\- Quan trọng là....chỉ còn lại chưa đến năm ngày...\- Ngạn *ly cười* nhẹ nhưng những người ở đó lại hốt hoảng
\- Vậy là sao....\- Vương Nguyên ngây người
\- trong năm ngày nữa không giải được sẽ chết \- Ngạn ly cười
\- Còn cười sao ...!hoàng thượng mất vậy Thiên quốc này phải làm sao \- Vương Nguyên trong lo lắng
\- Hoàng thượng chết hay sống ta không quan tâm ....nhưng mà ta lại có hứng thú với người hạ độc này....!nếu ta giải được độc Hoàng thượng sẽ giao tên hạ độc cho ta chứ...\- Ngạn ly cười nhẹ...
\- Cũng được...dù gì Trẫm cũng giết tên đó cứ cho Con chơi cũng tốt \- hoàng thượng khẽ cười..
\- Nhất ngôn cửu đỉnh\- Ngạn ly hơi nghi
\- Nhất ngôn cửu đỉnh\- Hoàng thượng
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Buổi tối hôm đó
Ở thành Hoài Lâm đêm nay là đêm thất tịch nên có rất nhiều người đến , đường thành tấp nập, người qua lại rất rất đông..
Ở một nơi nào đó tại Thành Hoài Lâm...có hai chàng trai một cao một nhỏ, khá anh tuấn,..là Ngạn ly và Vương Nguyên...
Ngạn ly mặc quần áo nam nhi màu xanh , tóc cột lên cao ,một tay cằm quạt trong rất soái, Vương Nguyên quần áo tím trông rất đẹp,...
\- Nghe này tiểu ngạn...Không được rời khỏi huynh nữa bước , không được ăn lung tung , không được nói chuyện với người lạ, tránh xa nam nhân, không được tiết lộ là nữ nhi, không được...\- Vương Nguyên nói một vèo....chưa hết câu...thì..
\- Kìa...!Người ta múa kiếm kìa...\- Ngạn ly cắt ngang lời nói của vương Nguyên trực tiếp kéo cậu đi..
Xung quanh người múa kiếm có rất nhiều người, người múa cũng rất đẹp, mọi người xung quanh thay nhau vỗ tay....
\* hay...hay ..hay.....
\- tuyệt quá...\- ngạn ly nhìn chăm chú...
\- Ta còn giỏi hơn\- Vương Nguyên nói
\- Kệ huynh \- mặt dù nói nhưng mắt vẫn nhìn vào người múa kiếm..
Xem xong múa kiếm, thì đến múa lửa, Nghe kể chuyện, uống trà....
một lúc sao...
\- Ở ngoài cũng khá vui....nhưng lại ồn ào..\- Vương Nguyên cười, Ngạn ly theo đuôi và đang nhăm nhe kẹo hồ lô....vài cây trong tay...nên không phàn nàn gì...
Bổng nhiên Vương Nguyên dừng lại, ngạn ly lo ăn đâm đầu vào cậu...và kết quả rớt mất cây kẹo hồ lô của cô..
\- Huynh đi đứng kiểu gì vậy...rớt mất kẹo của ta rồi \- Cô quát..
\- Hoàng tử..công chúa\- Vương Nguyên cúi đầu...thì ra là bọn họ...!Hoàng phong, hoàng anh , Hoàng thiên linh.
\- Là ngươi...\- Hoàng Anh chỉ vào ngạn ly
\- Ha....Vương công tử...ngươi đi cùng...Nguyên Vương Tử sao \- Hoàng phong cười nói..
\- Đã lâu không gặp Vương Công tử\- Hoàng thiên linh khẽ cúi đầu chào
\- Nguyên ca ca tại sao ...huynh lại đi chung tên này vậy \- Hoàng Anh hầm hực
\- Hai người quen nhau sau \- vương nguyên hỏi
\- Không \- hai người đồng thanh..
\- Mà Nguyên ca huynh có quan hệ gì với tên này vậy \- Hoàng Anh
\- Tiểu muội của ta...tên Vương Ngạn ly \- Nguyên..
\- Hả....Ngươi..là..là...nữ nhi\- Hoàng Anh
\- không được tiết lộ là nữ nhi, không được nói chuyện với người lạ..tránh xa ra với nam nhi...!cái này huynh đã nói .....