Quyền Tài

Giữa trưa.

Không khí đầu xuân dần dần ấm áp chút ít, chim kêu bướm lượn, trời trong nắng ấm.

Đổng Học Bân muốn thăng quan mặt tươi như hoa đi vào chợ kiều tây, tại khu chuyên đồ trang điểm chọn vài lọ nước hoa thương hiệu ngoại quốc, tính tiền, đóng gói ra khỏi chợ. Đổng Học Bán đã cứu mệnh Tạ Tuệ Lan, lại giúp nàng giải quyết hôn ước cùng Ngụy Nam, theo lý thuyết với quan hệ mình cùng Tạ tỷ bây giờ, cái lễ này là không cần đưa, nhưng Đổng Học Bân vẫn muốn củng cố quan hệ cùng Tạ Tuệ Lan, quan hệ đều là đi đi lại lại mới đi ra, lại phát triển, lại gần bằng hữu, dù cho huynh đệ, không đi nói chuyện quan hệ cũng sẽ chậm rãi phải nhạt.

Bên ngoài, Đổng Học Bân lấy ra điện thoại di động gọi cho Tạ Tuệ Lan, “Alo, Tạ tỷ”.

“Tiểu Đổng à, ha ha, chuyện gì vậy?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm viết chữ sàn sạt.

“...A, ngài đang bận việc?”

“Xem như vậy, ngày mai bộ Trung Tuyên có một hội nghị phải đi, đang chuẩn bị bài phát biểu” Nghe âm thanh, Tạ Tuệ Lan bên kia là ở vừa nói vừa ghi gì đó, “Hai ngày đầu để cho người trong chỗ tôi tìm tài liệu báo chí có quan hệ vấn đề năm nay, nhưng mà hiệu suất cơ quan bên kia làm việc quá thấp, trong chốc lát phải ký tên, trong chốc lát còn nói ngày nghỉ phải nghỉ ngơi, nhân viện không đủ, hai ba ngày, cuối cùng mới làm ra cho tôi năm sáu phân báo chí có vấn đề cung cấp, hiệu suất kém quá... A, không nói, cậu có việc gì? Cái điều động kia không hài lòng lắm hả?”

Đổng Học Bán vội hỏi: “Không có không có, là rất hài lòng, cho nên đã muốn bái phòng ngài thoáng cái”.

“Nói gì khách khí như vậy, cái gì bái phòng hay không bái phòng, chúng ta bây giờ là người yêu, đúng hay không?”

Đổng Học Bân a một cái, “Ngài cứ đùa, khụ khụ, cái này, nếu không quấy rầy mà nói, tôi đi qua nhé?”

“Ha ha, tôi ở nhà chờ cậu, đừng cầm gì đó, được không?”

Hàm hồ đáp ứng hai câu, Đổng Học Bân bò điện thoại, gọi cỗ xe đi tới tiểu khu ký túc xá đơn vị Tạ tỷ.

Đi đến dưới lầu nhà Tạ tỷ, trong lầu đơn vị các nàng vừa vận có một người trung niên kẹp lấy túi da đi tới, cửa chậm rãi đóng lại, còn chưa đóng hoàn toàn, Đổng Học Bân dạo bước đi mau qua, lấy tay ấn mặt mã trên bảng điện tử, đỡ phải đóng cửa lại, thông báo cho Tạ tỷ luôn, thăng lên lầu ấn chuông cửa nhà Tạ


Răng rắc, cửa mở, lộ ra khuôn mặt đoan trang mặt người của Tạ Tuệ Lan, “Tiểu Đổng? Tại sao lại đến được đây?”

“Có người vừa vận đi ra từ bên trong” Cửa chống trộm cũng mở, Đổng Học Bân liếc liếc quần tây Tạ Tuệ Lan bọc môạg đẹp và làn da trắng trong tất chân, nuốt nuốt nước miếng, hắn cầm lễ vật vào phòng, “Tạ tỷ, mua cho ngài ít đồ trang điểm, cũng không phải cái gì đó quý, chúc ngài thanh xuân vĩnh trú, mỹ lộ vĩnh tồn” Nói xong, để gói to tới một cái tủ nhỏ trong lối đi nhỏ trong nhà.

