Chuyến đi cuối tuần của Lục Duệ và Lý Minh Hoa vẫn hưởng thụ được, bởi vì huyện Cẩm Phú xảy ra một đại sự.
Cục trưởng cục tài chính Huyện Triệu Vân Lương bị song quy!
Người Động thủ không phải Ủy ban kiểm tra huyện, mà là Ủy ban kiểm tra thành phố Mộc Dương. Căn cứ vào tố cáo của quần chúng, cục trưởng cục tài chính huyện Cẩm Phú Triệu Vân Lương trong lúc nhậm chức tham ô công quỹ tới hai trăm mười sáu vạn đồng, qua quyết định của thị ủy, xử phạt khai trừ nhiệm vụ và đảng của Triệu Vân Lương, giao cho cơ quan tư pháp xử lý. Công tác cục tài chính Huyện do phó cục trưởng thường vụ Chu Tử Kỳ chủ trì thay.
Sau đó là phó bí thư huyện ủy Dương Sơn bị điều nhiệm tới tới thành phố, bí thư Ủy ban kiểm tra huyện cũng bị điều nhiệm theo mệnh lệnh của Ủy ban kiểm tra thành phố, trong nhất thời, thế lực Dương hệ một thời lừng lẫy của huyện Cẩm Phú không ngờ chỉ còn lại bí thư Ủy ban chính pháp Bảo Đức Trung.
Phó huyện trưởng thường vụ Huyện Cẩm Phú Lao Mô tới văn phòng của Lục Duệ, đi thẳng vào vấn đề nói với Lục Duệ: "Huyện trưởng, đồng chí Chu Tử Kỳ tựa hồ không quá thích hợp với vị trí cục trưởng cục tài chính."
Nghe thấy Lao Mô nói như vậy, Lục Duệ gật đầu, Chu Tử Kỳ là người của bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa, nếu để hắn lên làm, cộng với đại tướng Lý hệ là trưởng phòng tổ chức Tần Dương, vậy Lục Duệ rất nhiều chỗ sẽ bị Lý Minh Hoa cản trở.
Trầm ngâm một chút, Lục Duệ chậm rãi nói: "Anh nói không sai, Chu Tử Kỳ quả thực không thích hợp làm cục trưởng cục tài chính, có điều, nếu như điều chỉnh, vậy ai thì thích hợp?"
Lao Mô cũng lâm vào trầm mặc.
Nhân thủ không đủ, đây là vấn đề lớn nhất của Lục Duệ lúc này, dù sao thời gian tới huyện Cẩm Phú cũng chưa lâu, rất nhiều chỗ vẫn chưa biết, trong tay Lục Duệ không có nhiều nhân tài để dùng, nếu không cũng sẽ không vội thả Điền Quốc Cường đi làm chủ nhiệm hội quản ủy sông Lượng Tử.
Lúc trước khi Dương Sơn chưa rớt đài còn đỡ, mâu thuẫn của Lục Duệ với Lý Minh Hoa cũng không quá mức gay gắt, nhân thủ trong tay không đủ dùng thì còn có thể chậm rãi tìm kiếm, nhưng hiện tại Lục Duệ đã đi lên trước sân khấu, đấu tranh hết sức căng thẳng với bí thư huyện ủy Lý Minh Hoa, lúc này càng cảm thấy trong tay mình thực sự không có nhân tài có thể tín nhiệm.
Lao Mô tất nhiên minh bạch ý tứ của Lục Duệ, có điều hắn cũng không có cách nào, vị trí cục trưởng cục tài chính không phải là nhỏ, ngay cả bản thân hắn là đồng minh của Lục Duệ cũng không tiện nói gì, đây là nhân tuyển tương đương với đại quản gia tài chính chính phủ, Lục Duệ phải chọn một tâm phúc đáng tin cậy.
