Tô Hạ nghe thấy tiếng thở thô nặng và tiếng rên rỉ của Hứa Trình cùng Lâm Y Nhiên loáng thoáng truyền tới, đầu dựa vào trên ghế dựa, tóc mướt mồ hôi dán ở trên mặt, che khuất gương mặt đỏ lên vì động tình của cô.
Giữa hai chân, cô đã từ bỏ chống cự, tùy ý cho cái tay kia tách ra hai chân nhắm chặt của cô, dùng ngón tay đẩy vải dệt ra, lòng bàn tay thô ráp lập tức chạm vào âm huyệt, xoa nắn môi âm hộ mẫn cảm tới mức run rẩy.
Tô Hạ cắn răng, ngăn chặn tiếng rên rỉ ở trong cổ họng.
Ngón tay của Hứa Trình đều là vết chai mỏng, sắc tình mà xoa nắn trên dưới khe bướm của cô, làm cho dâm dịch và tiểu huyệt phát ra tiếng nước òm ọp nhỏ vụn.
Âm vật của Tô Hạ bị kích thích tới mức đứng thẳng lên, cái tay kia bắt đầu vừa xoa vừa ấn âm vật, vừa véo vừa nắm, làm cho hai mắt của Tô Hạ đẫm lệ mông lung, hai chân run rẩy, cổ ngửa lên, mồ hôi mỏng chảy từ cổ xuống dưới.
Cô bị xoa nắn tới mức làm cả người ướt nóng, dâm dịch trong tiểu huyệt giống như van nước bị mất khống chế, khoái cảm chỗ âm vật càng ngày càng mạnh mẽ, Tô Hạ cắn chặt răng, đôi lông mày nhăn lại, nhịn không được kẹp lấy tay của Hứa Trình.
Ngay sau đó, “phụt” một cái, ngón giữa của Hứa Trình cắm vào khe âm đạo, lập tức cắm cho dâm dịch trong khe âm đạo văng khắp nơi.
Vết chai mỏng trong lòng bàn tay cọ xát vào điểm mẫn cảm ở vách trong của âm đạo.
Thịt non cơ khát tầng tầng lớp lớp lập tức xoắn chặt lấy ngón tay cứng rắn đột nhiên tiến vào kia.
Cả người Tô Hạ run rẩy, bị cắm tới cao trào.
Cùng lúc đó, cô nghe thấy Hứa Trình ức chế không được mà kêu rên một tiếng, đuôi mắt quét đến quần của Hứa Trình hình như bị ướt một khối, trong không khí tràn ngập mùi tanh tinh dịch đặc trưng của nam tính.
Ngón tay đang cắm ở trong huyệt được rút ra ngoài, tiểu huyệt không có đồ vật lấp lập tức trở lên trống rỗng, Tô Hạ kẹp chặt chân, thậm chí còn nhếch chân lên bắt chéo, hung hăng co rút lại âm hộ đang đói khát.