Tạ Tuệ Lan bất đắc dĩ cười cười, “Tại sao lại cầm tới đây? Không phải nói không cho cậu cầm gì đó sao? Cậu đó, hai chúng ta đã có quan hệ này, có mấy lời tôi nói, lần trước cậu lấy nước hoa ra, tôi còn không chú ý xử dụng đây, ùm, cậu kéo ra cái cửa tủ kia nhìn xem, tất cả bên trong đều là các loại đồ trang điểm, cái thương hiệu cũng có, ha ha, hận không thể đầy đủ hơn so với siêu thị, sau này cậu đến, cũng đừng mò mẫm phí tiền, đúng rồi, cậu xem cái hộp nào tốt thì lấy đi vài cái, đem trở về cho cậu mẫu thân dùng, một mình tôi cũng không dùng được nhiều như vậy”.

Đổng Học Bân than trong lòng, mẹ, cái lễ vật này không ăn thua rồi! “Ngồi vào trong phòng đi, uống trà gì?”

“Cái gì cũng được” Đổng Học Bân nhìn nàng, “Tạ tỷ, cái này, tôi tùy tiện nói chuyện phiếm thôi, vậy ngài thích lễ vật gì?”

Tạ Tuệ Lan hơi nghiêng đầu, híp mắt cười cười, “Thật ra tặng lễ chỉ là muốn biểu đạt một cái ý tứ, ý tứ có là được, tôi cũng không thể nào nhìn trúng những này, ha ha, lời này nói ra là cho cậu, lễ vật tôi muốn nhất, đó là có thể trợ giúp gì đó đối với công tác của tôi, cậu cùng nhìn ra được, người nhà của chúng ta cùng không ủng hộ tôi phát triển tại giới chính trị, lão gia tử không ủng hộ, cha tôi không ủng hộ, mẫu thân của tôi cũng không ủng hộ, ở đơn vị, mọi người biểu hiện ra từng tiếng từng tiếng gọi Tạ Sở trưởng rất nhiệt tình, thật ra trong lòng đều nghi vấn tôi, nghĩ tôi chỉ là dựa vào bối cảnh mới bò lên, cho nên, tôi phải làm ra chút thành tích, chẳng những cấp cho người trong nhà nhìn xem, cùng muốn chắn lấp kín miệng đồng sự đơn vị, ngày mai đối với tôi rất quan trọng, nếu như lúc này có người có thể cung cấp tất cả vấn đề báo chí có quan hệ đến năm nay cho tôi, với tôi mà nói chính là lễ vật tốt nhất, so với cái gì lễ vật đều quý hơn, ha ha”.

Đổng Học Bân nháy mắt mấy cái, cung cấp vấn đề báo chí? Lễ vật?

BACK! BACK!

Hình ảnh trước mắt biến đổi!

Tuy niệm hai lần BACK, nhưng Đổng Học Bân tại ngày hôm qua đánh cờ thì đã dùng hết toàn bộ, chỉ còn lần hôm nay!

Trước mặt là cửa chống trộm nhà Tạ Tuệ Lan, tay Đổng Học Bân đang muốn đè xuống chuông trước cửa, hấn vừa vội vàng thu lại tay, ánh mắt vô định, vô thanh vô tức lại đi xuống lầu, đi ra tiểu khu ký túc xá Tạ tỷ. Tạ tỷ trong điện thoại đã nói qua cái gì vấn đề báo chí, mình lại không để ý, xem ra Tạ tỷ là phải ghi một bài phát biểu có quan hệ cùng báo cáo này, hai ngày này nghi đại bộ phận cơ quan đều nghỉ ngơi, cho nên những báo chí kia mới không kịp thời đưa đến chỗ Tạ tỷ!

Lễ vật tốt nhất?

Được! Vậy đưa Tạ tỷ cái này!


Đổng Học Bân biết mình phải nhanh chóng, bằng không Tạ tỷ bên kia khẳng định cũng sẽ lấy được, không dùng đến của mình!

Cầm lấy điện thoại, Đổng Học Bân gọi điện thoại cho phó trưởng phòng thông tin đơn vị, “Alo, Trịnh trưởng phòng, cậu đang ở đơn vị sao?”

“A, Đổng Chù nhiệm à, ha ha, tôi hôm nay tăng ca, đang ở văn phòng, làm sao vậy?”