" Huyện trưởng, hay là trước tiên để Chu Tử Kỳ tới làm cục trưởng cục khác, công tác cục tài chính thì tìm một phó cục trưởng chủ trì, để đồng chí Tả Mai phân quản công tác cục tài chính, anh thấy sao?" Lao Mô Lục Duệ Lục Duệ, sau khi nghĩ một lát thì nói.
Lục Duệ chậm rãi lắc đầu: "Không tốt lắm, loại chuyện này tốt nhất vẫn trực tiếp định ra nhân tuyển."
Lao Mô cười khổ: "Vậy tôi cũng đành chịu thôi, người có thể dùng tôi cũng không có."
Lục Duệ nhíu mày, châm một điếu thuốc, cẩn thận suy nghĩ cả nửa ngày mới nói: "Thôi, dù sao điều chỉnh của thị lý đối với ban thường ủy vẫn chưa kết thúc, tạm thời cứ xem thế nào đã."
Nhân tuyển cục trưởng Cục tài chính phải tiến hành thảo luận trên cuộc họp thường ủy, mà cuộc họp thường ủy huyện Cẩm Phú tạm thời chỉ có chín thường ủy, nhân tuyển phó bí thư huyện ủy và bí thư Ủy ban kiểm tra thị lý vẫn chưa quyết định, Lục Duệ nói xem thế nào chính là xem cái này.
Tuy rằng nói như vậy với Lao Mô, nhưng trong lòng Lục Duệ vẫn rất sốt ruột, dù sao trong tay mình không có nhân tuyển thích hợp, đối với hắn mà nói, thực sự là một khối tâm bệnh.
Điện thoại vang lên, là số lạ, khi Lục Duệ bắt máy, bên kia điện thoại truyền đến tiếng cười: "Lục Duệ, tan làm chưa?"
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, Lục Duệ cười nói: "chú Âu, giờ là mấy giờ mà tan được?"
Âu Văn Hải cười ha ha: "Ngày mai là cuối tuần, có rảnh thì tới thị lý một chút, thuận đường mang thành viên tổ chức của cậu ở huyện Cẩm Phú tới, tôi dẫn cậu đi gặp một người."
Lục Duệ gật đầu nói: "Chú Âu hiệu triệu, đừng nói là thị lý, hỏa lý thủy lý cháu cũng phải đi, chú nói địa điểm đi, là tới nhà chú à?"
Âu Văn Hải nói: "Cậu đó, đúng là dẻo meiengj, thế này đi, địa điểm thì tôi bảo Văn Kinh tìm, lát nữa hắn sẽ gọi cho cậu."
Lục Duệ cười nói: "Được, cháu chờ điện thoại của hắn."
Buông điện thoại, Lục Duệ nghĩ một lát rồi gọi chủ nhiệm văn phòng huyện chính phủ Chiêm Quyền tới: "Thông tri cho bộ trưởng Trần của bộ vũ trang, bí thư Vương của trấn Cẩm Phú, phó huyện trưởng Lao, cả Quốc Cường nữa, sáng mai mấy người các anh theo tôi tới thị lý gặp lãnh đạo." Nghĩ một lát, Lục Duệ lại nói: "Thuận đường gọi cả Lao Động luôn, nếu phó huyện trưởng Tả rảnh thì có thể cùng đi."
Chiêm Quyền gật đầu đáp ứng, xoay người đi ra cửa.
Nghĩ một lát, Lục Duệ lại gọi điện thoại cho Lao Mô, dặn dò: "Huyện trưởng Lao, về điều chỉnh nhân sự chính phủ sắp tới, tôi thấy anh phải chú ý hơn, trên cuộc họp thường ủy sắp tới, phía chính phủ chúng ta vẫn phải đưa ra một phương án, để tránh đến lúc đó lại bị động."
Lao Mô là ai? Tinh ranh như khỉ, Lục Duệ vừa nói lời này hắn đã minh bạch, gật đầu nói với Lục Duệ: "Huyện trưởng, ngài yên tâm đi, xử lý tốt xử lý tốt."
Sáng sớm Ngày hôm sau, Lục Duệ bị Chiêm Quyền gọi điện thoại giục dậy, Chiêm Quyền dẫn Đường Kiện Hoa ở chờ trước cửa nhà Lục Duệ, ra Lục Duệ ra, Chiêm Quyền đi đến bên cạnh hắn, thấp giọng nói: "Huyện trưởng, huyện trưởng bọn họ Lao bọn họ chờ ngài ở đầu đường."
Lục Duệ gật đầu, ngồi xe đi tới nội thành.
Đi đến địa phương giao giữa huyện Cẩm Phú và thành phố Mộc Dương, liền nhìn thấy mấy chiếc xe đã đổ ở đó, đúng như Âu Văn Hải nói, người hôm nay có thể tham gia, đều là thành viên tổ chức được Lục Duệ coi trọng, bình thường cũng đều là người thân cận với Lục Duệ. Lao Động và Điền Quốc Cường, cộng thêm Chiêm Quyền là tâm phúc của Lục Duệ, Trần Hiểu Vũ, Vương Khải Tân, Tả Mai và Lao Mô thì là minh hữu.
Đám người Lao Mô đã đến từ sớm, nhìn thấy xe của Lục Duệ tới, đều mỉm cười, Lục Duệ bảo Đường Kiến Hoa đi chậm lại, chạy đến bên cạnh mọi người thì dừng.
Có xuống xe, Lục Duệ kéo cửa kính xe xuống rồi chậm rãi nói: "Hôm nay tới thị lý, gặp một vị lãnh đạo, mọi người đi theo xe tôi."
Mấy người cung kính gật đầu đáp ứng, Lục Duệ đóng cửa kính xe, không nhịn được lắc đầu, tuy rằng vvf những người này, nhưng thái độ đối đãi của mọi người hiện tại với mình đã dần dần sinh ra biến hóa, vốn là minh hữu, hiện tại có xu hướng thành thuộc hạ, dù sao bối cảnh của Lục Duệ cũng dần dần hiện ra, khiến những người này không khỏi sợ hãi.
Vươn tay lấy ra điện thoại, Lục Duệ bấm số của Lý Văn Kính, thư ký của Âu Văn Hải.
" Chủ nhiệm Lý, tôi là Lục Duệ huyện Cẩm Phú." Lục Duệ cười ha ha nói.
Lý Văn Kính hiện tại là phó chủ nhiệm văn phòng thị chính phủ, cũng là cán bộ chính khoa, hắn tất nhiên biết quan hệ giữa Âu Văn Hải và Lục Duệ thân mật cỡ nào, lần trước mình tới nhà Âu Văn Hải, phát hiện hai người đang uống say như chết. Có thể uống say với thị trưởng, điều này khiến cho trong lòng Lý Văn Kính cũng có kết giao kết giao với Lục Duệ.
"Ha ha, huyện trưởng Lục, tôi đang định gọi cho anh." Lý Văn Kính thân thiết nói.
Lục Duệ cười cười, liền nghe thấy Lý Văn Kính nói tiếp: "Địa điểm đã đặt rồi, phòng số 555, tầng năm Tụ Phong Viên, anh tới đó đọc tên tôi là được, thị trưởng buổi sáng còn có một cuộc họp, buổi trưa mới qua được."
Gật đầu, Lục Duệ cười nói: "Vậy phiền chủ nhiệm Lý."
Lý Văn Kính cười to: "Khách khí làm gì, hôm nào uống rượu nhé, tôi bận chút việc."
Buông điện thoại, Lục Duệ thản nhiên nói: "Tụ Phong Viên, đi thôi."
Rất nhanh liền tới Tụ Phong Viên, Chiêm Quyền đi đến quầy tiếp tân, đọc tên tên Lý Văn Kính, rất nhanh liền có người dẫn bọn họ tới phòng.
