Quyền Khinh Nhất Thế


Số trên máy hiển thị là của chủ nhiệm văn phòng thị ủy Trương Triêu Dương.
Mày hơi nhíu lại, Lục Duệ nói khẽ với Lý Giang: "Tin tức tôi trở về đã truyền ra ngoài rồi à?"
Lý Giang gật đầu: "Bí thư Hoàng ngày hôm qua đã truyền ra ngoài tin tức anh sẽ về."
Ừ một tiếng, Lục Duệ ấn nút nghe, vừa cười nói: "Chủ nhiệm Trương, tin tức của anh cũng linh thông quá, tôi vừa về nhà còn chưa uống được ngụm nước. Anh có phải là lắp máy theo dõi trong nhà tôi không đấy?"
Bên kia Điện thoại truyền đến tiếng cười của chủ nhiệm văn phòng thị ủy Trương Triêu Dương: "Bí thư Lục nói đùa rồi, tôi gọi điện thoại cho ban trú kinh, bọn họ nói ngài hôm nay sẽ về Thanh Giang." Giải thích lý do, Trương Triêu Dương tiếp tục nói: "Là như vầy, bí thư hoàng thông tri mở cuộc họp thường ủy thị ủy, bất kỳ ai cũng không thể vắng họp, tôi cân nhắc thấu ngài nếu đã về thì thông tri trước cho ngài." Lục Duệ gật đầu: "Vậy cám ơn chủ nhiệm Trương, thời gian của cuộc họp thường ủy là vào lúc nào?"
Trương Triêu Dương nói: "Một giờ chiều."

Lục Duệ gật đầu nói: "Tôi biết rồi."
Sau đó chậm rãi dập máy, cầm chén trà trước mặt nhấp một ngụm, nhìn Lý Giang: "Thị lý gần đây có phải có thay đổi nhân sự hay không?"
Lý Giang nói: "Đúng vậy, tỉnh ủy mấy ngày hôm trước thông tri, bảo thành phố Thanh Giang chúng ta đề xuất hai nhân tuyển thường ủy thị ủy mới, nghe nói là thị trưởng Tả và bí thư Hoàng đã thương lượng rất nhiều lần, có điều thủy chung vẫn chưa đạt thành nhất trí."
Lục Duệ gật đầu, xem ra cuộc họp thường ủy buổi chiều chắc là Hoàng Hiểu Dương sẽ phản kích Tả Thiên Nhai, mình vừa trở lại thành phố Thanh Giang, Hoàng Hiểu Dương đã mở cuộc họp thường ủy, khẳng định là có quan hệ tới chuyện nhân sự, Hoàng Hiểu Dương này tính toán cũng hay nhỉ, một mặt Lục Duệ trong mắt người bình thường lúc này xem như từ kinh thành chật vật mà quay về, Lục Duệ không thể để công trình kỳ hai của khu cao tân Thần Quang có tiến triển với tính đột phá, lúc này nhìn qua thì cần bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương này ủng hộ hắn để ổn định cục diện khu cao tân, dù sao từ tổng thể mà nói, trong chuyện lần này Lục Duệ có trách nhiệm, Hoàng Hiểu Dương hoàn toàn có thể mượn chuyện này để chèn ép Lục Duệ.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Lục Duệ đối với Hoàng Hiểu Dương khẳng định có có kiêng kị rất sâu, không dám quá mức đắc tội hắn. Lục Duệ rất rõ ràng Hoàng Hiểu Dương lựa chọn ra tay vào lúc này, tuyệt đối là tóm chuẩn tâm tư của mình.
Ngoài ra, lúc này đem vấn đề nhân sự ra giải quyết, chủ ý của Hoàng Hiểu Dương chỉ sợ là cuối cùng đầu mâu vẫn chỉ về phía thị trưởng Tả Thiên Nhai, bởi vì Lục Duệ nếu như hiện tại chỉ có thể lựa chọn nghiêng về phía Hoàng Hiểu Dương, như vậy hắn có thể trên cuộc họp thường ủy hình thành ưu thế tuyệt đối ưu thế tuyệt đối đối với Tả Thiên Nhai, một khi xuất hiện tình huống này, cục diện thành phố Thanh Giang trước khi tỉnh ủy điều chỉnh ban lãnh đạo thị ủy sẽ có một thay đổi rất lớn, đối với thị trưởng Tả Thiên Nhai mà nói, đây không phải là một chuyện tốt.

Tục ngữ nói gừng càng già càng cay, không thể không nói, tâm cơ này của Hoàng Hiểu Dương thật sự là khiến cho người ta không thể không bội phục, Lục Duệ thậm chí đoán được, đồng ý để mình từ kinh thành về thành phố Thanh Giang, có phải cũng là kết quả tính toán kỹ của Hoàng Hiểu Dương hay không?
Có điều Lục Duệ cũng không lo lắng, mặc kệ Hoàng Hiểu Dương giở trò gì, từ trong miệng Trần Bân biết được tỉnh ủy quyết định động tới Hoàng Hiểu Dương, Lục Duệ đã xác định một chuyện, đó chính là Hoàng Hiểu Dương không còn bao ngày, một người như vậy, cho dù hắn có quyền mưu tới mấy cũng vô dụng. Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, bất kỳ kế sách nào cũng là uổng phí.
Phòng họp của Văn phòng thị ủy ở tầng năm, khi Lục Duệ vào cửa thì thấy trưởng ban tuyên truyền thị ủy Lý Giang Nam và phó thị trưởng Trần Dương đang thì thầm, nhìn thấy Lục Duệ tiến vào, hai người vội vàng đứng lên bắt tay Lục Duệ, Trần Dương kéo tay Lục Duệ cười nói: "Mùa hè càng lúc càng nóng, cũng không biết mùa đông năm nay của thành phố Thanh Giang chúng ta sẽ thế nào? kể ra, đây mới là mùa đông thứ nhất của hai chúng ta ở thành phố Thanh Giang."
Lục Duệ cười cười: "Đúng vậy, thoáng cái đã hơn nửa năm trôi qua rồi, mắt thấy sắp tới mùa thu, mùa thu tốt, là mùa thu hoạch, cho dù là là cách mùa đông gần hơn cũng không sao, không phải có câu? Mùa đông tới rồi, mùa xuân còn có thể xa sao?"
Ba người bật cười, Trần Dương và Lý Giang Nam rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, lời nói vừa rồi của Trần Dương rất rõ ràng, thầm nói với Lục Duệ tình huống hôm nay có chút không ổn, phải biết rằng hiện tại thành phố Thanh Giang đều đồn đại Lục Duệ ở kinh thành gặp khó, hạng mục công trình kỳ hai của khu cao tân Thần Quang thành phố Thanh Giang bởi vì một số việc mà bị gác lại, mà nguyên nhân gác lại là vì phó bí thư thị ủy chủ quản khu cao tân Lục Duệ chỉ huy lung tung, tùy ý trưng dụng đất, không dựa theo bản vẽ thiết kế hạng mục lúc trước để quy hoạch.
Rất rõ ràng, là có người đang lợi dụng ngôn luận để vây công Lục Duệ, nhưng vừa rồi trong lời nói của Lục Duệ, Lý Giang Nam à Trần Dương lại cảm thấy Lục Duệ hoàn toàn không hề có vẻ chán chường, trong ngôn ngữ à vẻ mặt của hắn đều tựa hồ biểu lộ một chuyện, đó chính là người nào đó của thành phố Thanh Giang tựa hồ quá coi thường hắn.