“Là như thế này, tôi nhớ được lần trước đi phòng thông tin làm việc, giống như trông thấy bên kia có người sắp xếp tra báo chí năm nay, hơn nữa đã cho vào trong máy vi tính?”

“Đúng vậy, năm trước phía trên có nhiệm vụ, cậu hỏi cái này làm gì vậy?”

“Tôi có việc cần, muốn đem tất cả báo chí đầu năm, phía trên có vấn đề liên quan đến cung cấp làm ấm, đều cần có trong tay, a, là việc tư nhân, cậu xem có thể sao chép lại một phần hình ảnh những báo chí kia giúp tôi hay không?”

“ơ, lúc ấy chỉ là nhiệm vụ cần, tôi cũng không biết bọn họ để lại không, Đổng Chủ nhiệm, như vậy, chờ điện thoại của tôi” Năm phút đồng hồ sau, điện thoại phó trưởng phòng thông tin gọi tới, “Đổng Chủ nhiệm, tư liệu báo chí cũng còn đây, tôi lập tức gọi bọn hấn in ra một bản, cậu tới lấy là được”.

Đổng Học Bân nói: “Làm sao không biết xấu hổ, anh đưa tất cả tư liệu cho tôi là được”.

“Không có việc gì, lần trước việc bất sai thân thích Tường trưởng phòng, cậu giúp đỡ tôi giải vây, chút chuyện này tính là cái gì”.

“Vậy đa tạ” Trịnh trưởng phòng xác thực thiếu nợ mình một ân tình, bằng không Đổng Học Bân cũng sẽ không gọi điện thoại cho hắn, dù sao cũng là việc tư nhân, mặc kệ tư liệu báb tiêu thuyêt có phải là công khai hay không, mang tư liệu từ trong đơn vị quốc an đi ra, chính là vật kiêng kị, chuyện này tất phải tìm người quen.

Một giờ sau. Đổng Học Bán rốt cục lấy được báo hai tháng năm nay nói về vấn đề cung cấp làm ấm, một xấp dày đặc, nặng vài cân, sở dĩ có thể nhanh như vậy đã lấy được, xem ra phó trưởng phòng sai khiến không ít nhân thù sắp xếp sàng chọn, được, có ý tứ. Đổng Học Bân tiện thể đem đồ trang điểm trở về, đem túi giấy nặng trịch một lần nữa về tới ký túc xá đon vị Tạ tỷ. Lúc này Tạ Tuệ Lan đang ở trong phòng khách nhíu mày gọi điện thoại, “Tại sao tư liệu tôi muốn còn chưa tới? Một tháng không tìm thấy? Các cậu tại sao không có dự bị... Nói cái gì? Người phòng liệu nghỉ ngơi sẽ không có biện pháp lấy hồ sơ? Các cậu đây là làm việc hiệu,suất gì! Chuyển điện thoại lãnh đạo các cậu... lãnh đạo không ở đó?” Tạ Tuệ Lan thở một hơi, bóp thoáng cái cúp điện thoại, nếu bộ Trung Tuyên bên kia không thông báo quá muộn, cộng thêm hai ngày này sự tình trong nhà quá nhiều, tư liệu cũng không trở thành muộn như vậy còn chưa tới, mắt thấy ngày mai phải làm báo cáo, nhưng đỉnh đầu có thể còn vài phần chưa làm xong, cái này làm sao đủ dùng?

Tích tích tích Tích tích tích, điện thoại vang lên. Tạ Tuệ Lan biết là Đổng Học Bán đến đây, cầm lên vừa nghe, đi ra mở cửa, sau đó chờ Tiểu Đổng đi lên lầu.


“Tạ tỷ, thật có lỗi thật có lỗi, có chút việc chậm trễ đã tới chậm.” Đổng Học Bán thở hồng hộc đi tới. Tạ Tuệ Lan mở cửa chống trộm ra, nghiêng người, cười cười, “Vào nhà, Hả? Không phải không cho cậu mua đồ sao? Tại sao lại mang một túi tới đây?”

