Quyền Khinh Nhất Thế


Lục Duệ trầm ngâm một chút, chậm rãi nói: "Bộ trưởng Lam nói đúng, thành phố Thanh Giang chúng tôi quả thực cần phát triển toàn diện, phát triển kinh tế không phải là thuốc hay vạn năng. Đối với thành phố Thanh Giang mà nói, gặp phải kết cấu dân cư đặc thù, vị trí địa lý đặc thù, quản lý tổ chức xã hội giám thị xã hội đều có nhiều khiêu chiến,, xây dựng xã hội, cách tân quản lý xã hội, có ý nghĩa quan trọng hơn. Không có xây dựng xã hội, sự phát triển của chúng tôi không có cơ sở, xã hội sẽ thiếu tính ổn định. Bởi vậy có thể nói, dưới tình thế mới, xây dựng xã hội và xây dựng kinh tế là quan trọng ngang nhau.
Cho nên. Thành phố Thanh Giang chúng tôi thủy chung kiên trì đặt xây dựng xã hội trên vị trí quan trọng để vạch kế hoạch và thôi động, lấy lực độ xây dựng xã hội để thể hiện lực độ phát triển khoa học, lấy trình độ phát triển xã hội đi lên để thể hiện trình độ phát triển kinh tế.
Trung tâm quản lý Xã hội nằm ở chính phủ, thị trường và xã hội, quan hệ tương hỗ ba bên. Cách tân quản lý Xã hội, chính là làm thế nào để quan hệ ba bê hòa hợp hơn, phối hợp, xúc tiến toàn bộ sự phát triển tốt của xã hội. Bởi vậy, xây dựng xã hội và quản lý xã hội rất có thể sẽ mang đến đẩy mạnh cải cách các khác khác. Ví dụ như, phải đào tạo chủ thể xã hội, có thể cần chuyển biến chức năng chính phủ, điều này khẳng định sẽ liên quan tới cải cách thể chế chính phủ; phải cải thiện dân sinh, phát triển sự nghiệp xã hội, phải đề cập tới phân phối chế độ, cải cách cung cấp đa nguyên hóa cho phục vụ công cộng; Yếu làm phong phú đời sống văn hóa của quần chúng, sẽ liên quan tới cải cách thể chế văn hóa.
Tuy rằng năm nay, kinh tế thành phố Thanh Giang cũng đồng thờ xuất hiện sự đi xuống trình độ nhất định, dẫn phát sự chú ý tới vấn đề kỹ thuật mới kéotheo phát triển của thượng đối với thành phố Thanh Giang. Động lực Phát triển là sức tổng hợp các phương diện văn hóa, xã hội, chính trị, kinh tế, nhưng căn bản nhất vẫn là ở con người. Sự phát triển của Thành phố Thanh Giang trước đây, phát triển kinh tế là dựa vào sự tham dự của cộng đồng, sự phát triển sau này là phát triển toàn phương vị, cũng cần công chúng tham dự vào các phương diện xây dựng chính trị, văn hóa, xã hội. Có thể nói động lực để Thanh Giang tiến thêm một bước cải cách phát triển ở ngay trong xã hội, trong dân chúng. Điều này cần xây dựng xã hội để kích hoạt.
Huống chi trước mặt thôi động cải cách so với 20 năm trước thì gian nan hơn rất nhiều. Thời đại cải cách mò đá qua sông đã dẫn dần qua đi, thời đại cải cách lý trí và quyết sách vấn trách đang đến."

Sắc mặt hơi đổi, sắc mặt của Lam Chính Long và bộ trưởng Trình đều trở nên có chút khó coi. Vốn bọn họ chỉ là muốn dùng mấy câu để kích thích Lục Duệ một chút, khơi ra vấn đề tồn tại trong quản lý xã hội và phát triển xây dựng kinh tế của thành phố Thanh Giang, ý đồ dùng điều này làm áp lực khiến Lục Duệ chủ động đề xuất thỉnh cầu sự trợ giúp của bọn họ, như vậy đàm phán trong tương lai có thể chiếm được địa vị chủ động, không ngờ Lục Duệ chẳng những không có để ý tới chuyện này, ngược lại giở giọng quan, bàn tới xây dựng xã hội và phát triển kinh tế.
Sắc mặt Lam Chính Long âm trầm, nhìn Lục Duệ tiếp tục chậm rãi nó ra từng vấn đề tồn tại trong quá trình cải chế xí nghiệp quốc hữu, đối với Lam Chính Long thân là phó bộ trưởng bộ thương vụ mà nói, hắn sao có thể không biết cải chế xí nghiệp quốc hữu tồn tại vấn đề? Nhắc tới vấn đề cải chế xí nghiệp quốc hữu. Từ hơn hai mươi năm cải cách mở cửa tới nay, rất nhiều cải cách của xí nghiệp quốc hữu đều đang dần dần trở thành tiêu điểm của mọi người, mà trong đây, cải cách chế độ cán bộ và chế độ nhân sự càng làm cho người ta thấp tha thấp thỏm, đối với phái đương quyền ở trong xí nghiệp nhà nước hưởng phúc mà nói, cải cách chế độ cán bộ và chế độ nhân sự của xí nghiệp nhà nước, có nghĩa là bọn họ sắp mất đi quyền lực trong tay mình, bất kỳ một người cầm quyền nào đối với tư vị mất đi quyền lực đều khó có thể chịu được. Bọn họ sợ, nên bọn họ nghĩ hết biện pháp giữ lại quyền lực trong tay mình.
Nhưng, điều này thì có liên quan gì tới phát triển khu cao tân thành phố Thanh Giang?
Tất cả mọi người hiểu rõ một điểm, trong quan trường chú trọng chừng mực, chú trọng mặt mũi. Hiện tại tình huống của khu cao tân thành phố Thanh Giang rất rõ ràng, tỉnh ủy tỉnh chính phủ tỉnh H cho dù là vì mặt mũi, cũng phải cố gắng ủng hộ phía Thanh Giang, nghe nói sắp tới tỉnh trưởng Ký Thiên Vũ và bí thư tỉnh ủy Giang Vĩnh Lực sẽ dắt tay nhau tới kinh thành tìm tới quốc vụ viện, mục đích chính là chất vấn bộ tài nguyên đất đai rốt cuộc rắp tâm làm gì. Vì sao ngăn cản sự phát triển của khu khai phá kỹ thuật mới Thần Quang của thành phố Thanh Giang. Nếu thực sự ầm ĩ tới nước đó, vậy chẳng khác nào bộ trưởng Trình sẽ phải đối mặt với chất vấn của hai vị đại lão thuộc Minh Châu hệ và kinh thành hệ, thậm chí còn có thể dẫn phát một trường phong ba.
Cho nên, cuộc gặp mặt hôm nay, tính toán của bộ trưởng Trình cũng là muốn dẹp chuyện cho đặng yên thân, sở dĩ kẻ xướng người hoạ với Lam Chính Long, mục đích cũng là để khi Trình hệ và Lam hệ liên thủ tiến vào thành phố Thanh Giang sẽ có thêm ưu việt, nhưng ngàn vạn lần không ngờ, Lục Duệ lại là người cứng mềm đều không chịu, những lời vừa rồi của hai người, khiến hắn tức giận, bắt đầu giở giọng quan.
Lam Chính Long tất nhiên biết vậy là sao, tập doàn Chính Đạt nhà mình hiện tại đang tiến hành đầu tư ở thành phố Thanh Giang, trong không ít cải chế xí nghiệp quốc hữu đều có bóng của tập đoàn Chính Đạt, những lời này của Lục Duệ tất nhiên là đang gõ mình.

" Bí thư Lục, cậu cảm thấy hạng mục khu cao tân thành phố Thanh Giang. Hiện tại nên làm thế nào?"
Đảo mắt, Lam Chính Long mở miệng nói.
Lục Duệ cười ha ha nói: "Cố tìm cái chung, gác lại bất đồng, tôi là cân nhắc như vậy."
"Ồ?" Bộ trưởng Trình đầu tiên là ngây ra một thoáng, sau đó nhìn Lục Duệ nói: "Nói nghe thử đi, làm sao để cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng?"
Lục Duệ cười cười: "Nếu khối đất đó của khu cao tân tồn tại vấn đề. Vậy tạm thời sẽ dừng khai phá khu đất đó, thành phố Thanh Giang chúng tôi cũng sẽ cùng bộ môn của bộ tài nguyên đất đai tiếp tục câu thông. Mưu cầu giải quyết vấn đề này. Như vậy tỉnh ủy tỉnh chính phủ và bộ tài nguyên đất đai coi như là có cớ để thu cờ cất trống. Về phần công trình kỳ hai của khu cao tân, tôi cảm thấy cần phải tiếp tục, đúng như lời bộ trưởng Lam nói, kinh tế của thành phố Thanh Giang muốn phát triển toàn diện thì khu cao tân là phải làm, nếu như công trình khu cao tân tùy tiện đình trệ, tất nhiên sẽ dẫn phát tình huống mất ổn định xã hội ở thành phố Thanh Giang, nếu thực sự là vậy, ai sẽ gánh vác trách nhiệm này đây? Huống chi, vốn chuyện này chính là chó cắn chó, không thể để thành phố Thanh Giang chúng tôi phải trả giá vì đám người ngồi không ăn bám nào đó được?"

Bộ trưởng Trình bị những lời nói trong mềm có cứng của Lục Duệ này làm cho sửng sốt, sắc mặt trở nên âm trầm, không nói câu gì, chỉ cầm chén rượu lên uống cạn.
Lam Chính Long đã sớm nghe nói tính tình của Lục Duệ này không nhỏ, được lý mà không buông tha người ta, không ngờ hôm nay vừa gặp đúng là như vậy thật, người này nói chuyện không hề nể mặt bộ trưởng Trình, không cố kỵ đối phương là quan lớn cấp chính bộ, trực tiếp đặt vấn đề này của thành phố Thanh Giang lên mặt bàn, dùng từ khá là khó nghe, cái gì gọi là chó cắn chó, tranh đấu giữa mấy đại gia tộc ở trong miệng của hắn liền biến thành chó cắn chó, người đương quyền thành ngồi không ăn bám, nếu không phải hiện tại bên tỉnh ủy tỉnh H ép quá găng, thủ tướng đã lộ ra vẻ bất mãn với bộ tài nguyên đất đai, chắc bộ trưởng Trình đã sớm đập bàn bỏ đi rồi.
" Lục Duệ, nói năng kiểu gì vậy? Chú ý ảnh hưởng một chút! Lát nữa tôi kiểu gì cũng phải nói chuyện với bí thư Định Bang." Lam Chính Long nhìn thoáng qua Lục Duệ, hoà giải.
Lục Duệ cười cười không nói gì, Lam Chính Long và Hàn Định Bang có quan hệ hay không thì hắn không biết, nhưng ít nhất thì Lục Duệ hiểu rõ, Hàn Định Bang là ủng hộ mình làm như vậy, đối với những đại gia tộc đã chiếm đại bộ phận tài nguyên mà vẫn còn thấy không đủ, một lòng mưu lợi cho nhà mình, bất kỳ có người có lương tâm nào trong quan trường đều sẽ không thích.
"Được rồi, lão Lam anh cũng không cần phải giả vờ làm người tốt, tôi là người nhỏ nhen vậy à?" Bộ trưởng Trình trừng mắt lườm Lam Chính Long một cái, cười ha ha.
Nói xong, y nhìn Lục Duệ: "Bí thư Lục, chuyện của bộ tài nguyên đất đai tôi đã rất rõ ràng, Lâm gia các anh và Hoàng gia liên thủ làm nhiều chuyện như vậy, hiện tại là muốn tôi tới chùi đít, anh cảm thấy họ Trình ngu như vậy à?"
Lục Duệ sắc mặt nghiêm túc nhìn bộ trưởng Trình, trầm giọng nói: "Là Lâm gia, không phải tôi, bộ trưởng Trình, ngài là trưởng bối, tôi xin nói một câu vô lễ, chuyện giữa tôi và Lâm gia, kinh thành chắc rất nhiều người đều đã biết, hiện tại tôi có khó khăn, ngài cũng có khó khăn, chúng ta câu thông nhiều hơn, tin rằng đối với mọi người đều có lợi, ngài thấy sao?"

Bộ trưởng Trình im lặng không nói gì, không thể không nói, lời nói của Lục Duệ quả thực đã nói trúng tim đen của hắn.
"Có chút thú vị." Bộ trưởng Trình và Lam Chính Long nhìn nhau một cái, hai người đều hướng ánh mắt lên người Lục Duệ, lời nói của Lục Duệ tuy rằng có chút mịt mờ, nhưng ý tứ lại biểu đạt vô cùng rõ ràng, hắn đã không còn liên quan gì tới Lâm gia, đây là chuyện giới kinh thành đều biết, Lâm gia muốn há quả đào của con rể mình, không ngờ liên hợp với người ngoài về chơi người nhà, đây là chuyện mọi người đều biết, mà bộ trưởng Trình hiện tại gặp phải sự uy hiếp của hai đại lão của kinh thành hệ và Minh Châu hệ là Ký Thiên Vũ và Giang Vĩnh Lực, người sáng mắt đều nhìn ra được, hiện tại mọi người đều có khó khăn, như vậy liền cần trao đổi câu thông nhiều hơn, mà cái gọi là trao đổi câu thông nhiều hơn, nói trắng ra chính là cùng hưởng lợi ích.
Khó khăn của Lục Duệ bằng vào bản sự của bộ trưởng Trình tất nhiên là có thể biết, nhưng y không ngờ là, Lục Duệ chỉ hơn hai mươi, chưa tới ba mươi, ánh mắt lại còn nham hiểm hơn hắn đã tẩm dâm trong quan trường mấy chục năm, nhìn vấn đề của mình thấu triệt như vậy.
Nhìn bộ dạng của hai người bọn họ, Lục Duệ khẽ cười, cúi đầu không nói gì, gắp thức ăn. Hiện tại thế cục giữa kinh thành và tỉnh H là khó bề phân biệt, hai nhà Lâm Hoàng liên minh phỏng chừng khiến rất nhiều gia tộc của kinh thành đêm không thể ngủ, , đối với bọn họ mà nói, một khi liên minh lợi ích của Lâm gia và Hoàng gia hình thành, vậy có nghĩa là một cuộc đánh cờ quyền lực sắp bắt đầu, mà đây không phải là điều tất cả mọi người nguyện ý nhìn thấy, huống chi, trong nhiệm kỳ mới năm nay, Lâm Phụng Thiên sẽ đi xuống, như vậy sau này, Lâm gia và Hoàng gia sẽ đi con đường nào?
Trình gia cũng thế, Lam gia cũng vậy, đều không hy vọng mình trở thành mục tiêu của Lâm hệ và Hoàng hệ, tất nhiên sẽ không dễ dàng tỏ thái độ, nhưng nếu như bọn họ muốn vươn tay vào thành phố Thanh Giang tỉnh H, như vậy tất nhiên sẽ sinh ra xung đột với liên minh của Lâm hệ và Hoàng hệ, nếu muốn ổn định cục diện thành phố Thanh Giang, như vậy mình phải thành lập một quan hệ lợi ích vững chắc là vô cùng quan trọng, Lam Thiên Dã tiến vào thành phố Thanh Giang tuy rằng thời gian không ngắn, nhưng lại không hình thành được thế lực có quy mô, muốn dựa vào hắn để đứng chân, vậy không nghi ngờ gì nữa là người si nói mộng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận