"Thế lực hắc ác hình thành, truy nguyên, chính là dục vọng của quyền lực."
Lời nói của Lý Trường Quân rất không khách khí, trực tiếp chỉ ra trọng điểm của sự việc. Nhướng mày nhướng mày nói: "Dựa theo lời nói của thính trưởng Lý mà nói thì hiện tại mục tiêu của chúng ta là gì?"
Trường Thanh nói: "Phải thừa nhận, ở các nơi đều có một số đoàn thể lợi ích, những đoàn thể này một mặt người nắm giữ quyền lực trong tay thay mình tiến hành bảo hộ, từ đó chọn dùng thủ đoạn phạm tội để đạt được lợi ích, mặt khác, cũng lợi ích có được giúp những người trong tay có quyền lực đạt được quyền lực lớn hơn nữa."
Lục Duệ quay đầu nhìn về phía Dương Quân: "Bí thư Dương, đối với cái nhìn của thính trưởng Lý, thị ủy Tề thành có ý kiến gì?"
Dương Quân sắc mặt nghiêm túc gật đầu nói: "Tôi đại biểu cho thị ủy thị chính phủ Tề thành ở đây tỏ thái độ với tổ chuyên án, kiên quyết chấp hành quyết định của tỉnh ủy, bất kể là liên quan tới ai, liên quan tới cấp bậc gì, chúng tôi tuyệt đối không nể quá hóa hỏng, nhất định sẽ phối hợp với tổ chuyên án tra tới cùng."
Lục Duệ gật đầu: "Trong tay tôi có một phần tư liệu, là khi tổ đôn đốc tỉnh ủy chúng tôi đốc tra Phú khu Tề thành, nhận được một bộ phận tố cáo của quần chúng, cộng với một số tình huống chúng tôi tìm hiểu được. Ngoài ra, chỗ tôi còn có một bản danh sách, bên trên có mấy người là mấu chốt của án kiện lần này, lát nữa mọi người cầm xem, buổi sáng ngày mai, tổ chuyên án sẽ vào Phú khu, bắt đầu điều tra."
Cùng với lời nói của Lục Duệ tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc.
Phát triển của sự việc luôn nằm ngoài ý liệu của rất nhiều người, khi Lục Duệ cho rằng tất cả tiến hành thuận lợi thì hắn nhận được một cú điện thoại khiến mình rất bất ngờ.
" Anh Lục, anh lục, Thạch Quang đã xảy ra chuyện rồi!"
Khi Lục Duệ nhận được điện thoại của Lưu Nam đang cùng đám người Lý Trường Quân thảo luận tình tiết vụ án, mấy ngày nay tổ chuyên án tỉnh thính tra được rất nhiều manh mối hữu dụng, mục tiêu chỉ thẳng tới Diệp Kỳ Xương.
"Sao lại thế, Lưu Nam, em đừng gấp, cứ từ từ mà nói." Lục Duệ cau mày, một dự cảm xấu dâng lên trong lòng.
Tự thuật của khóc sướt mướt quả nhiên đã nghiệm chứng dự cảm của Lục Duệ.
Thạch Quang đã xảy ra chuyện!
Nguyên nhân rất đơn giản, vốn Lục Duệ đã bảo đám người Thạch Quang trở về tỉnh thành, mấy ngày gần đây chỉ có hắn một mình ở lại Phú khu tham dự điều tra án kiện lần này, nhưng Thạch Quang không yên lòng để Lưu Nam một mình, nhân lúc cuối tuần được nghỉ có ý từ Tân Châu đến Tề thành thăm Lưu Nam, từ Tân Châu lái xe tới Tề thành cũng chỉ mất mấy tiếng đồng hồ, buổi sáng xuất phát thì buổi trưa là tới, hắn lái xe thì cũng không sao. Nhưng vấn đề xảy ra khi Thạch Quang tới Lưu gia.
Thị sát của Bí thư tỉnh ủy đến đột nhiên, một phen điều tra tiếng sấm to mà mưa thì nhỏ của tổ đôn đốc tỉnh ủy cũng không có động tĩnh, Đường Chí Quốc ở thị lý dò xét thử phong thanh thì cũng không phát hiện tin tức gì gây bất lợi ình, bởi vậy cũng yên lòng, không hề ước thúc cậu em vợ Diệp Kỳ Xương của mình.
Diệp Kỳ Xương không bị ước thúc tất nhiên là thở phào nhẹ nhõm. Đoạn thời gian trước hắn thậm chí cho rằng mình sắp xúi quẩy rồi, đã chuẩn bị chạy trốn. Hiện tại nhìn thấy tất cả bình an vô sự, mắt thấy công trình sắp khởi công, tâm tư của hắn cũng dần dần rục rịch trở lại, tất nhiên làm việc cũng không có nhiều cố kỵ. Quả thực mà nói, là Diệp Kỳ Xương và Đường Chí Quốc không ý thức được loại thay đổi bất thường bình tĩnh quỷ dị này, bị đám người Lục Duệ ngoài lỏng trong chặt.
Khi Thạch Quang tới Lưu gia thì vừa hay mấy tên thủ hạ du côn của Diệp Kỳ Xương tới quấy rối, kết quả Thạch Quang nổi lên xung đột với đối phương, khiến cho người ta bất ngờ là, không ngờ có người báo cảnh sát, mà sau khi báo cảnh sát tới, không ngờ lại bắt Thạch Quang, người lo chuyện bất công của thiên hạ, lý do là hắn đã đánh một người trong số đối phương bị trọng thương. Tính chất của Chuyện này cũng được định hình là gây rối đánh nhau, hơn nữa còn có người đưa chuyện này lên mạng, đề mục là: Quan nhị đại cậy thế, đánh quần chúng vô tội phải trọng thương nhập viện!"
Một viên đá làm dấy lên tầng sáu ngàn trượng, chuyện này lập tức được tuyên truyền ầm ĩ, rất nhanh, Ủy ban kiểm tra tỉnh và phòng đốc tra tỉnh ủy thành lập tổ điều tra, chuẩn bị vào Phú khu điều tra chuyện này.
Vì chuyện này, tổ chuyên án thính công an tỉnh cũng không thể không âm thầm đình chỉ điều tra, Lục Duệ còn nhận được điện thoại của Hàn Định Bang, hỏi tiến triển của chuyện.
"Chuyện này, anh thấy thế nào?" Hàn Định Bang ở trong điện thoại rất bình tĩnh hỏi.
Lục Duệ thản nhiên cười nói: "Giãy chết thôi mà, càng có biểu hiện như vậy, lại càng cho thấy người nào đó khẳng định có vấn đề."
Hàn Định Bang gật đầu: "Tôi cũng nghĩ vậy, xem ra tổ chuyên án của các anh không giữ được bí mật."
Không ngờ Lục Duệ lại phủ nhận nói: "Chưa chắc là tổ chuyên án tỉnh thính, có lẽ đối phương là đang thử?"
Hàn Định Bang có chút nghi hoặc hỏi: "Thử cái gì?"
Lục Duệ cười nói: "Ngài nghĩ xem, chúng ta ở Phú khu làm ra chuyện lớn như vậy, ngài lại dọa Đường Chí Quốc, phòng đốc tra chúng tôi còn đánh sấm vang như thế, kết quả một chút mưa cũng không rơi xuống, việc này chỉ cần ai có chút tật là đoán ra, bọn họ nhìn thấy Thạch Quang tới Phú khu, cho nên mới tóm lấy cơ hội này, muốn thử xem chúng ta rốt cuộc có động tới bọn họ hay không."
Cười lạnh một tiếng, Hàn Định Bang nói: "Một đám ô hợp, còn muốn thăm dò chúng ta? Tổ chuyên án Các anh điều tra thế nào rồi? Có chứng cớ chưa?"
Lục Duệ gật đầu nói: "Đã điều tra xong rồi, Diệp Kỳ Xương tồn tại vấn đề rất nghiêm trọng, dưới tay có một đám nhân viên không nghề không ngỗng, còn được gọi là "Phú khu bang", để giải quyết tranh cãi công trình, bọn họ xuất động mấy chục người. Ở địa khu xung quanh Phú khu Tề thành tạo thành ảnh hưởng ác liệt. Qua điều tra, Diệp Kỳ Xương chỉ huy hoặc f dung túng thủ hạ, chọn dùng thủ đoạn bạo lực, đe dọa, uy hiếp ức hiếp, giết hại quần chúng. Kinh qua kiểm chứng của tổ chuyên án, còn liên quan tới các tội, cố ý giết người, cướp bóc, cố ý gây thương tích, trộm cướp, tụ tập đánh nhau, giam giữ phi pháp, dùng súng không có giấy phép, vơ vét tài sản, tổng cộng tạo thành tử vong cho 1 người, trọng thương 7 người, 49 người bị thương tích nhẹ."
Tay cầm điện thoại của Hàn Định Bang run rẩy, trầm ngâm một chút, Hàn Định Bang nói với Lục Duệ: "Mượn cơ hội này, lập tức ra lệnh bắt tập đoàn tội phạm của Diệp Kỳ Xương, xoá sạch ô dù trên đầu bọn họ, nhất định phải trả lại cho quần chúng một càn khôn sáng sủa."
Lục Duệ lập tức nói: "Vâng! Kiên quyết sẽ hoàn thành chỉ thị của tỉnh ủy."
Do dự một chút, Lục Duệ lại nói: "Vậy chuyện của đồng chí Thạch Quang? Trên mạng hiện tại đã nghị luận rất lớn."
Cười lạnh một tiếng, Hàn Định Bang nói: "Tôi đã bắn tiếng với đồng chí Triệu Yến rồi, có một số người, luôn cho rằng việc mình làm là thần không biết quỷ không hay, cũng không chịu nghĩ lại, trên thế giới này giấy không gói được lửa."
Y nếu đã nói như vậy, Lục Duệ biết, chuyện về Thạch Quang trên mạng khẳng định sẽ không có tin tức gì nữa. Lục Duệ biết rõ, dưới hoàn cảnh xã hội hiện giờ, bất kể là trên mạnh hay là áp lực dư luận khác, vĩnh viễn không thể mang tới chân tướng, ngược lại làm cho chân tướng sẽ bị vùi lấp sâu hơn, tuy rằng chuyện này bị người ta thành công đưa lên mạng, cũng dẫn tới sự coi trọng và chú ý của lãnh đạo tỉnh ủy, nhưng bọn họ sẽ cân nhắc là như thế nào để bảo vệ tôn nghiêm của tỉnh ủy. Người làm việc bên dưới tất nhiên cũng có biện pháp tiêu trừ ảnh hưởng tiêu cực mà dư luận mang đến, đó chính là đã sai thì vặn lại nó cho đúng, đen thì tẩy cho trắng, đây mới là pháp quyết đối phó với dư luận. Thật ra, nếu như là vụ án sai quá phức tạp, đây cũng là điều thượng tầng hy vọng nhìn thấy, dù sao, dính dáng tới vấn đề hình tượng chính phủ, lề mề không giải quyết nhanh sẽ khiến người ta sống không yên.
Bất kể là lúc nào, bảo vệ hình tượng của đảng và chính phủ đều là bài tập mà truyền thông bắt buộc phải làm, hơn nữa trong quá trình xử lý sự kiện, truyền thông nếu như hy vọng dùng lực lượng của mình ảnh hưởng tới quyết sách của đảng uỷ và chính phủ, vậy thì có chút xa vời rồi.