Đổng Học Bân nở nụ cười hạ, cầm gói to cùng nàng vào phòng khách. Sau khi Tạ Tuệ Lan rót chén trà cho Đổng Học Bân, cười tùm tim nói: “Tiểu Đổng, cậu ăn trái cây đi, tôi đi gọi vài cuộc điện thoại, khuya hôm nay nếu lại không có tư liệu quan hệ cung cấp làm ấm, bài phát biểu của tôi cũng không cần viết!”

Đổng Học Bân gọi lại nàng, “Tạ tỷ, ngài chờ đã” Tạ Tuệ Lan vừa quay đầu lại, “Làm sao vậy?”

Đổng Học Bân mở gói to ra, chuyển một đống giấy dày đặc đến trên bàn trà, thấy Tạ tỷ có điểm ngây người, Đổng Học Bân nói: “Lúc trước trong điện thoại nghe ngài nói cái gì báo chí cung cấp làm ấm, tôi nghĩ ngài khả năng có việc gấp, tự chủ trương tìm tới cho ngài, xem đúng hay không, a, khả năng có điểm không được đầy đủ, nhưng đều là phần báo chí một tháng hai tháng năm nay” Tạ Tuệ Lan hơi ngẩn ra, bước nhanh tới cúi đầu mở ra, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, “Cũng đều là một mình cậu tìm được?”

Đổng Học Bân nói: “Cũng không biết có thể đến giúp ngài hay không”.

Tạ Tuệ Lan thật không nghĩ tới mình trong điện thoại tùy tiện càu nhàu giống như nói bừa, Tiếu Đổng còn coi như thật, còn tìm tư liệu tới cho mình, trong lòng Tạ Tuệ Lan ấm áp, trong mắt không khỏi có phần xúc động, “Đương nhiên có thể, cậu kịp thời mang những tài liệu này đến, tôi đang vì chuyện này mà phát sầu, Tiểu Đổng, cậu thật là...”

Đổng Học Bân cười nói: “Có khả năng giúp đỡ ngài là tốt rồi” Thừa dịp nàng không chú ý trên người mình, Đổng Học Bân lặng lẽ ngấm tất chân trên đùi nàng, từ lần cầm tất chân Tạ tỷ kia, Đổng Học Bân lại luôn là không nhịn được, xem xem hướng tất chân nàng, càng xem tim càng đập nhanh, càng xem càng nhớ đến cái gì kia, may mắn Tạ tỷ không biết ngày đó trên tất chân là cái gì, bằng không chỉ sợ cũng sẽ không điều động công tác cho mình, cũng sẽ không đế mình đến nhà nàng.

Tạ Tuệ Lan ôm tư liệu ngồi xuống, một bên trở mình một bên cười khổ, “Tiểu Đổng à! Tôi là càng ngày càng cảm thấy cậu rất có ý tứ, lúc túi tiền tôi bị người đánh cắp, cậu có thể từ trên trời siáng xuống bắt lấy tên ăn trộm, lúc tôi rơi vào trong sông nguy tại sớm tối, cậu có thể như thần binh trời giáng cứu tôi đi lên, lúc tôi bị trong nhà bức hôn, cậu có thể đại phát thần uy thay đổi quyêt định của lão gia tử, giờ đây, tôi cần báo chí cung cấp làm ấm, cậu lại có thể kịp thời tìm tư liệu đưa đến cho tôi, ha ha, tôi thật là không biết nên nói cái gì cho tốt”.

Trong lòng Đổng Học Bân rất thỏa mãn, “Tạ tỷ, ngài cũng đừng.

“Lại ngài ngài ngài” Tạ Tuệ Lan cười cười liếc hắn một cái, “Chúng ta bây giờ là quan hộ yêu đương, có thể không cần phải xa lạ như vậy hay không?”

Đổng Học Bân ngượng ngùng cười, “Ngài cứ đùa”.

Tạ Tuệ Lan vỗ nhẹ nhẹ xấp giấy tư liệu, để chúng nó tới trên bàn trà, con mắt quay đầu nhìn Đổng Học Bân nói: “Đùa? Tôi khi nào thì nói là đùa?”

Đổng Học Bân ngây ngẩn cả người, “A!? Chúng ta... chúng ta không phải là giả sao”.

“Giả?” Tạ Tuệ Lan nỡ nụ cười, “Tiểu Đổng, ngày đó ở trong biệt thự Tây Sơn, tôi nói cùng cậu thế nào?”

Đổng Học Bân ngơ ngác nói: “Ngài hỏi tôi có muốn nói yêu thương cùng ngài không” Tạ Tuệ Lan híp mắt cười nói: “Cậu trả lời thế nào?”


“A, tôi... giống như gật đầu?”

“Ha ha, không phải giống như, cậu chính là gật đầu, cho nên quan hệ hai chúng ta bây giờ là người yêu, đúng hay không?”

Đổng Học Bân kêu một tiếng ta kháo ở trong lòng, “Tạ tỷ, ngài không phải vì không muốn đính hôn cùng Ngụy Nam mới nói nói yêu thương cùng tôi? Cộng thêm lúc ấy Ngụy Nam hiểu lầm hai ta, cho nên mới giả yêu đương?” Tạ Tuệ Lan nhếch nhếch khóe môi, “Tôi có nói qua là giả yêu đương không? Tôi cũng không nói vậy!”

Đổng Học Bân thoáng cái mộng mơ, được yêu mà sợ, đứng vọt lên, “Ai ui, cái này, Tạ tỷ, tôi làm sao trèo cao với ngài, tôi quá... tôi quá... Ngài cho tôi gan báo tôi cũng không dám thật sự nói yêu thương cùng ngài, theo cái tướng mạo này của tôi, theo cái thân phận này của tôi, mười cái tôi cộng lại đều không xứng với ngài, như vậy sao được!!”

Ngày đó gật đầu thuần túy là ma xui quỷ khiến, tình huống lúc ấy quá đặc thù, nói thật, Đổng Học Bân hoàn toàn không còn dám nói chuyện gì đối tượng cùng Tạ Tuệ Lan, không xứng, quá không xứng, nói đến hắn còn nhớ mãi không quên đối với Huyên di, sao có thể dời tình chuyện yêu? Đổng Học Bân cảm thấy, mình có thể vụng trộm yêu mến Tạ Tuệ Lan thoáng cái, vụng trộm dâm ý Tạ Tuệ Lan thoáng cái, cái này khiến cho hắn rất thoải mái, khôna dám hy vọng xa vời cái khác!

Tạ Tuệ Lan nâna chén trà lên, ưu nhã vuốt vuốt vài vòng trên tay, “Vậy ý cậu là, chấm dứt quan hệ yêu đương cùng với tôi?”

Đổng Học Bân vội vàna trà lời, “Ai da, tôi đậy, tôi còn là có điểm tự hiểu lấy mình, điều kiện naài cao như vậy, làm sao có thể yêu thích tôi” Tạ Tuệ Lan cười nói: “Tôi rất thưởng thức đối với cậu, tôi cũng chưa bao giờ thưởng thức qua một người nào như vậy”.

“Thưởng thức... cái này cũng không kéo được liên lạc cùng yêu đương!”

“Tiểu Đổng, có phải cậu có đối tượng rồi hay không?” Tạ Tuệ Lan nhấp ngụm trà.

Đổna Học Bân lau lau mồ hôi trên trán, “Khụ khụ, tính là có, à, cũng không có” Huyên di bên kia còn chưa đồng ý. Tạ Tuệ Lan nhìn hắn một hồi, “Vậy cậu đối với tôi có cảm giác hay không?”

Ta kháo! Cái này làm sao trả lời!

Cảm giác đương nhiên là có, nhưng nếu mình nói, sau này còn có thể ở chung cùng Tạ tỷ giống như bây giờ? Không thể! Nhất định sẽ có điểm ngăn cách!

Sau khi Đổng Học Bân cắn răng liền nói: “Tôi đối với ngài chính là tôn kính, kính ngưỡng phát ra từ trong lòng, không có gì...” Tạ Tuệ Lan gật gật đâu, đặt chén trà xuống nói: “Được, cậu đã nói như vậy, vậy chúng ta đem nợ cũ nói một cái, ngày đó cậu đã cứu tôi, taị nhà của cậu...” Tạ Tuệ Lan nhìn hắn, “...Cậu cầm tất chân tôi làm gì? Cậu giải thích cho tôi? Được không?”

Ặc!!

Trong nhấy mắt, Đổng Học Bân cảm giác trời đất đều muốn sụp! Tạ tỷ lại có thể biết rồi!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận