Cô ngồi vào bàn ăn. Kai cúi xuống trải khăn cho cô rồi từ từ ngồi xuống ngay cạnh cô.
Một bàn ăn lớn hầu hết là hải sản được bày ra. Anh ngồi lấy những món ngon nhất gắp cho cô. Cô chẳng thèm đáp lễ gắp lại mà cứ thế ăn . Quả thật rất ngon miệng.
Nó có một ma lực làm cho cô ăn đến quên cả trời đất.
Chợt anh chống tay quay mặt về phía cô và hỏi:
- Em có định quay về Harvard học tiếp 2 năm nữa không?
Cô vẫn nhai con mực trong miệng và lắc đầu.
- Sao không hoàn thành nốt khóa học đi. - anh thắc mắc
- Ở đây. Nhiều việc
- Tài năng , quan hệ của em và thế lực nhà ta đủ để cho em mở một công ty lớn có
thể vượt qua cả anh dễ dàng hay ngay cả ngang ba cũng được. Sao em không làm.
Cô lắc đầu. Thật sự sẽ rất mệt mỏi.
- Vậy em cứ làm đòn đắc lực phía sau để công ty anh và ba phát triển mạnh mẽ vậy sao?
Cô gật đầu.
- Em cứ quản lý vài chục cái quán Bar đúng là mệt mỏi.
- Còn làm ....
Giọng nói trong trẻo đang định cất lên tiếp tục thì bị cô hầu cắt ngang:
- Thưa cô, cô có điện thoại của ông chủ
Kai tức giận nhìn cô hầu bằng ánh mắt hầm hầm. Cô hầu sợ hãi chỉ biết cúi mặt xin lỗi rối rít. Vì là điện thoại của ông chủ nên cô mới phải khẩn trương vậy.
- Thật tình em xin lỗi cậu chủ. Em ....
- Im đi. - Anh gắt gỏng.
Cô đặt đũa xuống, lấy khăn lau miệng. Rồi đẩy ghế, bước ra ngoài nghe điện thoại của người ba yêu quí.
Ông là nhà chính trị tài ba, cũng là chủ tịch tập đoàn đa quốc gia đa ngành nghề.
Mọi sản phẩm do tập đoàn ông ra mắt đều được thị trường thế giới đón nhận và sử dụng rất rộng rãi.
Cô chính là cánh tay đắc lực của ông trong công việc. Ông muốn cô đến công ty làm nhưng cô nhất quyết không đồng ý. Cô cứ âm thầm lặng lẽ giúp cho ba.
- Bonjour Daddy -cô hít hơi thật sâu, cố lấy giọng tự nhiên nhất nói chuyện với ba.
Anh ngồi bên trong đang kết nối giữa máy mình và điện thoại nhà. Và đương nhiên, cuộc trò chuyện đó anh sẽ biết.
- Con gái của ta lại có hứng thú nói tiếng Pháp rồi sao.? - Ông cười vui đáp lại.
- ...... - cô chỉ cười trừ không nói gì
- Phi vụ vừa rồi ta nhờ con. Thật sự con làm rất tốt. Tuy việc làm đó không quang minh cho lắm. Nhưng nó đem lại cho tập đoàn một lợi nhuận khổng lồ.- Ông hài lòng, vui vẻ nói tiếp - Còn 2 phi vụ nữa. Ta muốn con làm nốt.Trong 5h
- Hai ? Cô dứt khoát trả lời
- Phải. Ta nghĩ nó không khó với con.
- Tốn rất nhiều. Từ bên hải quan đến lũ cớm và nhân lực của con.Và thời gian thì quá ít
- Ta tin rằng việc đó không khó đối với con. Con sẽ làm tốt như bao việc con đã làm thôi - Ông chắc nịch khẳng định rồi đột nhiên ông cười lớn - Giờ con cũng biết tính toán với người cha này rồi hả?
- ..... - Cô im lặng
- Thu nhập của con trong 3 tháng này từ chi nhánh đó ra sao?
- 700 ngàn USD.
- Rất tốt. Ta luôn hài lòng về con. Ngày mai ta muốn Kai bay sang Nga.
- Không phải việc của con.
- Con sẽ phải đảm nhiệm việc của nó ở trụ sở.
- Con sẽ nghĩ lại. Chào ba.
.................
Cô bước lên phòng. Thật mệt mỏi. Cô bắt đầu bắt não hoạt động trong 5h chỉ trong 5h phải hoàn thành cả 2 hai phi vụ. Quả thật là ba đang tăng sức ép cho cô.
Mở laptop. Bàn tay thon dài nhanh chóng lướt nhẹ trên từng phím. Làm sao để có thể trong 5h mà vận chuyển được 2 lô hàng vũ khí và đống hàng cấm.
Quãng đường dài 460 km.Phải đi qua cả đường bộ và đường biển Đường Không phải là quá dài nhưng phải qua eo biển thì phải qua sự kiểm soát của hải quan.
Đường bộ thì qua trạm kiểm soát của lũ cớm. Hàng thì không phải ít.
Quan hệ của ba còn lớn hơn của cô vậy sao cứ ép não cô phải huy động thật nhiều chất xám thế này.
Việc này chỉ cần ba đưa tiền và gọi cho Cục thôi mà.
Hay ba vẫn còn đang không hài lòng việc cô không chụi mở công ty lớn cứ lo mấy chục quán Bar.
Chết tiệt. Cô mở ngăn kéo lấy điện thoại và bắt đầu tra danh bạ.
Việc này tuyệt đối - chắc chắn sẽ xong. Còn 4 tiếng 52 phút