Sau khi ngồi xuống, quản lí đi vào cung kính nói với Lục Duệ: "Chủ nhiệm dặn, để ngài gọi món trước, nói khác chắc lâu nữa mới tới, mấy vị cứ uống trước."
Lục Duệ cười ha ha, biết đây an bài của Âu Văn Hải, gật đầu nói: "Vậy mang đồ ăn lên đi."
Mấy người mặc dù có chút khó hiểu hôm nay Lục Duệ rốt cuộc dẫn bọn họ đi gặp ai, có điều nếu Lục Duệ bảo mang đồ ăn lên, vậy thì mọi người lựa chọn trầm mặc vẫn tốt hơn, chỉ có ánh mắt của Tả Mai chớp động, mơ hồ đoán được gì đó.
Rượu và thức ăn rất nhanh được bưng lên, Chiêm Quyền đứng lên rót rượu ọi người, mọi người nâng chén kính Lục Duệ, sau khi anh một lúc, mọi người đều uống không ít.
Lao Mô mỉm cười nói với Điền Quốc Cường: "Chủ nhiệm Điền, thế nào? đã quen với công việc ở sông Lượng Tử chưa?"
Điền Quốc Cường có chút ngượng ngùng gật đầu nói: "Huyện trưởng Lao, ngài đừng trêu tôi, sông Lượng Tử bây giờ vẫn ở giai đoạn cất bước, cần các vị lãnh đạo trong huyện ra sức ủng hộ."
Lục Duệ cười khẽ, nhìn thư ký tiền nhiệm của mình cười nói: "Không tồi, mới được vài ngày đã học được giong quan rồi. Tiến bộ không nhỏ."
Mọi người cười vang, sắc mặt Điền Quốc Cường lập tức đỏ ửng.
Mấy người vừa ăn vừa trò chuyện, rất nhanh liền nói tới tình huống gần đây của huyện lý.
" Huyện trưởng, bên cục tài chính chúng ta phải nắm lấy." Ở đây cũng không có người ngoài, Vương Khải Tân nhìn Lục Duệ, trầm giọng nói.
Lục Duệ gật đầu, Vương Khải Tân nói không sai, thế cục huyện Cẩm Phú về sau tất nhiên là tranh phong giữa huyện trưởng hắn và bí thư đảng uỷ Lý Minh Hoa, nếu như không thể nắm giữ được cục tài chính, đối với công tác về sau khẳng định sẽ vô cùng bị động.
"Chuyện này không dễ làm." Lục Duệ trầm ngâm, thật lâu không nói gì.
Nhìn thấy Lục Duệ không nói gì, người khác tất nhiên cũng không dám tùy tiện mở lời, dù sao hắn mới là người quyết định, người ở đây tất nhiên là thuận theo ý hắn.
Lao Động bình tĩnh nhìn Lục Duệ, trong lòng cảm khái ngàn vạn, lần đầu tiên khi nhìn thấy vị huyện trưởng trẻ con này, mình còn tưởng rằng hắn chỉ đến mạ vàng, không ngờ người ta trong hơn nửa năm, đã lập được một thành tích lớn như vậy ở huyện Cẩm Phú, quan trọng nhất là, mình bởi vì nhờ hắn, cũng từ vị trí cục trưởng cục giáo dục trở thành phó bí thư đảng uỷ kiêm trưởng trấn trấn Cẩm Phú, một khi vị trí của Vương Khải Tân phát sinh biến hóa, vậy bước tiếp theo, mình sẽ có cơ hội tiến thêm một bước.
Nghĩ đến bản kế hoạch Lục Duệ đã nói với mình, về phương án phát triển giáo dục huyện Cẩm Phú, trong lòng Lao Động kích động, kẻ sĩ vì tri kỷ mà chết, nếu hiện tại Lục Duệ gặp phiền toái, hắn cảm thấy, mình có trách nhiệm chia sẻ giúp Lục Duệ.
" Huyện trưởng, hay là để tôi tới cục tài chính đi." Lao Động nhìn Lục Duệ, trầm giọng nói.