Hôm đó thứ năm, giữa tuần, công ty có vẻ ít việc, Chấn Phong thấy em dâu chỉ ngồi một mình trong phòng, nàng đang đọc báo trên laptop, thế là Phong lấy smartphone của mình mở ứng dụng Telegram lên chọn ID của nàng rồi nhập ký tự vào khung chat: "Chim sẻ gọi cú non." Và nhấn "Gửi".
Chưa thấy Huyền reply, anh chat tiếp: "Gà trống gọi mái già."
Lập tức nàng chat lại liền: "Mái già cái đầu ông đấy, gì thế?"
Chấn Phong: "À, anh tìm được hotel rồi em, hôm nay em muốn xem thử hotel anh chọn không?"
Ngọc Huyền reply: "Xem thử cái gì, đã vào đó thì xem thiệt luôn rồi chứ, bày đặt thử với chả thiệt."
Phong: "Hì hì, thử và thiệt đó em."
Huyền: "Nhưng em chưa vào những hotel như vầy bao giờ, có kín đáo không anh? Ai thấy thì chết."
Phong: "Anh chọn hotel nằm trong khu vực kín đáo rồi em, với lại em với anh đâu đi cùng đâu, anh sẽ tới trước vào phòng, rồi nhắn tin số phòng cho em qua Telegram, em tới trước hotel, bật Telegram lên là biết số phòng, vào hỏi reception là biết phòng để lên với anh thôi.
Em ngại thì cứ đeo khẩu trang, đừng cởi ra, khỏi cần đưa căn cước công dân luôn, chỉ cần căn cước công dân của anh là đủ rồi.
Hotel chắc không đẹp bằng nhà em, nhưng có mấy đồ vật hay lắm, vào em sẽ biết."
Huyền: "img
" (gõ icon mặt cười).
Rồi nàng gõ tiếp: "Ok anh, vậy trưa nay mấy giờ, để em hoàn thành công việc trước rồi sắp xếp đi."
Mới 11h30 trưa, Phong xin thằng sếp trực tiếp đi sớm chút, vội chạy qua khu vực chiến đấu quen thuộc lấy phòng trước, không quên mua vài cái bánh ngọt Breadtalk và hai lon coca để dằn bụng.
Vào rồi Phong mới thấy hố, vì anh đi sớm quá, đợi em dâu mỏi mòn luôn, tắm xong, ăn hết hai cái bánh uống một lon coca xong mới thấy tiếng gõ cửa, anh mở cửa mà lòng hồi hộp y như lần đầu hẹn gái trong hotel vậy.
Bước vào là thân hình cao một mét năm mươi ba quen thuộc trong bộ váy công sở trang trọng, mùi nước hoa thoang thoảng, dáng vẻ ngại ngùng của lần đầu vào hotel cho chuyện này, Ngọc Huyền vẫn đeo khẩu trang kín mít.
Vừa vào phòng, Phong liền ôm chầm lấy em dâu, nàng giãy nảy: "Gì mà vội thế, em đang nóng quá, đi ngoài đường nóng gần chết, mà ngại nữa."
Huyền mở khẩu trang nhìn một lượt căn phòng, căn phòng này có phòng tắm trong phòng luôn, bao quanh phòng tắm là hai tấm kiếng lớn, đứng ngoài có thể nhìn thấu bên trong, trong phòng còn có một cái ghế tình nhân màu đỏ.
Phong nói: "Em thay đồ tắm chút đi cho khỏe rồi ra."
Em dâu còn e ngại chưa cởi đồ, vì chẳng biết cởi ở đâu, đứng ngoài thì nàng ngại, mà vào trong phòng tắm thì anh cũng thấy hết.
Anh biết cười thầm: "Em thay đồ đi, anh không nhìn đâu."
Nàng cười nói: "Sao mà không nhìn cho được, cái phòng tắm thế này cơ mà."
