Buổi tối bảy giờ, Tinh Nhung nhận được điện thoại của Kỳ Nam.
“Chuẩn bị đi, sau đó xuống ăn cơm.
”
Giọng nói trong điện thoại vẫn lạnh lùng như thế, nhưng Tinh Nhung lại vô cùng vui vẻ.
“Vâng, em đến ngay.
”
Cúp điện thoại, cô đổi một chiếc váy hoodie trắng, buộc tóc đuôi ngựa, nghĩ đi nghĩ lại lại mặc một chiếc quần bó.
Ra khỏi khu nhà, Tinh Nhung nhìn trái nhìn phải, không thấy bóng dáng Kỳ Nam, vừa định gọi điện thoại, đèn bên phải của chiếc xe đen đã nhấp nháy hai lần.
“Ở bên này.
” Kỳ Nam hạ cửa kính, vẫy tay gọi cô đi qua chỗ mình.
Tinh Nhung chạy qua, áp sát vào cửa xe bên ghế phó lái hỏi “Chủ nhân, em có thể ngồi đây không?”
Kỳ Nam quay sang, biểu thị muốn cô tránh ra một chút.
Tinh Nhung lùi lại hai bước, cửa xe bị anh đẩy ra.
“Lên xe.
”
Chủ nhân mở cửa xe cho cô
Tinh Nhung nghĩ, đang định lên xe thì nhìn thấy một hộp quà trên ghế xe.
“Chủ nhân, đây là cái gì?”
“Đây là quà cho em, lên xe trước đi.
”
Tinh Nhung cầm lấy hộp quà màu hồng, thắt dây an toàn.
Xe khởi động, Kỳ Nam nhìn đường “Lấy đồ trong hộp ra, tự làm sạch, sau đó đút cho tiểu huyệt.
”
Tuy đã nghe rất nhiều lần những lời như thế này của anh, nhưng cô vẫn không nhịn được đỏ mặt, nhỏ giọng kháng nghị “Chủ nhân! ”
Kỳ Nam nghiêng đầu nhìn cô, đuôi mắt mang theo ý cười “Hửm?”
Tinh Nhung bị vẻ đẹp của anh mê hoặc, đỏ mặt, ngoan ngoãn đáp lời “Vâng, chủ nhân.
”
Cô mở hộp quà, bên trên là một quả trứng rung nhỏ, là loại có thể chăm sóc từ âm đế đến tận cúc hoa.
Nhãn hiệu “Quái vật nhỏ”, tạo hình cá voi nhỏ màu hồng, đuôi và miệng đều mềm mềm.
Hồi trước cô mua trứng rung của nhãn hiệu này đã nhìn thấy cái này, chỉ có điều nó không rung mạnh, vì vậy đã đặt một loại khác.
Tinh Nhung cầm lên, lấy dung dịch khử trùng vệ sinh nó.
Động tác rất thuần thục, nhưng mặt lại càng ngày càng đỏ.
A a a Chủ nhân còn đang ở bên cạnh.
“Động tác nhanh lên chút, lát nữa đến nơi là em phải nhét ở bên ngoài đấy.
” Kỳ Nam không hề nhìn cô, nhưng lại giống như đang lắp camera giám sát trong lòng cô vậy.
Tinh Nhung bị dọa sợ, gần như không thể phân biệt câu nói của anh có tính khả thi hay không, vì vậy động tác dần nhanh chóng.
Sau khi vệ sinh trứng rung xong, Tinh Nhung vừa định cởi quần bó, lại phát hiện không có chỗ nào để đặt xuống.
Kỳ Nam đưa tay về phía cô, bàn tay hướng lên.
Tinh Nhung nhìn sang, bàn tay rất to, to đến mức có thể dùng một tay bao trọn ngực cô, ba đường chỉ tay và khớp xương rất rõ ràng, ngón tay thon dài.
“Đặt vào đây.
” Kỳ Nam thấy cô ngây người, nhắc nhở.
“Vâng.
” Tinh Nhung đưa cá voi nhỏ màu hồng cho anh, hai tay luồn vào trong váy bắt đầu cởi quần.
Xe rẽ vào bãi đỗ xe của một trung tâm thương mại rồi tắt máy.
Kỳ Nam ung dung nhìn người con gái vẫn đang cố gắng cởi quần, có lòng tốt nhắc nhở “Đến nơi rồi.
”
Quần bó không dày, nhưng eo rất chặt, Tinh Nhung cố gắng muốn tránh vết thương trên mông bên tay chân hơi luống cuống.
“Chủ nhân đợi em một chút được không?”
Kỳ Nam lấy điện thoại ra, mở đồng hồ bấm giờ “Một phút bằng mười cái đánh mông, bắt đầu.
”
Tinh Nhung đẩy nhanh động tác, trong quá trình kêu lên vài tiếng xuýt xoa, quần bó cởi đến đùi, cô lấy trứng rung từ tay Kỳ Nam, vén một góc quần lót nhét vào, mông cọ xát trên ghế, lắc qua lắc lại để điều chỉnh.