Khi nói chuyện, các thường ủy khác cũng đều đến phòng họp, sau khi nhìn thấy Lục Duệ, lục tục có người tới chào hỏi Lục Duệ, nhìn qua thì tựa hồ không khác gì bình thường, có điều Lục Duệ rõ ràng nhìn ra vẻ mặt của trưởng phòng tổ chức thị ủy Sở Kiếm không tốt lắm, chắc gần đây vấn đề nhân sự biế động khá lớn, áp lực mà hắn phải chịu cũng lớn, dù sao bất kể là thế nào, thân là trưởng phòng tổ chức thị ủy, bản thân chính là được phân quản vấn đề tổ chức nhân sự, lại là tâm phúc số một của bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương,Hoàng hệ có nạn, Sở Kiếm hắn chắc cũng phải chịu khổ.

Trước khi bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương đến, thị trưởng Tả Thiên Nhai đi vào phòng họp, mỗi lần hắn tới họp đều như vậy, vừa hay tới trước Hoàng Hiểu Dương mấy phút, tuyệt đối sẽ không quá sớm, cũng sẽ không quá muộn.
Thị trưởng đại nhân đến rồi tới, người khác tất nhiên là phải chào hỏi hắn, vươn tay đưa sổ và chén trà cho thư ký, Tả Thiên Nhai tươi cười chào hỏi mọi người.
Khi Đến Lục Duệ, Tả Thiên Nhai nhìn thoáng qua Lục Duệ, cười nói: "Bí thư Lục về rồi đấy à?
Nghe nói bí thư Lục ở kinh thành lập công lớn, giúp thành phố Thanh Giang chúng ta hấp dẫn được mấy ngàn vạn đầu tư, xem ra chuyến đi của bí thư Lục lần này tới kinh thành thu hoạch không nhỏ. Có điều hạng mục khu cao tân lúc nào thì có thể có kết luận, hiện tại có không ít người đang chú ý, áp lực của bên chính phủ cũng rất lớn."
Lục Duệ đầu tiên là lộ ra vẻ kinh ngạc: "Thị trưởng Tả, thật xin lỗi, không ngờ lại mang tới thêm phiền toái cho chính phủ. Chuyện đầu tư của Tập đoàn Đại Hoa tôi không rõ lắm, cụ thể là thị trưởng Lam liên hệ, hắn mới là công thần chủ yếu. Có điều chuyện của khu cao tân cũng không cần sốt ruột, làm việc gì cũng cần câu thông và lý giải, quyết định của thượng cấp chúng ta không thể nghi ngờ, chúng ta cứ chậm rãi chờ đợi tin tức là được."
Hai người bắt tay, sau khi lộ ra nụ cười bí hiểm với nhau, rất khoái trá ngồi hai bên phòng họp, trên mặt tuy rằng bất động thanh sắc, nhưng sự cảnh giác của Lục Duệ đối với Tả Thiên Nhai lại càng lúc càng cao, hắn không ngờ có thể biết được tin tức từ kinh thành nhanh như vậy, xem ra Lam Thiên Dã vẫn có liên hệ với Tả Thiên Nhai, hoặc là, có những người khác để lộ cho Tả Thiên Nhai chuyện này.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lục Duệ đảo qua bí thư Ủy ban chính pháp tân nhiệm của thành phố Thanh Giang Hoàng Chiêm Sơn, chỉ thấy vị người của Hoàng gia hơn bốn mươi tuổi này đang cúi đầu không biết viết gì vào sổ, đối với Hoàng Bác Phong, Lục Duệ vẫn duy trì cảnh giác cao độ, Hoàng gia đem người này làm tiên phong đặt ở thành phố Thanh Giang, đủ thấy năng lực và trình độ của hắn không tầm thường, huống chi Lục Duệ nghe Lý Giang nói, Hoàng Chiêm Sơn sau khi đến nhận chức, vài lần trong trường hợp bất đồng phê bình vấn đề trị an xã hội của thành phố Thanh Giang, mục tiêu tất nhiên là chỉ thẳng vào cục trưởng cục công an thành phố Thanh Giang Mã Hướng Đông, mà Mã Hướng Đông cũng không phải là đèn cạn dầu, ở trong nội bộ Ủy ban chính pháp thành phố lôi kéo được một nhóm người, đã có lực lượng đấu với Hoàng Chiêm Sơn.