Cuối cùng em dâu cũng chịu cởi đồ, cởi ở bên ngoài, treo quần áo lên móc và bước vào phòng tắm.
Phong như được xem một cuốn phim cấp ba, nhân vật nữ e thẹn cởi đồ bước vào phòng tắm, em dâu thì chưa quen với việc có người nhìn mình thay đồ và tắm nên cứ lóng nga lóng ngóng, vào phòng tắm mở nước lên mà nước nóng quá do anh tắm lúc nãy, nàng hét lên nhảy tưng tưng, anh chạy vào xem thế nào thì bị nàng đuổi ra làm anh tranh thủ xơ múi chút mà không được.
Phong ngồi ngoài, chỉ quấn cái khăn tắm, anh nhìn em dâu tắm bên trong đang xoa xà bông, mà cây thịt cứng hết cả lên làm anh chịu hết nổi mà vứt cái khăn tắm ra rồi bước vào mở cửa phòng tắm (cái phòng tắm này không có chốt vì ngăn bởi các tấm kính thôi, không có cửa gỗ, nên cứ đẩy vào là vào).
Ngọc Huyền đang xoa xà bông nên không thấy anh chồng của nàng bước vào, chỉ biết khi nghe tiếng đẩy cửa còn chưa kịp phản ứng thì Phong đã ôm lấy nàng, người dính đầy xà bông.
Nàng nói: "Anh tắm rồi mà, vào đây làm gì nữa."
Anh trả lời: "Nhìn em tắm khiến cho anh muốn tắm với em, tắm cho em, chăm sóc cho em."
Nàng cười cười: "Vào đây lợi dụng sờ mó thì có, chăm sóc gì."
Phong không nói gì, lấy cái khăn tắm nhỏ, nhúng xà bông, xoa lên người em dâu nhất là sau lưng, vì đó là chỗ mà nàng không bao giờ sờ tới được, nàng thấy anh nghiêm túc nên có vẻ chịu đèn, đứng yên lặng cho anh xoa.
Phong thì tất nhiên không thể bỏ sót chỗ nào rồi, từ lưng tới cặp vú xinh đẹp tới vùng cấm địa đen thui, Huyền thì chắc lâu lắm không có ai tắm cho, đứng mà mắt lim dim tận hưởng, như vô thức, tay nàng nắm lấy côn thịt đang cứng ngắc của anh mà sục nhẹ, miệng bắt đầu rên nhẹ, tay kia thì xoa lên ngực anh.
Bất chợt Huyền quay lại, mở vòi sen, đặt lên cao rồi quay lại hôn lên môi Chấn Phong như điên dại.
Hai anh em mình mẩy đầy xà bông, đứng dưới vòi sen vừa mở, hôn nhau say sưa.
Vừa hôn, đôi bàn tay của mỗi người xoa lên người của nhau để xoa hết xà bông cho sạch, người em dâu vừa sạch xà bông thì nàng liền cúi xuống cầm côn thịt của Phong cho vào miệng, mặc cho anh vẫn đang xoa mình bên dưới vòi sen.
Cảnh tượng cứ như một bộ phim nghệ thuật nào đó.
Vòi sen cứ xả xuống, anh thì đứng tận hưởng dòng nước phun đều lên mặt, bên dưới em dâu đang mút cây thịt liên tục mặc cho dòng nước chảy ào ào từ trên đầu anh xuống mặt nàng.
Tay anh cũng không để yên, anh cúi xuống, hai tay cũng xoa đầu Huyền, xoa vú nàng để sạch hết xà bông.
Được một lúc, chịu hết nổi, mặc cho dòng nước vẫn đổ liên tục lên cả hai, Phong kéo tay Huyền cho nàng đứng lên, anh nhìn vào mắt nàng nói: "Anh muốn đi vào em ngay bây giờ, dưới dòng nước này."
Huyền im lặng gật đầu, quay lưng lại..