Thạch Quang rõ ràng sửng sốt, nhìn thoáng qua hồ sơ Lục Duệ đưa, kinh ngạc hỏi: "Chủ nhiệm, ngài đây là?"
Lục Duệ mỉm cười nói: "Trước tiên cứ đọc đi đã rồi hẵng nói."
Thạch Quang không nói gì, bắt đầu cúi đầu xem hồ sơ đó.
Lục Duệ lộ ra vẻ tươi cười, hắn trong lúc vô tình nghe Thạch Quang nhắc tới với mình, rất muốn làm việc ở ban một đốc tra hoặc là ban hai đốc tra, bởi vì như vậy có thể xuống cơ sở, không thể cứ mỗi ngày rảnh rỗi ở ban tổng hợp, có điều đáng tiếc hắn có bà mẹ tốt, phó chủ nhiệm Hoàng sống chết không cho con trai mình điều đến ban một đốc tra hoặc là ban hai đốc tra, cho nên đáng thương cho Thạch Quang luôn nhìn những hồ sơ này mà cảm khái không thôi.
Hồ sơ Lục Duệ hôm nay đưa cho hắn xem chính là vụ án về phó thính trưởng thính giao thông tỉnh mà mấy ngày hôm trước trưởng ban ban một đốc tra Trần Hổ đưa cho Lục Duệ, tuy nói Trần Hổ nói bên trên thúc giục phải làm ngay, có điều Lục Duệ vẫn giam ba ngày, bất kể là thế nào, mình cũng không thể bị người ta coi là súng được.
Mà cho tiểu tử Thạch Quang này xem, là Lục Duệ có tâm tư khác.
"Thế nào, nhìn ra môn đạo gì chưa?" Thời gian trôi qua một lúc, Lục Duệ cầm thuốc ha ha hỏi Thạch Quang.
Thạch Quang dặt hồ sơ đó lên bàn, cười hì hì: "Cái này quá đơn giản? trên hồ sơ này đã viết rõ ràng, Thành Hựu Đạo trong công tác quả thực tồn tại vấn đề, đi ăn uống chơi bời với phía thi công không nói, còn nhận lễ vật của người ta, còn có lời chứng của phía thi công nữa, chậc chậc, chứng cớ vô cùng xác thực."
Bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Thạch Quang, Lục Duệ thản nhiên nói: "Chỉ có thế thôi à?"
Thạch Quang cười hắc hắc, lại không nói gì.
Trong lòng thầm gật đầu, Lục Duệ cũng coi trọng người thanh niên này, quả nhiên con cháu xuất thân gia đình quan lại, đứa nhỏ lớn lên trong gia đình như vậy, không có một ai là không tinh minh. Thạch Quang sao không nhìn ra mình đang thử hắn, chỉ là vừa rồi rõ ràng tên này có lời muốn nói, nhưng hiện tại lại giả vờ với mình.
Lục Duệ dập điếu thuốc trong tay, cầm chén trà lên thổi cho nguội rồi nói: "Tôi chuẩn bị đề nghị với thính lý, gia tăng thêm ban ba đốc tra, để anh làm trưởng ban."
Tay Thạch Quang run lên, ngón tay cầm thuốc chút nữa thì đánh rơi, ngây ngốc nhìn Lục Duệ rồi theo bản năng nói: "Mẹ tôi sao có thể đồng ý?"
Mỉm cười, Lục Duệ chỉ chỉ lên trên, bình tĩnh nói: "Chủ nhiệm Hoàng tuy rằng là phó chủ nhiệm chủ trảo công tác văn phòng, có điều, chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy hình như là thư ký trưởng Hạ kiêm nhiệm?"
Trong đầu chợt lóe linh quang, Thạch Quang nhìn Lục Duệ với vẻ không thể tin được, chẳng lẽ anh ta có quan hệ với thư ký trưởng Hạ?
Từ trước tới giờ, đối với vị chủ nhiệm phòng đốc tra mới thượng nhiệm này Thạch Quang luôn cảm thấy tò mò, tuổi so với mình chỉ lớn hơn một tuổi, đã là chủ nhiệm phòng đốc tra cấp chính xử, nghe nói từ vị trí huyện trưởng cơ sở điều lên, hơn nữa người ta xuất thân rất bình thường, căn bản không giống như loại phải dựa vào quan hệ của gia đình mới có được ngày hôm nay. Thạch Quang rất rõ ràng, mình nếu như không phải có mẹ ở địa vị cao, căn bản không thể vừa tốt nghiệp đại học tham gia công tác chưa tới ba năm đã được cân nhắc lên vị trí phó khoa, nhưng nhìn tuổi của vị chủ nhiệm Lục này, tham gia công tác thậm chí cũng chỉ khoảng bốn năm năm, hắn là làm như thế nào mà tới được vị trí hiện tại? nếu Không có gì bất ngờ xảy ra thì người ta sang năm sẽ lên phó thính, phó thính hai mươi bảy tuổi, nếu qua mấy năm nữa, ít nhất cũng phải tới cấp bậc phó thị trưởng thường vụ hoặc là phó bí thư thị ủy.
Có điều khiến Thạch Quang bất ngờ là, Lục Duệ không ngờ muốn tăng thêm một ban ở phòng đốc tra, đây chính là một chuyện không nhỏ, hắn biết rõ nếu như tin tức này truyền ra, sẽ dẫn tới chấn động gì ở phòng đốc tra tỉnh ủy, phải biết rằng, gia tăng một ban, vậy chính là thêm một khoa chính khoa, mấy cấp phó khoa, quan trọng hơn là, ban ba đốc tra này hoàn toàn có thể phân chia quyền lực hiện tại của ban một đốc tra và ban hai đốc tra.
Lợi hại! Quả nhiên là lợi hại !
Trong lòng thầm cảm khái một câu, Thạch Quang có nhận thức mới về thủ đoạn của chủ nhiệm Lục này, hắn tin, chỉ cần Lục Duệ tung con mồi này ra, sẽ dẫn phát xôn xao thế nào ở phòng đốc tra, các cán bộ một lòng muốn thăng quan, chắc sẽ bắt đầu dựa vào vị chủ nhiệm vừa thượng nhiệm này, ai cũng biết, ban ba đốc tra nếu là chủ nhiệm Lục đề nghị thiết lập, vậy nếu ai vào phòng này sẽ biến thành tâm phúc của chủ nhiệm, làm tâm phúc của lãnh đạo đó là chuyện tốt.
Càng làm cho Thạch Quang tò mò là, Lục Duệ sẽ dùng biện pháp gì để thuyết phục bà mẹ ngoan cố của mình, để mình đảm nhiệm chức trưởng ban ban ba đốc tra?
"Chủ nhiệm Lục, ngài, ngài không phải nói đùa chứ?" Thạch Quang có chút kinh ngạc nhìn Lục Duệ hỏi.
Lục Duệ lắc đầu: "Tôi giống người đang nói đùa à?"
Cười cười Có chút ngượng ngùng, Thạch Quang nói: "Thật ra, tôi chủ yếu là lo lắng về mẹ tôi, ngài không biết đấy thôi, bà ấy đặc biệt phản đối tôi đi theo đường đốc tra này, bằng không tôi cũng sẽ không phải ở trong ban tổng hợp ngày ngày đọc báo uống trà."
Mỉm cười, Lục Duệ nói: "Anh thực sự cho rằng chủ nhiệm Hoàng chén ép không để anh thăng quan à? bà ta chỉ là sợ anh còn quá trẻ tuổi sẽ gây chuyện thôi."
Nghe thấy lời nói của Lục Duệ, Thạch Quang cười hắc hắc, gãi gãi đầu.
Lục Duệ nói: "Bên chủ nhiệm Hoàng tôi sẽ lên tiếng, có điều anh phải đáp ứng tôi, trong thời gian ngắn nhất ổn định ban ba, bằng không tôi sẽ cho anh lại về ban tổng hợp mà lo hậu cần đấy."
Thạch Quang lập tức đứng lên, hành quân lễ: "Chủ nhiệm, ngài yên tâm đi, tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Lục Duệ khẽ gật đầu: "Đi làm việc đi, tôi lát nữa sẽ thương lượng với chủ nhiệm Hoàng."
Nghe hắn nói như vậy, Thạch Quang lập tức sốt ruột, hắn hắn ngóng trông có cơ hội lên tuyến đầu đã lâu, Lục Duệ nếu lại bắt đợi nữa, hắn chỉ sợ giỏ trúc múc nước công dã tràng, vội vàng ngửa bắt cười nói với Lục Duệ: "Chủ nhiệm, ngài nhanh lên nhé, nếu không sẽ lỡ việc đấy."
Chỉ chỉ báo cáo trước mặt mình, Lục Duệ cười nói: "Vậy anh nói với tôi xem, báo cáo này nên viết như thế nào?"
Thạch Quang nhíu mày, châm chước một chút rồi nói: "Nghe nói, quan thanh của vị phó thính trưởng Thành này không được tốt lắm, me tôi ở nhà cũng từng nhắc tới hắn mấy lần."
Nếu đã nói tới đây, Lục Duệ cũng minh bạch nên viết báo cáo này như thế nào, dựa theo trình tự bình thường, sau khi hồ sơ qua tay phòng đốc tra tỉnh ủy điều tra, chắc là sẽ do chủ nhiệm phòng đốc tra tự mình xem qua, sau đó thì báo lên để lãnh đạo văn phòng tỉnh ủy phê chỉ thị. Lục Duệ vốn đã áp chế chuyện này, là vì mình vừa tiến vào phòng đốc tra, rất nhiều chỗ chưa biết, nhất là chuyện nội bộ của phòng đốc tra, hai mắt mờ mịt, hắn phải cẩn thận. Về phần khi xử lý chuyện, lại càng phải vậy, bất kể ý kiến xử lý này viết như thế nào. Lục Duệ cũng không muốn đắc tội với người ta một cách hồ đồ, phải biết rằng mình dù sao cũng vừa tới tỉnh thành nhậm chức, mạng lưới quan hệ của tỉnh thành này rắc rối phức tạp, chuyện đắc tội với người ta Lục Duệ không muốn làm.
Dưới tình huống bình thường, Lục Duệ nên trực tiếp báo cáo hồ sơ này tới chỗ lãnh đạo, sau khi lãnh đạo có ý kiến, mình mới quyết định xử lý như thế nào, có điều nghe ý tứ của Thạch Quang, chủ nhiệm Hoàng đối với vị phó thính trưởng Thành này cũng không có cảm tình gì, như vậy xem ra, vẫn phải giải quyết việc chung, Lục Duệ dứt khoát trực tiếp viết một ý kiến khá công bằng, dựa theo điều lệ chế độ làm việc, không xuất hiện sai lầm, để vị lãnh đạo nào có bất mãn thì Lục Duệ còn nói được.
Bảo Thạch Quang về văn phòng, Lục Duệ ngồi trong văn phòng cẩn thận suy nghĩ một phen. Hắn không nói dối nói với Thạch Quang, Lục Duệ thực sự định mở thêm một ban ở phòng đốc tra, dù sao hiện tại chuyện phòng đốc tra phải xen vào quả thực quá nhiều. Toàn tỉnh hơn bốn mươi vạn kilomet vuông, tổng cộng có 12 thành phố, 1 địa khu, 18 thành phố cấp huyện, 46 huyện, 1 huyện tự trị,64 khu trực thuộc thành phố. Những địa phương này phản ánh rất nhiều vấn đề, đều cần phòng đốc tra tỉnh ủy hỏi đến, điều này khiến lượng công việc của phòng đốc tra vô hình trung lớn hơn rất nhiều.
Vốn hai ban của phòng đốc tra sẽ phụ trách một nửa huyện thị, có điều Lục Duệ định tách ra thêm một ban nữa, đây chính là một bắt đầu để mình nắm giữ toàn bộ quyền lực của phòng đốc tra.
Lục Duệ rất rõ ràng, một chủ nhiệm hàng không như hắn, đã đoạt lấy vị trí chủ nhiệm phòng đốc tra vốn là thịt béo trong mắt rất nhiều người, chắc là có không ít người đang chờ mình bị mất mặt. Giống như hai vụ án của thính văn hóa và Thành Hựu Đạo này, theo lý thì nên có người xử lý từ sớm, nhưng ban một ban hai không hẹn mà cùng lựa chọn đưa hồ sơ tới chỗ mình, rõ ràng là muốn xem chính hắn một vị quan mới thượng nhiệm như hắn sẽ đốt bó lửa đầu tiên như thế nào.
"Hừ! Định chờ tôi mất mặt à?" Lục Duệ cười lạnh trong lòng, đám quan liêu này chắc là ngồi ở cơ quan lâu quá nên đã quên mất rất nhiều quy củ trong quan trường rồi.
Khống chế quyền lực trong Quan trường chỉ có hai loại thủ đoạn, một loại là dùng biện pháp áp bức để giải quyết, trực tiếp cướp đoạt quyền lực của đối phương, ví dụ như Lục Duệ hiện tại nếu có biện pháp trực tiếp thay máu ban quản lý phòng đốc tra, thì có thể hoàn thành đổi mới quyền lực. Loại Thứ hai là trong kết cấu quyền lực, lợi dụng thủ đoạn đề bạt, điều động, cách chức để tiến hành điều chỉnh, hoàn thành phân phối quyền lực mới, phương thức này nói trắng ra là chọn dùng một số thủ đoạn để thay đổi kết cấu toàn bộ quyền lực, đạt tới sự cân bằng mới.
Cái gọi là vương giả phạt đạo, chính giả phạt giao, binh giả phạt mưu. Chính sách áp bức trước giờ đều là biện pháp sau khi các loại sách lược thất bại rồi mới có thể dùng. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì Lục Duệ cũng không muốn đưa bí thư tỉnh ủy Hàn Định Bang ra, phải biết rằng điều chỉnh ban lãnh đạo phòng đốc tra tỉnh ủy, cũng sẽ liên lụy đến tới lợi ích của rất nhiều người.
Theo Lục Duệ, mình chỉ cần hơi động não một chút, có thể thông qua một số biện pháp khuấy vũng nước lặng phòng đốc tra này lên, dù sao bất kể là thế nào, phía sau mình có sự tồn tại tương đương với lệ khí như Hàn Định Bang, cộng thêm một số thủ đoạn, hoàn toàn có thể khống chế toàn bộ cục diện.
Cái cần Hiện tại chỉ là một cơ hội để động thủ mà thôi.