Tất cả đáp án, cuối cùng cũng được công bố trên cuộc họp thường ủy buổi chiều
Cuộc họp thường ủy Buổi chiều vừa bắt đầu, Lý Minh Hoa đã vội vã nhảy ra, vỗ bàn nói: "Các đồng chí, tôi rất đau lòng! Tỉnh lý có thể từ tài chính vô cùng khẩn trương chuyển ra năm trăm vạn cho huyện Cẩm Phú chúng ta, để chúng ta có thể dùng chỗ tiền này tiến hành cải thiện giao thông quốc lộ trong huyện, đây là một phần tâm ý lớn cỡ nào, nhưng những đồng chí của chúng ta lại làm ăn thế nào? Bọn họ rốt cuộc có để lợi ích quần chúng ở trong lòng hay không?
Vốn tôi còn không quá để ý tới chuyện này, các đồng chí cũng đều là cán bộ với bao nhiêu năm tuổi đảng rồi, chắc sẽ không để xảy ra vấn đề. Nhưng buổi sáng ở xã Trúc Mãn, kiểm tra kiểm tra liên hợp của hội nghị hiệp thương chính trị và coogn an xuống điều tra, tôi xem như đa triệt đông mất hết mặt mũi. Một con đường xây thành cái kiểu gì, tôi không còn gì để nói. Tôi muốn hỏi một câu, đồng chí phụ trách của huyện lý làm ăn thế nào vậy, nói là mỗi ngày đều kiểm tra, kiểm tra, như vậy tôi hỏi một câu, cái gọi là kiểm tra rốt cuộc có tiến hành hay không?"
Lục Duệ cười lạnh một tiếng trong lòng, thì ra vị bí thư Lý này là đỏ mắt với thành tích mình hiện tại làm ra, đây là nói rõ nhằm vào huyện trưởng hắn, tổng chỉ huy bộ chỉ huy công trình huyện là mình, tiểu tổ kiểm tra chất lượng cải tạo quốc lộ cũng do mình phụ trách, lúc này nói như vậy, Lý Minh Hoa rõ ràng là muốn khiến Lục Duệ mất mặt trên cuộc họp thường ủy.
Trong lòng bực bội, Lục Duệ nhìn nhìn các thường ủy chung quanh, không nói gì không nói gì, hắn cũng muốn nhìn xem, Lý Minh Hoa này còn có chiêu gì định xử ra.
Đúng như Lục Duệ đoán, Lý Minh Hoa hôm nay là hạ quyết tâm muốn Lục Duệ mất mặt, sau khi nhìn chung quanh một vòng, Lý Minh Hoa dừng ánh mắt trên người Lục Duệ, nói với Lục Duệ: "Huyện trưởng Lục, ở đây thân là một lão đảng viên, là đội trưởng của ban lãnh đạo, tôi phải phê bình anh vài câu, lợi ích của quần chúng không phải là việc nhỏ, huống chi hiện tại hy vọng phát triển của toàn huyện đều ký thác trên xây dựng quốc lộ, chỉ có làm tốt công trình cải tạo quốc lộ trong huyện, huyện Cẩm Phú chúng ta mới có cơ hội phát triển, lúc này, anh không thể nào để xảy ra sơ sót. Hôm nay huyện lý chúng tôi kiểm tra ra vấn đề trên, nếu về sau thị lý, tỉnh lý kiểm tra thì sao? Nếu như huyện chính phủ đối với cán bộ phía dưới bất lực, vậy để huyện ủy xử lý chuyện này, tôi không tin, không có ai thu thập được đám thổ hoàng đế gây tổn hại tới lợi ích của quần chúng nhân dân này!"
Không khí của Cuộc họp thường ủy nhất thời trở nên khẩn trương, tất cả mọi người minh bạch, Lý Minh Hoa đây là muốn nhằm vào Lục Duệ, phó bí thư huyện ủy Dương Sơn mỉm cười, nhẹ nhàng cầm chén trà trước mặt lên nhấp một ngụm, lộ ra nụ cười khó có thể diễn tả.
Lục Duệ cũng không nói gì, mặt âm trầm, nhìn chằm chằm vào sổ ghi chép trước mặt, trong tay nắm chén trà, nghe Lý Minh Hoa thao thao bất tuyệt ở đó giáo huấn mình, đợi khi Lý Minh Hoa giáo huấn đã nghiền rồi, khi dừng lại nhìn Lục Duệ, Lục Duệ lúc này mới nhẹ nhàng đặt chén trà xuống bàn, lạnh lùng nhìn Lý Minh Hoa: "Bí thư Lý, tôi có một chỗ không rõ, xin hỏi ngài, hôm nay tổ kiểm tra liên hợp của công an và hội nghị hiệp thương chính trị khi kiểm tra xã Trúc Mãn, rốt cuộc xảy ra vấn đề gì? Cái gọi là vấn đề chất lượng rốt cuộc có trải qua giám định và báo cáo của bộ môn kỹ thuật có liên quan hay không? Hay là do một số người nào đó không biết mà cứ thích khoa tay múa chân, ngoài ra, rốt cuộc là vấn đề công trình nghiêm trọng kiểu gì mà cần mang tới trên cuộc họp thường ủy để nghiên cứu? Là đại huyện trưởng, tôi có phải nên có quyền được biết hay không?"
Nếu Lý Minh Hoa bất nhân thì anh cũng đừng trách Lục Duệ tôi bất nghĩa, Lục Duệ hiện tại là không định cho Lý Minh Hoa mặt mũi, anh đã muốn đánh tôi, tôi sao phải nể mặt anh nữa? Không thể để người ta tự dưng tát vào mặt như vậy được.
"Vấn đề này, chúng tôi tự nhiên sẽ giao cho bộ môn có liên quan nghiệm chứng." Nhìn bộ dạng hùng hổ của Lục Duệ, Lý Minh Hoa có chút hụt hơi nói.
Sắc mặt Lục Duệ trầm xuống, nhìn Lý Minh Hoa, hận không thể cho đối phương, hắn hận nhất chính là loại tác phong quan liêu này, chuyện gì cũng nói một câu đẻ bộ môn có liên quan giải quyết, anh chẳng lẽ là bất tài à? Có bản lĩnh bới khuyết điểm thì anh nói ra khuyết điểm đó đi.
" Tình huống Xã Trúc Mãn tôi cũng tìm hiểu một chút, tài chính tài chính không đủ, chuyên gia quốc lộ của thị lý trải qua nghiên cứu đã đồng ý với phương thức thi công này của bọn họ, chứ không phải đội công trình cố ý muốn ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu."
Lục Duệ sầm mặt, trầm giọng nói.
Nghe thấy lời nói của Lục Duệ, các thường ủy lập tức hướng ánh mắt về phía Lý Minh Hoa, Lý Minh Hoa mặc dù có chút xấu hổ, nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc nghiêm túc nói: "Nếu như tình huống huyện trưởng nói là thật, vậy chuyện đó cũng không thể trách cán bộ xã Trúc Mãn, nhưng, cho dù là như vậy, chúng ta cũng nên bảo đảm chất lượng công trình, dù sao đây là chuyện lớn liên quan tới phúc lợi của nhân dân toàn huyện, không thể tùy ý, tôi thấy, về sau vấn đề liên quan tới xây dựng công trình, vẫn do cuộc họp thường ủy huyện ủy thảo luận rồi mới quyết định."
Nội dung tiếp theo của cuộc họp, đúng như Lục Duệ nghĩ, Lý Minh Hoa tiến hành nghiên cứu phân tích công trình cải tạo quốc lộ toàn huyện, trong giọng nói không ngừng vạch ra chỗ không thỏa đáng tồn tại trong công tác của phía huyện chính phủ do Lục Duệ cầm đầu, có thể nói toàn bộ cuộc họp thường ủy biến thành hội phê bình công tác huyện chính phủ.
Khi Cuộc họp thường ủy kết thúc, Lục Duệ ra khỏi phòng họp, sắc mặt rất khó coi, nhìn bóng dáng Lý Minh Hoa biến mất trước mặt mình, Lục Duệ trong lòng trào lên cổ lửa giận, vốn hắn không định tranh cường háo thắng ở huyện Cẩm Phú, hoặc là nói, Lục Duệ cảm thấy, mình chỉ cần thực sự làm tốt công tác của huyện chính phủ là được, quyền chủ đạo trên cuộc họp thường ủy cũng không cần thiết phải tranh quá găng, dù sao Lý Minh Hoa là bí thư huyện ủy, mình vẫn phải là công tác dưới sự lãnh đạo của hắn. Chỉ có điều hiện tại xem ra, Lý Minh Hoa không nghĩ như vậy, hắn tựa hồ coi sự nhường nhịn của mình là một loại khiếp nhược, một khi đã như vậy, anh đừng trách tôi.
Lục Duệ rất rõ ràng, Lý Minh Hoa hiện tại sở dĩ hung hăng làm khó mình như vậy, không ngoài là vì Lục Duệ bây giờ vẫn là đại huyện trưởng, cần trải qua nhiệm kỳ mới sang năm mới có thể xóa đi chữ đại, nhưng Lục Duệ cũng không lo lắng, nếu Lý Minh Hoa dám động tay chân trong đại hội nhân dân, vậy chờ lấy lại bên trên mũ cánh chuồn của hắn, dù sao chưa hề có chuyện người đứng đầu chính phủ nhận lệnh của thượng cấp bị bí thư đuổi xuống đài, nếu huyện Cẩm Phú xảy ra loại chuyện này, không riêng gì bí thư huyện ủy như Lý Minh Hoa, thậm chí cả hai bí thư thị ủy và thị trưởng là Ngụy Hoa Dương và Âu Văn Hải cũng sẽ phải chịu xử phạt.
Điều phải lo lắng Duy nhất là Lý Minh Hoa thừa dịp lúc mình đứng chưa vững, tước đi quyền lực của mình.