Có chỉ thị của Hàn Định Bang, Lục Duệ và Dương Quân, Lý Trường Quân ba người sau khi xác định đại bộ phận chứng cớ tổ chuyên án tỉnh thính tìm hiểu được thì quyết định tiến hành bắt tập thể tội phạm của Diệp Kỳ Xương, Nhưng trước khi bắt, phải bắt tên đầu mục Diệp Kỳ Xương đã, Diệp Kỳ Xương này rất giảo hoạt, nếu như tùy tiện tiến hành bắt thì có thể sẽ đả thảo kinh xà.
Cuối cùng vẫn là Lục Duệ nghĩ ra một biện pháp thích hợp, dùng danh nghĩa của thị cục gọi Diệp Kỳ Xương, lấy cớ là điều tra vụ Thạch Quang đánh nhau, bởi vì người bị Thạch Quang đánh phải vào bệnh viện là nhân viên của công ty Diệp Kỳ Xương, nói một cách chính xác là thủ hạ của hắn.
Buổi sáng Ngày hôm sau, thị cục Tề thành yêu cầu tổng giám đốc công ty nhà đất Thông Hải Diệp Kỳ Xương tới hiệp trợ điều tra vị Thạch Quang đả thương người, Diệp Kỳ Xương không nghi ngờ gì tới thị cục. Không ngờ vừa mới vào thị cục thì đã bị tổ chuyên án tỉnh thính khống chế.
Khi hắn ở trong phòng thẩm vấn của thị cục nhìn thấy Lục Duệ thì trong mắt hiện ra ánh mắt kinh ngạc: "Anh là ai?"
Lục Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, cười ha ha nói: "Diệp tổng, nói thật, tôi nghe danh anh đã lâu."
Sắc mặt Diệp Kỳ Xương rất khó coi, nói với Lục Duệ Các anh làm như vậy là giam giữ trái phép, tôi sẽ tới tỉnh ủy tốt cáo các anh."
Thở dài, Lục Duệ nói: "Xem ra anh là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."
Nói xong, Lục Duệ gật đầu với Lý Trường Quân đứng phía sau: "Thính trưởng Lý, giao cho ngài."
Lý Trường Quân sắc mặt nghiêm túc gật đầu, đi đến trước mặt Diệp Kỳ Xương, lấy ra lệnh bắt, nói: "Diệp Kỳ Xương, anh đã bị bắt."
Diệp Kỳ Xương lúc này lộ ra vẻ mặt không thèm để ý, Lục Duệ biết, hắn đang cho rằng là không có chứng cớ thì không làm gì được hắn, không biết lần này tỉnh thính đã sớm bày ra thiên la địa võng, đừng nói Diệp Kỳ Xương hắn, cho dù là Đường Chí Quốc lúc này cũng khó giữ mình.
Đồng thời vào lúc Diệp Kỳ Xương bị bắt, mười mấy cảnh sát của tổ chuyên án địa phương dc điều động, hoành hành một lưới bắt hết tập thể tội phạm của Diệp Kỳ Xương.
"lão Đường, làm sao bây giờ? Kỳ Xương có phải đã xảy ra chuyện rồi hay không?" Trong nhà Đường Chí Quốc, chị gái của Diệp Kỳ Xương lo lắng nhìn chồng.
Suy sụp ngồi trên thượng, Đường Chí Quốc cầm chiếc điện thoại mà gọi nửa ngày không có ai nhấc xuống, lãnh đạo mình quen biết cũng không nhận điện thoại của mình, lãnh đạo cũ Dương Quân cũng dứt khoát tắt máy, xem ra lần này mình thật sự xong rồi.
"Thùng thùng!" Tiếng gõ cửa vang lên, Đường Chí Quốc nhìn nhìn vợ vẫn đang ngẩn người, đứng lên đi tới mở cửa.
Mở cửa ra, đập vào mắt là khuôn mặt tươi cười của Lục Duệ và một hàng cảnh sát đứng sau hắn.
" Đồng chí Đường Chí Quốc. Anh đã bắt bắt."
Giọng nói của Lục Duệ rất vững vàng, nụ cười trên mặt vẫn tươi.