Hai người một bên là bí thư Ủy ban chính pháp danh chính ngôn thuận, có quyền lực lãnh đạo, mà bên kia thi có chỗ dựa ở bộ công an, hơn nữa trong tay nắm giữ thực quyền của cục công an thành phố, trong nhất thời không ai làm gì được ai.
Lục Duệ rất rõ ràng, Mã Hướng Đông tất nhiên cũng đã nhìn ra vấn đề, cho nên mới một bước cũng không nhường Hoàng Chiêm Sơn này, có điều hắn cũng không lo lắng, dù sao Mã Hướng Đông không phải là thằng ngốc chỉ biết tiến về phía trướ có thể ở ở cơ quan Trung Ương như bộ công an trổ hết tài năng, hắn tất nhiên có bản sự của mình, huống chi, Lục Duệ ở tỉnh thính cũng có người quen, tin rằng sẽ không có vấn đề lớn.
Hiện tại Lục Duệ lo lắng là cục diện chính trị hiện giờ của thành phố Thanh Giang thật sự là rất quỷ dị, phe thị trưởng Tả Thiên Nhai bất tri bất giác không ngờ chiếm chủ động không nhỏ trên cuộc họp thường ủy, bí thư Ủy ban kiểm tra thành phố Diêm Quang Minh, tư lệnh viên quân phân khu thành phố Lưu Quốc Ấn đều là người của Tả Thiên Nhai, cộng với bí thư Ủy ban chính pháp tân nhiệm Hoàng Chiêm Sơn và phó thị trưởng thường vụ Lam Thiên Dã thái độ càng lúc càng ám muội, trong bất tri bất giác, trong tay Tả Thiên Nhai không ngờ có ít nhất bốn tới năm phiếu ủng hộ.
Ngược lại, bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương, trừ chủ nhiệm văn phòng thị ủy Trương Triêu Dương và trưởng phòng tổ chức thị ủy Sở Kiếm ra, không còn ai người ủng hộ, chẳng trách Lý Giang nói gần đây bí thư Hoàng không dễ sống. Phải biết rằng thành phố Thanh Giang tổng cộng có mười một thường ủy thị ủy, phe Lục Duệ thì có trưởng ban tuyên truyền thị ủy Lý Giang Nam và phó thị trưởng Trần Dương, cộng với Lục Duệ thì tổng cộng là ba phiếu, khi Lục Duệ không ở thành phố Thanh Giang, Lý Giang Nam và Trần Dương đại bộ phận thời gian lựa chọn bỏ phiếu trắng, nói cách khác, Hoàng Hiểu Dương đại bộ phận thời gian trên cuộc họp thường ủy đều ở hoàn cảnh xấu.
Chẳng trách hắn muốn Lục Duệ về thành phố Thanh Giang, thị trưởng Tả Thiên Nhai hiện tại khí thế bức nhân như vậy, nếu như Hoàng Hiểu Dương không liên thủ với Lục Duệ, chỉ sợ quyền lên tiếng trên cuộc họp thường ủy sẽ càng ngày càng nhỏ, thậm chí có một ngày có thể bị Tả Thiên Nhai tước mất quyền lực.
Nghĩ đến đây, Lục Duệ ngược lại cao hứng đối với chuyện Hoàng Hiểu Dương chủ động vươn cành oliu về phía mình, lúc này chính là lúc mình mở rộng sức ảnh hưởng của bản thân, đương nhiên, Lục Duệ khẳng định sẽ không dễ dàng liên thủ với Hoàng Hiểu Dương, muốn được mình giúp, không bro ra chút lợi ích thực tế thì sao có thể?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận