
Ta tính toán hợp tác với Tĩnh vương, lật đổ Bộc Dương Vinh Thánh." Lăng Giáng Hồng giải thích nói.
"Tĩnh vương tính cách nhu nhược, có thể thành đại sự sao?" Chu Hải có điểm không quá an tâm.
"Chu bá bá, Thái thúc thúc, Tĩnh vương hiện tại này chỉ là giả, Tĩnh vương chân chính sớm đang âm thầm sắp xếp xong xuôi hết thảy, người này lòng dạ thâm sâu hơn chúng ta rất nhiều.
Hắn trăm phương ngàn kế ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, nếu không có mười phần nắm chắc tất nhiên sẽ không dễ dàng lộ diện, còn nữa, Tĩnh vương có thể tìm tới Minh Phượng cung, thuyết phục mẫu thân ta giúp hắn, tin tưởng bản lãnh của hắn, hai vị cũng tự do phán đoán suy luận đi." Lăng Giáng Hồng mỉm cười, cũng không lo lắng thuyết phục không được hai người này, bọn hắn hiện tại bất quá là để mình làm họ tâm an hơn mà thôi.
"Nói như vậy..." Thái Quan Võ nhìn Chu Hải.
Lăng Giáng Hồng biết ý tứ của hắn, nhân tiện nói: "Hoàng thượng không dung chứa phụ thân ta, tất nhiên cũng dung chứa thủ hạ cũ của hắn, binh quyền của các ngươi đã bị đoạt đi hơn phân nửa, nếu là ít hơn một ít nữa, tìm một lý do, giết các ngươi giống như giết phụ thân ta, cũng không phải việc khó.
Tĩnh vương cũng đã làm khó dễ cho hoàng thượng, nhị vị cảm thấy người đầu tiên hoàng thượng hoài nghi và cần thu dọn là ai? Bộc Dương Vinh Thánh có tâm kế sâu như vậy, không có khả năng khoan dung cho những hiềm nghi phía sau hắn, các ngươi nhiều nhất chống đỡ được năm ba năm, tất nhiên sẽ bị Bộc Dương Vinh Thánh chậm rãi tiêu diệt..." Nàng cho bọn họ một lý do không thể làm trái, đồng thời khiến kế hoạch của Tĩnh vương tiến xa từng bước.
"Cho nên Hồng nha đầu ngươi muốn cho chúng ta thừa dịp ba năm thời gian này chuẩn bị thật tốt, giúp Tĩnh vương luyện binh?" Chu Hải so với Thái Quan Võ đa mưu túc trí hơn rất nhiều, Lăng Giáng Hồng đi theo bên người Thương Trưng Vũ nhiều năm như vậy, quan hệ của nàng và Lăng Chính cũng chưa chắc thân thiết, đối với bọn họ lại càng không nói đến, hắn không thể tùy tiện tin Lăng Giáng Hồng, "Tĩnh vương tiếp tục kế hoạch cũng không có thực quyền, trong tay không có người nào, tại sao cùng hoàng thượng đấu, hơn nữa ta dựa vào cái gì tin tưởng hắn?"
"Chu bá bá ngài muốn như thế nào?" Lăng Giáng Hồng nghe ra ý đồ của Chu Hải, đơn giản là muốn Lăng Giáng Hồng cho hắn một cái cam đoan.
"Rất đơn giản, Hồng nha đầu, ta và phụ thân ngươi thân như huynh đệ, ngươi cũng coi như nữ nhi của ta, nhưng mà không bằng thân càng thêm thân như thế nào?" Chu Hải mỉm cười, "Tiểu nhi tử kia của ta so với ngươi lớn hơn hai tuổi, ở bên cạnh ta đã lâu, đến nay vẫn chưa cưới vợ, nếu là Hồng nha đầu ngươi thành người nhà của chúng ta, như vậy chuyện này tất nhiên khỏi phải nói.
Giúp người một nhà, ta sẽ tuyệt đối không có điều băn khoăn."
"Chu lão, như vậy không tốt đâu, Giáng Hồng đã có người yêu, hơn nữa hai người tâm đầu hợp ý, ngài đang chia rẽ chim uyên ương, không được..." Thái Quan Võ vội vàng khuyên nhủ.
Lăng Giáng Hồng giận đến âm lãnh, Chu Hải hiểu thực đẹp, nàng gả vào Chu gia, Minh Phượng cung sẽ thành thông gia của hắn, hắn cảm thấy Lăng Giáng Hồng dù âm ngoan thế nào, cũng không để mặc Chu gia không để ý.
Các nàng đây là một lợi thế của hắn, hắn cho rằng không có sợ hãi gì nữa.
Lăng Giáng Hồng âm thầm cười lạnh, khó trách bọn hắn cả đời không làm được chuyện lớn, trừ bỏ luyện binh đánh giặc, những thứ khác cái gì cũng không hiểu, liên thủ với tha nương Thương Trưng Vũ, không giống với giết Lăng Chính sao? Muốn lợi dụng nàng để áp chế Tĩnh vương, chỉ là làm như vậy, ngay cả nàng Lăng Giáng Hồng cũng không thể không khen.
Chu Hải không cho là đúng: "Hồng nha đầu là người làm đại sự, sẽ không vì nhi nữ tình trường mà phá hủy kế hoạch của chúng ta, huống chi nhi tử của ta cũng không kém, chưa chắc không xứng với Hồng nha đầu, ngươi nói có phải không?"
Thái Quan Võ cau mày, có chút khó khăn nhìn Lăng Giáng Hồng.
Lăng Giáng Hồng mỉm cười, áp chế tức giận trên mặt: "Chu bá bá, ta biết ngài lo lắng cái gì, nhưng mà coi như ta gả vào nhà các ngươi, cũng không có lợi thế gì, huống chi..."
"Không, Hồng nha đầu, có chuyện ngươi có thể không biết, ta từng cùng với phụ thân ngươi có ước định, đem ngươi chỉ phúc vi hôn cho nhị nhi tử của ta, đáng tiếc số mệnh của hắn không tốt, không đến mười sáu tuổi đã bị chết yểu.
Nhưng mà hôn ước vẫn như cũ, tiểu tử của ta có tuổi xứng với ngươi, đây là ý của ta và phụ thân ngươi." Chu Hải nói rất cứng rắn, không để cho Lăng Giáng Hồng cự tuyệt.
Hai tay rút trong tay áo của Lăng Giáng Hồng nắm chặt vô cùng, Lăng Chính khi nào thì đặt thân cho nàng? Hiện tại Chu Hải quyết tâm muốn nàng gả vào trong nhà hắn, vấn đề là chuyện bây giờ đã tiến hành đến một bước này, vạn nhất nghịch ý Chu Hải, rất có thể hắn sẽ chạy tới đầu hàng với Bộc Dương Vinh Thánh.
Hồi lâu, Lăng Giáng Hồng mới hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Chu Hải nói: "Chu bá bá, ngài đây là ép buộc, khi dễ vãn bối như ta đây."
"Nhưng mà trong lòng Hồng nha đầu ngươi cũng đồng ý không phải sao?" Chu Hải hơi lộ ra tươi cười.
"Ta có điều kiện." Lăng Giáng Hồng nheo mắt lại, "Chuyện này, không phải nói như thế nào liền làm như thế đó, ta làm sao biết Chu bá bá ngài sẽ không nửa đường đổi ý, huống chi ta đính hôn, cũng cần một ít thời gian mới có thể giải quyết."
"Nói suy nghĩ của ngươi." Chu Hải tiếp tục hỏi.
"Không bằng chúng ta lấy ba năm này làm hạn định, ba năm sau, sau khi mọi chuyện đều kết thúc, ngài xem như là công thần của Tĩnh vương, con út của ngài cũng vậy, đến lúc đó ta đính hôn cũng không muộn."
"Ba năm?" Trong lòng Chu Hải chần chờ.
Lăng Giáng Hồng ôm lấy khóe miệng, không nói lời nào, nàng biết điều kiện này nhất định nhường Chu Hải nói ra, hắn mới không cảm giác mình có hại.
"Vậy ngươi nhất định phải đáp ứng ta, trong ba năm này, ngươi tuyệt đối không thể thành thân với phu gia hiện tại đính hôn với ngươi, thậm chí không cho phép gặp hắn." Chu Hải quả nhiên nhíu mày suy tư thật lâu rồi mới nói.
Lăng Giáng Hồng đắc ý, lại dấu diếm thanh sắc, lòng dạ giả dối buồn rầu một phen mới do dự nói: "Này...!Ta đáp ứng ngươi, nhưng mà sau này ngươi cũng nhất định phải nghe ta an bài."
"Tốt lắm, Hồng nha đầu, ngươi thực thông minh, cho nên ta rất muốn bắt ngươi làm người vợ của con ta, có ngươi phụ tá, tiểu tử đó của ta tương lai sẽ có tiền đồ sẽ sáng lạng." Chu Hải cười 'ha ha'.
Lăng Giáng Hồng cười thầm Chu Hải quá mức khờ dại, nàng biết Chu Hải nhất định phái người chú ý chặt chẽ hành tung của nàng, sợ nàng lại đi gặp cái gọi là phu gia đó, nàng vì bảo vệ danh dự của phu gia, không cho Chu Hải biết thân phận của đối phương.
Nhưng mà mặc cho hắn dù thông minh, cũng sẽ không đoán được, Lăng Giáng Hồng nàng căn bản không có phu gia gì đó, nàng chỉ có Sở Phi mà thôi.
Tình hình ba năm sau như thế nào ai cũng không thể đoán trước, đến lúc đó thừa dịp hỗn loạn giết con út của Chu Hải, xem hắn còn có nhi tử để cho mình gả hay không.
Lăng Giáng Hồng bàn tính tất nhiên sẽ không để cho Chu Hải biết, thương nghị xong kế hoạch tiếp theo nàng liền vội vàng rời đi.
Khi về đến nhà, trong lòng không khỏi có chút không yên, không biết nên giải thích với Sở Phi như thế nào.
Bình thương trên mặt Sở Phi không để ý cái gì, nhưng mà tính tình quật cường, nàng ấy rất để ý điều mình đã nhận định, nếu biết nàng cùng người khác đính hôn, mặc dù là lòng dạ giả dối tạm thích ứng chi kế, nhưng nhất định cũng làm ầm ĩ với nàng.
Sở Phi có nguyên tắc của nàng ấy, nàng có phong cách hành sự của nàng ấy, Lăng Giáng Hồng thở dài, thoạt nhìn con đường của hai người các nàng vẫn rất dài.
Sở Phi lại trở về Quỷ Y môn, chuyện này nếu là từ miệng người khác nói chỉ sợ sẽ bết bát hơn, Lăng Giáng Hồng nghĩ nghĩ, quyết định tạm thời không đề cập tới, lúc gặp lại tự mình sẽ nói rõ ràng chuyện này với Sở Phi.
Cũng là thời gian ba năm, tính ra không đến ba năm, chỉ cần hai người cắn chặt răng, có thể chịu đựng qua ba năm..