Cho nên, Lục Duệ hiện tại phải nhanh chóng mở rộng thế lực của mình, mượn sức nhiều thường ủy hơn, đây mới là điều trọng yếu nhất.
Cuộc họp thường ủy này thật ra Lý Minh Hoa cũng rất bực mình, hắn vốn là muốn mượn đề tài để nói chuyện của mình, gõ Lục Duệ một chút, để cho mọi người biết huyện trưởng này chỉ chẳng qua là người cô đơn, không thể thoát khỏi sự ủng hộ của mình, nhưng Lục Duệ lại không cho hắn cơ hội này, từ sự phản kích sắc bén cho thấy, Lục Duệ muốn làm một con rối.
Lục Duệ vừa trở lại văn phòng thì bí thư công tác Đảng trấn Cẩm Phú Vương Khải Tân gọi điện thoại tới: "Huyện trưởng Lục, có thời gian không? Nếu rảnh thì cùng nhau ăn bữa cơm nhé?"
Lục Duệ hơi ngây ra, hắn không rõ vì sao Vương Khải Tân này muốn chủ động hẹn mình ăn cơm, Vương Khải Tân trong các thường ủy huyện ủy huyện Cẩm Phú xem như là có lão tư cách, nghe nói ở thị lý cũng có hậu trường rất mạnh, chỉ là hắn trên cuộc họp thường ủy nhất quán đều thuộc phái trung lập, chẳng đắc tội với ai, cũng chẳng chịu theo ai.
" Bí thư Vương đã mời thì tôi tất nhiên là rảnh rồi." Lục Duệ cười nói.
" Tốt lắm, chúng ta lát nữa gặp." Vương Khải Tân mỉm cười nói.
Một lát sau, điện thoại Lục Duệ đổ chuông, sau khi nói địa điểm, Vương Khải Tân dập máy.
Lục Duệ và chờ tới một khách sạn vắng vẻ của trấn Cẩm Phú, Vương Khải Tân cũng đã sớm chờ ở đó, nhìn thấy Lục Duệ tới, mỉm cười vươn hai tay ra nói: "Hoan nghênh huyện trưởng."
Lục Duệ cũng cầm tay Vương Khải Tân, lắc lắc rồi cười nói: "Hoàn cảnh Nơi này không tồi, sinh ý khẳng định cũng không tồi."
"Là của Một lão bằng hữu mở, có thời gian huyện trưởng cứ tới đây, ghi nợ thoải mái."
Hai người tới một phòng bên trong ngồi, Điền Quốc Cường hiểu ý ra ngoài.
Nhìn Lục Duệ, Vương Khải Tân cười ha ha nói: "Huyện trưởng Lục có phải rất hiếu kỳ hay không?"
Lục Duệ gật đầu, thẳng thắn nói: "Nói thật, tôi cũng có chút tò mò, không biết bí thư Vương tìm tôi có chuyện gì?"
Vương Khải Tân mỉm cười: "Thính trưởng Cao của Thính giao thông tỉnh là bà con xa của tôi."
Lục Duệ sửng sốt, lập tức bật cười: "Hóa ra anh là thân thích của thính trưởng Cao."
Vương Khải Tân lộ ra nụ cười tự đắc: "Xem như cũng được, ngày lễ ngày tết vẫn luôn qua lại."
Nếu đã nói đến nước này, Lục Duệ xem như minh bạch mục đích Vương Khải Tân tìm mình, không ngờ chuyến đi của mình tới tỉnh thành lại có được một minh hữu như vậy.
Có một tầng quan hệ này, hai người nói chuyện tất nhiên không cần khách khí, lộ ra vẻ thân thiết.
Vương Khải Tân cười nói: "Ngày hôm qua thính trưởng Cao gọi điện thoại cho tôi, khi nhắc tới ngài cũng tán dương một trận, còn nói, lần sau đến tỉnh thành, nhất định phải mời cậu ăn cơm."
Nhìn Lục Duệ mỉm cười lắc đầu, Vương Khải Tân thật ra trong lòng cũng có chút tò mò, hắn và Cao Nghĩa xem như họ hàng xa, quan hệ của hai nhà cũng không tệ lắm, Cao Nghĩa lúc trước đưa hắn lên vị trí bí thư đảng uỷ trấn, rồi cũng không quản nhiều nữa, lần này khi gọi điện thoại, Cao Nghĩa chủ động nhắc tới Lục Duệ, tuy rằng không để lộ ra bối cảnh phía sau Lục Duệ, nhưng lại chỉ ra lai lịch của Lục Duệ cực lớn, giúp đỡ Lục Duệ khẳng định sẽ có lợi.
Mà hôm nay mắt thấy Lý Minh Hoa ngang nhiên chèn ép Lục Duệ trên cuộc họp thường ủy, nhưng không ai đứng ra lên tiếng đỡ cho Lục Duệ, Vương Khải Tân biết, cơ hội tới của mình cơ hội tới rồi, hắn phải nhân cơ hội này câu thông một chút với Lục Duệ.